Bách Luyện Thành Thần

Chương 2647: Lại vào vòng xoáy

Kiếm điển ở tầng hai Chân Ý Kiếm Các có yêu cầu về độ phù hợp của chân ý của đạo, La Chinh chỉ có thể mua nó cho những đệ tử học cung thiên phú xuất sắc như nhóm Nguyệt Bạch ThànhVề phần Kiếm Hối Danh Lục của Đạo Kiếm Cung đánh giá cấp bậc kiếm điển như thế nào, La Chinh cũng không rõ lắm.

Trước ánh mắt mong chờ tha thiết của Nguyệt Bạch Thành, La Chinh lấy ra bảy, tám bản kiếm điển.

Nguyệt Bạch Thành nhận lấy chúng từ tay La Chinh. Khi thấy bìa kiếm điển ghi “Tam Phạm Thần Kiếm Điển”, sắc mặt y thoáng thay đổi.

Đám người Thu Dịch đứng bên cạnh cũng xông tới, lấy một quyển kiếm điển từ tay Nguyệt Bạch Thành, mắt trợn tròn lên: “Thần Hà Thế Kiếm Điển! Đây là kiếm điển cung chủ tiền nhiệm tu luyện!”

Nguyệt Bạch Thành thận trọng gật đầu: “Mấy quyển này đều là kiếm điển cấp sáu, thuộc về thần thông chân ý cấp cao nhất trong Kiếm Hối Danh Lục… Kỳ chủ đại nhân lấy được những kiếm điển này, có lẽ đã bỏ ra cái giá không nhỏ!”

La Chinh quơ tay áo.

Hắn vừa mới tiến vào thế giới mẹ đã kiếm được mười lăm triệu Thần Tinh, tuy số Thần Tinh này là ngẫu nhiên có được nhưng cũng đủ để hắn dùng rất lâu. Bảy, tám bản kiếm điển này cộng lại cũng chỉ chừng ba trăm nghìn Thần Tinh.

“Kỳ chủ đại nhân, ta có thể tu luyện quyển kiếm điển này không?” Thu Dịch kích động đến mức hai mắt sắp nhỏ ra nước.

Các đệ tử học cung khác cầm kiếm điển trên tay, hai tay còn run lẩy bẩy.

Trong mắt các đệ tử Đạo Kiếm Cung, những kiếm điển này đều là tồn tại cấp bậc truyền thuyết. Cho dù bọn họ là đệ tử dòng chính Thu gia cũng không được phép tiếp xúc, trừ khi trở thành nhân vật quan trọng trong Đạo Kiếm Cung thì mới có tư cách tu luyện.

“Những kiếm điển này vốn chính là chuẩn bị cho các ngươi” La Chinh mỉm cười.

Tất cả các đệ tử học cung đều cầm kiếm điển, bắt đầu tỉ mỉ lật xem, xung quanh nhất thời an tĩnh lại.

La Chinh ngẩng đầu nhìn trời, ráng chiều chiếu rọi, vẫn còn nửa canh giờ nữa cho tới khi màn đêm buông xuống. La Chinh cũng tìm một góc, lật xem Dung Thần Kiếm Điển.

Như Nguyệt Bạch Thành đã nói, Kiếm Hối Danh Lục chia kiếm điển khắp thiên hạ thành sáu cấp. Dung Thần Kiếm Điển trong tay hắn đã được gọi là kiếm điển vô thượng, e là không được ghi chép trên Kiếm Hối Danh Lục.

Nhưng có lẽ những kiếm điển vô thượng này cũng không phải điểm cuối của kiếm đạo, thần thông đảm bảo cho Thái Nhất Thiên Cung khai tông lập phái căn bản không thể định giá bằng Thần Tinh, ví dụ như Thái Ất kiếm quyết Lăng Sương từng nhắc tới chính là tuyệt học của Thái Ất sơn chủ, Thái Ất kiếm quyết này không thể nào xuất hiện trong Chân Ý Kiếm Các.

La Chinh mở ra một trang trong Dung Thần Kiếm Điển, thấy dòng chữ đầu tiên đã sững sờ. Đó không phải kiếm quyết mà là một chuỗi những câu tự hỏi tự trả lời.

“Thế nào là chân lý?”

“Từ cổ chí kim, chân lý đặt tại tứ hải vẫn là chân lý!”

“Dung đạo là mơ mộng hão huyền?”

“Thế gian vạn vật đều sẽ thay đổi nguyên lý của nó, hợp lại thành một, luôn luôn là vậy!”

“…”

Đây không phải một môn thần thông, trái lại giống như một cảm ngộ tâm đắc của Đông Hoàng đối với dung đạo.

“Ha ha ha, trong lúc tên này biên soạn Dung Thần Kiếm Điển, dã tâm còn rất lớn, thực sự cho rằng mình đã lĩnh ngộ được chân lý kiếm đạo…” 9527 vẫn luôn im lặng bỗng phát biểu một câu.

“Xem ra năm đó dung đạo còn rất thịnh hành” La Chinh nói.

“Đương nhiên, nếu thực sự có thể dung đạo, có thể lĩnh ngộ toàn bộ chân lý trong năng lượng Đại Nhất Thống, vượt qua toàn bộ cổ thần Hỗn Độn, thậm chí vượt qua cả quá khứ lẫn thời gian gì đó, như vậy chính là bất diệt chân chính. Ai có thể cưỡng lại sự mê hoặc này?” 9527 cười ha ha: “Đáng tiếc cuối cùng đều tuyệt vọng, hiện tại chắc cũng chỉ mình ngươi là còn chưa chịu từ bỏ…”

La Chinh lắc đầu, không để ý tới nó nữa. Cho dù cuối cùng đối mặt với thất bại, hắn cũng không có ý định từ bỏ. Huống chi năng lượng dung đạo vốn cũng không yếu, tu luyện Dung Thần Kiếm Điển vừa lúc có thể phát huy sở trường.

La Chinh tiếp tục lật xem Dung Thần Kiếm Điển, dần dần bị nội dung trong đó hấp dẫn, ánh mắt càng lúc càng sáng!

Trong Dung Thần Kiếm Điển tổng cộng chỉ ghi chép ba thức, theo thứ tự là “Tam Yên Kiếm”, “Lục Yên Kiếm” và “Thiên Yên Kiếm”. Cứ lật xem như vậy, trong lòng La Chinh cũng cực kỳ kích động.

Không hổ là người sáng lập Thái Nhất Thiên Cung, mạch suy nghĩ vô cùng rõ ràng. Đông Hoàng đã chia năng lượng dung đạo thành ba giai đoạn, uy lực của từng giai đoạn đều có điểm khác biệt, gần như đã phát huy năng lượng dung đạo đến mức cực hạn.

So ra, “Dung Đạo Kiếm” của La Chinh giống như xem vàng như đá vác đi đánh người vậy. Mỗi khi dung hợp thêm một môn Thần đạo thì uy lực lại tăng thêm một chút, nhưng chỉ là dựa vào uy lực của năng lượng dung đạo mà thôi.

Ngoại trừ ba thức Dung Thần Kiếm, đoạn sau của kiếm điển còn nói đến chân lý kiếm đạo, nhưng chân lý kiếm đạo cũng chỉ là suy đoán của riêng Đông Hoàng, cho nên Dung Thần Kiếm Điển chỉ có thể xưng là bản khuyết thiếu.

“Dung Thần Kiếm Điển này cần tĩnh tâm lĩnh ngộ…”

Hôm nay La Chinh chỉ vội vàng xem lướt qua một lần, thiên phú có mạnh đến mức nào cũng không thể hiểu hết toàn bộ chỉ trong một thời gian ngắn.

Thoáng cái, nửa giờ trôi qua lúc nào không hay. Lúc hắn gấp kiếm điển lại, Long thành đã phóng ra từng điểm sáng. Những điểm sáng không ngừng phân tách, cuối cùng hóa thành hàng nghìn hàng vạn trường kiếm màu bạc rơi xuống.

Cất kiếm điển xong xuôi, La Chinh khẽ nhắm mắt lại, lặng lẽ niệm tụng chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng, linh hồn đã tiến vào biển Chân Ý.

Khi vừa mới tiến vào biển Chân Ý, La Chinh đã nghe được âm thanh của con Nhĩ Thử kia truyền đến từ một nơi cách đó không xa: “Thần Tinh cũng cho các ngươi rồi, sao còn rề rà như vậy?”

“Gấp cái gì? Có mười mấy triệu Thần Tinh mà tưởng nhiều lắm sao?” Lăng Sương đáp.

Nàng vốn đã tới biển Chân Ý từ lâu, con Nhĩ Thử kia sợ bị cho leo cây nên cứ không ngừng thúc giục.

“Cuối cùng cũng tới! Chít chít!” Nhĩ Thử thấy La Chinh ở ngoài vòng xoáy thì lập tức kích động.

La Chinh nhìn Nhĩ Thử một cái, sau đó nói với Lăng Sương: “Ngươi chờ ta, lát nữa vòng xoáy mở ra, ngươi để Nhĩ Thử đi trước”

Nói xong, hắn lập tức thoát ra khỏi biển Chân Ý.

“Sao lại chạy!” Nhĩ Thử sốt ruột hỏi.

Lăng Sương không để ý tới nó, chỉ canh giữ ở một bên vòng xoáy.

Muốn phá giải vòng xoáy thì phải dùng đến thân thể của La Chinh, mà thân thể của hắn hiện đang dừng lại ở đoạn thứ hai.

Lúc ban ngày La Chinh cũng đã hỏi qua Ân Nguyệt Hoàn, bên ngoài Long thành không có mật thất tu luyện, nếu muốn tìm một nơi kín đáo thì chỉ có thể xuống dưới lòng đất, rất nhiều người đều làm như vậy.

La Chinh thoát ra khỏi biển Chân Ý, vươn tay ấn nhẹ một cái lên mặt đất. Một luồng sức mạnh khổng lồ lan xuống bên dưới, chấn động nhè nhẹ, dưới chân đã bị hắn đào ra một cái hố sâu trăm mét.

La Chinh chui vào bên trong, bố trí một tầng cấm chế, để thân thể mình ẩn nấp trong đó.

Những người khác hoặc là đang chuyên tâm lĩnh ngộ chân ý, hoặc là đang xông pha trong biển Chân Ý hoặc Bỉ Ngạn, cho dù có để ý thấy việc làm của La Chinh thì cũng sẽ không xen vào việc của người khác.

La Chinh đốt lửa lên, thân thể rơi vào vùng nước đỏ trong biển Chân Ý.

So với việc dùng linh hồn qua biển thì thân thể dễ dàng hơn một chút.

Đoạn thứ ba và đoạn thứ tư có chút lực cản nhưng không tạo thành ảnh hưởng gì đối với hắn.

La Chinh bơi giữa biển Chân Ý suốt hai canh giờ, cuối cùng cũng thấy được vòng xoáy kia, thậm chí còn thoáng nhìn thấy bóng dáng của Nhĩ Thử.

Bây giờ Nhĩ Thử chỉ biết La Chinh có thể phá giải vòng xoáy, còn thủ đoạn ra sao thì hắn cũng không có ý định tiết lộ cho nó. Hắn bèn dứt khoát chui vào vòng xoáy từ một phía khác, toàn thân bị cuốn theo làn sóng và bị hút vào dưới đáy vòng xoáy.

Lần này La Chinh đã quen tay rồi nên đương nhiên hết sức thành thạo.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận