Bách Luyện Thành Thần

Chương 3707: Kết thúc

Trong sáu Cổ Thần Hỗn Độn, năng lực của Không là mạnh nhất và cũng thực dụng nhất. Có thể nói Cổ Thần Hỗn Độn không có đối thủ, cho dù có gặp được đối thủ không thể đánh lại được thì vẫn có thể an toàn chạy thoát. Vì thế trong trận chiến Lê Sơn, Không có thể dễ dàng thoát thânLần này, Không lại gặp phải nguy hiểm mà trước nay chưa từng có. Nó thôi động sức mạnh chân lý một cách điên cuồng, muốn dịch chuyển bản thân đi nơi khác. Nhưng dù Không ép sức mạnh chân lý tới cực hạn cũng không thể thoát khỏi không gian bị phong bế!

Không ngờ trong thế giới hỗn độn lại có người có thể áp chế thần thông không gian của nó. Không vừa phẫn nộ vừa khiếp sợ. Không biết rõ đây không phải năng lực của bản thân Tà Thần, hắn ta mượn sức mạnh của thế giới mẹ để áp chế Không. Nếu là ở ngoài thế giới mẹ, dù thực lực của Tà Thần có mạnh gấp mười, gấp trăm lần cũng chẳng thể làm gì nó, bởi vì Tà Thần vốn chẳng thể bắt được Không.

Nhưng dù sao đây cũng là thế giới mẹ, nó đã quá chủ quan. Nếu Không biết Tà Thần có năng lực bậc này từ trước, nó sẽ không tiến vào thế giới mẹ. Nhưng lúc này có hối hận cũng đã muộn rồi.

Năng lượng dung đạo trong tay của mười mấy nghìn Tà Thần đồng thời nổ tung.

“Rầm rầm rầm rầm…”

Mỗi luồng năng lượng dung đạo nổ tung sẽ tạo ra một mặt trời trắng xóa, mười mấy nghìn luồng năng lượng dung đạo nổ tung thì uy lực sẽ mạnh tới cỡ nào?

“Ngươi muốn giết ta cũng không dễ đâu!” Không hét lớn.

Mặt ngoài thân thể của nó đột nhiên sinh ra một chấn động nhỏ. Một lớp áo giáp không gian màu xanh thẳm nhanh chóng bao trùm thân thể khổng lồ của Không. Áo giáp không gian này gần như tiêu hao hết sức mạnh chân lý của Không. Áo giáp dày dặn như có thể ngăn cản tất cả năng lượng, năng lượng dung đạo cũng không ngoại lệ.

“Rầm rầm rầm…”

Năng lượng tàn phá của mười mấy nghìn luồng năng lượng dung đạo đều bị ngăn cách ở bên ngoài. Những năng lượng dung đạo này đều nổ xong nhưng Không lại chẳng sao cả.

“Ha ha ha… Chỉ bằng chút bản lĩnh đó thì không thể làm ta bị thương được!” Không cười to.

Tà Thần lại nhìn Không với ánh mắt như đang nhìn một kẻ ngu ngốc. Một trong những Tà Thần ở đó mở miệng hỏi: “Ngươi luôn ngu ngốc như vậy à?”

Không sửng sốt một lúc mới nhận ra sau lưng mình còn có hơn chục nghìn tên Tà Thần…

Đây là lần đầu tiên nó gặp phải nguy hiểm lớn như vậy nên nhất thời bỏ quên đám “kiến” ở sau lưng. Đám Tà Thần lại vươn tay ra lần nữa, năng lượng dung đạo nhanh chóng tụ lại.

“Rầm rầm rầm…”

Trên bầu trời lại xuất hiện mười mấy nghìn mặt trời. Mỗi luồng năng lượng dung đạo lại tạo ra một vết nứt trên thân thể của Không. Sau khi bị lượt năng lượng dung đạo này phá hoại, thân thể cao lớn của Không thủng trăm nghìn lỗ. Quái vật khổng lồ này giống như một chiếc thuyền lớn dần dần rơi từ trên cao xuống. Một Cổ Thần Hỗn Độn đã chết trong tay Tà Thần!

Tuy nói trong kỷ nguyên Hỗn Độn đã qua cũng có Chân Lý Chi Tử hoặc Cổ Thần Hỗn Độn bị giết, nhưng thường thì chỉ có tập hợp một thế lực cấp chúa tể mới làm được chuyện này! Ngay cả trong trận chiến Lê Sơn, hai Cổ Thần Hỗn Độn chết cũng là do một đám người hợp lực lại với nhau mới làm được. Bây giờ, Tà Thần dùng sức mạnh của một người giết chết “Không”, đúng là trước này chưa từng ai làm được.

Thần Nông sững sờ nhìn “Không” từ từ rơi xuống đường chân trời, cảm giác run rẩy đột nhiên xuất hiện.

“Không” cứ thế chết sao? Hơn nữa còn bị một con người giết chết!

Trước đây, lúc Thần Nông hóa thân thành thân thể Thần Quái, ông ta đã cảm thấy mình là vô địch, thế gian không có thứ gì có thể làm mình bị bị thương. Nhưng bây giờ Thần Nông mới phát hiện thân thể Thần Quái này chẳng mang lại cảm giác an toàn cho ông ta nữa. Giờ phút này, trong đầu Thần Nông chỉ có một ý nghĩ duy nhất, đó là chạy trốn. Nhưng không gian đã bị phong bế nên có muốn trốn cũng chẳng trốn thoát được!

“Vèo vèo vèo vèo…”

Càng lúc càng nhiều Tà Thần dịch chuyển tức thời về phía Thần Nông. Chỉ cần có tên nào xuất hiện bên cạnh ông ta là năng lượng dung đạo sẽ lập tức nổ tung.

“Xin đừng…”

“Chuyện gì cũng có thể thương lượng!”

“Chúng ta có thể…”

“Rầm rầm rầm!”

Thần Nông có ý cầu xin tha nhưng giọng nói của ông ta lập tức bị nhấn chìm. Cuối cùng, thân thể Thần Quái này bị nổ tới mức ngay cả chút cặn cũng chẳng còn.

Một bên khác, Cơ Hiên Viên có vẻ khí phách hơn nhiều. Tay hắn ta nắm chặt kiếm Hiên Viên, trên mặt lộ ra vẻ hung hãn. Hiển nhiên, Cơ Hiên Viên đã có dự định liều mạng tới cùng.

“Quyết Sinh Tử thánh đạo!”

“Vèo…”

“Quyết Sinh Tử thánh đạo!”

“Vèo!”

Quyết Sinh Tử thánh đạo hữu tử vô sinh đang liên tục xoay xung quanh Cơ Hiên Viên. Mỗi khi có Tà Thần tới gần hắn ta là sẽ tự động bị rơi vào Quyết Sinh Tử thánh đạo. Sau đó, những Tà Thần kia sẽ gục đầu xuống, đi về phía tử vong một cách vô hồn.

Chỉ một lúc sau, trong Quyết Sinh Tử thánh đạo kia đã có mấy trăm Tà Thần đi tới, giống như Hoàng Tuyền Quỷ Đạo vô cùng đông đúc, chỉ có điều tất cả những người trên đó đều là cùng một người.

Tà Thần có cách đơn giản hơn để giết chết Cơ Hiên Viên, nhưng hắn ta lại thích tra tấn Cơ Hiên Viên hơn là dùng những phương pháp đơn giản kia.

“Haiz, nói cho cùng thì ngươi cũng một kẻ thù của La Chinh đúng không?” Một Tà Thần khoan thai đi tới, bay lơ lửng bên cạnh Cơ Hiên Viên và hỏi.

“Liên quan gì tới ngươi!” Cơ Hiên Viên nổi giận gầm lên: “Quyết Sinh Tử thánh đạo!”

Tên Tà Thần kia lại bị cuốn vào trong con đường đó, đi mà không nói một lời nào. Một tên vừa bị cuốn đi thì một tên khác lại tới.

“Đương nhiên, dù sao hắn cũng sáng tạo ra ta. Ta phải biết cảm ơn!” Tà Thần lại nói thêm.

“Ngươi? Biết cảm ơn?” Cơ Hiên Viên liếc nhìn Tà Thần với ánh mắt lạnh lùng, sau đó lại cuốn hắn ta vào trong Quyết Sinh Tử thánh đạo một lần nữa.

Nếu quả thật tên Tà Thần này biết cảm ơn thì sao có thể gia nhập Hắc Thuyền? Cơ Hiên Viên hoàn toàn không tin.

“Nếu ta giết chết ngươi thì La Chinh sẽ mất mục tiêu báo thù. E rằng hắn sẽ thấy tiếc nuối” Một Tà Thần khác lại nói.

“Ngươi bằng lòng tha cho ta một mạng?” Trong mắt Cơ Hiên Viên lóe lên ánh sáng.

“Không!” Tà Thần nhanh chóng lắc đầu: “Nếu hắn cảm thấy tiếc nuối thì ta sẽ cực kỳ vui vẻ”

“Thế thì ngươi nói làm quái gì!” Cơ Hiên Viên thẹn quá hóa giận, lại ra tay cuốn Tà Thần vào Quyết Sinh Tử thánh đạo một lần nữa.

Quả thật Quyết Sinh Tử thánh đạo này rất mạnh, trên lý thuyết thì nó vô địch. Nhưng dù thần thông huyết mạch có mạnh tới đâu cũng cần có sức mạnh huyết mạch duy trì. Khi sức mạnh huyết mạch bị tiêu hao gần hết thì dù là thần thông nào cũng chẳng thi triển được nữa.

Từng Tà Thần đi vào thánh đạo rồi dần dần đi về phía tử vong, tiêu hao sức mạnh huyết mạch của Cơ Hiên Viên một cách điên cuồng.

Sức mạnh huyết mạch của hắn ta đang dần dần khô kiệt, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt. Trên khuôn mặt tuấn tú dần dần lộ ra nếp nhăn và trở nên già nua chỉ trong nháy mắt. Khi Cơ Hiên Viên chịu tới cực hạn, hắn ta ý thức được rằng bản thân sắp chết. Bỗng nhiên, Cơ Hiên Viên mở miệng niệm chân ý của đạo, sau đó trốn vào trong Bỉ Ngạn.

Hắn ta từng cưới một cô gái của tộc Tố Trinh ở trong Bỉ Ngạn. Đàn ông của tộc này có tướng mạo như yêu ma quỷ quái nhưng phụ nữ thì lại chẳng khác nào phụ nữ loài người, hơn nữa còn có một loại khí tức mà còn người không thể sánh được. Trong khoảng thời gian tinh thần sa sút này, Cơ Hiên Viên dành phần lớn thời gian để ở bên cô gái của tộc Tố Trinh nọ.

Cơ Hiên Viên biết mình sắp chết nên vội vàng tranh thủ thời gian tiến vào Bỉ Ngạn, nói lời từ biệt với cô gái tộc Tố Trinh này.

Sau khi Cơ Hiên Viên trở lại Bỉ Ngạn, trên mặt cô gái của tộc Tố Trinh kia lộ ra vẻ vui mừng. Cô gái này là sinh linh Bỉ Ngạn nên nàng ta không có cách nào tới thế giới mẹ để bầu bạn với hắn ta, chỉ có thể đau khổ ở trong Bỉ Ngạn chờ Cơ Hiên Viên mà thôi.

“Hiện Nhi, xin lỗi…” Cơ Hiên Viên nói.

Cô gái của tộc Tố Trinh cảm thấy kỳ lạ nên hỏi: “Sao vậy?”

“Ta…”

Hắn ta còn chưa kịp nói hết câu thì thân thể trong thế giới mẹ đã bị năng lượng dung đạo đánh nát. Thân thể đã không còn thì đương nhiên Cơ Hiên Viên ở trong Bỉ Ngạn cũng tan vỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận