Bách Luyện Thành Thần

Chương 2349: Cứu giúp

Một vài miếng thịt vụn từ trên không bay xuống, rơi lả tả vào Hắc Thủy vựcHai á thánh không có cơ hội thoát thân, từ thân thể đến linh hồn đều bị tiêu diệt sạch sẽ.

Hai tay Hàm Thanh Đế vẫn duy trì tư thế lúc trước, ông ta đứng trên vùng nước đen, nhìn La Chinh bằng ánh mắt lạnh nhạt.

Trong mắt La Chinh cũng có chút ngờ vực…

Tuy hắn biết thực lực của Hàm Thanh Đế không tệ, nhưng thủ đoạn này vẫn vượt xa dự đoán của hắn.

Chỉ tiện tay phóng sức mạnh ra ngoài là có thể đánh chết hai á thánh đỉnh phong ngay trong nháy mắt.

Thực lực nhường này, e rằng không hề thua kém Đông Phương Thuần Quân!

“Ngươi không nên vạch trần thân phận của ta” Hàm Thanh Đế bình tĩnh nhìn chằm chằm La Chinh, sâu trong đáy mắt nổi lên một tia sát khí.

“Đông Phương Thuần Quân cũng là kẻ địch của ta, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày ta lấy đi tính mạng của ông ta. Ngươi không nên làm như vậy, lấy tính mạng của con gái mình ra đánh đổi” La Chinh nhìn chằm chằm Hàm Thanh Đế, không hề thua về khí thế.

Mục tiêu của hai người bọn họ đều như nhau, chỉ là La Chinh làm việc có giới hạn, hắn tuyệt đối không cho phép chuyện như hy sinh Hàm Lưu Tô và Hàm Sơ Nguyệt xảy ra.

So sánh với hắn, Hàm Thanh Đế lại có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào.

“Nghe ý tứ của ngươi, ta nên gửi gắm hy vọng lên người ngươi sao?” Hàm Thanh Đế nhếch miệng, trên mặt đầy vẻ chế nhạo.

Quả thực ông ta cũng rất tán thưởng La Chinh, nhưng ông ta hiểu được rằng trông chờ La Chinh vùng lên giết chết Đông Phương Thuần Quân là mơ mộng hão huyền…

Hàm Thanh Đế đã sống hai đời, không có một người nào đáng để ông ta tín nhiệm.

Dứt lời, Hàm Thanh Đế đột nhiên đưa tay chộp một cái.

“Thần binh tới!”

Không gian bị Hàm Thanh Đế xé ra một vết nứt lớn, vết nứt bắt đầu ngưng kết, hóa thành một thanh trường thương màu đen tuyền.

Hàm Thanh Đế đưa tay nắm lấy trường thương màu đen, chĩa mũi thương vào La Chinh và nói: “Tất cả những gì ta đã bỏ ra, đều sẽ đòi lại gấp trăm gấp ngàn lần từ chỗ Đông Phương Thuần Quân, còn ngươi, ngươi vẫn nên chết trước đi, sau này ta có thể cho ngươi sống lại hay không còn phải xem tâm trạng của ta…”

Thấy thanh trường thương màu đen này, La Chinh cũng biến sắc.

Pháp tắc không gian trong vực sâu Ma Vực đã bị cấm chế, ngoại trừ cánh cửa không gian do tộc Ác Ma tạo ra, ngay cả thánh nhân cũng không thể sử dụng dịch chuyển không gian.

Nhưng La Chinh lại cảm nhận được một luồng sức mạnh pháp tắc không gian nồng nặc từ trong trường thương!

“Cây thương này vượt qua hạn chế của vực sâu Ma Vực” La Chinh nhíu mày nói.

“Ha ha ha, ta đã nói từ sớm, ngươi chẳng biết gì cả, dựa vào cái gì mà muốn đến đây dính máu ăn phần?”

“Vù!”

Hàm Thanh Đế vung trường thương lên không trung.

Mũi thương đang xoay vòng chợt bắn ra một vầng sáng màu đen!

Vầng sáng màu đen có dạng hình quạt, lướt qua bên tai La Chinh, lan rộng ra phạm vi mấy vạn trượng.

Sau đó hai rìa của không gian hình quạt này nhanh chóng hợp lại, khép chặt giống như một cây kéo khổng lồ, biến thành một đường thẳng màu đen.

Nếu La Chinh bị nhốt vào trong không gian hình quạt này thì sợ rằng hiện tại đã bị cắt đứt…

“Chắc hẳn Thái Hòa Thần Thương này được xếp hạng cực kỳ cao trong các vũ khí tín ngưỡng của vực sâu Ma Vực” Hàm Thanh Đế nhìn vẻ mặt của La Chinh, thoáng hài lòng.

Ông ta nhẫn nhục trước mặt Đông Phương Thuần Quân lâu như vậy, khiến đám con cháu các gia tộc quyền thế xem nhẹ.

Nhưng hiện tại ông ta lại có thể mặc sức thể hiện trước mặt La Chinh, tìm về cho mình một chút tôn nghiêm!

Vũ khí tín ngưỡng…

Ánh mắt La Chinh hơi lóe lên.

Thấy cây thương màu đen kia không tuân theo quy tắc của vực sâu Ma Vực, trong lòng La Chinh cũng có suy đoán, nhưng không ngờ sự thực đúng là như vậy.

“Đời trước, ta lấy được món vũ khí tín ngưỡng này trong vực sâu Ma Vực, còn an toàn thoát khỏi vực sâu Ma Vực, điều này chứng tỏ Hàm Thanh Đế ta thực sự có vận may to lớn” Trong mắt Hàm Thanh Đế ánh lên cảm xúc điên cuồng: “Thứ ta muốn nắm trong tay không chỉ có một vực sâu Ma Vực này thôi đâu…”

Vừa dứt lời, cả Hàm Thanh Đế và Thái Hòa Thần Thương trong tay đều đột nhiên biến mất.

“Dịch chuyển không gian!”

La Chinh thầm kinh ngạc, người khác đều không thể dịch chuyển không gian nhưng người này lại có thể dễ dàng làm được, như vậy thì quá lắm rồi!

Gần như là phản xạ có điều kiện, toàn thân hắn đột nhiên hạ xuống dưới.

“Vù!”

Thái Hòa Thần Thương trong không trung đột nhiên đâm ra, gần như xẹt qua đỉnh đầu La Chinh.

“Thằng nhãi phản ứng nhanh đấy, nhưng lần nào ngươi cũng có thể tránh thoát sao?”

Hàm Thanh Đế vừa bước chân trước ra từ trong hư không thì chân sau đã bước trở về hư không.

Khoảnh khắc cả người ông ta còn chưa tiến hết vào trong hư không, trường thương trong không trung đột nhiên xuất hiện từ một hướng khác, đâm thẳng tới trước mặt La Chinh từ một địa điểm khác.

Thủ đoạn nhường này, có thể nói là huyền diệu.

“Vù!”

“Bát Khúc Phi Yên!”

Thân hình La Chinh trở nên linh động dị thường, giống như một trang giấy mềm mại, trôi phấp phới theo Thái Hòa Thần Thương.

“Thân pháp thú vị đấy!”

Ngay cả Đông Phương Cầu còn có thể nghĩ ra biện pháp phá giải thân pháp của La Chinh chỉ trong nháy mắt, huống chi là Hàm Thanh Đế?

Chỉ thấy ông ta đưa lưng về phía La Chinh, liên tục đâm ra vài thương!

Mỗi một thương đều xuyên phá không trung, xuất hiện xung quanh La Chinh…

“Vù vù vù vù…”

Sau hai mươi thương liên tục, mũi thương kéo ra từng vết nứt không gian ngay hàng thẳng lối.

Những vết nứt không gian này tạo thành một chiếc lồng giam không gian hình vuông, nhốt La Chinh vào bên trong!

“Lần này xem ngươi tránh được như thế nào?” Hàm Thanh Đế cười nói.

La Chinh mắc kẹt trong lồng giam không gian này, hoàn toàn không có nơi để né tránh.

Nhưng điều đó không có nghĩa là hắn không có cách đối phó…

Hàm Thanh Đế có Thái Hòa Thần Thương, nhưng La Chinh lại có một miếng ngọc tỷ cắt bỏ thời gian!

Nhưng ngọc tỷ không đủ để giúp La Chinh thoát khỏi nơi này.

Ngọc tỷ này chỉ có thể cắt bỏ một khoảng thời gian ngắn, nếu Hàm Thanh Đế muốn giết chết hắn thì chỉ có thể tiến hành một cuộc tấn công bão hòa. Ông ta chỉ cần liên tục tấn công hắn khoảng chừng hơn ba hơi thờ là có thể thực sự giết chết được hắn, ngay cả cắt bỏ thời gian cũng không có tác dụng.

Nhưng La Chinh còn có bí giả thần thông “Phong Vân Độn”!

Tuy pháp tắc không gian tại vực sâu Ma Vực bị cấm, nhưng “Phong Vân Độn” không phải là thứ mà một nhân vật tầm thường để lại, hẳn là có thể giúp hắn rời khỏi đây…

“Nhưng vì sao Phong Vân Độn còn không phát huy tác dụng?” La Chinh thầm nói.

Ngay khi Hàm Thanh Đế tiếp tục đâm ra một thương, mũi thương xuyên qua không trung, lao thẳng về phía La Chinh…

“Vù!”

Trong Hắc Thủy vực yên ả bỗng nổi lên gợn sóng.

Một sợi dây nhỏ sắc bén phá vỡ mặt nước yên ả, phi thẳng lên trên!

“Rắc…”

“Rầm!”

Sợi dây nhỏ này chém nát chiếc lồng không gian giam cầm La Chinh, sau đó lại chém về phía Thái Hòa Thần Thương.

Uy lực của sợi dây nhỏ này cực lớn, gần như khiến Hàm Thanh Đế không cầm nổi Thái Hòa Thần Thương!

“Thần đạo Đoạn Tình?”

La Chinh sửng sốt, hắn vô cùng quen thuộc với đạo uẩn của thần đạo Đoạn Tình.

Ngay cả khi nhắm mắt hắn cũng có thể cảm ngộ được đạo uẩn tích chứa trong sợi dây nhỏ này…

Hơn nữa đạo uẩn này cực kỳ cô đọng, dễ dàng nhận thấy là đã đại thành!

Khi đôi mắt màu đen kia nhìn thấy La Chinh thi triển thần đạo Đoạn Tình đã vô cùng khiếp sợ, bây giờ La Chinh cũng đang khiếp sợ cực độ.

Ngoài khiếp sợ, hắn còn nhớ lại một người…

Trần Hoàng Dịch Kiếm tu luyện Dịch Thần Nhất Kiếm, lấy thần đạo Đoạn Tình để nhập đạo, hơn nữa cũng đã trốn vào vực sâu Ma Vực, không rõ sống chết.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận