Bách Luyện Thành Thần

Chương 3387: Lựa chọn

Khóe miệng La Chinh nhếch lên, mỉm cười nói: “Bày ra nhiều thủ đoạn như vậy, kết quả quan sát là gì?”“Kết quả rất rõ ràng” Nụ cười trên mặt A Hỏa phai nhạt vài phần: “Gia nhập tộc Nguyên Linh ta là con đường đúng đắn duy nhất. Ta sẽ cho ngươi quyền hạn hơn cả mười bá chủ, trong tộc Nguyên Linh ta chỉ có sáu vị có quyền hạn như vậy mà thôi”

A Hỏa vừa nói xong, trong lòng các sinh linh Bỉ Ngạn ở đây lại chấn động thêm lần nữa.

Trước nay tộc Nguyên Linh vẫn luôn thần bí, cơ cấu và phân chia quyền lợi nội bộ đều không cho người ngoài được biết. Nguyên Thủy Thiên Tôn lãnh đạo Nhân tộc chiến đấu với tộc Nguyên Linh lâu như vậy cũng chỉ biết kẻ đứng đầu tộc Nguyên Linh là Mục Linh.

Nhưng các sinh linh trong Tam Thập Nhị Trọng Thiên hễ nghe tới “mười bá chủ” là như sét đánh ngang tai, dù sao toàn bộ mọi sự vật trong Bình Dịch Thiên đều do mười bá chủ cai quản.

Nếu La Chinh gia nhập tộc Nguyên Linh, địa vị của hắn sẽ vượt lên cả mười bá chủ?

Các sinh linh Bỉ Ngạn đều không thể che lấp nỗi kinh hãi trong lòng, để lộ ra mặt cực kỳ rõ ràng.

Một vài chủng tộc Bỉ Ngạn cực kỳ nhỏ yếu cho dù thần phục tộc Nguyên Linh cũng có rất ít cơ hội nhìn thấy một trong mười bá chủ. Bình thường chỉ có cường giả Bất Hủ cảnh trong các thế lực lớn mới cơ tư cách gặp mặt tại Huyết Sắc Nghị Hội, có thể hình dung địa vị của mười bá chủ cao cỡ nào…

Tộc Nguyên Linh không nói mê nói sảng chứ?

Thằng nhóc Nhân tộc này có tư cách gì?

Hẳn là đang nói giỡn.

Trong lòng các chủng tộc Bỉ Ngạn ở đây đều có chung suy nghĩ này.

Tuy bọn họ nghi ngờ “A Hỏa”, nhưng sự nghi ngờ này cũng chỉ có thể giấu kín trong lòng, không dám nói ra.

“Sau khi kế hoạch Thủ Tự được chấp hành hoàn toàn, ta còn có thể cho ngươi ba trăm vị trí, nếu cảm thấy không đủ, ta có thể thêm” A Hỏa tiếp tục bổ sung.

Theo kế hoạch của tộc Nguyên Linh, chúng tính toán khiến cho thời gian Chung Yên giáng lâm của vòng hỗn độn này kéo dài vô thời hạn. Nhưng phương pháp duy nhất để kéo dài chính là hạ thấp mức độ hỗn loạn trong hỗn độn. Nói một cách đơn giản chính là thanh trừ hầu hết sinh linh trong hỗn độn, chỉ để lại mười nghìn sinh linh.

Mười nghìn sinh linh này chính là mười nghìn vị trí.

Nếu Đạo Thủ Tự thật sự có thể tiến hành, ba trăm vị trí này quý giá tới mức nào. A Hỏa vừa mở miệng đã hứa hẹn ba trăm vị trí, nếu không đủ còn có thể thêm, đúng là vô cùng coi trọng hắn.

“Ba trăm vị trí” La Chinh trầm ngâm một chút, nhẹ nhành lắc đầu: “Số lượng quá ít”

“Ngươi muốn bao nhiêu?” A Hỏa mở to hai mắt hỏi hắn.

“Ít nhất phải hơn mười tỷ chứ?” La Chinh khoanh tay.

“Mười tỷ là không thể nào, mức độ hỗn loạn như vậy không có cách nào áp chế” A Hỏa thật sự cân nhắc đề nghị của La Chinh, nhưng nàng ta lập tức phản ứng lại, thằng nhóc này chỉ đang nói hươu nói vượn mà thôi, điều này khiến nàng ta nổi giận: “Ngươi!”

“Ta sẽ không gia nhập bất cứ một phe phái nào của các ngươi, ta không ủng hộ con đường các ngươi lựa chọn” Thấy vẻ mặt phẫn nộ của A Hỏa, La Chinh cũng không hề để ý: “Lúc ta vừa mới tiến vào thế giới mẹ, Thu Âm Hà tiền bối đã nói cho ta biết có ba lối tranh luận về tương lai”

Giọng nói của hắn bỗng cao và vang hơn: “Đạo Thủ Tự chẳng qua chỉ là phương pháp dẹp loạn yếu ớt mà thôi, những gì nên tới cuối cùng vẫn sẽ tới. Vì sống sót mà giết chết tất cả những người khác, đây là đạo lý gì?”

“Cái gọi là Đạo Vô Không muốn biến tất cả trở thành con số không, chẳng khác nào kẻ điên nói mộng, đám người đó chỉ muốn kéo tất cả mọi người xuống vực sâu mà thôi” La Chinh tiếp tục nói: “Ta không biết vì sao cây châm đó lại giáng xuống hỗn độn, nhưng nếu cây châm đó đã tồn tại, chúng ta cũng không có lý do gì để ngăn chặn nó! Ta biết ở đây còn có rất nhiều văn minh cấp chúa tể, các ngươi cũng từng phấn đấu vì Đạo Chung Yên, ta cũng tin tưởng đây là con đường đúng đắn duy nhất, còn con đường mà các ngươi đi theo đều là… tà đạo!”

“Ăn nói trâng tráo! Ngay cả Bất Hủ cảnh cũng chưa chắc có thể làm được mà thằng nhóc này lại ở đây nói xằng nói bậy, đúng là buồn cười” Hô trưởng lão của tộc Tử Vân quát lớn một tiếng.

Hô trưởng lão cũng kinh ngạc vì lời chào mời mà A Hỏa đưa ra, càng không ngờ La Chinh lại dứt khoát từ chối như vậy.

Nếu nhảy ra vào lúc này có thể sẽ khiến A Hỏa chú ý đến lão ta, sao lão ta có thể bỏ qua cơ hội này?

“Nói hay lắm! Nếu không phải tộc Nguyên Linh quấy nhiễu nhiều năm, có lẽ chúng ta đã thành công từ lâu. Tộc Nguyên Linh mới là thủ phạm khiến Đạo Chung Yên nhiều lần thất bại!”

Hô trưởng lão vừa nhảy ra thì một chủng tộc Bỉ Ngạn khác cũng lập tức đứng ra. Người nói chuyện là một sinh linh Bỉ Ngạn gầy nhỏ, sinh linh Bỉ Ngạn này đến từ tộc Yến Thắng. Tộc này cũng như tộc Tam Mục, tuy thế lực không lớn nhưng cũng có năng lực tự bảo vệ bản thân.

Tại Tam Thập Nhị Trọng Thiên, số lượng chủng tộc Bỉ Ngạn như vậy khá đông đảo, bọn họ từng là kẻ thất bại của Đạo Chung Yên.

“Thằng nhóc này khí phách lắm, biết đâu Đạo Chung Yên có thể hoàn thành trong tay ngươi?” Tộc trưởng Cửu Thiên của tộc Tam Mục cũng đứng ra.

“Chỉ cần còn một chút cơ hội thì nhất định không thể từ bỏ…”

“…”

Các chủng tộc Bỉ Ngạn từng ủng hộ Đạo Chung Yên đều đứng ra, tỏ thái độ ủng hộ La Chinh ngay trước mặt A Hỏa và Thông Thiên giáo chủ.

Sắc mặt A Hỏa và Thông Thiên giáo chủ đều cực kỳ khó coi. Phải biết rằng từ sau khi văn minh Nhân tộc sụp đổ, những chủng tộc Bỉ Ngạn này cũng dần dần sa sút theo. Các chủng tộc Bỉ Ngạn như tộc Tam Mục, tộc Yến Thắng đều cực kỳ khiêm tốn, dù sao bọn họ cũng không có năng lực đối đầu với tộc Vô Không và tộc Nguyên Linh.

Nhưng nếu bọn họ tập hợp lại với nhau thì sẽ trở thành một thế lực không nhỏ!

Nhóm người Cam Cao Hàn, Ninh Hư Viễn cũng không ngờ được sẽ xuất hiện tình huống này. Những lời của La Chinh đã nhận được sự ủng hộ của rất nhiều chủng tộc Bỉ Ngạn, đối với bọn họ, chuyện này đúng là ngoài sức tưởng tượng.

“Câm miệng cho ta!”

A Hỏa đột nhiên quát lên.

Tiếng quát này vang dội tới mức khiến toàn bộ khí tức trong Bình Dịch Thiên đều khuấy động cuộn trào, sức mạnh ẩn chứa trong khí tức này giống như vật thể có thật khuếch tán ra khắp bốn phương tám hướng, như dòng nước bắt đầu tuôn trào.

“Dòng năng lượng thật là khủng khiếp…”

La Chinh thấy năng lượng bắt đầu tuôn trào, sắc mặt cũng thay đổi.

Nếu trong Bình Dịch Thiên không có bảo hộ, sợ rằng tiếng quát này có thể nghiền ép hầu hết sinh linh Bỉ Ngạn ở đây thành phấn vụn.

Những sinh linh Bỉ Ngạn khác cũng bị âm thanh này làm cho kinh sợ, hiện trường bỗng trở nên lặng ngắt như tờ, chỉ có Thông Thiên giáo chủ là vẫn ung dung bình thản.

Sự phẫn nộ của A Hỏa chỉ diễn ra trong chớp mắt như vậy, lúc đối mặt La Chinh thì nàng ta đã nở nụ cười trên môi.

Chuyện nàng ta đã xác định thì nhất định phải thực hiện tới cùng, huống chi nàng ta đã bày tỏ suy nghĩ của mình với Mục Linh.

La Chinh từ chối theo cách này khiến nàng ta mất hết mặt mũi, nhưng nàng ta vẫn sẽ không từ bỏ: “Không sao” Nàng ta chắp tay sau lưng, lùi lại đằng sau hai bước, trả lời bên trong quả cầu màu trắng: “Ta sẽ không ở đây thuyết phục ngươi, nhưng ta tin tưởng ngươi sẽ thay đổi quyết định”
Bạn cần đăng nhập để bình luận