Bách Luyện Thành Thần

Chương 2027: Diệt

Một kiếm này của Kiếm Ngao nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổiNếu thi triển lúc đối mặt với chân thần cấp cao, sợ rằng không ai có thể tránh thoát…

“Đám Nha Thiền này cũng không đáng sợ cho lắm, chỉ cần không bị chúng nó chui vào trong não là được rồi, các vị theo ta xuống dưới kia” Kiếm Ngao thản nhiên nói với đám chân thần.

Dứt lời, hắn ta nhẹ nhàng dẫm lên trường kiếm dưới chân, cả người lập tức lao thẳng xuống phía dưới trong tư thế thẳng đứng.

Tuy Kiếm Vô Ngân đã dặn dò Kiếm Ngao bảo vệ hai huynh muội La gia, nhưng nếu ngay cả chỗ này mà hai huynh muội bọn họ cũng không xông vào được thì chẳng xứng đáng để bảo vệ.

Dù sao đường xuống phía dưới cũng đầy rẫy nguy cơ, nếu thực lực hai người này quá kém thì vốn chẳng có tư cách đến gần bộ hài cốt kia.

Nếu như vậy thật, không bằng bọn họ ký thác hy vọng vào chính bản thân mình…

“Vù vù vù…”

Mười một đệ tử Kiếm tộc còn lại cũng lao xuống theo Kiếm Ngao.

Các chân thần cấp cao khác, ví dụ như đám người Nam Lang Hoa, thấy Kiếm Ngao rút kiếm dũng mãnh phi thường như vậy, lập tức cảm thấy người này anh dũng đáng tin, theo người này đương nhiên có thể bảo toàn tính mạng, cho nên cũng đồng loạt đi theo.

“Ca, chúng ta đi” Khóe miệng La Yên cong cong đầy ý cười, tựa như chẳng để tâm đến một kiếm vừa rồi của Kiếm Ngao, sau đó còn nói thêm một câu với La Chinh: “Dù cho có xảy ra chuyện gì, ca ca chỉ cần trốn sau lưng ta là được!”

La Chinh mỉm cười, đi theo sau La Yên, nhanh chóng lao xuống phía dưới.

Tốc độ bay xuống của hai trăm chân thần cấp cao càng lúc càng nhanh. Có một vài chân thần đã dứt khoát đá phi kiếm sang một bên, để bản thân rơi tự do, điên cuồng thả mình xuống bên dưới.

Những con Nha Thiền kia ẩn nấp trong cơ thể của ấu trùng Nhược Lăng, chỉ cần có sinh linh đi qua thì sẽ hóa thành một đường công kích màu đen bắn ra ngoài.

Kiếm Ngao xông lên đầu tiên, một tay cầm vỏ kiếm, một tay cầm chuôi kiếm, hai mắt sáng rực.

“Xoạt…”

Mỗi khi lớp vỏ ấu trùng Nhược Lăng bị phá vỡ, tay phải Kiếm Ngao sẽ khẽ vung lên một phát, ánh kiếm sắc bén bắn ra khỏi tay, chém Nha Thiền thành hai nửa.

Giai đoạn đầu, số lượng Nha Thiền cũng không nhiều, cứ đi xuống chừng một trăm trượng thì sẽ có hai con Nha Thiền phóng ra.

Sau khi đi xuống một khoảng thời gian, số lượng Nha Thiền từ trong cơ thể ấu trùng Nhược Lăng phóng ra càng lúc càng nhiều, tốc độ vung kiếm của Kiếm Ngao cũng càng lúc càng nhanh, thỉnh thoảng cũng sẽ có cá lọt lưới, nhưng những con em khác trong Kiếm tộc cũng sẽ nhanh chóng vung kiếm…

Nhìn đám con em Kiếm tộc người nào người nấy đều mạnh mẽ ác liệt như vậy, đám chân thần cấp cao phía sau cũng cảm thấy yên lòng.

“Chỗ này chẳng qua cũng chỉ như vậy mà thôi”

“Đám Nha Thiền này chỉ được cái tốc độ nhanh mà thôi, chỉ cần đề cao cảnh giác, ta cũng có thể giết sạch bọn chúng…”

“Ồ, mới đó mà Nha Thiền đã biến mất hết rồi?”

Có một gã chân thần cấp cao thốt lên, mọi người mới phát hiện Kiếm Ngao đã không còn vung kiếm nữa.

La Chinh đưa mắt nhìn thoáng qua ấu trùng Nhược Lăng trên vách động, khẽ nhíu mi lại.

Thân thể ấu trùng Nhược Lăng này không biết dài mấy vạn trượng…

Nếu nó đã chết, có lẽ cả thân thể đã bị Nha Thiền ăn sạch sành sanh. Theo lý, đáng ra đám Nha Thiền này phải phân bố rộng khắp cơ thể ấu trùng, không thể nào đột nhiên biến mất được.

La Chinh nghĩ mãi mà không hiểu. Lúc này Kiếm Ngao cũng đang suy nghĩ về vấn đề mà hắn thắc mắc.

Đây không phải lần đầu tiên Kiếm Ngao đi vào nơi này, Nha Thiền cũng không phải loài côn trùng hung ác chỉ nơi này mới có, mà chúng phân bố khắp Nhược Mộc.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!

Nha thiền đã tồn tại khắp nơi từ trước khi Kiếm tộc chiếm cứ Nhược Mộc.

Nếu đám Nha Thiền này săn bắt được một loài vật hung ác có kích thước to lớn nào đó, đầu tiên chúng sẽ giết chết linh hồn của sinh vật đó, sau đó từ từ ăn mòn cơ thể nó, liên tục sinh sôi nảy nở trong thân thể con mồi.

Dựa theo hiểu biết của Kiếm tộc về Nha Thiền, thì đám côn trùng hung ác này thậm chí còn có cả bầy đàn của riêng mình, Nha Thiền thuộc bầy đàn khác nhau còn có thể chiến đấu với nhau, lấy thân thể sinh linh mà chúng ký thân làm chiến trường!

Cho đến khi mỗi một miếng da, thớ thịt trên người sinh linh đó bị nhai nuốt sạch sẽ, chúng mới rời đi.

Cơ thể ấu trùng Nhược Lăng ở bên cạnh khổng lồ như vậy, nhìn mức độ thối rữa của nó thì biết đã chết từ lâu, tình hình này có gì đó không ổn.

Sau khi Kiếm Ngao bay xuống phía dưới thêm mấy ngàn trượng…

Hắn ta chợt nghe “phựt” một tiếng.

Kiếm Ngao theo phản xạ có điều kiện, nhìn về phía con ấu trùng Nhược Lăng kia.

“Phựt phựt phựt phựt phựt phựt phựt…”

Lớp da của ấu trùng Nhược Lăng liên tục bị xốc lên, từng con ve nhỏ màu đen bò trên bề mặt ấu trùng Nhược Lăng, không hề nhúc nhích.

Lúc này mọi người mới nhìn rõ dáng vẻ vốn có của đám Nha Thiền này.

Lớp giáp xác màu đen nhánh trên lưng của Nha Thiền có những đường hoa văn hình tròn màu đỏ, đôi cánh như hai lưỡi kiếm sắc bén, trên đầu chúng còn có một đôi gai nhọn như mũi khoan. Đó là răng của bọn chúng.

Đám Nha Thiền này không phát động công kích trước!

Nhưng rất nhiều chân thần đã sợ tái cả mặt, bởi lẽ số lượng thực sự quá nhiều!

Thấy cảnh tượng như vậy, sắc mặt Kiếm Ngao bỗng trở nên khó coi, cuối cùng hắn ta cũng nhớ ra gì đó…

“Có Nha Thiền vương ra đời, các vị… tự cầu phúc đi!”

Bản thân Nha Thiền không có trí khôn, nhưng Nha Thiền vương lại có trí khôn.

Loại côn trùng hung ác mà nhỏ bé này cũng không có gì đáng sợ, nhưng nếu như số lượng đông đảo thì lại vô cùng khó đối phó.

Nếu trong đám Nha Thiền cho ra đời một con Nha Thiền vương chỉ huy đồng loại, vậy thì sẽ biến thành tai họa.

Trong lịch sử Kiếm tộc từng giết chết rất nhiều Nha Thiền vương, mỗi một Nha Thiền vương xuất hiện đều sẽ giết chết và gây thương tích cho kha khá con em Kiếm tộc.

Kiếm Ngao không ngờ trong lần Đạo Tranh này lại gặp phải Nha Thiền vương.

Hắn ta vừa mới dứt lời…

Càng lúc càng có thêm nhiều Nha Thiền chui ra khỏi thân xác ấu trùng, bám trên cơ thể đang hư thối như đang chờ lệnh, không hề phát động công kích.

“Lao xuống!”

“Vù vù…”

Sau khi Kiếm Ngao ra lệnh, không một ai ngập ngừng do dự, đều vội vàng lao xuống bằng tốc độ nhanh nhất!

Cùng lúc đó, tất cả Nha Thiền đều hóa thành một mũi nhọn màu đen, bắn thẳng về phía các chân thần cấp cao…

“Chiu chiu chiu chiu chiu chiu chiu chiu chiu…”

Mỗi một con Nha Thiền là một ám khí trí mạng.

Chúng hóa thành hàng nghìn hàng vạn mũi tấn công màu đen, lao thẳng về phía các chân thần!

“Cẩn thận!”

“Phập!”

Một gã chân thần cấp cao vừa lên tiếng nhắc nhở, trên trán của mình đã xuất hiện một lỗ máu nhỏ.

“Đùng đoàng!”

Sau một hơi thở, vùng đan điền của gã chân thần cấp cao kia lập tức lóe lên một tia sáng màu xanh nhạt, thân thể đột nhiên nổ tung, hóa thành một quả cầu lửa thật lớn.

Không ai để ý tới gã chân thần cấp cao vừa mới tự bạo kia.

Dưới tình thế hỗn loạn như vậy, mỗi một chân thần đều chỉ có thể tự vệ, không thể làm gì khác ngoài cắm đầu lao xuống phía dưới.

Ánh sáng màu tím trong con ngươi của La Yên càng lúc càng mạnh, nàng là chân thần cấp cao nên có thể bay, nàng đặt phi kiếm xuống dưới chân rồi kéo lấy tay La Chinh.

“Đến rồi!”

Chừng sáu bảy chục mũi nhọn màu đen phóng tới từ một nơi cách đó không xa, đôi mi cong cong của nàng khẽ nheo lại.

La Chinh đã chuẩn bị sẵn sàng ra tay.

Đám Nha Thiền này chỉ có tốc độ ghê gớm mà thôi, đối với hắn, nếu thực sự muốn đánh chết chúng nó cũng không có gì quá khó khăn!

Nhưng hắn chợt nghe được một chữ phun ra từ miệng La Yên.

“Diệt”

Sau đó một cảnh tượng khiến La Chinh cảm thấy quỷ dị đã xảy ra.

Tựa như trong khoảnh khắc La Yên phun ra một chữ kia, đám Nha Thiền đang lao vụt tới tức khắc mất đi sinh mệnh, rơi xuống ào ào.

Trong toàn bộ quá trịnh đó, thậm chí La Chinh còn không cảm nhận được chút dao động năng lượng nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận