Bách Luyện Thành Thần

Chương 3668: Dấu hiệu thức tỉnh

Từ lúc mới trở thành Bất Hủ cảnh, Nguyên Thủy Thiên Tôn và Nữ Oa đã đoán ra một ít manh mối. Ngoại trừ vòng ngoài và vòng trong của bức tranh Bất Hủ, hẳn là còn có huyết mạch cường đại hơn nữaNhưng nằm trên huyết mạch tại vòng trong là huyết mạch gì, bọn họ không thể nào biết được, dù sao đó cũng là phạm trù mà chưa người nào từng tiếp xúc.

Sau khi mắc kẹt tại đảo Dạ Kiến và trở thành Đại Quỷ Tế, thông qua giao lưu với các Hầu Chủ, màn sương mù che kín trước mắt họ đã tản đi đáng kể…

Bọn họ biết huyết mạch tại vòng trong được gọi là huyết mạch cấp Căn Nguyên, mà trên huyết mạch cấp Căn Nguyên còn có huyết mạch cấp Bản Nguyên, đó là bốn loại huyết mạch dung hợp.

Ngoại trừ bốn loại huyết mạch dung hợp chủ chốt, các đại năng trong Chủ Giới cũng dung hợp rất nhiều huyết mạch đặc biệt.

Hầu Linh Vương đã dung hợp hơn mười ba loại, chính là người nổi bật nhất trong số đó.

Nếu Hầu Linh Vương có thể dung hợp thì Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng có thể dung hợp, điều này đã mang đến cho Nguyên Thủy Thiên Tôn một phương hướng, cũng cho các Nhân tộc có một nơi an thân tại núi quỷ.

Nhưng trong lòng Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng biết rõ, không bàn đến sự khó khăn của việc dung hợp huyết mạch thì tỷ lệ thành công của việc việc thông qua dung hợp huyết mạch để thức tỉnh Hầu Linh Vương đã cực kỳ bé nhỏ.

Chỉ là trong bức tranh Bất Hủ có rất nhiều chủng loại huyết mạch, huống chi theo tin tức các Hầu Chủ cung cấp, huyết mạch trong Chủ Giới còn nhiều chủng loại hơn nữa…

Thông qua nhiều loại huyết mạch như vậy để tổ hợp thành mười ba loại huyết mạch mà Hầu Linh Vương quen thuộc, cái này còn khó hơn cả lên trời.

Càng tệ hơn là trong tay Nguyên Thủy Thiên Tôn chỉ có ba mươi chín loại huyết mạch, nước lã không gột nên hồ, ông không thể dựa vào số huyết mạch hữu hạn này để dung hợp ra thứ phù hợp với yêu cầu của Hầu Linh Vương.

Nhưng lần đầu tiên Nguyên Thủy Thiên Tôn dung hợp huyết mạch thành công đã từng khiến Hầu Linh Vương đang ngủ say thoáng xao động, bởi vậy các Hầu Chủ mới cho phép ông tiếp tục thử nghiệm, dù sao cũng giữ lại một tia hy vọng.

Nhưng sau khi dung hợp khí hồn của mình, Nguyên Thủy Thiên Tôn mới biết được một chân tướng…

Huyết mạch cấp Khởi Nguyên có tổng cộng bốn góc vuông, ba trăm bảy mươi ba loại năng lực…

Lúc phân tích ký ức khí hồn đến đoạn này, trong lòng Nguyên Thủy Thiên Tôn chỉ thấy bất lực nặng nề, và cũng vô cùng nhụt chí.

Quả nhiên…

Việc làm của ông chính là dùng một chiếc đòn gánh đòi nhấc bổng cả một ngọn núi lớn, hành vi chẳng khác nào mơ giữa ban ngày.

Lúc đang buồn rầu, hình như ông xem đến ký ức của chính mình, sau đó trợn tròn mắt.

Thánh vật của Tứ Linh Môn, bảo vật trấn đình của Vĩnh Hằng thần đình, đã bị thằng nhóc La Chinh này dung hợp…

Dung hợp rồi…

Từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy La Chinh, trong lòng ông đã hưng phấn cực điểm. Ông cảm nhận được khí tức của huyết mạch dung hợp, chẳng lẽ chàng trai Nhân tộc này đã lấy được huyết mạch Bản Nguyên?

Đó chính là tồn tại còn mạnh hơn cả huyết mạch Căn Nguyên!

Tất nhiên ông không thể nào ngờ được rằng chân tướng đã hoàn toàn vượt qua tưởng tượng lớn mật nhất của ông!

Người này làm được bằng cách nào?

Trên đời này còn có chuyện khó tin đến như vậy?

Đương nhiên đáp án này không thể tìm được trong ký ức của khí hồn.

La Chinh không rõ ràng lắm, khí hồn của Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng chẳng hiểu.

Các anh kiệt Nhân tộc đứng tại chỗ, đều nhìn La Chinh với ánh mắt không tài nào tin nổi, không ai nói được lời nào. Khí hồn của bọn họ mang tới cho bọn họ một bất ngờ quá lớn. Cần mấy canh giờ, mấy ngày, thậm chí phải cả năm thì mới tiêu hóa hết.

Khoảng lặng kéo dài hồi lâu, Xi Vưu là người đầu tiên phá vỡ yên lặng: “Ngươi, là cháu trai ta”

“Về mặt lý thuyết là như vậy” La Chinh mỉm cười gật đầu.

Xi Vưu phân thân thật ra được xem là một thân thể độc lập. Trong kỷ nguyên Hỗn Độn thứ bảy mươi bảy, Xi Vưu cũng không có đứa con gái nào tên Lê Lạc Thủy. Tính kỹ lên thì La Chinh được xem như cháu trai của người thế thân mà Xi Vưu tạo ra…

“Ha ha ha ha…” Xi Vưu chợt cười sang sảng.

Trong số ba mươi chín anh kiệt, địa vị của Xi Vưu không tính là cao, có thể lên làm Đại Quỷ Tế cũng do yếu tố may mắn. Hiện tại Xi Vưu đột nhiên có cảm giác hãnh diện tự hào.

Huyết mạch của Xi Vưu ta là giỏi nhất, tạo ra một kỳ tích ngoài sức tưởng tượng.

“Huyết mạch của ngươi không chịu khống chế…”

Phục Hy bản tôn vừa muốn lên tiếng hỏi La Chinh có thể khống chế Khởi Nguyên Thần Huyết hay không thì Nguyên Thủy Thiên Tôn đột nhiên giơ tay ra hiệu.

Đó là động tác ý bảo đừng lên tiếng.

Cả núi quỷ đều thuộc về Hầu Chủ, không chắc bọn chúng có nghe lén cuộc đối thoại của Nhân tộc hay không. Khởi Nguyên Thần Huyết là thánh vật của Tứ Linh Môn, việc này quá mức trọng đại, đương nhiên không thể tiết lộ. Dù sao mọi người đều đã biết hết toàn bộ ký ức thông qua khí hồn của bản thân.

“Tình thế hiện tại vẫn rất ác liệt, văn minh Nguyên Linh đã cùng các Hầu Chủ đi thức tỉnh Quỷ Chủ” Nữ Oa nhíu mày nói.

Ở đoạn cuối ký ức, bọn họ nhìn thấy cảnh tượng trên đài Quỷ Tế.

“Chúng ta nên ngăn cản văn minh Nguyên Linh, dựa vào La Chinh chúng ta có thể thức tỉnh Quỷ Chủ, chỉ cần cho Nguyên Thủy Thiên Tôn thêm một chút thời gian” Chúc Dung nói.

La Chinh có Khởi Nguyên Thần Huyết, từ đó có thể diễn sinh ra bất cứ loại huyết mạch nào!

Các anh kiệt Nhân tộc đồng loạt gật đầu, bọn họ cảm thấy lời của Chúc Dung rất có lý.

“Ta không dám chắc chắn, ít nhất trong một khoảng thời gian ngắn thì không thể” Nguyên Thủy Thiên Tôn lắc đầu đầy quyết đoán.

Ngay cả La Chinh cũng không thể khống chế Khởi Nguyên Thần Huyết, lúc được lúc không, không thể tìm ra nguyên nhân trong đó trong ngày một ngày hai được.

“Huống chi các Hầu Chủ cũng không để ý ai là người thức tỉnh Quỷ Chủ” Nữ Oa bản tôn nói.

Văn minh Nguyên Linh đã gom đủ Thập Tam Tuyệt Chân Nha Liên, bọn chúng sẽ có thể thức tỉnh Quỷ Chủ, Nhân tộc đã mất hết giá trị trong mắt các Hầu Chủ, bọn họ lại không cách nào ngăn cản.

“Chúng ta chỉ có thể ký thác toàn bộ hy vọng vào việc…” Phục Hy xua tay.

“Văn minh Nguyên Linh sẽ thất bại” Phục Hy bản tôn nói.

Mọi người lại im lặng một hồi, từng đôi mắt sáng ngời ẩn chứa vẻ không cam tâm từ tận đáy lòng.

Trời cao mang La Chinh đến đảo Dạ Kiến là món quà tốt nhất dành cho Nhân tộc, nhưng văn minh Nguyên Linh vẫn như âm hồn không tan bám dai như đỉa, mang đến cho bọn họ bóng ma tâm lý thật lớn.

Hiện tại chỉ có thể đặt toàn bộ hy vọng vào việc văn minh Nguyên Linh thất bại, đương nhiên bọn họ cảm thấy tiếc hận.



Đại Cổ đẩy cánh cửa khổng lồ kia ra, dẫn Mục Linh đi vào.

Sau khi tiến vào cánh cửa khổng lồ, đồng tử trong con mắt của Mục Linh chợt thu nhỏ lại.

Đằng sau cánh cửa là một vương tọa to lớn, trên vương tọa là một tồn tại giống như núi lớn.

Đó chính là Hầu Linh Vương “Dận Châm”, một trong những môn chủ mạnh nhất của Tứ Linh Môn.

Quỷ Quyệt được phân thành cấp Thù, cấp Oán, cấp Hận, đến cấp bậc như Hầu Chủ thì đã không thể phân định được nữa, mà Hầu Linh Vương lại càng không thể phân định.

Hầu Linh Vương rõ ràng có hình thái của Quỷ Quyệt, nhưng nhìn vào ngoại hình lại không có những nét đặc biệt của những Quỷ Quyệt khác mà lại giống như một thân thể vô cùng cường đại.

Nó ngồi trên vương tọa to lớn, giống như đang ngủ, cái đầu vừa to lớn vừa dữ tợn nghiêng sang một bên, nắm chặt hai mắt.

Mục Linh rất khó tưởng tượng một khi Hầu Linh Vương thức tỉnh, trong mắt nó sẽ phóng ra ánh sáng như thế nào, phóng ra uy lực kinh khủng tới nhường nào?

Đại Cổ nhẹ nhàng xòe tay ra, bốn cái răng sói nằm trong lòng bàn tay nó.

Trong núi quỷ vốn đã có ba cái, cộng thêm một cái Mục Linh đưa cho Đại Quỷ Tế Thanh Bì là bốn cái. Lúc bốn cái răng sói được đưa ra, Dận Châm trên vương tọa thoáng có chút động tĩnh, đó chính là dấu hiệu thức tỉnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận