Bách Luyện Thành Thần

Chương 3603: Khó mà chấp nhận

La Chinh nghe xong những lời này của Thiên Truyền, trong mắt cũng lộ ra vẻ kinh ngạcNghe khẩu khí mà Thiên Truyền nói, dường như hắn ta cũng không biết quá nhiều về chuyện Tứ Linh Môn…

“Thiên Truyền tiền bối, bây giờ ngài định làm thế nào?” La Chinh dò hỏi.

Thiên Truyền ngửa đầu nhìn bầu trời sao chi chít kia: “Nếu ta đã tỉnh lại, đương nhiên phải tra rõ nguyên nhân, ban đầu là kẻ nào hạ độc giết chúng ta? Vì sao lại hết lần này đến lần khác ngăn cản chúng ta thức tỉnh!”

Người kiến tạo có địa vị rất cao quý trong Tứ Linh Môn. Dẫu sao Tứ Linh Môn cũng phải dựa vào bọn họ cần cù mở mang bờ cõi.

Chuyện độc giết người kiến tạo ở trong Tứ Linh Môn là tội cực lớn, người bình thường căn bản không có cái gan này.

Sau khi Thiên Truyền nói xong lại nhìn La Chinh. Hắn ta cảm thấy chắc hẳn bây giờ La Chinh phải bày ra biểu cảm như bỗng nhiên tỉnh ngộ, không ngờ La Chinh lại mang vẻ mặt buồn thiu.

“Sao thế? Ta nói sai gì à?” Thiên Truyền hỏi.

“Thiên Truyền tiền bối sau khi bị độc chết chưa từng tiếp xúc với những người của “thế giới chủ” khác à?” La Chinh hỏi.

“Đương nhiên là không, không chỉ ta chưa từng tiếp xúc, đồng bạn của ta cũng chưa từng” Thiên Truyền lắc đầu. Mỗi lần hắn ta dựa vào chấp niệm đi tới nơi này đều sẽ bị những con quái vật đầu to kia giết chết, ngay cả thức tỉnh hoàn toàn cũng không làm được.

“Thiên Truyền tiền bối có lẽ không biết tình cảnh của Tứ Linh Môn bây giờ…” La Chinh nói với vẻ mặt hơi khác thường.

Thiên Truyền thấy vẻ mặt của La Chinh, trong lòng hơi nghi hoặc: “Tình cảnh gì cơ?”

“Sinh linh bên trong Hỗn Độn chúng ta muốn tiến vào Tam Thanh Thiên cần phải tiến vào bức tranh bất hủ trở thành Bất Hủ cảnh” La Chinh nói.

Thiên Truyền ra vẻ đương nhiên: “Lối đi là do ta xây dựng, đương nhiên ta biết rõ”

“Ta tiến vào trung tâm của bức tranh bất hủ” La Chinh tiếp tục nói.

Thiên Truyền khẽ nhíu chặt lông mày: “Thiên phú không tệ, có thể kế thừa huyết mạch cấp căn nguyên, khó trách thực lực thân xác của ngươi không tệ”

Những sinh linh trên thế giới thứ cấp này có thể đạt được huyết mạch cấp căn nguyên đã là tồn tại vô cùng ưu tú rồi.

Đương nhiên, Thiên Truyền thân là Tứ Linh Môn lại được chọn làm người kiến tạo sẽ không cảm thấy một huyết mạch cấp căn nguyên cao đến mức không thể với tới, dù gì người có thiên phú trong Tứ Linh Môn đều dõi mắt nhìn về Khởi Nguyên Thần Huyết.

“Không, ta tiến vào Vĩnh Hằng thần đình” La Chinh phủ định.

Nghe thấy lời này, con ngươi của Thiên Truyền hơi co lại.

Sinh linh trong thế giới thứ cấp có thể thành công bước vào Vĩnh Hằng thần đình, đây chính là chuyện tương đối hiếm thấy.

Một khi được Khởi Nguyên Thần Huyết thừa nhận là có tư cách trở thành một thành viên trong Tứ Linh Môn, hơn nữa loại người này bởi vì thiên phú quá ưu tú, tốc độ phát triển trong Tứ Linh Môn cũng rất nhanh, tiền đồ đã định trước là không thể đo đếm được.

Bình thường “Thập Phương Phủ” trong Nhân Linh Môn sẽ chạy tới bỏ vào túi trước tiên, sao tên nhóc này vẫn còn ở trong Tam Thanh Thiên?

Chẳng lẽ là thất bại…

Cũng không quá khả thi…

Thử thách của Tứ Linh Môn đối với thế giới thứ cấp vô cùng nghiêm khắc, chỉ có thiên tài cực kỳ có triển vọng mới có thể được cho phép tiến vào Vĩnh Hằng thần đình.

Nói cách khác, mặc dù người bên trong Tứ Linh Môn cũng rất khó tiến vào Vĩnh Hằng thần đình, nhưng tương đối mà nói thì cũng dễ hơn nhiều, vì vậy người bị Khởi Nguyên Thần Huyết đào thải cũng nhiều vô cùng.

Nhưng sinh linh ở thế giới thứ cấp được phép tiến vào Vĩnh Hằng thần đình đều là tồn tại cỡ lông phượng sừng lân, khả năng những người này thông qua kiểm tra của Khởi Nguyên Thần Huyết ngược lại là cực lớn.

“Ngươi được mời vào?” Thiên Truyền đột nhiên hỏi.

“Mời?” La Chinh lắc đầu: “Tự ta tiến vào…”

Thiên Truyền sợ hết hồn: “Tự mình tiến vào, sao có thể? Ngươi đang nói đùa đúng không?”

Vĩnh Hằng thần đình được coi như là trung tâm của Tứ Linh Môn…

Sao có thể để La Chinh chui vào…

“Nơi đó đã không còn ai khác” La Chinh nói: “Vĩnh Hằng thần đình đã bị bỏ hoang, bức tượng đồng xanh bên trong đã nói với ta như vậy đấy”

Thiên Truyền đứng tại chỗ nhìn La Chinh bằng con mắt ngạc nhiên, chậm chạp không nói gì.

“Ngươi đang nói dối” Thiên Truyền dùng giọng điệu cực kỳ khẳng định nói: “Tứ Linh Môn không thể nào vứt bỏ Vĩnh Hằng thần đình!”

La Chinh gật đầu: “Ta tin Tứ Linh Môn không muốn bỏ đi, nhưng có lẽ Tứ Linh Môn xảy ra biến cố, gặp các loại tai họa như bị tàn sát chẳng hạn?”

“Ha ha ha…” Thiên Truyền phát ra một tràng cười lớn, giống như nghe thấy câu truyện cười hài nhất trên đời.

Tứ Linh Môn là bá chủ duy nhất trên thế giới chủ, không có đối thủ.

Tuy nói trên thế giới chủ còn một vài sinh linh và chủng tộc khác, nhưng cho dù là tồn tại mạnh nhất trong đó, ở trước mặt Tứ Linh Môn cũng chỉ là tồn tại như con kiến hôi mà thôi.

“Ai có thể tàn sát Tứ Linh Môn bọn ta?” Thiên Truyền liếc La Chinh, cực kỳ hùng hổ dọa người.

Ai ngờ vẻ mặt La Chinh vẫn như thường, hắn nói: “Tứ Linh Môn đúng là những tồn tại cường đại nhất, nhưng Nhân Linh, Xà Linh, Điểu Linh và Hầu Linh có lẽ cũng chẳng bền chặt như thép nhỉ? Chẳng lẽ sẽ không xảy ra nội loạn, sẽ không chém giết lẫn nhau? Theo như lời ngươi nói, Tứ Linh Môn lớn mạnh như vậy, ai dám ra tay với người kiến tạo thế giới như các ngươi? Ta đã gặp Chấp Bút Giả, hắn ta cũng nói với ta là Tứ Linh Môn quả thực đã chia rẽ…”

“…”

La Chinh nói một tràng với văn minh Thiên Chấp ở thế giới bên trong cơ thể, sau khi văn minh Thiên Chấp dịch lời này truyền cho đám người hợp xướng, mọi người đều lạc giọng kiệt lực hợp xướng lên.

Lời La Chinh nói quả thực đã thuyết phục được Thiên Truyền.

Dù sao hắn nói cũng có lý…

Ai dám ra tay với người kiến tạo thế giới? Ai có thể hạ độc bọn họ?

Trừ người bên trong Tứ Linh Môn ra, người ngoài căn bản không thể. Không phải bọn họ chưa từng nghĩ đến, mà bọn họ căn bản không thể độc chết hai trăm người kiến tạo thế giới dưới tình huống thần không biết quỷ không hay được.

Bởi vì giọng nói của La Chinh trực tiếp truyền đến thế giới bên trong cơ thể, Nữ Oa, Phục Hy, Đông Hoàng, các thợ săn Bất Hủ và đám người áo đen đương nhiên đều không nghe hiểu, dù sao có một vài tin tức cũng không thích hợp để lộ ra ngoài.

Bọn họ chỉ nghe thấy trong cơ thể La Chinh truyền tới từng loạt tiếng hát, vị Quỷ Quyệt tên là “Thiên Truyền” kia cứ như mất hồn, đương nhiên vô cùng hiếu kỳ.

Thiên Truyền thất hồn lạc phách một lúc lâu, đột nhiên trợn tròn mắt: “Không được, ta phải đích thân đi một chuyến!”

Mặc dù lời La Chinh nói rất thuyết phục, có khả năng cao là thật. Nhưng những chuyện này trọng đại, hắn ta phải tự mình xác nhận.

“Vèo…”

Thân hình của Thiên Truyền khẽ bay lên, lại đạp chân xuống một nơi khác trên đài Thanh Thiên. Trên mặt đất lại một lần nữa lóe lên một chuỗi hoa văn…

Từng ngôi nhà hình dáng kỳ lạ chui lên từ dưới đất.

Căn nhà ở gần nhất thấp bé nhất, chỉ có một cánh cửa nhỏ, vừa đủ một người chui qua, mà những căn nhà phía sau theo thứ tự tăng lên, mỗi một căn nhà đều lớn gấp đôi căn nhà trước mặt, căn nhà thứ năm là căn cuối cùng, đã là một căn nhà khổng lồ.

“Tiền bối, chúng dẫn tới nơi nào?” La Chinh ngưng giọng hỏi.

“Chúng ta là người kiến tạo, đương nhiên có lối đi tới thế giới chủ. Ngươi không cần đi theo, các ngươi là sinh linh của thế giới thứ cấp chưa tiến hành cải tạo, ở thế giới chủ nửa bước cũng khó đi” Thiên Truyền vừa nói đã đẩy cửa ra.

Ngay khi hắn ta cất bước vào trong đó…

“Đùng… Oành!”

Một sức mạnh cực lớn từ bên trong cánh cửa đánh ra.

Thiên Truyền gần như bấu vào hai bên cửa theo phản xạ có điều kiện, mà thân thể của hắn ta sau khi chịu đựng một kích này thì trực tiếp bị đánh ra xa mười dặm, hai tay hai chân hắn ta cũng bị kéo dài ra hơn mười dặm.

May thay Thiên Truyền có thân thể của Quỷ Quyệt, nếu hắn ta là người sống chỉ e không chịu nổi một kích này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận