Bách Luyện Thành Thần

Chương 2570: Đạo Kiếm Cung

Sau khi tiến vào Tam Điệp Quan, vùng đất từ hoang mạc Xích Dương đến Thiên Dung thành và cả đồng bằng Thanh Cẩm đều thuộc phạm vi của Thiên Đô ChâuDiện tích Thiên Đô Châu cực kì rộng lớn, mà Thiên Dung thành chỉ là một cây cầu dẫn đến các thành thị khác mà thôi. Mấy đội buôn lớn chỉ xem nó như một trạm dừng chân nhỏ, toàn bộ phi thuyền khổng lồ sau khi tiếp tế tạm thời tại Thiên Dung thành sẽ vội vàng rời đi, hướng tới điểm đích của mình.

La Chinh ở lại Thiên Dung thành vài ngày, dần dần đã hiểu được đại khái về nơi đây.

“Theo như Hoa Bắc huynh nói thì đi từ châu này tới châu khác có vẻ rất tốn sức?” La Chinh hỏi.

Lại Hoa Bắc gật đầu: “Đương nhiên. Thế giới mẹ tuy được xem là một thế giới thống nhất, nhưng trên thực tế là mỗi châu ở một thế giới. Đại đa số người hay thậm chí là các chân thần đều rất khó vượt qua một châu lớn!”

La Chinh vốn tưởng rằng toàn bộ thế giới mẹ cũng giống với Thần vực, là một thế giới thống nhất và hoàn chỉnh. Bây giờ nghe Lại Hoa Bắc nói, hắn mới biết mình nghĩ sai.

So ra, thế giới mẹ và Đại Thế Giới có bố cục khá giống nhau. Mỗi một châu tương đương với một thế giới độc lập, mà giữa các châu cũng được ngăn cách với nhau.

“Không biết Lê Sơn danh tiếng lẫy lừng thuộc châu nào? Cách nơi đây xa không?” La Chinh lại hỏi.

“Lê Sơn…” Trong mắt Lại Hoa Bắc toát lên vẻ kỳ lạ: “Lê Sơn nằm ở Đại La Đạo Châu, cách Thiên Đô Châu chúng ta rất rất xa. Chắc La Chinh huynh muốn đi đến Lê Sơn?”

Qua mấy ngày tiếp xúc với La Chinh, Lại Hoa Bắc đã xác định hắn đến từ bên ngoài thế giới mẹ. Dù sao hắn cũng có rất ít thường thức cơ bản về nơi này.

La Chinh lắc đầu. Dù thế nào hắn cũng sẽ đi đến Lê Sơn, nhưng không phải là hiện tại.

Lại Hoa Bắc nói tiếp: “Các chân thần đại viên mãn bình thường như chúng ta không có tư cách đi từ châu này qua châu khác, trừ phi có thể gia nhập vào tông môn cấp châu nào đó thì mới có được tư cách ấy”

“Tông môn cấp châu? Vậy Lê Sơn có xem như tông môn cấp châu không?” La Chinh hỏi.

Lại Hoa Bắc cười lắc đầu: “Lê Sơn chắc chắn không phải. Đối với các chân thần bọn ta thì tồn tại như Lê Sơn chính là thế lực lớn cấp truyền thuyết! Tông môn cấp châu mà ta nói chính là thế lực quản lý một châu, ví dụ như ‘Đạo Kiếm Cung’!”

Nói đến đây, trong mắt Lại Hoa Bắc lộ ra vẻ ngóng trông.

“Huynh nói tông môn cấp châu nắm giữ một châu, vậy chắc Thiên Đô Châu thuộc sự quản lý của‘Đạo Kiếm Cung’ này?” La Chinh lại hỏi.

“Vì Tam Điệp Quan mà Thiên Đô Châu trở thành cánh cửa rời khỏi thế giới mẹ, nơi đây không được phép nằm dưới sự quản lý của bất kỳ tông môn nào cả. Phạm vi mà Đạo Kiếm Cung phụ trách trông coi chính là Thất Tinh Châu bên cạnh Thiên Đô Châu” Lại Hoa Bắc nói thêm.

“Vậy làm sao gia nhập Đạo Kiếm Cung?” La Chinh hỏi.

Thấy La Chinh có vẻ hứng thú với Đạo Kiếm Cung, ánh mắt Lại Hoa Bắc hơi lóe lên.

Hắn ta là chân thần đại viên mãn, mặc dù thực lực hơi yếu nhưng vì là người của thế giới mẹ, ánh mắt của hắn ta vẫn vô cùng sắc bén. La Chinh cũng là chân thần đại viên mãn giống hắn ta, song trên người hắn lại thoang thoảng toát ra chân ý của đạo, chứng tỏ hắn đã tiến vào biển Chân Ý.

Hắn ta cố ý lôi kéo La Chinh chính là vì nhìn trúng thực lực của hắn.

“Thật không dám giấu giếm, tâm nguyện cả đời của tiểu đệ chính là gia nhập Đạo Kiếm Cung. Thế nhưng người Thiên Đô Châu chúng ta muốn gia nhập vào đó thật sự quá khó. Hàng năm Đạo Kiếm Cung cũng có chừa ra vài suất cho Thiên Đô Châu, nhưng cơ bản là chẳng thể đến tay Thiên Dung thành. Có điều, cách đây một tháng ta thu được một tin tức” Vẻ mặt Lại Hoa Bắc vô cùng nghiêm túc: “Ở phía Tây đồng bằng Thanh Cẩm từng có Thiên La Vệ của Đạo Kiếm Cung chết tại một trong những cái hang ở đó. Nếu có thể lấy được áo mộ của Thiên La Vệ này thì sẽ chiếm được một tư cách gia nhập Đạo Kiếm Cung”

“Huynh đã có được tin này thì chắc cũng từng hành động rồi?” La Chinh lấy làm lạ bèn hỏi.

Bấy giờ Lại Hoa Bắc mới nở nụ cười khổ: “Đương nhiên ta từng tới đó. Nửa tháng trước, ta mời mấy chân thần đại viên mãn khác trong Thiên Dung thành cùng đi với mình, nào ngờ bọn ta gặp phải rắc rối khó nhằn trong hang động ấy. Hóa ra Thiên La Vệ nọ đã biến thành ác quỷ áo mộ, có một chân thần đại viên mãn bị chết dưới tay ác quỷ đó…”

“Bây giờ Hoa Bắc huynh nói ra có phải là muốn để ta đi một chuyến?” La Chinh hỏi ngược lại.

Đương nhiên La Chinh biết Lại Hoa Bắc tìm mình là có mục đích, nhưng hắn không tài nào đoán ra được là gì.

Lại Hoa Bắc gật đầu: “Dù La Chinh huynh chưa từng thể hiện thực lực của mình, song ta thấy được huynh đã bước vào biển Chân Ý, Dương Hồn chắc phải mạnh hơn nhiều so với các chân thần đại viên mãn chúng ta. Có lẽ huynh có thể đánh bại ác quỷ áo mộ ấy…”

Lại Hoa Bắc là chân thần đại viên mãn, mặc dù cũng có được Dương Hồn nhưng lại chưa từng đặt chân vào biển Chân Ý, Dương Hồn chưa được trui rèn thử thách bởi biển Chân Ý nên so ra vẫn thua xa La Chinh.

La Chinh suy nghĩ một lúc rồi gật đầu: “Thế thì ta sẽ đi cùng với huynh”

Mặc dù nơi này là thế giới mẹ, nhưng chỉ cần không gặp trúng cường giả Bỉ Ngạn cảnh thì với thực lực của La Chinh bây giờ, chắc hắn vẫn đủ sức tự vệ.

Lại Hoa Bắc nghe vậy lập tức vui mừng nói: “Vậy ta sẽ gọi mấy huynh đệ kia lại, ngày mai lên đường!”

Ngày hôm sau, vừa rạng sáng Lại Hoa Bắc đã dẫn La Chinh đi tới cổng Thiên Dung thành.

Giống như những gì hắn ta nói, ngoài cổng thành đã có ba chân thần đại viên mãn tụ tập lại. Bọn họ trông còn rất trẻ, nhưng La Chinh cũng nhìn ra được cốt linh của họ cơ bản đều từ hai nghìn đến năm nghìn tuổi.

Bọn họ cũng giống với Lại Hoa Bắc, chưa từng bước chân vào biển Chân Ý.

Lại Hoa Bắc giới thiệu mọi người với nhau một lúc rồi hỏi một người trong đó: “Sao Du Mục Chi còn chưa đến?”

Một người trong nhóm thở dài rồi nói: “Lần trước huynh dẫn Du Mục Chi đi một lần, hắn vẫn luôn canh cánh trong lòng. Cũng không biết hắn được ai cho lợi gì mà đi tiết lộ tin tức này cho vài người trong bến cảng, nghe đâu hôm qua đã có mấy người đi theo hắn lên đường rồi!”

Nghe vậy, vẻ mặt Lại Hoa Bắc lập tức thay đổi: “Hắn… Du Mục Chi sao có thể làm như vậy!”

“Mấy người mà hắn tìm đến đều là các hộ vệ của mấy đội buôn đến nghỉ chân tại Thiên Dung thành, đương nhiên thực lực sẽ không kém. Dù có thật sự lấy được áo mộ của Thiên La Vệ kia thì chắc cũng khó mà đến tay Du Mục Chi được” Người kia cũng thở dài.

“Vậy bây giờ chúng ta xuất phát luôn đi!” Lại Hoa Bắc cũng sốt ruột.

Gia nhập Đạo Kiếm Cung chính là mộng tưởng của họ, nếu không cả đời này sẽ bị giới hạn tại cảnh giới chân thần đại viên mãn không thể nào thoát khỏi, mà muốn bước vào Bỉ Ngạn cảnh lại càng không dám mơ tới.

La Chinh không đưa ra nhận xét gì. “Du Mục Chi” chắc là một trong số bạn bè của Lại Hoa Bắc, phản bội bạn mình vì những lợi ích như này là chuyện rất hay gặp.

Có điều La Chinh cũng biết rõ, nếu có kẻ khác nhúng tay vào thì muốn thăm dò hang động của Thiên La Vệ e sẽ chẳng còn đơn giản.

Sau đó, Lại Hoa Bắc dẫn đầu cả nhóm gồm năm chân thần đại viên mãn – bao gồm cả La Chinh – bay như tên bắn về hướng Tây của Thiên Dung thành.

Họ lao đi giữa sa mạc mênh mông vô bờ suốt nửa ngày trời, cuối cùng cũng trông thấy vùng thảo nguyên tươi tốt.

La Chinh từng được thấy nơi này qua hình ảnh mà Nhĩ Thử cho hắn xem. Đây chính là đồng bằng Thanh Cẩm.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!

Ô
Bạn cần đăng nhập để bình luận