Bách Luyện Thành Thần

Chương 2760: Sự mạnh mẽ khó hiểu

Thấy Tâm Lưu kiếm phái rơi vào tình thế bị tấn công từ cả ba phía, mọi người đều chắc chắn lần này họ bị loại chắc rồiLăng Sương ngồi trên tảng đá cũng chỉ có thể thở dài bất đắc dĩ. Nếu không có Phượng Ca, nàng hoàn toàn có thể thuyết phục Tống Phi Vũ tới giúp một tay, nhưng thế tiến công của tảng đá do Phượng Ca điều khiển quá mãnh liệt, bây giờ núi Thái Ất lo cho mình còn chưa xong.

Dù vậy, Lăng Sương vẫn dồn phần lớn sự chú ý lên người La Chinh.

Lúc trước Tâm Lưu kiếm phái lội ngược dòng một cách thần kỳ như thế, có lẽ tình hình cũng không tệ như nàng tưởng tượng.

Khi La Chinh tụng niệm được hơn mười chữ, vòng khí xoáy trong não hắn đã lẳng lặng thành hình, hai phù trận dưới chân hắn không ngừng phóng ra khí tức chân ý.

Vòng khí xoáy xuất hiện khiến khí tức chân ý thoáng thay đổi!

“Ù!”

Chân trái hắn giẫm lên phù trận điều khiển, chân phải giẫm lên phù trận tăng tốc, ánh sáng chợt bùng lên, hoa văn khắp tảng đá cũng lóe lên ánh sáng khác lạ.

“Đây là…”

La Chinh thoáng sửng sốt.

Lúc mới bước vào phù trận điều khiển, hắn cảm thấy phù trận và ấn Ngự Kiếm không khác gì nhau, chỉ cần hắn phóng ra khí tức chân ý thì chúng sẽ không ngừng hấp thu. Mà giờ khắc này, hai phù trận này còn hấp thu khí tức chân ý ghê gớm hơn!

Trong vết lõm trên đỉnh hang động, Thu Âm Hà đột nhiên đứng dậy, nước trà nóng hầm hập văng vào người cũng không hề phát hiện, hai mắt ông nhìn chằm chằm vào phù trận trên tảng đá.

Hà Trì, Lâm Chiến Đình và ông lão phát cờ kia vẫn bình tĩnh, bọn họ chỉ cảm thấy có chút kỳ lạ mà thôi.

Núi kim loại trong hang động này là một di tích còn sót lại, phù văn trọng lực và quy tắc ở đây đều do Hà Trì bố trí, nhưng ba phù trận trên tảng đá là do Thu Âm Hà chế tạo.

Trò chơi này không phải đấu xem ai mạnh hơn ai, nếu thế thì chỉ cần tổ chức một đại hội tỷ thí là được. Trò chơi này còn nhằm đánh giá sự phối hợp, hợp tác giữa các đệ tử tinh nhuệ…

Thực ra ba phù trận do Thu Âm Hà chế tạo đều là một biến chủng của ấn Ngự Kiếm, như vậy mới có thể hạn chế thực lực của các tinh nhuệ về cùng một trình độ.

Đương nhiên, bởi vì là biến chủng ấn Ngự Kiếm, cho nên người nhất niệm ngộ đạo vẫn chiếm ưu thế tương đối lớn.

Nhưng giờ khắc này, thông qua ấn Ngự Kiếm, Thu Âm Hà đã nhận ra gì đó không bình thường!

“Thu lão huynh làm sao vậy?” Thấy Thu Âm Hà kích động đến thế, ông lão phát cờ bèn thắc mắc.

Trên mặt Thu Âm Hà đầy vẻ khó hiểu, ông vừa nhìn chằm chằm La Chinh vừa nói: “Chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng của thằng nhóc La Chinh kia… có vấn đề!”

“Có vấn đề?” Ông lão cười hỏi.

Tất cả người tu kiếm trên thế gian này, chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng mà họ lĩnh ngộ đều như nhau. Cho dù ở sâu trong hỗn độn xa xôi hay trên thế giới mẹ, thêm một chữ hay bớt một chữ đều không được.

Nếu nói xảy ra vấn đề thì kiếm điển vô thượng có thần kỳ đến mức nào cũng có thể tồn tại một chút tì vết, chỉ riêng chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng là không thể. Nói cách khác, tất cả các loại chân ý của đạo đều sẽ không.

Những chân ý của đạo này chỉ có một phương pháp sử dụng sức mạnh duy nhất, ngoại trừ làm từng bước thì không có bất cứ thủ đoạn nào khác. Vì vậy, khi nghe Thu Âm Hà nói thế, Hà Trì và mấy người khác cũng cảm thấy khó hiểu.

Trong sự khó hiểu của mọi người, tảng đá dưới chân La Chinh đột nhiên vay vút lên!

Bởi vì tảng đá quá nặng, cho dù mọi người đồng tâm hiệp lực sẽ có thể gia tăng tốc độ ở một mức nào đó, nhưng thoạt nhìn vẫn có vẻ cồng kềnh.

Giờ khắc này, tảng đá của La Chinh bỗng trở nên mềm mại giống như cánh bướm.

Khoảnh khắc tảng đá bay vút lên, đám tinh nhuệ Thí kiếm phái và Tuyệt Trận kiếm phái đều há hốc mồm. Giờ khắc này, thời gian như trở nên cực kỳ chậm chạp, trong đầu bọn họ hiện lên một câu hỏi, sao kẻ này làm được như vậy?

Trước lúc câu hỏi này được giải đáp thì tảng đá trên bầu trời đột nhiên lao thẳng xuống.

“Rầm rầm!”

Chất lượng của tảng đá kết hợp với quán tính của gia tốc sinh ra lực đánh cực kỳ kinh khủng. Thí kiếm phái và Tuyệt Trận kiếm phái còn chưa kịp tránh đã bị tảng đá của La Chinh lần lượt đập trúng.

“Rầm!”

“Rầm…”

Không có gì bất ngờ xảy ra, tảng đá của Thí kiếm phái và Tuyệt Trận kiếm phái đã rơi ầm ầm xuống đất. Dù Tang Hầu của Thí kiếm phái đã kịp sai người triển khai kết giới trên tảng đá vào thời khắc cuối cùng, nhưng dưới sức ép khi bị đè xuống đất, cuối cùng kết giới vẫn vỡ nát, không cứu được Thí kiếm phái.

Đệ tử tinh nhuệ của hai đại kiếm phái ngã nhào đầy đất, đám người Tang Hầu quỳ rạp trên mặt đất, nhìn Tâm Lưu kiếm phái chỉ có bảy người giữa không trung mà mặt mày hoảng sợ.

“Bọn họ… Bọn họ ăn gian!”

“Sao có thể linh hoạt như vậy! Sao có thể có lực tấn công như vậy!”

“Không thể động tay động chân lên tảng đá này được…”

“Nhưng có thể mượn tín vật Bỉ Ngạn đặc thù!”

Có một vài tín vật Bỉ Ngạn sở hữu năng lực kỳ quái khiến người ta khó lòng phòng bị, nhưng như vậy là vi phạm quy tắc!

Thực ra lúc trước Cao Khải Chính sử dụng tín vật Bỉ Ngạn của mình đánh tảng đá bay lên từ mặt đất cũng chó chút vi phạm quy tắc, nhưng dù sao quy tắc cũng có lỗ hổng, nhóm Linh Tê cũng không truy cứu.

Nghe được suy đoán này, Tang Hầu lập tức phấn chấn lên. Gã nhảy bật dậy, hét lớn với Linh Tê trên núi kim loại: “Bọn họ gian lận! Tâm Lưu kiếm phái gian lận! Chúng ta muốn làm lại!”

Linh Tê và người của vùng đất Kiếm Đỗng cũng hơi mờ mịt. Nàng cũng khó mà tưởng tượng nổi, chỉ dựa vào bảy người còn lại mà có thể điều khiển tảng đá một cách linh hoạt và nhanh đến thế.

“Ta nghe nói có một loại tín vật Bỉ Ngạn thần bí, có thể hóa rỗng vật chất, giảm bớt trọng lượng” Linh Tê nói với người đàn ông cao lớn đứng bên cạnh.

“Nếu thật sự hóa rỗng tảng đá thì không thể có lực tấn công mạnh như thế, nhưng bọn họ có thể sử dụng năng lực khác” Một người khác cũng gật đầu, nói.

Linh Tê không nhìn ra vấn đề ở đâu, chỉ có thể ngẩng đầu nhìn lên đỉnh hang động. Nàng biết Hà Trì và mấy người kia đang ở trên đó quan sát, nếu thật sự có vấn đề thì có lẽ bọn họ sẽ ra mặt.

Ngay khi nàng vừa ngẩng đầu lên, bên tai đã vang lên giọng nói của Hà Trì: “Không ai gian lận, để bọn họ tiếp tục”

Linh Tê gật đầu, sau đó làm động tác phủ định với đám người Tang Hầu: “Không có gian lận, các ngươi có thể lui ra rồi!”

“Vậy làm sao giải thích tốc độ nhanh đến chóng mặt của tên kia!” Trên mặt Tang Hầu vẫn lộ rõ vẻ không phục.

“Đúng! Cái này không bình thường!”

“Cho dù là người nhất niệm ngộ đạo thì cũng không thể nào làm được! Chúng ta muốn thi đấu một lần nữa!”

Hai đại kiếm phái đột nhiên bị La Chinh đá ra khỏi cuộc chơi, sao có thể cam tâm? Thậm chí có vài người đã đi thẳng tới chỗ tảng đá nằm trên mặt đất, bọn họ thật sự muốn thi đấu một lần nữa.

Thấy cảnh này, Linh Tê khẽ híp mắt lại, ngón cái và ngón út chạm vào nhau, từng sợi tơ vô hình lập tức xuất hiện quanh thân những người đó.

“Soạt soạt soạt…”

Trong nháy mắt, đám người này đã bị sợi tơ buộc chặt, bị kéo lên trên núi kim loại và treo trước mặt Linh Tê.

“Dám nghi ngờ ta? Cút hết ra ngoài cho ta” Bờ môi mỏng của Linh Tê nhẹ nhàng phun ra mấy chữ, sau đó đám người bay ngược ra sau như diều đứt dây, đập vào vách núi.

Người đi ra từ vùng đất Kiếm Đỗng chẳng ai tốt tính cả.

Những người khác thấy kết cục ấy thì nào dám dây dưa gì thêm, chỉ có thể lui về sát góc hang động, làm khán giả giống như những người bị loại khác.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận