Bách Luyện Thành Thần

Chương 2409: Mở ra một con đường khác

Trong lúc không ngừng đánh ra pháp quyết, trường kiếm màu đen mực trong tay Mục Hải Cực cũng lóe lên. Chẳng mấy chốc đã có một lá chắn trong suốt màu đen chặn lại nắm đấm lửa kia, có điều nó chỉ duy trì được một giây đã vỡ tan tành, hòa vào ngọn lửa, nhanh chóng biến mất…Nhưng lá chắn trong suốt kia cũng triệt tiêu được một vài ngọn lửa, nắm đấm lửa khổng lồ lập tức thu nhỏ chừng một phần mười.

Sắc mặt Mục Hải Cực vô cùng nặng nề, pháp quyết trong tay bắn ra không ngừng. Lá chắn trong suốt kia vừa mới biến mất, trường kiếm màu đen trong tay đã lóe lên, lại là một lá chắn trong suốt màu đen khác che ở phía dưới ông ta.

“Oành!”

Lá chắn trong suốt thứ hai vừa mới xuất hiện lại bị đánh tan một lần nữa!

Sau đó là lá chắn thứ ba, thứ tư, thứ năm…

Những lá chắn trong suốt kia căn bản không thể chống đỡ cú đánh của nắm đấm lửa, có điều mỗi một lá chắn trong suốt xuất hiện đều có thể làm nắm đấm lửa kia thu nhỏ một chút!

Hành động này của Mục Hải Cực cũng là cực kỳ bất đắc dĩ.

Trực tiếp bị nắm đấm lửa kia đánh trúng tuyệt đối là chết chắc không sống được, ông ta chỉ có thể dốc toàn lực ứng phó, vọng tưởng dập tắt những ngọn lửa kia.

Vận dụng năng lực của Diệt Linh Kiếm như vậy cũng khiến Mục Hải Cực tiêu hao rất nhiều. Cứ mỗi một lá chắn trong suốt màu đen được tạo ra, sắc mặt ông ta lại càng ngày càng trắng…

Khi Mục Hải Cực thực sự không nhịn được nữa, ông ta chợt cắn nát đầu lưỡi, phun một ngụm máu tươi lên trên thanh Diệt Linh kiếm.

Tầng tầng ánh sáng màu đen ở mặt ngoài Diệt Linh kiếm lóe lên, ngay sau đó Mục Hải Cực ném thanh kiếm này xuống!

“Két!”

Cuối cùng những ngọn lửa kia cũng bị dập tắt!

Nhưng thay vào đó lại là một nắm đấm vàng chói lóa, thậm chí nắm đấm khổng lồ ấy còn đang không ngừng to ra!

Mục Hải Cực thấy cảnh này, hai mắt trừng lớn, trên mặt đầy vẻ không tưởng tượng nổi.

“La Chinh?”

Sắc mặt của đám đại viên mãn Mục Huyết Dung ở phía dưới cũng thay đổi.

Uy lực của biển sen đỏ rực lửa kia kinh khủng đến mức nào, bọn họ đều rất rõ ràng, cho dù thánh nhân rơi vào trong đó cũng lập tức bị đốt thành tro bụi…

Sau khi La Chinh rơi vào biển sen đỏ, đa số mọi người đều cho rằng hắn chết chắc rồi. Đâu ai ngờ La Chinh sẽ lại xuất hiện trước mặt mọi người một lần nữa, hơn nữa còn với tư thái như vậy!

“Rào rào!”

Mặc dù Mục Hải Cực lùi về sau với tốc độ cực nhanh, nhưng khoảng cách giữa ông ta và La Chinh vốn đã quá gần. Giờ đây La Chinh kích phát thân thể hoang thần, thể hình phình ra và cao đến hơn năm sáu mươi nghìn mét! Cho dù Mục Hải Cực dốc sức lui về phía sau cũng không có cách nào tránh khỏi nắm đấm như ngọn núi nhỏ của La Chinh!

Khi Mục Hải Cực đụng vào nắm đấm khổng lồ của La Chinh, bên ngoài nắm đấm hiện ra một vòng kim quang chói mắt!

“Oành!”

Vụ va chạm làm phát ra một tiếng vang lớn, tựa như thân thể Mục Hải Cực đụng vào một cái chuông khổng lồ, một sức mạnh hung hãn bá đạo dội vào trong cơ thể ông ta.

Mục Hải Cực muốn hóa giải sức mạnh bá đạo kia, nhưng sau khi sức mạnh đó dội vào trong cơ thể ông ta thì lập tức hóa thành vô số con rắn nhỏ bơi đi, điên cuồng cắn xé bên trong cơ thể ông ta, căn bản không có cách nào hóa giải!

Nếu không có cách nào xóa bỏ được sức mạnh đó, sợ rằng ông ta sẽ bị sức mạnh kia cắn xé tan nát…

Dưới tình thế cấp bách, ông ta chỉ có thể cắn răng dẫn những sức mạnh đó về thế giới trong cơ thể mình!

Nếu là á thánh hoặc chân thần đại viên mãn làm như vậy thì chẳng khác nào tự tìm cái chết, nhưng vũ trụ Đại Cực của Mục Hải Cực dựa vào Thần vực lại có năng lực hứng chịu sức mạnh này.

“Ầm…”

Trên bầu trời vũ trụ Đại Cực bỗng nhiên nổ tung, tạo ra một lỗ thủng khổng lồ.

Một vệt sáng vàng hóa thành thanh kiếm sắc nhọn cắt xuống từ trên bầu trời đầy sao, quét qua không gian mấy trăm triệu dặm, biến những ngôi sao trên đường đi thành bụi, đâm vào Đại Giới nào đó trong vũ trụ…

Toàn bộ Đại Giới bị chém thành hai nửa, bề mặt Đại Giới bao la bắt đầu tan ra, thế nhưng sức mạnh bá đạo kia vẫn chưa tiêu tan. Dưới sự dẫn dắt không ngừng, sức mạnh ấy khiến xung quanh Đại Giới điên cuồng sụp đổ. Vô số sinh linh chết trong đó, tổn thất nặng nề nhất chính là “Thánh tộc giả” năm xưa từng xâm phạm vũ trụ Đại Diễn.

Cho dù nhờ vũ trụ của mình hóa giải phần lớn sức mạnh, thân xác Mục Hải Cực cũng không khả quan lắm. Tóc tai ông ta rối bời, cả cơ thể đầy rẫy vết rạn nứt, vẻ mặt bơ phờ, hơi thở suy yếu…

“Đó là chân ý của đạo? Vì sao… Chân ý của đạo này lại phát ra từ thân xác của thằng nhóc kia, điều này sao có thể!” Vẻ khiếp sợ trên mặt Đông Phương Thuần Quân đứng phía xa không có cách nào che giấu được.

Ông ta biết rõ tác dụng của chân ý của đạo, đó là cơ sở để vượt qua Bỉ Ngạn. Hầu hết tất cả mọi chân ý của đạo đều dựa vào đan điền, lấy đó trợ giúp linh hồn vượt qua Bỉ Ngạn!

Thế nhưng chân ý của đạo của La Chinh lại tỏa ra từ trong thân xác, điều này hoàn toàn phá vỡ hiểu biết của Đông Phương Thuần Quân. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ông ta hoàn toàn không thể nào tin được.

Thật ra thì ngay cả bản thân La Chinh cũng thấy kỳ lạ. Hắn thu nắm đấm của mình lại, hoài nghi nhìn hai tay mình.

Lần này, sau khi thân xác bị hoa sen đỏ dung luyện hình như đã xảy ra một vài biến hóa kỳ diệu…

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!

“Ầm!”

Khi hắn vận chuyển sức mạnh, một tầng ánh sáng vàng như ẩn như hiện không ngừng hiện ra, vây quanh nắm đấm của hắn.

“Đây cũng là một loại chân ý của đạo?” La Chinh nhìn ánh sáng vàng kia, tự mình lẩm bẩm.

Vượt qua Bỉ Ngạn cần chân ý của đạo đúc thành thuyền chân ý, nhưng La Chinh dùng chính thân xác của mình để vượt qua, tức là chân ý của đạo của hắn đã hoàn toàn dung nhập vào thân xác.

Nhưng chân ý của đạo này tuyệt đối không phải chân ý đạo pháo tự nhiên.

“Đương nhiên” Giọng của 9527 từ trong ngực hắn truyền tới: “Nếu không phải lĩnh ngộ chân ý của đạo, ngươi căn bản không thể bước vào biển Chân Ý”

“Tu luyện phương pháp luyện thể của Cổ Thần thì sẽ sinh ra loại chân ý của đạo này?” La Chinh lại hỏi.

Những Cổ Thần kia cũng đã từng dựa vào thân xác để vượt qua biển Chân Ý, chắc hẳn bọn họ cũng nắm giữ chân ý của đạo tương tự hắn.

“Có phải thế không…” 9527 do dự một lát mới lên tiếng: “Lĩnh ngộ của nhóm Cổ Thần khi xưa chính là “chân ý Lực Phạt Thánh Thể”, những hoang thần ngươi từng gặp tu luyện đến trình độ cao nhất cũng có thể lĩnh ngộ chân ý Lực Phạt Thánh Thể, sau đó vượt qua biển Chân Ý, đặt chân đến Bỉ Ngạn. Nhưng hiện tại con đường này đã không còn tồn tại nữa… Bây giờ thứ ngươi có được hẳn là loại chân ý độc nhất vô nhị nào đó”

Dưới tình hình chân ý Lực Phạt Thánh Thể không thể nào lĩnh ngộ, con đường tu luyện theo phương pháp của Cổ Thần đương nhiên cũng bị cắt đứt, người tới sau chỉ có thể vận dụng phương pháp tu luyện Đại Thế Giới.

Mà sau khi La Chinh luyện thân xác thành binh khí thì dường như đã mở ra một phương thức luyện thể khác, kết hợp phương pháp tu luyện của cổ thần, trời xui đất khiến thế nào lại mở ra một con đường khác, trực tiếp vượt qua cả chân lý thứ ba – chân lý có tác dụng trong khắp hỗn độn.

Sau đoạn trao đổi ngắn gọn giữa La Chinh và 9527, La Chinh lại ngước mắt nhìn chằm chằm Mục Hải Cực cách đó không xa, mở miệng nói: “Năm đó ở vũ trụ, ngươi chém ta một kiếm, nếu không phải Thi Tiểu Xảo dốc sức ngăn cản thì e là ta đã mất mạng rồi. Cú đấm này là để trả lại nhát kiếm năm đó của ngươi!”

Hình thể của hắn to lớn, giọng nói cũng hết sức vang vọng, khi khuếch tán trong hư không bao la này khiến mọi người cảm thấy như sấm rền.

Mục Hải Cực lẳng lặng trôi lơ lửng trong hư không. So sánh với La Chinh khổng lồ, đường đường là thánh nhân như ông ta cũng nhỏ bé như con kiến.

Tuy rằng ông ta bị thương rất nặng, nhưng chấn động hơn cả là nội tâm của ông ta…
Bạn cần đăng nhập để bình luận