Bách Luyện Thành Thần

Chương 3858: Âm thanh của tận thế

Lúc mỗi vòng Chung Yên giáng lâm, luôn có một số sinh linh trốn vào Bỉ Ngạn, thế nên mọi người cũng không có cảm giác quá lạ lẫm trước Chung YênChỉ cần trở thành Bỉ Ngạn cảnh thì rất dễ tìm ra những đoạn miêu tả và ghi chép về Chung Yên. Đây chẳng phải là bí mật gì, mà là tai họa mà không một văn minh nào thành công trong việc chống lại nó.

Trong những đoạn miêu tả về Chung Yên đa số đều viết rằng Chung Yên là một cây kim to lớn trực tiếp xuyên thủng vùng đất sơ khai, sau đó đập nó thành mảnh vụn và hủy diệt mọi thứ…

Đây là những lời miêu tả trực quan nhất, nhưng thật ra không quá chuẩn xác.

Thật ra “cây kim” xuất hiện là đã đến giai đoạn cuối cùng của Chung Yên. Trên thực tế, Chung Yên là một quá trình diễn ra liên tiếp, được tạo thành từ mấy giai đoạn.

Cùng lúc với viên Phong Thạch cuối cùng giáng lâm, toàn bộ thế giới Hỗn Độn bắt đầu rung lắc một cách bất quy tắc, đồng thời còn phát ra tiếng nổ.

Tiếng vang động trời này đến từ vụ va chạm giữa thế giới hỗn độn cùng Chủ Giới, âm thanh nghe như tiếng sấm kinh khủng nhất từ trước tới nay. Đây cũng là đợt tai họa đầu tiên, tiếng vang như sấm đánh ấy hóa thành những sóng âm mang tính hủy diệt và lan ra khắp toàn bộ thế giới Hỗn Độn trong vòng ba ngày.

Những sinh linh nhỏ yếu sinh sống trong thế giới Hỗn Độn sẽ bị sóng âm chấn động biến thành bọt máu, những kiến trúc xây dựng dưới đáy hỗn độn cũng sẽ vỡ vụn và biến thành từng cụm sương trắng bốc lên.

Còn các sinh linh trong vùng đất sơ khai thì nhờ có một bức bình phong che chắn trời sinh nên so ra may mắn hơn nhiều.

“Ầm ầm ầm ầm ầm ầm…”

Sóng âm với lực phá hoại kinh người nhanh chóng khuếch tán ra trong thế giới hỗn độn.

Trước đây Xà Linh Vương đã bắt đầu sự hạ thấp, mỗi một góc trong thế giới hỗn độn đều bị đám đầu lâu cắn nuốt hết sạch. Các sinh linh sinh sống trong thế giới hỗn độn đã vùi thây trong miệng đầu lâu, ngược lại tránh được vận mệnh bị sóng âm tác động đến mức hóa thành bọt máu.

Sau mười bốn canh giờ, sóng âm khuếch tán về phía thế giới mẹ.

Lính canh Tà Thần thấy không gian ở phía xa thoáng vặn vẹo thì nghiêng đầu vuốt tóc, trên mặt không có biểu cảm gì. Một giây sau, hai tai hắn ta lập tức nổ “bụp” một tiếng, hai tia máu bắn ra từ lỗ tai.

Thật ra, với tu vi của hắn ta thì chỉ cần phòng bị một chút là có thể dễ dàng đối phó, nhưng hắn ta cố ý muốn trải nghiệm cảm giác sóng âm này.

Bởi vì hai tai thoáng chốc đã bị chấn động đến mức điếc nên lính canh Tà Thần buộc phải chữa cho màng nhĩ của mình, như vậy mới có thể “lắng nghe” cho rõ.

Lớp tường ngoài dày cộm của thế giới mẹ đã triệt tiêu hầu hết năng lượng của sóng âm, cho nên sóng âm truyền vào bên trong đã được giảm bớt rất nhiều.

Nhưng dù uy lực bị suy giảm một phần lớn rồi, tiếng nổ kia vẫn to kinh khủng, hơn xa tiếng sấm đánh thông thường.

“Ầm ầm ầm ầm…”

Ban đầu các dị tộc trong thế giới mẹ còn chưa rõ chuyện gì đang xảy ra, chỉ tưởng là do thời tiết thất thường hoặc là có cường giả nào đó phóng ra lực sấm sét.

Nhưng suốt cả hai canh giờ, tiếng sấm đì đùng ấy vẫn không hề ngơi đi. Thậm chí các dị tộc còn chẳng thể dùng lời mà trò chuyện, chỉ có thể dùng thần thức để trao đổi với nhau. Một vài dị tộc vì không thể chịu đựng được nữa nên đã đâm thủng màng nhĩ của mình.

Có vài dị tộc nhận ra điểm khác thường bèn lần tìm điển tịch rồi đọc. Chỉ một lúc sau thôi, chúng đã tìm ra một đáp án đáng sợ.

E rằng đây chính là “Mạt Thanh Lôi” trước khi Chung Yên giáng lâm.

Điều này có nghĩa, Chung Yên sắp tới rồi!

Sự khủng hoảng nhanh chóng lan ra khắp thế giới mẹ, len lỏi đến từng ngóc ngách.

Có vài dị tộc cử hành lễ cúng bái quy mô, cầu nguyện với trời cao; vài dị tộc bắt đầu di chuyển, trốn vào trong lòng đất. Nhưng đa phần các dị tộc đều rơi vào nỗi sợ hãi vô tận, không còn biết làm gì nữa… Mọi thứ trong hỗn độn sắp bị hủy diệt hết rồi, chúng có thể trốn đến đâu được chứ?

Có điều, một vài Bỉ Ngạn cảnh có thực lực mạnh mẽ thì ấp ủ hy vọng. Chúng đi rất xa trong Bỉ Ngạn rồi, cũng biết được chút ít từ miệng các cường giả Thánh Hồn cảnh và Bất Hủ cảnh. Chúng biết người đang nắm giữ thế giới mẹ hiện nay – vị Tà Thần tàn ác kia – hùng mạnh cỡ nào.

Có lẽ hắn ta có thể chống lại Chung Yên.

Vào lúc không còn lựa chọn nào khác, người ta thường bám víu vào tia hy vọng duy nhất. Chẳng bao lâu sau, toàn bộ những người có kiến thức trong thế giới mẹ đều hướng mắt nhìn sang Tà Thần.

Trong thế giới mẹ đang là như vậy, vùng đất sơ khai của La Chinh cũng chạy không thoát.

Sau khoảng vài chục nhịp thở, vùng đất sơ khai cũng bị bao phủ bởi sóng âm kéo dài không ngừng.

Chỉ có điều, kết cấu trong vùng đất sơ khai đơn giản hơn thế giới mẹ rất nhiều. Ngoại trừ vùng đại lục, Lê Sơn và Quy Khư Mộ Địa ra, những bộ phận khác đều cực kỳ trống trải. La Chinh sử dụng một loại năng lượng Cực Thái để tạo ra một kết giới thật lớn bọc chúng lại.

Mặc dù kết giới không thể nào ngăn cản sóng âm hoàn toàn, nhưng sau khi trải qua hai lớp phòng ngự, âm thanh này đã nhỏ đi rất nhiều.

Sóng âm đã không còn quấy nhiễu nhiều nữa, nhưng hiển nhiên cảm xúc khủng hoảng thì vẫn không thể tránh khỏi, bắt đầu lan ra.

Quy Khư Mộ Địa, Thần Vực cùng vùng đại lục thì còn đỡ, đại đa số người trong đó thậm chí còn chẳng biết Chung Yên là gì. Họ vẫn tiếp tục cuộc sống thường nhật của mình.

Nhưng người trong Lê sơn đều đến từ thế giới mẹ, một vài tinh anh trong đó ít nhiều gì cũng hiểu rõ sự tình. Sau khi biết Chung Yên đang đến, đương nhiên họ cũng sợ.

Nữ Oa không che giấu tin tức về Chung Yên mà công khai toàn bộ.

Dù có hoảng sợ hay không, tất cả mọi người đều phải đối mặt với giây phút này. Nàng cảm thấy, ai cũng có quyền và nên được biết.

Trên đỉnh Thần Vực, các Thánh Nhân tụ tập lại đông đảo. Họ đến vì được La Tiêu triệu tập, không ai biết rõ chuyện gì đang diễn ra.

La Tiêu đứng chắp tay, phổ cập cho mọi người về sự việc Chung Yên mới mẻ này với vẻ mặt trang nghiêm, sau đó nói với họ rằng Chung Yên đã giáng lâm.

Các Thánh Nhân vốn dửng dưng đứng đó vừa nghe được tin này, sắc mặt lập tức tái đi trông thấy.

Hiện giờ Thần Vực đang rất yên ổn, có thế nào họ cũng không ngờ được sẽ có tai họa bất ngờ như vậy!

Các Thánh Nhân này cũng giống với những người có kiến thức trong thế giới mẹ, nhanh chóng gửi gắm mọi hy vọng trên người La Chinh.

“Con trai ông có thể sáng tạo ra một thế giới lớn hơn Thần Vực gấp nhiều lần! Chẳng lẽ hắn còn không đối phó được với ‘Chung Yên’ gì đó sao?”

“Đúng vậy, trong hỗn độn này còn có chuyện gì mà La Chinh không làm được à?”

“Bọn ta tin vào La Chinh…”

Những Thánh Nhân này đều vô cùng kiên định, dù sao đây cũng là hy vọng duy nhất.

Đương nhiên La Tiêu rất hiểu tâm trạng của họ, nhưng ông chỉ có thể cười khổ bày tỏ sự đồng tình. Trong Thần Vực, ông và những Thánh Nhân này đều rất oai phong, nhưng đối mặt với Chung Yên thì ngay cả quyền được lên tiếng, họ cũng chẳng có.

Trong Tiên Phủ, La Niệm đứng trên khoảnh sân trống trải, ngước đầu nhìn lên không trung. Thân thể cậu nhạy cảm hơn nhiều, cảm giác đối với sóng năng lượng nhạy hơn hẳn người bình thường, thậm chí còn hơn cả La Chinh.

“Niệm Nhi” Ninh Vũ Điệp đứng ở cửa, nhìn bóng lưng cậu và gọi.

La Niệm quay lại, mỉm cười với mẫu thân mình: “Mẫu thân, bắt đầu rồi…”

Ninh Vũ Điệp gật đầu, nàng hiểu ý La Niệm muốn nói là gì.

“Con muốn chiến đấu. Con muốn bảo vệ thế giới này, bảo vệ cho mẫu thân” La Niệm nói, trong giọng mang theo chút cuồng nhiệt.

Lần đầu tiên Ninh Vũ Điệp không lên tiếng phản đối, ngược lại trong mắt còn lộ vẻ quả quyết.

Trong Quy Khư Mộ Địa, trên đỉnh của một bia mộ khổng lồ điêu tàn và không hoàn chỉnh, Hoa Thiên Mệnh nắm lấy Cô kiếm, khoanh chân ngồi.

Những ngày qua, Hoa Thiên Mệnh đã luyện pháp môn mà Khổ Thụ truyền thụ cho hắn ta, bây giờ hắn ta có thể phát huy ra toàn bộ uy lực của Thánh Tá Chi Vật này.

Hắn ta chưa bao giờ xem Chung Yên là mục tiêu của mình, trước đó thậm chí hắn ta còn không biết quá nhiều về Chung Yên. Nhưng tư khi biết Chung Yên giáng lâm, hắn ta không định bàng quan đứng ngoài nhìn. Bây giờ hắn ta luôn trong trạng thái chuẩn bị sẵn sàng dốc sức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận