Bách Luyện Thành Thần

Chương 3689: Loại bỏ tai họa ngầm

“Gấp ba lần…” Trong nhóm người vang lên tiếng hô kinh ngạcCác vị Bất Hủ cảnh ở đây đều là lão quái vật đã sống vô số năm. Trong năm tháng dài đằng đẵng, bọn họ đã sử dụng huyết mạch của bản thân tới mức tối đa từ lâu.

Các anh kiệt Nhân tộc thì không cần phải nói, ngay cả những người thuộc văn minh đương thời như Nữ Oa, Phục Hy, Thắng Thiên Thử Vương, Đông Hoàng và lão Anh, thậm chí cả thợ săn Bất Hủ cũng đều như vậy. Muốn tiến xa hơn vài bước gần như đã chẳng còn không gian.

Một pháp môn Khống Huyết có thể tăng cường huyết mạch lên gấp ba lần, chuyện này rất khó tin.

Sau một hồi cảm thán, vẻ mừng rỡ tràn ngập trên nét mặt mỗi người bọn họ.

“La Chinh, ngươi nói thật sao?” Đông Hoàng hỏi lại với vẻ khó tin.

“Chắc là thật” La Chinh khẳng định: “Huyết mạch của các vị đến từ Tứ Linh Môn, theo tiêu chuẩn thì chỉ sau khi gia nhập Tứ Linh Môn mới được truyền thụ pháp môn Khống Huyết, lần này xem như ngoại lệ”

Hầu Linh Vương cũng không có quá nhiều lòng tin với việc đối phó Xà Linh Môn. Tuy thực lực của những Nhân tộc này không mạnh, nhưng đáng để Hầu Linh Môn mượn sức, huống chi trên người La Chinh còn có Khởi Nguyên Thần Huyết – yếu tố quan trọng nhất, tiềm lực vô hạn.

“Trên đời này còn có pháp môn như vậy…”

“Là chúng ta hiểu biết hạn hẹp!”

“Pháp môn Khống Huyết này đến từ Chủ Giới bên ngoài thế giới Hỗn Độn, không phải chúng ta hiểu biết hạn hẹp, dù sao chúng ta cũng không phải vừa sinh ra đã biết tất cả…”

Mọi người mồm năm miệng mười bàn luận, những người xưa nay bình tĩnh lúc này lại không biết đang phấn khích tới nhường nào.



Bên trong thành Thiên Phương có một cái động rất lớn. Hang động này bắt đầu từ bên trái thành Thiên Phương, kéo dài về phía bên phải tới tận cùng của thành Thiên Phương, sau đó lại tiếp tục uốn lượn về phía Tây, cứ thể tiếp tục quanh co đi lên.

Hang động to lớn gần như kéo dài tới từng ngóc ngách của thành Thiên Phương, nhưng những căn nhà lớn nhỏ trong thành Thiên Phương lại không có cái nào thông với nó.

Xà Linh Vương “Nghiệt” ẩn nấp trong chính hang động này, thân thể của nó thuận theo hang động chiếm lấy một góc trong thành Thiên Phương. Thành Thiên Phương thoạt nhìn như một tòa thành, thực chất là hang ổ của “Nghiệt”.

Song Kỳ Đại Xà từ trên cao tiến vào thành Thiên Phương, bò xuống bên dưới, cuối cùng đi vào vị trí trung tâm của hang động.

Đầu của Nghiệt nằm ở nơi này.

Đầu nó được bao phủ bởi lớp vảy màu đỏ thẫm, mỗi một mảnh vảy đều có hoa văn độc đáo, máu đỏ óng ánh chảy giữa những đường hoa văn, không có lúc nào là không tỏa ra khí tức hủy diệt.

Trước đầu rắn có một đôi mào độc đáo và một đôi mắt rắn thật lớn đang nhắm chặt.

“Vương…”

Song Kỳ Đại Xà đi tới trước mặt Xà Linh Vương, thấp giọng gọi.

Nghiệt mở mắt, trong mắt rắn to lớn có hai vầng trăng non dựng đứng.

“Thất bại rồi?” Nghiệt hỏi.

“Vâng, thuộc hạ bất lực” Song Kỳ Đại Xà thấp giọng nói.

“Không sao, chúng ta còn có cơ hội” Nghiệt lạnh lùng nói.

“Nhưng Hầu Linh Vương đã thức tỉnh” Song Kỳ Đại Xà lại nói.

Trước lúc lẩn trốn, Song Kỳ Đại Xà đã bố trí tai mắt của mình, tuy không thể điều tra tường tận cụ thể mọi động thái trong núi quỷ nhưng vẫn có hiểu viết nhất định về những chuyện xảy ra tại đảo Dạ Kiến.

Đến tận bây giờ Song Kỳ Đại Xà vẫn còn hoang mang, vì sao khi đó Thập Tam Tuyệt Chân Nha Liên không thể thức tỉnh Hầu Linh Vương, sau đó lại có năng lực nào thức tỉnh được nó?

Trăng non trong đôi mắt rắn của Nghiệt nhẹ nhàng đảo lộn một cái, dường như nó hơi kinh ngạc trước tin tức của Song Kỳ Đại Xà.

Nhưng nó nhanh chóng trở nên bình thản: “Con khỉ kia là tồn tại vô địch ở Chủ Giới, nhưng ở đây thì không, ta có thể giết nó một lần thì cũng có thể giết nó lần thứ hai. Song Kỳ, đừng nản lòng, đây không phải lỗi của ngươi”

Xà Linh Vương nổi danh tàn nhẫn thô bạo, nhưng đối đãi với môn nhân của mình lại cực kỳ tốt. Thái độ của Xà Linh Vương như vậy càng khiến Song Kỳ Đại Xà cảm thấy hổ thẹn.

“Nhưng hãy giết chết toàn bộ Hầu Linh được nuôi dưỡng trong thành Thiên Phương, ngay cả tọa độ cũng phải xóa bỏ, làm bí mật một chút” Xà Linh Vương nói.

Trong thành Thiên Phương không chỉ có Xà Linh mà còn có Hầu Linh, Nhân Linh tụ tập. Sau khi mất đi trụ cột, những Hầu Linh và Nhân Linh đó đều xem thành Thiên Phương như Tứ Linh Môn. Cho dù chúng luôn ôm tâm lý đề phòng đối với Xà Linh Vương, nhưng không nơi nào để đi, chúng chỉ có thể làm việc cho Xà Linh Môn.

Nghiệt vốn định khống chế Hầu Linh Vương, một khi Hầu Linh Vương nằm trong tầm kiểm soát của nó, những Hầu Linh kia cũng sẽ một lòng một dạ trung thành với nó. Hiện tại Hầu Linh Vương đã thức tỉnh, đương nhiên những Hầu Linh kia sẽ trở thành một mối họa ngầm, cần phải xóa sổ.

“Thuộc hạ đi làm ngay!”

Song Kỳ Đại Xà rời khỏi hang động.

Nửa canh giờ sau, toàn bộ Hầu Linh trong thành Thiên Phương đều bị triệu tập về một chỗ.

“Song Kỳ Đại Nhân, có chuyện gì mà triệu tập bọn ta khẩn cấp như vậy?” Một Hầu Linh cầm đầu hỏi.

Tên Hầu Linh này tên là Ninh Cổ, trước đây cũng là một đại tướng trong Hầu Linh Môn.

“Tọa độ của các ngươi đã được chuyển tới Thượng Thanh Thiên” Song Kỳ Đại Xà tuyên bố.

“Vì sao?” Ninh Cổ khó hiểu hỏi.

“Chúng ta phát hiện ra manh mối của Hầu Linh Vương” Song Kỳ Đại Xà trả lời.

“Cái gì?”

“Vương của chúng ta ở Thượng Thanh Thiên?”

“Ngài ấy thức tỉnh rồi sao?”

Các Hầu Linh đều quan tâm hỏi han.

“Vẫn chưa, nó bị nhốt trên đảo Dạ Kiến, bị đám chim kia giam cầm, cần các ngươi ra tay giải cứu” Song Kỳ Đại Xà đáp: “Nhưng lối vào đảo Kiến Dạ đã bị chặn lại, ta có thể giúp các ngươi tiến vào đảo Dạ Kiến, nhưng chỉ có thể thông qua phương thức hồi sinh tại tọa độ”

“Để ta đi!”

“Đánh tan thân thể Quỷ Quyệt của ta, chúng ta muốn tới đảo Dạ Kiến!”

“Mau ra tay!”

Nhìn dáng vẻ hấp tấp vội vã của các Hầu Linh, trong lòng Song Kỳ Đại Xà thầm cười nhạo, đúng là một đám ngu xuẩn! Nhưng ngoài mặt nó không để lộ một chút sơ hở nào, chỉ nói: “Các vị chờ một lát, chờ ánh sáng Phá Diệt được đưa tới ta sẽ đánh tan mọi người. Chúng ta đã bố trí đông đảo Xà Linh tại lối vào đảo Dạ Kiến, chờ các ngươi hồi sinh sẽ nội ứng ngoại hợp, đám chim kia quyết không phải đối thủ của chúng ta”

Cái đuôi của Song Kỳ Đại Xà nhẹ nhàng lay động, cách đó còn có hàng trăm con rắn tuần tra tới lui, trên đỉnh đầu chúng cắm xương trắng sắc nhọn, trong xương trắng được khảm đá thánh. Chỉ cần đâm xương trắng vào cơ thể Hầu Linh, ánh sáng Phá Diệt trong đá thánh sẽ phóng ra, có thể đánh tan thân thể Quỷ Quyệt.

“Song Kỳ đại nhân, vì sao bọn ta không hề được biết về việc tọa độ bị di dời?” Ninh Cổ hỏi.

Trực giác của các Hầu Linh vô cùng mạnh mẽ. Tuy Song Kỳ Đại Xà đã trình bày rất rõ ràng, cũng không có gì là giả dối, nhưng trong lòng Ninh Cổ vẫn vô cùng do dự.

“Bởi vì ta ẩn nấp tại đảo Dạ Kiến, bị Thần Phong Điểu đánh lui, dưới tình thế cấp bách chỉ có thể bố trí tọa độ của các vị tại đó” Song Kỳ Đại Xà đáp.

Hai mắt Ninh Cổ ghim chặt vào người Song Kỳ Đại Xà như hai cây đinh: “Nhưng muốn đánh tan thân thể Quỷ Quyệt của bọn ta cũng không cần nhiều Xà Linh đến vậy, Song Kỳ đại nhân sợ bọn ta phản kháng à?”

Nó nói ra lời này, các Hầu Linh khác cũng lập tức cảnh giác. Các Hầu Linh bằng lòng băng rừng vượt lửa vì Hầu Linh Vương, chúng rất vui lòng nếu bị đánh tan và tiến vào đảo Dạ Kiến. Nhưng Song Kỳ Đại Xà lại bố trí nhiều Xà Linh mang theo đá thánh như vậy, hành vi quá khác thường.

“Ngươi nghĩ nhiều rồi” Song Kỳ Đại Xà cười nói.

“Bọn ta tự mình đi tới đảo Dạ Kiến được không? Cho dù đám chim chóc kia khó chơi đến đâu bọn ta cũng sẽ dốc hết sức tấn công” Ninh Cổ lại nói.

“Không cần nữa…” Giọng nói của Song Kỳ Đại Xà bỗng trở nên vô cùng lạnh lùng, nó đã mất hết kiên nhẫn: “Các ngươi cứ chết ở đây thì hơn”

Nó nói xong, cái đuôi nhẹ nhàng lay động, sau đó thổi kèn báo hiệu tấn công.

Các Hầu Linh không có đá thánh trong tay, sức mạnh cường đại đến đâu cũng không thể giết chết Xà Linh, cho dù chém chúng thành mảnh vụn thì chúng vẫn có thể phục hồi như cũ trong một thời gian ngắn. Mà Hầu Linh chỉ cần bị xương trắng đâm trúng thì ánh sáng Phá Diệt sẽ bùng lên trong người chúng, chỉ có nước chết.

Đây là một trận đồ sát không cân sức…

Cho dù chiến đấu kịch liệt đến đâu thì vẫn chỉ là phản kháng phí công. Các Hầu Linh chống đỡ chừng nửa canh giờ, cuối cùng bị giết sạch toàn bộ.

“Hủy tọa độ của chúng đi” Song Kỳ Đại Xà nhìn Hầu Chủ cuối cùng tan xác ngay trước mặt sau một hồi chiến đấu oanh liệt, lạnh lùng nói: “Vốn muốn cho các ngươi chết dễ chịu một chút, là các ngươi tự chuốc lấy”
Bạn cần đăng nhập để bình luận