Bách Luyện Thành Thần

Chương 3764: Liên minh

Sâu trong hỗn độn, một hình khối tam giác rất lớn đang xoay tròn với tốc độ thật chậm. Khu vực đằng sau hình khối tam giác này trống trơn, đám đầu lâu phân bố ở đó đã bị nuốt gần hết sạchBây giờ nó đang tiến vào một vùng trời mới.

Sau khi diệt sạch đám đầu lâu xung quanh, trong ba cái miệng đang há rộng bỗng bắn ra ba cột sáng!

Năng lượng chứa trong cột sáng rất yếu nhưng lại cực kỳ ổn định, có thể vượt qua khoảng cách mấy tỷ dặm trong hỗn độn.

Mặc dù đám đầu lâu kia ngu ngốc tột độ nhưng độ nhạy cảm đối với năng lượng thì lại vượt hơn hẳn mức bình thường. Dù những cột sáng này chỉ nhẹ nhàng lướt qua gần chúng thôi nhưng chúng đã như cá mập ngửi thấy mùi máu tươi, điên cuồng di chuyển theo cột sáng.

Khi số lượng đầu lâu đi theo cột sáng đã đủ nhiều, những cột sáng này sẽ nhanh chóng co lại, rút ngắn khoảng cách. Đám đầu lâu kia cũng sẽ liên tục đuổi theo những cột sáng đang rút ngắn ấy và cuối cùng chui vào trong “miệng rộng” của hình khối tam giác. Như vậy, chỉ trong một lần thôi mà số đầu lâu trong phạm vi một tỷ dặm xung quanh đã bị diệt trừ hết!

Hình khối tam giác vẫn luôn duy trì hiệu suất nuốt ăn đầu lâu cực cao như thế, chỉ trong thời gian ngắn mà nó đã to lên gấp nghìn lần.

Mặc dù so với thế giới mẹ, nó vẫn hết sức nhỏ bé, thế nhưng tốc độ phát triển quá kinh người.

Ở một phía khác của hỗn độn, biện pháp mà vùng đất sơ khai của La Chinh đang sử dụng cũng không kém là bao.

Lúc trước La Chinh nhờ Nữ Oa tung Oa Ảnh đi, dùng sợi năng lượng của Oa Ảnh để thu hút đầu lâu, ban đầu biện pháp này quả thật rất hiệu quả, nhưng về sau, khi vùng đất sơ khai không ngừng to lên thì Oa Ảnh cũng không dùng được nữa.

Về mặt lý thuyết, khoảng cách kéo dài của Oa Ảnh là gần như vô hạn, nếu cho Nữ Oa đủ thời gian thì nàng có thể kéo dài Oa Ảnh từ phía này đến tận phía kia của hỗn độn.

Vấn đề là tốc độ kéo dài của Oa Ảnh quá chậm…

Theo lời của Khởi Nguyên Thần Huyết, sau khi quá trình hạ thấp bắt đầu thì chính là một cuộc ganh đua, thể tích to sẽ chiếm ưu thế rất lớn.

Muốn hấp thu được càng nhiều đầu lâu với tốc độ càng nhanh thì nhất định phải nghĩ ra cách tốt hơn.

Sau khi từ bỏ phương án Oa Ảnh, La Chinh lập tức cho gọi mọi người đến đài Phỉ Thúy để cùng nghĩ ra đối sách.

Họ cần tìm ra một món đồ truyền đi vừa nhanh lại vừa xa.

“Ánh sáng” Tịch nhanh chóng đưa ra đáp án.

Tia sáng không những mang theo năng lượng mà còn có thể truyền đi rất nhanh trong hỗn độn.

La Chinh bèn giao cho Khởi Nguyên Thần Huyết nhiệm vụ cải tạo vùng đất sơ khai lần nữa.

Không lâu sau, trên bề mặt của vùng đất sơ khai hiện ra một pháp trận sáu mặt rất lớn. Pháp trận này không thể ngăn chặn kẻ địch mà chỉ thuần túy phóng ra ánh sáng mạnh thôi.

“Ù…”

Năng lượng hùng mạnh rót vào pháp trận sáu mặt, sau đó tản ra khắp bốn phương tám hướng dưới hình thức tia sáng.

Trong hỗn độn như có thêm một mặt trời khổng lồ, chùm sáng trắng lóa có thể ảnh hưởng đến phạm vi cả mấy trăm triệu dặm quanh đó. Đám đầu lâu trong phạm vi này vừa cảm nhận được năng lượng chứa trong tia sáng là lập tức ngựa không dừng vó xông về phía vùng đất sơ khai…

Ba vùng đất sơ khai trong hỗn độn đều đang tự tìm đường đi trong khung cảnh hỗn loạn này, dùng cách thức đặc biệt của mình để mạnh dần lên.

Mặc dù tốc độ hấp thu đầu lâu của chúng đều không chậm, tốc độ lớn mạnh lại càng kinh khủng hơn, nhưng thế giới hỗn độn lớn cỡ nào cơ chứ? Với thể tích của chúng mà muốn phát triển đến độ bằng hỗn độn thì còn cần thời gian khá dài.



Một tháng sau, trên đảo Dạ Kiến nằm tại lối vào Thượng Thanh Thiên xuất hiện vài Nhân tộc. Kẻ cầm đầu khoác tấm áo lông thật dày và rộng, gương mặt anh tuấn, nét mặt toát lên vẻ khí khái hào hùng. Đằng sau y có năm người đi theo, ba nữ và hai nam.

Lúc cả nhóm người mới đến gần đầm nước trong hang động thì hai Hầu Chủ đột nhiên hiện ra từ trong đầm nước.

“Dừng lại”

“Còn tiến thêm một bước nữa là sẽ chết ngay”

Hai Hầu Chủ nói, trên người tỏa ra khí thế hung hăng.

Lối vào đảo Dạ Kiến rất trọng yếu, trong tình huống bình thường sẽ không cho phép bất cứ sinh linh nào lại gần.

Nếu là sinh linh của các dị tộc khác thì hai Hầu Chủ đã trực tiếp ra tay diệt trừ rồi, sở dĩ chúng còn kiềm lại là vì nể mặt nhóm người này là Nhân tộc.

Dù sao những năm qua đám Hầu Chủ và Nhân tộc cũng qua lại khá nhiều với nhau, cộng thêm La Chinh đã cứu sống Hầu Linh Vương, vì vậy đám Hầu Chủ đều có cái nhìn mới đối với Nhân tộc.

Người đàn ông cầm đầu dừng chân lại, kính cẩn chắp tay nói với hai Hầu Chủ: “Tại hạ là Thông Thiên giáo chủ của tộc Vô Không, bái kiến hai vị Hầu Chủ”

“Tộc Vô Không? Thông Thiên giáo chủ? Đám người mà Điểu Linh Môn nâng đỡ ấy à?” Trên mặt của một Hầu Chủ lộ vẻ quái lạ.

Thông Thiên giáo chủ mỉm cười: “Đúng vậy, trên người ta đang mang theo tọa độ của Điểu Chủ Loan Hồ”

Trong Tứ Linh Môn, danh tiếng của Loan Hồ gần với tứ đại môn chủ, cũng là tồn tại nổi tiếng ngang bằng với Đại Viên Vương, được gọi một cách kính trọng là “Thần Loan”, cũng là tồn tại có tên tuổi vang dội.

Hai Hầu Chủ nghe xong thì khá bất ngờ, sau đó vẻ mặt đều thận trọng hơn hẳn.

Tọa độ chính là sinh mạng của Quỷ Quyệt.

Người này lại mang theo tính mạng của Loan Hồ mà đến!

“Ngươi đến đây có chuyện gì?” Một Hầu Chủ hỏi.

“Điểu Chủ Loan Hồ muốn bàn chuyện liên minh với Hầu Linh Vương” Thông Thiên giáo chủ đáp.

Hai Hầu Chủ không nhiều lời nữa mà lập tức bẩm báo việc này đến đảo Dạ Kiến.

Chẳng bao lâu sau, từ đảo Dạ Kiến đã đưa ra câu trả lời, đó là cho phép một mình Thông Thiên giáo chủ tiến vào đảo Dạ Kiến.

Sau đó Thông Thiên giáo chủ lập tức vào trong đầm nước và thuận theo lối đi, tiến lên ngược dòng nước. Sau khi nổi lên khỏi mặt hồ, một Hầu Chủ dẫn đường cho y vào trong một tòa cung điện bên bờ.

Kẻ gặp mặt Thông Thiên giáo chủ trong cung điện không phải Hầu Linh Vương mà là nhóm anh kiệt do Nguyên Thủy Thiên Tôn dẫn đầu, La Chinh cũng là một trong số đó.

“Sư đệ, rốt cuộc chúng ta cũng gặp nhau!”

Trên gương mặt già nua của Nguyên Thủy Thiên Tôn toàn là ý cười, thậm chí còn có đôi chút quan tâm niềm nở.

Thông Thiên giáo chủ hờ hững nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn: “Sư huynh”

Dứt lời, hai mắt y lập tức nhìn sang La Chinh.

La Chinh vừa leo đến Tam Thế Nhị Trọng Bình Dịch Thiên thôi là Thông Thiên giáo chủ đã biết hắn phi phàm rồi. Y biết tên nhóc này có thể sẽ thay đổi thế cục, nhưng thật không ngờ hắn có thể ảnh hưởng đến sự cân bằng giữa các Quỷ Quyệt!

Nguyên Thủy Thiên Tôn không hề để tâm đến thái độ lạnh lùng của Thông Thiên giáo chủ mà chỉ nói: “Trừ ta ra còn có một người muốn gặp đệ nữa, chắc chắn đệ không nghĩ ra đâu!”

Thông Thiên giáo chủ lấy làm lạ: “Ai?”

Nguyên Thủy Thiên Tôn gật đầu với La Chinh, ngay sau đó trên đỉnh đầu La Chinh chợt hiện ra một bóng người. Đó chính là phân hồn của Thái Thượng Lão Quân.

“Đại, đại sư huynh…” Trên mặt Thông Thiên giáo chủ toàn là vẻ ngạc nhiên.

Y cũng không biết đại sư huynh vẫn luôn trốn trong Nhất Thế của Ngọc Thanh Thiên, vì vậy được thấy đại sư huynh ở đây khiến y cực kỳ kinh ngạc.

Thái Thượng Lão Quân nở nụ cười hớn hở, nói: “Cuối cùng ba sư huynh đệ chúng ta còn có thể tập trung lại cùng nhau, đúng là một điều vừa bất ngờ vừa đáng mừng…”

“Bất ngờ thì có, đáng mừng thì thôi đi” Giọng điệu của Thông Thiên giáo chủ rất lạnh lẽo. Khúc mắc trong lòng y năm xưa vẫn không thể nào xóa bỏ.

“Sư đệ còn đang tức giận vì những hận thù xưa, nếu có cơ hội ta sẽ bảo Tử Nha tự mình tạ tội đệ” Nguyên Thủy Thiên Tôn nói.

“Cao đồ kia của ngươi à… Hừ!”

Không nhắc đến Khương Tử Nha còn đỡ, vừa nhắc đến Khương Tử Nha là sắc mặt của Thông Thiên giáo chủ lại càng khó coi hơn.

Trong trận chiến Lê Sơn, y bị Không trục xuất đến không gian Tắc San rồi bị Khương Tử Nha đá ra, bao nhiêu năm rồi y chưa thảm hại như thế.

“Ta đến đây là muốn gặp Hầu Linh Vương để bàn chuyện liên minh với Điểu Linh Môn chứ không phải để ôn chuyện với các ngươi” Thông Thiên giáo chủ tức giận nói.

Lúc này La Chinh chợt lên tiếng: “Vậy là phải rồi, Hầu Linh Vương đã giao cho bọn ta giải quyết chuyện liên minh này, ngươi cứ bàn với bọn ta là được”

“Cái gì cơ…” Khóe mắt Thông Thiên giáo chủ không nhịn được mà khẽ giật một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận