Bách Luyện Thành Thần

Chương 2074: Lê Dân

Mọi người rơi vào tình cảnh như vậy đều là do Đông Phương Quỷ ban tặng, đương nhiên họ ra tay không chút do dự“Phập phập phập…”

Họ nhao nhao đâm kiếm Tai Kiếp trên tay vào cơ thể của Đông Phương Quỷ .

Kiếm pháp của đệ tử Kiếm tộc đương nhiên là vô cùng xuất chúng. Những thanh kiếm Tai Kiếp này đương nhiên sẽ xuyên thủng thân thể của y, nhưng lại tránh được những chỗ hiểm của Đông Phương Quỷ, thậm chí y còn chẳng chảy bao nhiêu máu.

Trong quá trình này, Đông Phương Quỷ cũng cố gắng phản kháng, mà thủ đoạn phản kháng duy nhất của y chính là tự bạo. Nhưng y vừa mới có ý nghĩ tự bạo thì người phụ nữ tóc dài đã phát hiện ra ý đồ của y.

Đông Phương Quỷ chợt cảm thấy bụng mình đau nhói, một sợi tóc mảnh đã xuyên qua đan điền của y. Y lập tức mất đi kết nối với đan điền của mình, không thể tự kết liễu được nữa.

Mười hai thanh kiếm Tai Kiếp xuyên qua cơ thể của Đông Phương Quỷ khiến y trông giống như một con nhím.

Y không biết những người này muốn làm gì. Trong cơn tuyệt vọng, y đã từ bỏ sự phản kháng.

Sau đó người phụ nữ tóc dài nhẹ nhàng vung tay lên bắt pháp quyết, một luồng hơi thở kỳ lạ tức thì phóng ra từ đó.

“Luồng khí thế này…” La Chinh nhìn chằm chằm.

Trước đây khi đối mặt với Diệt Vận Hoàng Xà Kiếp, hắn đã từng cảm nhận được nó…

Ngay từ đầu La Chinh đã có niềm tin vững chắc vào số kiếp!

Nhưng sau đó những lời nói của Hoa Thiên Mệnh đã khiến hắn thấy nghi ngờ về vận mệnh.

Sau đó nữa, hắn phát hiện ra mọi thứ đều do cha mình sắp đặt nên đã hoàn toàn bác bỏ số mệnh. Hóa ra, mọi thứ đều là sự sắp đặt đã định sẵn.

“Cái gọi là vận hạn, cũng chỉ là một loại năng lượng đặc biệt đúng chứ? Hoặc là nói tam tai tam nạn, cũng chỉ là sự phản phệ của kiếm Tai Kiếp?” La Chinh không nhịn được bèn hỏi.

Ai ngờ bà lắc đầu: “Không phải, đây là sự trừng phạt mà số mệnh giáng xuống”

“Số mệnh tồn tại thật sao?” La Chinh hỏi.

Pháp quyết trong tay người phụ nữ tóc dài không ngừng biến đổi, từng luồng khí thế chui vào mười hai thanh kiếm, chuẩn bị chuyển tam tai tam nạn ở trong đó sang Đông Phương Quỷ .

Trong lúc đó bà cũng trả lời câu hỏi của La Chinh một cách rất nghiêm túc: “Đương nhiên là có tồn tại, đây là một loại quyền hạn trong Thần vực”

“Đây cũng là một loại quyền hạn?” La Chinh sửng sốt.

Người phụ nữ tóc dài nhìn con trai một cách dịu dàng: “Đương nhiên là quyền hạn rồi. Nếu trả đủ Thần Vũ tệ thì con cũng có thể thay đổi vận mệnh của mình trên phiến đá Thống Ngự. Đây không phải việc quá khó… Thứ thực sự phiền phức là cái này”

Bà chỉ vào những thanh kiếm Tai Kiếp kia, tiếp tục nói: “Kiếm Tai Kiếp do chân ý kiếm vân vĩnh hằng tạo ra thì cấp độ số mệnh cần thay đổi sẽ cao hơn, do đó các thánh nhân trong Thần vực chẳng thể làm được gì, cho nên họ mới cho rằng không thể giải trừ”

“Cấp độ cao hơn? Mẹ… đang nói đến sinh linh bậc cao sao?” La Chinh ngây người.

Mỗi lần nghe thấy La Chinh gọi mình là mẹ, trên mặt bà lại hiện lên vẻ vui mừng không hề che giấu điều đó.

“Có thể nói như vậy. Chẳng qua những thanh kiếm Tai Kiếp này vẫn chưa hoàn chỉnh. Nếu như đây là kiếm vận hạn do cường giả Bỉ Ngạn cảnh phóng ra thì muốn chuyển dời nó sẽ không hề đơn giản” Người phụ nữ tóc dài đáp.

Nghe vậy thì La Chinh cũng đã hiểu được đại khái.

Cho dù đệ tử tạo ra kiếm Tai Kiếp của Kiếm tộc có tài năng xuất chúng đến đâu thì chân ý kiếm vân vĩnh hằng mà người đó lĩnh hội được cũng không trọn vẹn, và thanh kiếm Tai Kiếp này chắc chắn sẽ không quá khó phá giải.

Chẳng qua truyền thừa chân ý của đạo đến từ những sinh linh vượt cấp, từ thế giới hỗn độn rộng lớn hơn bên ngoài Thần vực nên các sinh linh trong Thần vực rất khó giải được, cho dù là thánh nhân đại thần thông cũng không phá được.

Nếu như mẹ làm được, vậy có nghĩa là mẹ đến từ bên ngoài Thần vực?

Hay nên nói, bà cũng có sức mạnh của Bỉ Ngạn cảnh?

Nếu như sở hữu sức mạnh như vậy thì tại sao bà lại trốn trong thế giới dưới lòng đất?

Trong lòng La Chinh tràn đầy thắc mắc.

Có vẻ mẹ sẽ trả lời mọi câu hỏi với mình, quả thật mình nên hỏi cho thật kỹ.

Nhưng hãy đợi cho đến khi bà chuyển vận hạn trên thanh kiếm Tai Kiếp đi xong đã…

Người đàn bà tóc dài đan hai tay vào nhau, ngón tay không ngừng bắn vào mười hai thanh kiếm Tai Kiếp.

“Ong ong ong…”

Khi những thanh kiếm Tai Kiếp kia ngân lên, khuôn mặt của Đông Phương Quỷ lộ rõ vẻ đau đớn.

Luồng hơi thở vô hình kia chảy vào trong cơ thể Đông Phương Quỷ tựa như thủy triều, rồi biến mất chỉ trong chốc lát. Còn ấn đường của Đông Phương Quỷ thì đen sì. Trong cái đốm màu đen đó ẩn chứa một nguồn năng lượng khó mà nói rõ.

“Các ngươi có thể rút kiếm ra rồi” Người phụ nữ tóc dài dừng lại rồi nói với giọng thờ ơ.

Thành thật mà nói, bà không quan tâm đến tính mạng của bất kỳ ai ở đây, Đông Phương Quỷ cũng vậy, Kiếm Ngao cũng vậy, trong mắt bà thì bọn họ đều chỉ như mây bay.

Có điều bà để ý đến cảm xúc của La Chinh .

Bà sợ rằng nếu như những đệ tử Kiếm tộc này ngã xuống thì La Chinh sẽ tự trách mình. Để ngăn cản điều đó, người làm mẹ như bà đương nhiên sẽ ra tay không chút do dự.

Sau khi đám Kiếm Ngao rút thanh kiếm Tai Kiếp thuộc về mình ra, ánh sáng màu máu trên đó đã hoàn toàn biến mất. Đồng thời bọn họ đều cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm, luồng áp lực vô hình bám trên người họ đã biến mất hoàn toàn!

Biểu cảm của đám người ấy đều thay đổi khi nhìn về phía bà.

Kiếm Tai Kiếp không thể phá giải, đây là một sự thật đã được công nhận trong Kiếm tộc.

Tứ đại thánh nhân của Kiếm tộc cũng không thể phá bỏ nó, nhưng người phụ nữ tóc dài này lại giải trừ được.

Nhặt lại được một mạng, còn hoàn thành nhiệm vụ một cách thuận lợi, có thể nói lúc này bọn họ đều như mở cờ trong bụng!

“Chúng ta đi thôi”

Bà không thèm nhìn họ mà dẫn La Chinh rời đi.

Các đệ tử Kiếm tộc rất vui, nhưng cũng cảm cảm nhận được sự xa cách tỏa ra từ người phụ nữ tóc dài, dường như bà không muốn bọn họ đến gần.

Bọn họ cũng chỉ đi theo mái tóc dài trăm trượng của bà chứ không dám lại gần.

Chỉ còn lại Đông Phương Quỷ ở lại nơi ấy…

“Cứ bỏ qua cho ta thế này sao?”

Đông Phương Quỷ ngây người nhìn chằm chằm vào đoàn người đã đi xa, dường như vẫn không dám tin.

Bọn họ mới rời đi chưa được bao lâu thì Đông Phương Quỷ đã nhận thấy có gì đó không ổn, dường như có bóng ma vô hình nào đó đang từ từ đến gần.

Rất nhanh…

Đám người La Chinh đã nghe thấy tiếng hét thảm thiết của Đông Phương Quỷ vang lên phía sau lưng!

Âm thanh thảm thiết như vậy, cho dù cách một đoạn cũng vẫn khiến người ta khiếp sợ.

La Chinh, Kiếm Ngao, Mặc Nam nghe thấy tiếng hét này thì quay đầu lại nhìn, chỉ thấy có một làn khói đen bao phủ lấy y.

Có trời mới biết y đã phải chịu đựng sự tra tấn như thế nào trong làn khói đen ấy…

La Chinh không hề thấy thương xót cho kết cục của Đông Phương Quỷ, suy cho cùng thì suýt nữa y đã giết hắn và La Yên.

Hắn đi bên cạnh mẹ mình, đột nhiên nghĩ ra một chuyện rồi đưa ra một câu hỏi kỳ lạ: “Mẹ… Con vẫn chưa biết tên của mẹ!”

Ngay cả tên họ của mẹ mình là gì cũng không biết, đúng là kỳ cục.

“Ta họ Lê…” Bà nói tới đây thì lắc đầu rồi mỉm cười nói: “Thực ra, Lê không phải là một họ. Chinh Nhi đã từng nghe nói đến lê dân bách tính chưa?”

“Đương nhiên là con từng nghe rồi” La Chinh trả lời.

Cách gọi người bình thường trong vũ trụ chính là lê dân bách tính.

Cho dù là ở Thần vực, lê dân bách tính cũng là từ để chỉ các thần dân.

“Thực ra, lê dân ở đây đã được lan truyền từ lâu rồi trở thành một tên gọi chung, nhưng không ai đi tìm hiểu ý nghĩa thực sự của nó. Lê Dân là nói về một chủng tộc trong đại thế giới rộng lớn hơn ở bên ngoài Thần tộc, mà ta là thành viên trong Lê Dân” Bà nhẹ nhàng nói với La Chinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận