Bách Luyện Thành Thần

Chương 2329: Cái đầu màu lục

Ba chân thần cấp cao đứng trên cầu đá đều tỏ ra do dựBước vào nơi nguy hiểm đáng sợ kia thì đúng là dữ nhiều lành ít.

“Bây giờ quay về còn kịp” La Chinh cười nhạt.

Hắn không bắt buộc bọn họ tiến vào vực sâu Ma Vực với mình.

Ngoài tộc trưởng Thiên Long, những chân thần cấp cao khác đều có thể trở thành cục đá ghì chân vào phần lớn thời điểm.

“Nếu đã lựa chọn thì không cần phải hối hận” Một chân thần cấp cao kiên định đáp.

Bọn họ đều có lý do riêng để không ở lại nơi này.

“Vậy đi thôi” La Chinh cười khẽ.

Năm người bay vút theo cầu đá…

Ngay khi vượt qua cầu đá, linh hồn tộc trưởng Thiên Long lập tức phát ra dao động, thần thức cực mạnh khuếch tán ra ngoài.

Thần thức á thánh có phạm vi bao phủ rất lớn, nhờ đó bọn họ có thể phát hiện nguy hiểm trước tiên.

Nhóm La Chinh cảm nhận được thần thức của tộc trưởng Thiên Long liền hiểu được hành động của ông ta, bèn đồng loạt quay sang nhìn.

“Vùng này rất trống trải, mọi người thu hồi hơi thở, cẩn thận tiến lên” Tộc trưởng Thiên Long dặn dò.

Nhóm La Chinh gật đầu, thu hồi hơi thở của mình đến mức tối đa rồi lặng lẽ lướt đi thật chậm. Xung quanh khu vực này toàn là sông dung nham, dung nham màu đỏ sẫm hắt sáng làm gương mặt của bọn họ đỏ hồng.

Như tộc trưởng Thiên Long đã nói, khu vực này không có gì khác thường và cũng không có hung vật.

La Chinh vừa bay vừa sử dụng hồn khí Chuyển Thế kết nối với vùng đất chuyển thế nhằm quan sát hướng đi của bọn Hoa Thiên Mệnh.

Chuột Thạch Lẫm nói Nhạc Ngâm Liễu nhất định sẽ quay lại vùng đất chuyển thế, nếu phán đoán theo điểm này thì Hàm Thanh Đế quả là có khả năng cao sẽ nhân cơ hội này trở về.

Nếu như Hàm Thanh Đế dẫn Đông Phương Thuần Quân đến đây thì e rằng La Chinh sẽ gặp phiền to.

La Chinh không hề có phần thắng khi một mình đối đầu với một đám thánh nhân, đây cũng là một trong những lý do hắn rời đi. Nếu không, hắn đã dành nhiều thời gian và sự kiên trì hơn để xem ngọn lửa ký ức rồi.

Dù sao trong lòng La Chinh vẫn còn rất nhiều bí ẩn chưa có lời giải.

May mà bây giờ hắn có hồn khí Chuyển Thế. Vả lại vùng đất chuyển thế đang nằm trong tay hắn nên dù có rời khỏi đó cũng có thể xem ngọn lửa ký ức như thường.

“Vù vù vù vù vù…”

Sau nửa canh giờ, năm người đã lặng lẽ bay được mấy trăm dặm đường.

Trên đường đi, lượng sông dung nham ngày càng tăng, chúng hội tụ lại và hình thành một vùng biển dung nham rộng lớn!

Bên cạnh biển dung nham có một bãi cát xanh biếc với đầy những hạt cát xanh mơn mởn.

Mọi người tạm nghỉ ngơi trên bờ cát, bàn bạc một phen rồi quyết định bay thẳng qua biển dung nham này.

Chẳng qua, bọn họ vừa mới ra quyết định thì sắc mặt tộc trưởng Thiên Long hơi thay đổi, sau đó quay đầu nhìn hướng khác.

Thấy vậy, La Chinh lấy làm lạ bèn phóng thần thức quét qua phần mép biển dung nham.

Hắn không tì ra bất cứ một sinh linh nào khác trên bờ biển dài vô tận này.

Từ sau khi rời khỏi vùng đất luân hồi, bọn họ phát hiện vực sâu Ma Vực có vẻ như là có tiếng mà không có miếng.

Bọn họ vốn tưởng rằng vực sâu Ma Vực sẽ đầy rẫy đủ loại hung vật tàn bạo và hung ác, nhưng xung quanh đây đều trống rỗng…

“Sao thế?” La Chinh hỏi.

Tộc trưởng Thiên Long cũng hơi hoang mang: “Trên bờ cát có thứ gì đó theo dõi chúng ta!”

“Có thứ gì?!”

“Ở đâu?”

Ba chân thần cấp cao lập tức trở nên khẩn trương.

“Ta không phát hiện điều gì khác thường” La Chinh lắc đầu.

“Cảm giác ấy chỉ thoáng qua thôi” Tộc trưởng Thiên Long suy nghĩ một lát rồi nói: “Mặc kệ, tốt hơn là chúng ta mau mau lên đường đi”

Theo tộc trưởng Thiên Long thấy, điều quan trọng nhất mà bọn họ cần làm ngay lúc này là xác định phương hướng, kế đó đi lên từng tầng một để rời đi.

Có điều, vực sâu Ma Vực trải dài qua cả mấy vực lớn nên diện tích rất rộng…

Trong lúc bọn họ chuẩn bị xuất phát lần nữa, hạt cát dưới chân một chân thần cấp cao bắt đầu ngọ nguậy.

Hạt cát này điên cuồng xoay tròn theo hình xoắn ốc, lực hút mạnh lập tức hút chân thần cấp cao đó xuống dưới!

La Chinh phản ứng cực nhanh, tay chợt vươn ra tóm lấy đầu vai của chân thần cấp cao ấy.

“Roẹt!”

Lực hút ấy mạnh ngoài dự đoán của La Chinh, hắn chỉ kéo được một mảnh vải trên vai chân thần cấp cao kia, còn người đó đã bị hút xuống đất.

“Phía dưới!”

“Mau rời khỏi đây!”

Hai chân thần cấp cao còn lại thấy thế bèn khiếp sợ bay vút lên cao.

Trong khi đó, La Chinh và tộc trưởng Thiên Long vẫn giữ bình tĩnh.

Với thực lực của họ, chỉ cần không đụng phải ác ma vực sâu thì sẽ không quá nguy hiểm.

La Chinh và tộc trưởng Thiên Long nhìn nhau một cái, tộc trưởng Thiên Long là người ra tay trước.

Ông ta vung hai tay lên rồi đột nhiên nhắm về phía dưới chân!

“Rào!”

Hạt cát xanh biếc trúng phải luồng sức mạnh vô hình rồi lăn sang hai bên.

Một khe rãnh sâu nghìn mét xuất hiện trên bờ cát!

Những xúc tu màu xanh biếc không ngừng ngọ nguậy ở hai bên khe rãnh, chân thần cấp cao vừa rồi đang bị một xúc tu trong đó cuốn lấy.

Xem ra một con bạch tuộc lớn đang ẩn nấp bên dưới bãi cát này.

“Vút!”

La Chinh dứt khoát bay thẳng về phía chân thần cấp cao đó.

Những xúc tu thô to ở hai bên khe rãnh nhắm về phía La Chinh!

“Đứt cho ta!”

Không chờ La Chinh ra tay, trên tay tộc trưởng Thiên Long ở phía trên đã có thêm một sợi roi dài màu vàng kim.

Ông ta chợt vung roi, chỉ thấy phần đuôi roi xuất hiện một cái bóng năm màu.

“Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt…”

Tộc trưởng Thiên Long ngâm mình trong thần đạo Ngũ Hành nhiều năm nên đã luyện đạo này đến mức tuyệt diệu, thậm chí còn tự ngộ ra ba loại thần thông ngoại đạo. Do đó, hoàn toàn không thể coi thường uy lực từ những cú vút roi của ông ta.

Bóng roi lộn xộn gần như bao phủ quanh La Chinh, đám xúc tu còn chưa đến gần La Chinh thì đã bị bóng roi chặt đứt!

Thế nhưng xúc tu quấn lấy chân thần cấp cao kia thì lại nhanh chóng rút về.

Trước khi La Chinh kịp chạy đến, nó đã kéo chân thần cấp cao ấy xuống sâu trong cát…

La Chinh nhướng mày, thuận thế đấm vào đống cát ở bên khe rãnh.

“Rào!”

Sức mạnh to lớn bắt đầu xốc đống cát lên, toàn bộ bãi biển cuộn về một phía theo hình lượn sóng, bề mặt bãi cát đã bị lật lên bởi La Chinh.

Hung vật nấp trong bãi biển rốt cuộc hiện nguyên hình!

Hơn nghìn xúc tu xanh biếc uốn lượn khắp bên trong bãi biển và cùng nối với một cái đầu khổng lồ.

Trên cái đầu hình tam giác ấy có một gương mặt người trông rất đáng ghét.

Lúc này, nó sử dụng xúc tu cuốn chân thần cấp cao về phía cái miệng to như chậu máu của mình.

Chân thần cấp cao kia tuyệt vọng khi ngửi được thứ mùi gay mũi từ nó.

Ngay lúc đó, một đường kiếm chợt lóe lên…

“Rắc!”

Hơn nghìn xúc tu nối với cái đầu ấy đứt đoạn.

Cái đầu khổng lồ phát ra tiếng gầm thét đau đớn, sau đó quay đầu chui xuống tầng cát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận