Bách Luyện Thành Thần

Chương 3371: Lối ra

Sau khi thoát khỏi Bỉ Ngạn, La Chinh mới biết Huyết Linh Huyền Vũ đã chiếu ảo cảnh trận chiến của hắn và nó tới Thần Châu!Sau khi La Chinh tỉnh lại, nhóm người Cam Cao Hàn lập tức xúm lại hỏi han tình hình và quan tâm thương thế của hắn…

Mấy ngày trước, lúc đối mặt La Chinh, các cường giả Thiên Cung vẫn dùng thái độ của trưởng bối đối với vãn bối, nhưng bây giờ đối mặt với La Chinh, thái độ của bọn họ đã mang theo một chút kính sợ, đó là sự kính sợ chỉ khi đứng trước mặt cường giả Bất Hủ cảnh.

Các đệ tử tại vùng đất Kiếm Đỗng đã bay tới núi Thái Nhất từ lâu. Những người như Mạc Nhất Kiếm và Sầu Tuẫn đều đứng nhìn từ xa. Vây quanh La Chinh đều là các nhân vật nòng cốt của Thiên Cung, những đệ tử tại vùng đất Kiếm Đỗng như bọn họ đều không có tư cách tới gần.

“La Chinh huynh rời khỏi Thập Tứ Trọng Thiên còn chưa được bao lâu…” Sầu Tuẫn cảm thán một tiếng.

Khóe miệng Mạc Nhất Kiếm khẽ run rẩy.

Tầm mắt hắn ta vô tình dừng lại trên người Lý Bôi Tuyết. Sau khi đánh thức La Chinh tỉnh lại từ trong Bỉ Ngạn, nàng cũng tự động lui ra ngoài.

Vào thời điểm này, ngay cả thiên tài như Lý Bôi Tuyết cũng chỉ có thể tạm thời lui sang một bên. Nàng đưa lưng về phía Mạc Nhất Kiếm, mái tóc mềm mại rũ xuống đôi vai gầy, nhìn có vẻ cô quạnh.

Mạc Nhất Kiếm tuy là người đến sau, nhưng con đường của hắn ra rất giống với Lý Bôi Tuyết. Nếu Thiên Cung vẫn ổn định như trước, sau khi Lý Bôi Tuyết rời khỏi vùng đất Kiếm Đỗng, tương lai Mạc Nhất Kiếm rất có thể sẽ thay thế Lý Bôi Tuyết, trở thành thiên tài mới của vùng đất Kiếm Đỗng.

Nhưng đứng trước mặt La Chinh, ánh hào quang của hai người bọn họ bỗng trở nên mờ nhạt không đáng nhắc tới, giống như đom đóm tranh đua tỏa sáng với ánh trăng mặt trời, cho nên giờ khắc này Mạc Nhất Kiếm có thể hiểu được tâm trạng của Lý Bôi Tuyết.



Ở phía Đông Nam Long Nhai, sương mù khói độc bao phủ khắp núi rừng vô tận. Khi tiến vào nơi này, dù là người bình thường hay thậm chí ngay cả cường giả Bỉ Ngạn cảnh đều không thể không đưa ra phương pháp phòng vệ.

Dị tộc Man Hoang sinh sống nơi này có thể hòa làm một thể với khí độc, nói cách khác, phần lớn cơ thể bọn chúng là độc. Cho nên mọi người trong Thần Châu vẫn không di chuyển về phía Đông Nam, chỉ đóng quân ở Long Nhai ngăn cản sự xâm lấn của dị tộc Man Hoang.

Nhưng cách đây không lâu, có một con quái vật khổng lồ đột nhiên tới đây. Dị tộc Man Hoang nổi tiếng hung hãn thôi tàn sát lẫn nhau, chuyển mục tiêu về phía con quái vật khổng lồ kia.

Chi dị tộc Man Hoang hung ác nhất dẫn đầu phát động tấn công nhằm vào quái vật khổng lồ. Nhưng quái vật khổng lồ chỉ nhấc chân đạp một cái, lực lượng tinh nhuệ của chi dị tộc Man Hoang này đã bị giẫm nát…

Các dị tộc Man Hoang khác chưa từng nghĩ rằng cái nơi quỷ quái này sẽ có tồn tại cường đại như vậy giáng lâm, khiến cho chim muông tan tác.

Trong khoảng thời gian này, chúng cũng âm thầm quan sát động tĩnh của quái vật khổng lồ. Sáng sớm hôm nay, chúng nhìn thấy hai sợi tơ đột nhiên phóng ra, kéo dài tới tận chân trời. Qua một thời gian sau, đầu của quái vật khổng lồ đột nhiên rơi xuống mặt đất, khí tức linh hồn nồng đậm mênh mông bắt đầu tiêu tan.

Chết thật rồi à?

Tồn tại cường đại như vậy lại cứ thế chết đi một cách im hơi lặng tiếng như vậy?

Điều khiến những dị tộc Man Hoang đang âm thầm quan sát càng thêm khiếp sợ chính là tộc Huyết Linh sinh sống trên lưng rùa.

Tộc Huyết Linh bao đời đều sống dựa vào Huyết Linh Huyền Vũ, Huyết Linh Huyền Vũ cũng là tín ngưỡng của bộ tộc chúng nó. Chúng chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày Huyết Linh Huyền Vũ ngã xuống.

Lúc khí tức linh hồn của Huyết Linh Huyền Vũ tiêu tan, ban đầu mọi người trong tộc Huyết Linh đều không thể tin nổi, sau đó là gào khóc, kêu rên thảm thiết…

Nhưng trong lúc chúng còn đang bi thương đau khổ thì các dị tộc Man Hoang đang ẩn nấp trong đám cây cối đã bắt đầu hành động.

Tồn tại cường đại như Huyết Linh Huyền Vũ, toàn thân đều là báu vật. Bây giờ khí tức của Huyết Linh Huyền Vũ đã biến mất sạch sẽ, hiển nhiên là linh hồn đã bị hủy diệt, đám dị tộc Man Hoang hung hãn sao có thể bỏ qua cơ hội này?

Vô số sinh linh dị tộc mang theo khí độc lao tới từ bốn phương tám hướng, tộc Huyết Linh sinh sống trên lưng rùa ngoại trừ chiến đấu thì không còn lựa chọn nào khác, bộ tộc bọn chúng tuy cường đại nhưng chung quy vẫn không thể chống lại dị tộc Man Hoang tấn công ồ ạt như thủy triều ập tới…



Lần này Huyết Linh Huyền Vũ đột ngột ra tay với La Chinh khiến toàn bộ Thiên Cung đều căng thẳng một phen, đồng thời cũng sinh ra một vài nghi hoặc mới.

Hiện tại xem ra Hồn Nguyên Chi Linh màu vàng có thể khiến sinh linh Bỉ Ngạn giáng lâm thật sự vô cùng quan trọng đối với tộc Nguyên Linh. Với ý đồ của tộc Nguyên Linh thì chúng không thể nào từ bỏ cơ hội giáng lâm. Chúng hoàn toàn có thể phái các cường giả Đế Hồng Thị và Liệt Sơn Thị ra tay, nếu các cường giả Bất Hủ cảnh hợp sức ra tay, chỉ sợ Thiên Cung cũng khó mà chống lại… Nhưng lần này chúng lại chỉ phái Huyết Linh Huyền Vũ tới đây, hơn nữa Huyết Linh Huyền Vũ lại dùng tơ Ngọc Long để lấy mạng La Chinh từ xa.

Tất cả mọi biểu hiện đều cho thấy tài nguyên mà Liệt Sơn Thị và Đế Hồng Thị có thể vận dụng cũng không nhiều lắm, nói cách khác bọn họ còn có chuyện quan trọng hơn phải làm!

Đương nhiên, đó chỉ là suy đoán của nhóm người Cam Cao Hàn mà thôi.

Nhóm người Cam Cao Hàn đã tới Tam Thập Nhị Trọng Thiên, báo lại chuyện Huyết Linh Huyền Vũ cho các cường giả Thánh Hồn cảnh của Lê Sơn, sau đó các Thánh Hồn cảnh này lại truyền tin cho Nữ Oa và Phục Hy…

Ngoại trừ việc thu thập tin tức, nhóm người Cam Cao Hàn cũng đích thân tới vòng sao của Tam Thập Nhị Trọng Bình Dịch Thiên nghênh đón La Chinh.

Sau khi giải quyết vật cản trong động xương, La Chinh lại lần nữa trở về Phạm Độ Thiên.

Đương nhiên mấy tên Nhĩ Thử và nhóm người tộc Ly Uyên sẽ không ở yên một chỗ chờ La Chinh, sau khi vật cản trong lối đi được dọn sạch, chúng nó bèn cẩn thận lách qua tơ Ngọc Long, đi thẳng tới chỗ động xương.

Lý Bôi Tuyết theo sát La Chinh trở lại Bỉ Ngạn, cũng cẩn thận lấy trường thương ra: “Trả lại cho ngươi!”

Lúc ở Thiên Cung, Lý Bôi Tuyết đã nghe nói La Chinh có thể giết chết Huyết Linh Huyền Vũ, công lao lớn nhất chính là cây thương Thiên Thể này…

Phóng đại sức mạnh của bản thân lên gấp bốn lần, tới năm sáu trăm nghìn thần quân lực…

Đối với Lý Bôi Tuyết, đây là một con số trên trời!

Điều này có nghĩa là bản thân La Chinh đã phóng ra hơn một trăm nghìn thần quân lực, thân thể của hắn làm bằng thứ gì mới có thể chịu đựng sức mạnh khổng lồ như vậy?

“Lát nữa phải bay qua vòng sao, ngươi cứ giữ giúp ta đi” La Chinh nói.

Lý Bôi Tuyết vô cùng ngoan ngoãn gật đầu, cất thương Thiên Thể vào không gian Tu Di một lần nữa.

Trước lúc tiến vào Bỉ Ngạn, nàng đã được dặn dò là phải cố gắng hết sức giúp đỡ La Chinh…

Tận sâu trong lòng mình, Lý Bôi Tuyết cảm thấy không công bằng cho lắm. Dù sao nàng cũng từng là thiên tài hàng đầu Thiên Cung, sau khi thông qua Hồn thành lại trở thành cường giả Thánh Hồn cảnh, nhưng hiện tại nàng đã hoàn toàn trở thành tùy tùng của La Chinh, hơn nữa cái gì cũng phải ưu tiên phục vụ cho hắn.

Nhưng nghĩ lại, nếu không có La Chinh, sợ là ngay cả Ngọc Thắng Thiên nàng cũng không thể thông qua, càng đừng nói tới việc thông qua Phạm Độ Thiên.

Sau khi leo lên đỉnh động xương là tới lối ra của động xương. Ở ngoài lối ra là một cái bệ tròn to lớn, những vòng sao được sắp xếp chỉnh tề trên đó, bên cạnh một vòng sao trong đó đã có một cường giả Thánh Hồn cảnh Nhân tộc đứng chờ sẵn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận