Bách Luyện Thành Thần

Chương 2344: Ngạo mạn

“Xoẹt xoẹt xoẹt!”Chỉ trong nháy mắt, La Chinh đã vượt qua mấy màn lửa và vọt đến trước mặt Hàm Lưu Tô.

Bàn tay hắn hiện lên những đường như tia chớp, năm ngón tay bắt lấy đầu của Hàm Lưu Tô.

“9527! Nhờ vào ngươi!” La Chinh nghĩ thầm trong đầu.

Hiện giờ Hàm Lưu Tô và Hàm Sơ Nguyệt đều là con rối của Hàm Thanh Đế, hay nên nói là sản phẩm nằm giữa ranh giới của con người và con rối.

Linh hồn của bọn họ vẫn ở đấy nhưng ngọn lửa ký ức đã biến mất, thay vào đó là những mảnh vụn vô tận và lộn xộn của ngọn lửa ký ức khác. Hơn nữa, trong đó chỉ có ký ức về tu luyện và cảm ngộ, còn nhân cách riêng thì biến mất rồi. Nếu nói theo phương diện này thì bọn họ là con rối.

Chỉ có một cách giúp bọn họ khôi phục là đưa ngọn lửa ký ức của từng người về linh hồn một lần nữa.

Tuy nhiên, trước đó cần xóa sạch số ký ức ngổn ngang trong linh hồn bọn họ, đồng thời giúp bọn họ thoát khỏi sự kiểm soát của Hàm Thanh Đế đã.

La Chinh không thể làm được chuyện này nên chỉ còn cách giao cho 9527!

Hắn vừa bắt lấy đầu của Hàm Lưu Tô thì 9527 đã chui vào trong não của nàng.

Linh hồn Hàm Lưu Tô đang cuộn tròn và trôi lơ lửng ở bên trong đó.

Một con sâu vàng nhạt đang dán lên phía sau linh hồn của nàng, hơn nữa nó có gương mặt giống hệt như Hàm Thanh Đế.

“Đây là cái gì?!”

Hàm Thanh Đế thấy 9527 trong hình dạng quả cầu ánh sáng nhỏ màu lục thì cảm giác kỳ quái.

Bất luận nó là thứ gì, mục đích nó xâm nhập vào trong đầu Hàm Lưu Tô đều bất lợi cho ông ta. Con sâu tỏa ra ánh sáng vàng nhạt rồi bỗng dưng tấn công 9527 về phương diện linh hồn!

“Chết đi!”

Ánh sáng vàng hóa thành những cây gai linh hồn và tất cả mũi nhọn đều bay về phía quả cầu ánh sáng màu lục.

Tuy 9527 là thể linh hồn bậc thấp nhất nên không tính là mạnh mẽ, nhưng dù gì nó cũng vẫn là phân hồn của cổ thần Hỗn Độn, đối phó một con sâu linh hồn do Hàm Thanh Đế sắp đặt vẫn dễ như chơi.

Cây gai linh hồn màu vàng nhạt kia cũng xem như đòn tấn công linh hồn cực kỳ lợi hại, linh hồn chân thần đại viên mãn bình thường sẽ không thể chịu nổi.

Thế nhưng đòn tấn công lại không có phản ứng gì khi chạm vào bề mặt quả cầu lục sắc.

Ánh sáng lục bên ngoài cơ thể 9527 hơi lóe lên, sau đó một xúc tu cùng màu chợt chui ra từ giữa quả cầu tròn.

Xúc tu nhanh chóng thay đổi thành hình dạng một cây đao rồi khẽ chém về phía con sâu vàng nhạt.

Con sâu đứt thành hai khúc trong im lặng rồi rơi khỏi phần lưng của Hàm Lưu Tô. Dẫu sao con sâu này cũng là linh hồn nên vẫn cố gắng bỏ chạy, có điều nó đã bị xúc tu màu lục của 9527 cuốn chặt lấy trước khi kịp chạy khỏi đầu Hàm Lưu Tô.

Sau đó, 9527 kéo con sâu vào linh hồn của mình.

9527 không cần phải trở nên mạnh hơn, bản chủ và não chủ cũng không cho phép những phân hồn như bọn nó làm vậy.

Chẳng qua, tướng ở ngoài thì không cần nghe lệnh vua, hiện giờ 9527 dần có ý thức riêng nên không bị hạn chế nhiều như trước và cũng sẽ không từ bỏ cơ hội cắn nuốt linh hồn.

Giết con sâu tương đương với cắt đứt mối liên hệ giữa Hàm Lưu Tô và Hàm Thanh Đế.

“Được rồi!”

9527 truyền một phần ý thức cho La Chinh.

Tính ra thì 9527 chỉ tốn một lần hô hấp để xâm nhập vào trong đầu Hàm Lưu Tô và giết chết con sâu vàng kia.

Lúc này Hàm Lưu Tô đã mất ý thức, đầu nghiêng qua một bên, hai mắt vô hồn.

La Chinh cầm cánh tay của Hàm Lưu Tô, đến khi linh hồn của 9527 quay trở về thì thân thể hắn lại lóe lên rồi bắt lấy Hàm Sơ Nguyệt ở cách đó không xa!

Cách làm tương tự như trước…

Sau khi mất đi sự kiểm soát của Hàm Thanh Đế, đôi mắt lạnh nhạt của Hàm Sơ Nguyệt chợt biến thành mê mang.

Nàng ta còn linh hồn, nhưng sau khi mất đi ngọn lửa ký ức thì cũng chỉ là một cái xác thôi.

La Chinh vừa ra tay giải thoát hai người khỏi sự khống chế của Hàm Thanh Đế, mục tiêu còn lại trong lúc này là Hàm Thương Yên!

Tuy nhiên, lần này La Chinh còn chưa ra tay mà Hàm Thương Yên đã bỏ chạy thật nhanh về hướng ngược lại.

“Tên nhóc này làm sao có thể…”

Sắc mặt của Hàm Thanh Đế trên đồng bằng Tuyệt Vọng vô cùng khó coi.

Khốn Thiên Tỏa Long Trận do ba người con của Hàm gia bố trí là đòn sát thủ mạnh mẽ, ấy thế mà La Chinh lại phá giải dễ như vậy, thử hỏi làm sao ông ta có thể chấp nhận được?

Trước tình hình đó, Hàm Thanh Đế buộc phải khống chế Hàm Thương Yên chạy trước rồi tính.

Nếu như Hàm Thương Yên cũng được La Chinh giải thoát thì sợ rằng Hàm Thanh Đế sẽ gặp phiền phức lớn mất.

Hàm Thanh Đế là thánh nhân, không thể nào kế thừa vực sâu Ma Vực nên dĩ nhiên không muốn Hàm Thương Yên cũng thoát khỏi sự khống chế của mình.

Trong lúc lo lắng La Chinh sẽ đuổi theo Hàm Thương Yên, Hàm Thanh Đế lại sầm mặt khi phát hiện ba người khác cũng đang bay từ phía bầu trời Hắc Thủy vực đến chỗ Hàm Thương Yên. Đó chính là bọn Đông Phương Cầu, Mục Thiên Thủ và Đường Sầu!

“Nếu tên này không vạch trần thân thế của mình thì đỡ, còn nếu vạch trần thì e là phải trở mặt rồi” Đôi mắt Hàm Thanh Đế toát lên vẻ lo lắng.

Do thực lực không hề kém cạnh nên ông ta không sợ Đông Phương Thuần Quân, nhưng ông ta cũng không cho rằng hiện tại là thời điểm tốt để làm việc đó.

Bởi vì ông ta chưa bắt được lợi thế thật sự!

Trong Hắc Thủy vực, ba á thánh Đông Phương Cầu, Mục Thiên Thủ và Đường Sầu cùng đi ngang qua Hàm Thương Yên.

Bởi vì mục tiêu của ba người là La Chinh nên bọn họ chỉ liếc nhìn chứ không ngăn cản Hàm Thương Yên lại.

“Không hổ là chân thần đại viên mãn có thể lấy một địch mười, một mình mà có thể xông vào tầng thứ sáu của vực sâu Ma Vực, đúng là làm bọn ta thán phục!” Đông Phương Cầu cười ha ha.

Nhờ ba người Hàm gia ngăn cản nên bọn họ mới có thể đuổi theo La Chinh nhanh như vậy.

La Chinh không bỏ chạy.

Hắc Thủy vực này quá sức quỷ quái, hắn không muốn đi vào quá sâu.

Nếu kẻ đuổi theo chỉ là á thánh thì hắn cũng có thể quyết đánh một trận.

“Nếu đã thán phục xong thì có thể rời đi rồi” La Chinh hờ hững đáp trả.

La Chinh vừa nói dứt câu thì vùng đan điền bỗng phát ra ánh sáng nhạt, hắn muốn đặt Hàm Sơ Nguyệt và Hàm Lưu Tô vào thế giới trong cơ thể.

Hắn có thể khôi phục ký ức của hai người sau khi thu hồi ngọn lửa ký ức của cả hai.

“Ta thấy ngươi nên ngoan ngoãn buông tay chịu trói thì tốt hơn” Mục Thiên Thủ tiến về trước một bước rồi lạnh lùng lên tiếng, hai mắt nhìn La Chinh chăm chăm.

Ba á thánh đã đủ sức uy hiếp rồi.

Đừng nói là đại viên mãn như La Chinh, ba á thánh hàng đầu bọn họ còn có thể đánh thắng một thánh nhân nữa là.

“Ba á thánh bảo ta buông tay chịu trói hả?” La Chinh khẽ lắc đầu: “Sợ rằng còn chưa đủ đâu”

“Ngạo mạn!”

Làm sao Đường Sầu có thể chấp nhận để một chân thần đại viên mãn lớn lối trước mặt mình như vậy? Sát khí trong lòng hắn ta tăng vọt trong chớp mắt!

Tại khoảnh khắc Đường Sầu để lộ sát khí, quả cầu tròn chợt xuất hiện trên đỉnh đầu La Chinh cũng phát ra tiếng rắc giòn vang rồi rạn nứt.

Một đường Trấn Hồn kiếm tỏa ra hơi thở mà đến thánh nhân cũng phải khiếp sợ bỗng bay về phía Đường Sầu!

Bí giả thần thông đầu tiên lại có hiệu quả vào lúc này…

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận