Bách Luyện Thành Thần

Chương 3378: Đá Tam Thanh

“Chờ mong cái gì? Chờ tên nhãi đó vào Tam Thập Tam Trọng Thiên à?” Ở bên kia mặt gương, Lôi Sát nổi trận lôi đìnhTộc Nguyên Linh từng coi Tam Thập Nhị Trọng Thiên như đại bản doanh của chúng. Trong Tam Thập Nhị Trọng Thiên, chúng cũng chiếm cứ rất nhiều khu vực. Lấy Huyết Sắc Nghị Hội này làm trung tâm, chủng tộc Bỉ Ngạn trong phạm vi trăm dặm đều xem như bề tôi của bọn chúng.

Đối với tộc Nguyên Linh mà nói, một Bất Hủ cảnh chẳng là gì trong mắt bọn chúng cả. Cường giả Bất Hủ cảnh khá hiếm trong thế giới mẹ. Tại Tam Thập Nhị Trọng Thiên có vô số chủng tộc Bỉ Ngạn với số lượng cực lớn. Trải qua nhiều kỷ nguyên Hỗn Độn, những chủng tộc Bỉ Ngạn này ngày càng sinh sôi. Tại số lượng tuyệt đối, một hoặc hai vị Bất Hủ cảnh xuất hiện là chuyện bình thường.

Nhưng sau khi đạt tới Bất Hủ cảnh, nhiều sinh linh Bỉ Ngạn đều lựa chọn tới Tam Thập Tam Trọng Thiên, người ở lại Tam Thập Nhị Trọng Thiên cũng không nhiều.

Nhưng tại một số phương diện, La Chinh là một người đặc biệt. Ví dụ như hắn được xem là người duy nhất sở hữu mười tám khắc ấn, tiềm lực tương lai rất lớn…

“Ta rất mong chờ” A Hỏa mỉm cười nói.

“Nhưng ngươi đừng quên hắn đứng ở phía đối lập với chúng ta. Hắn là địch chứ không phải bạn!” Lôi Sát nghiến răng nghiến lợi nói.

Nghe gã nói vậy, A Hỏa cười khanh khách, sau đó nghiêm mặt nói: “Có đôi khi kẻ địch của kẻ địch lại là bạn. Không phải sao?”

Lôi Sát im lặng một lát, sau đó mới phản ứng lại: “Ngươi muốn nói tới những kẻ thuộc tộc Vô Không kia?”

“Đúng!” A Hỏa gật đầu, nói: “Ý nghĩ sai lầm lúc trước của Mục Linh đã giúp Thông Thiên giáo chủ có cơ hội nghỉ ngơi lấy sức. Ai mà ngờ được tên kia lại phát triển lớn mạnh như vậy. Bây giờ, bọn họ đã đủ tiềm lực uy hiếp tới nền móng của tộc Nguyên Linh chúng ta”

“Hừ! Thế thì đã sao? Ngươi hy vọng Nhân tộc đứng chung chiến tuyến với chúng ta à? Có khả năng này sao? Đừng quên chúng ta còn đang giam cầm đám Nguyên Thủy Thiên Tôn kia” Lôi Sát nói.

Mâu thuẫn giữa tộc Nguyên Linh và Nhân tộc vốn không thể hòa giải được.

“Không cần bọn họ đứng chung chiến tuyến với chúng ta” A Hỏa khẽ cười: “Đừng quên mâu thuẫn giữa tộc Vô Không với bọn họ còn lớn hơn chúng ta”

Mục tiêu của tộc Nguyên Linh không phải phá hủy toàn bộ Hỗn Độn, mà là đưa Hỗn Độn tiến vào trạng thái bình thường một cách ổn định. Tộc Vô Không thì lại trù tính phá hủy hỗn độn, làm tất cả trở về với hư vô.

Theo tin tức do Cơ Hiên Viên báo về, đối tượng mà tộc Vô Không dốc sức bồi dưỡng dựa vào Hắc Thuyền đã có va chạm với La Chinh.

Lôi Sát im lặng một lúc lâu, sau đó lại hỏi: “Đây cũng là ý của Mục Linh?”

“Không phải” A Hỏa lắc đầu: “Nhưng ta tin Mục Linh sẽ tán thành”

Có lẽ Lôi Sát bị A Hỏa thuyết phục nên cảm xúc cũng ổn định lại: “Ta sẽ xác nhận phía bên Mục Linh. Nhưng ngươi phải giữ vững Tam Thập Nhị Trọng Thiên đấy, đừng để xảy ra tình huống như ở Ngọc Thắng Thiên một lần nữa!”

Tộc Nguyên Linh hoàn toàn không ngờ rằng Ngọc Thắng Thiên sẽ thất thủ. Chuyện này đã khiến toàn bộ tộc Nguyên Linh chấn động. Ai cũng chẳng ngờ được rằng La Chinh có thể thả người khổng lồ đầu trọc ra khỏi Lãnh Ngục, cũng vì thế mà bọn họ mất Ngọc Thắng Thiên.

Đương nhiên quy mô và thực lực của tộc Nguyên Linh trong Bình Dịch Thiên vượt xa ở Ngọc Thắng Thiên. Bọn họ có cường giả Bất Hủ cảnh canh giữ, cũng không hề bị Tam Thập Nhị Trọng Thiên áp chế thực lực, xác suất xuất hiện tình huống này cực nhỏ.

“Đi thôi” A Hỏa nhún vai.

Thân thể nàng ta lơ lửng bên trong quả cầu, hai chân thon dài khẽ khép lại. “Bùng” một cái hóa thành một đám lửa.



Sau khi lấy được Trọng Thạch, đoàn người La Chinh cũng không lựa chọn đi đường cũ về thần miếu của Thiên Cung.

Bên trong Phạm Độ Thiên vô cùng an toàn, chỉ cần không vào trong bức tranh là được. Sau khi đoàn người tiếp tục đi về phía Bắc được một thời gian, mặt đất bắt đầu xuất hiện từng phù điêu hình tam giác. Ở giữa phù điêu hình tam giác có một cái lỗ tròn nhỏ.

“Những phù điêu hình tam giác này được gọi là đá Tam Thanh. Phải dựa vào đá Tam Thanh mới có thể đi vào bức tranh bất hủ” Cam Cao Hàn giới thiệu.

La Chinh đưa mắt nhìn thuận theo những đá Tam Thanh dày đặc này. Một số đá Tam Thanh chỉ có những tảng đá hình tam giác, nhưng xung quanh một số đá Tam Thanh lại có sinh linh đang ngồi.

Điều kỳ lạ là ba sinh linh ngồi quanh những tảng đá Tam Thanh kia giống nhau như đúc.

“Cam tiền bối, chuyện gì xảy ra với những sinh linh kia vậy?” La Chinh hỏi: “Bọn họ đã tiến vào trong bức tranh bất hủ rồi sao?”

Cam Cao Hàn gật đầu, đưa tay ra chỉ vào một tảng đá Tam Thanh và nói: “Thật ra ba sinh linh ngồi xung quanh đá Tam Thanh chỉ là một. Góc này là dương hồn, góc kia là thân thể, góc cuối cùng là thân thể bất hủ!”

“Thân thể bất hủ của những sinh linh này vẫn tồn tại ở nơi đây?” La Chinh hỏi.

“Đương nhiên không phải rồi” Cam Cao Hàn lắc đầu: “Phần lớn cường giả Bất Hủ cảnh đều tiến vào Tam Thập Tam Trọng Thiên. Đây chỉ là vết tích mà họ để lại nơi đây mà thôi”

Cam Cao Hàn nói tới đây thì quay sang nói với Lý Bôi Tuyết: “Bôi Tuyết, ngươi tìm một tảng đá Tam Thanh và tiến vào đó đi, treo dương hồn của bản thân ở bên trong, như vậy có thể giúp ngươi tăng thực lực Thánh Hồn cảnh”

Bản thân đá Tam Thanh là thứ giúp linh hồn và thân thể hợp nhất để đưa vào trong bức tranh bất hủ. Sau khi đạt tới Bất Hủ cảnh sẽ có thân thể bất hủ.

Bây giờ, các sinh linh trong thế giới mẹ chỉ có dương hồn nên không thể nào tiến vào bức tranh bất hủ được. Nhưng chỉ treo dương hồn của bản thân trong đá Tam Thanh cũng được, chí ít cũng có thể giúp thực lực của dương hồn tăng lên. Đây cũng là cách làm rất thường thấy.

Tại những tảng đá Tam Thanh cách đó không xa, có một số chỉ có một phù điêu sinh linh, gần như đều chỉ treo dương hồn.

“Ừm!”

Lý Bôi Tuyết đã biết phương pháp giúp bản thân tăng thực lực này từ lâu. Nàng gật đầu tìm một tảng đá Tam Thanh, đưa tay cầm Khinh Thạch nhẹ nhàng đập xuống, sau đó chui vào trong vòng xoáy màu trắng.

Đám người chờ ở ngoài một lúc thì thấy ánh sáng màu trắng bắt đầu khiến phù điêu của bề mặt thanh đồng thay đổi, sau đó họ thấy dương hồn của Lý Bôi Tuyết xuất hiện ở một mặt của đá Tam Thanh.

Dù Lý Bôi Tuyết đã ra khỏi đá Tam Thanh, nhưng bên cạnh đá Tam Thanh vẫn có bóng dáng của nàng như trước.

“Ta xong rồi” Lý Bôi Tuyết mỉm cười nói.

Treo dương hồn ở đá Tam Thanh có thể giúp tăng thực lực Thánh Hồn lên một phần. Đây cũng được coi là một lỗ hổng trong thiết kế.

“Đến La Chinh ngươi rồi” Cam Cao Hàn nói: “Dương hồn của ngươi vẫn chưa tới, hôm nay treo thân thể ở đây trước đi”

La Chinh cũng tìm một tảng đá Tam Thanh giống như Lý Bôi Tuyết, sau đó lấy Khinh Thạch ra rồi chui vào trong vòng xoáy.

Nhìn từ bên ngoài thì tảng đá Tam Thanh này chỉ là tảng đá hình tam giác lớn chừng một bàn tay. Sau khi chui vào trong, La Chinh mới phát hiện diện tích của tảng đá tam giác này không nhỏ.

Ở mỗi góc của hình tam giác lại có một vị trí trống không, La Chinh tùy ý chọn một vị trí và ngồi xuống.

Khi hắn vừa ngồi xuống thì toàn thân như cứng lại, dường như hắn và hình tam giác này biến thành một chỉnh thể vậy.

“Chuyện này… Ta phải làm gì tiếp theo?”

La Chinh hơi sửng sốt một chút.

Nhưng nghĩ lại Thánh Hồn của Lý Bôi Tuyết có thể rời khỏi đây thì không có lý gì thân thể của hắn không ra được.

Hắn nhẹ nhàng dùng lực là có thể dễ dàng thoát khỏi vị trí trống kia, nhưng lúc La Chinh nhìn lại thì giật nảy mình. Thân thể của hắn vẫn còn ngồi nguyên ở vị trí kia!
Bạn cần đăng nhập để bình luận