Bách Luyện Thành Thần

Chương 2454: Trừng phạt

Khí thế mạnh mẽ ấy hoàn toàn vượt ra khỏi nhận biết của đám thánh nhânKhông chỉ Kiếm Lôi Đình, Chiến Vô Cực, Bạch Tự Hành, mà sắc mặt của những thánh nhân khác không thuộc liên minh các gia tộc quyền thế đều biến đổi, trở nên cực kỳ khó coi.

“Người này là ai?”

“Theo ta biết, lão Hốt sau lưng liên minh các gia tộc quyền thế cũng không tu luyện chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng…”

“Chẳng lẽ là những Hiên Viên Vệ khác được thả ra?”

Trong lòng đám thánh nhân đều nổi lên sóng to gió lớn…

Đám người á thánh, chân thần dưới thánh nhân cũng đều cảm thấy áp lực gấp bội.

Tất cả con em nhà quyền thế ở đảo nổi đều rối rít ngẩng đầu nhìn lên trời. Luồng hơi thở tựa hồ có mặt ở khắp mọi chỗ ấy tựa như xuyên thủng ngực bọn họ, khiến họ gánh chịu một áp lực không cách nào gọi tên.

Trong Chúng Thánh Đường, đám người Đường Lôn, Mục Hải Cực cảm nhận được khí tức của Bàng Miểu, kẻ nào kẻ nấy đều nín thở.

Bàng Miểu bước hai bước trên không, đứng sừng sững ở ngay giữa thánh đường, ánh mắt nhìn xuống dưới.

Chỉ thoáng sau, ánh mắt ông ta dường như cách không nhìn thấy ai đó, hai ngón tay khép lại, đột nhiên điểm xuống phía dưới…

Giờ phút này, toàn bộ chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng đã hội tụ trên đầu ngón tay ông ta, hóa thành một đường ánh kiếm màu trắng sáng, đánh thẳng vào sàn nhà Chúng Thánh Đường.

“Rầm!”

Chúng Thánh Đường lơ lửng trên bầu trời đột nhiên bị một đường kiếm xuyên thấu, trên sàn nhà để lại một lỗ thủng hình tròn nho nhỏ.

Sau khi đường kiếm xuyên thủng Chúng Thánh Đường lại đánh thủng đảo nổi của Đông Phương gia, ngay sau đó nối liền với đảo nổi của Kiếm tộc!

“Binh!”

Ngói xanh trên “Kiếm Hải Lâu” tại đảo nổi của Kiếm tộc bị đánh xuyên qua, đâm thẳng qua ba tầng lầu của Kiếm Hải Lâu rồi bay về hướng Kiếm Lôi Đình.

Khi Kiếm Lôi Đình phản ứng lại, muốn thi triển dịch chuyển không gian thì đã không còn kịp rồi.

Cả người ông ta còn chưa kịp bước vào lối đi không gian đã bị đường kiếm mảnh kia đánh vào đầu, xuyên thẳng từ đầu đến chân.

Mà đường kiếm xuyên qua ấy vẫn còn chưa ngừng nghỉ, nó nhanh chóng xuyên thấu đảo nổi của Kiếm tộc, vạch ra một đường vòng trên không trung, lại đánh qua đảo nổi của Đường gia và Lãnh gia, sau đó mới lấy góc độ nhất định đánh vào biển Thời Gian…

“Lôi Đình đại nhân!”

“Lôi Đình Thánh Hoàng…”

“Ngài sao rồi…”

Bên ngoài Kiếm Hải Lâu có tộc nhân Kiếm tộc xông vào, bọn họ liền thấy Kiếm Lôi Đình đứng ngẩn ngơ tại chỗ, không thể động đậy.

Một đệ tử Kiếm tộc xông lên trước nhất, chạm khẽ vào Kiếm Lôi Đình. Bấy giờ thân thể ông ta mới ầm ầm ngã về phía sau, “bịch” một tiếng ngã xuống đất, chỉ để lại một đám con em Kiếm tộc vẻ mặt đờ đẫn.

Các đệ tử Kiếm tộc không nghe được đoạn đối thoại trong Chúng Thánh Đường, bọn họ chỉ cảm nhận được khí thế hung hãn kia mà thôi. Họ hoàn toàn không ngờ được rằng thánh nhân của mình lại bị người ta giết ngay trên đảo nổi!

“Vị thánh nhân Kiếm tộc kia đã bị ta giết chết, có điều nhờ vũ trụ nên ông ta còn có thể sống lại, lần này chẳng qua chỉ là trừng phạt nho nhỏ thôi. Lần tiếp theo, nếu ta ra tay, các ngươi cũng đừng trông cậy vào việc còn có thể sống lại” Bàng Miểu ngạo nghễ nói.

Nghe thấy lời Bàng Miểu, nhóm thánh nhân ở Chúng Thánh Đường cùng với nhóm thánh nhân không có mặt tại đó đều cả kinh thất sắc.

“Chỉ một đòn tấn công đó thôi đã giết chết Kiếm Lôi Đình?”

“Thực lực của người này, thánh nhân căn bản không có cách nào kháng cự…”

“Thực lực của Kiếm Lôi Đình có thể đứng hàng thứ năm trong số thánh nhân đó!”

“Những điều đó đều không phải mấu chốt, mấu chốt là ông ta có thể khiến thánh nhân không thể sống lại…”

Thánh nhân bị đánh chết cũng không đáng sợ, chưa tới một hai tháng là có thể sống lại, nhưng lời Bàng Miểu nói lại càng kinh người.

Nếu ông ta có thể thật sự tiêu diệt thánh nhân hoàn toàn thì tình hình lại khác!

Điều này khiến nhóm thánh nhân nhớ lại chuyện mấy năm trước.

Khi đó Đông Phương Thuần Quân dẫn liên minh các gia tộc quyền thế lùng bắt Lê Lạc Thủy, trong liên minh có mấy thánh nhân bị Ngoạt Hỏa Đồ Lưu nuốt chửng. Không biết lúc ấy Lê Lạc Thủy thi triển thủ đoạn gì mà những thánh nhân kia cũng chưa từng sống lại, vũ trụ của bọn họ cũng tự nhiên sụp đổ.

Nhìn khuôn mặt sợ hãi của đám thánh nhân trong Chúng Thánh Đường, trên mặt Hàm Thanh Đế hiện ra nụ cười đắc ý. Ông ta thản nhiên đứng trong thánh đường, nói: “Bây giờ chư vị có thể hiện thân rồi chứ? Chẳng lẽ còn muốn Hàm mỗ mời từng người một lên hay sao?”

Ông ta vừa dứt lời, từng bóng người lần lượt xuất hiện trong Chúng Thánh Đường.

Lúc trước những thánh nhân này còn không coi lời nói của Hàm Thanh Đế ra gì, nhưng những cường giả đứng sau lưng Hàm Thanh Đế thì bọn họ sao có thể kháng cự?

Trong Chiến Thần Điện thuộc gia tộc Huyền Nguyệt, Chiến Vô Cực chau mày, trên mặt đều là vẻ âm trầm.

Trước đó, Tịnh Vô Huyễn đã từng bái phỏng gia tộc Huyền Nguyệt, y muốn liên hiệp với gia tộc Huyền Nguyệt và Kiếm tộc để đối kháng với liên minh các gia tộc quyền thế.

Đây là một lựa chọn tốt…

Đông Phương Thuần Quân dù có lợi hại hơn nữa, bọn họ cũng không phải không có năng lực chống lại.

Vì vậy, gia tộc Huyền Nguyệt đã đồng ý cùng tiến cùng lùi với Kiếm tộc!

Một khi đã lựa chọn khai chiến với liên minh các gia tộc quyền thế, gia tộc Huyền Nguyệt bọn họ sẽ không chùn bước đứng ra.

Ai ngờ thế sự biến hóa vô thường, Đông Phương Thuần Quân lại bỏ mạng ở vực sâu Ma Vực, cuối cùng bọn họ lại phải đối mặt với cường giả Bỉ Ngạn cảnh.

Ngay lúc này, trong Chiến Thần Điện hiện lên một bóng người.

Sau khi thấy rõ bóng người kia, Chiến Vô Cực chắp tay, nói: “Đại ca, chúng ta lên không?”

Đại ca trong miệng Chiến Vô Cực chính là giáo chủ Huyền Nguyệt Giáo – Lý Huyền Nguyệt.

Gia tộc Huyền Nguyệt là do ba thế lực lớn hợp lại, giáo chủ Huyền Nguyệt Giáo – Lý Huyền Nguyệt, điện chủ Chiến Thần Điện – Chiến Vô Cực và lâu chủ Thanh Yêu của Thiên Hồn Lâu.

Trong đó, lâu chủ của Thiên Hồn Lâu cũng không ở trên đảo nổi mà lại trú đóng ở Tầm Mộc tại Nam Đẩu.

Sắc mặt Lý Huyền Nguyệt cũng khó coi, cho dù ai phải đối mặt với cường giả như vậy cũng cảm thấy cực kỳ khó giải quyết, đó là tồn tại gần như không có cách nào phản kháng.

“Lên đi, trước hết xem thử thật ra Hàm Thanh Đế bọn họ muốn như thế nào rồi chúng ta bàn mưu lại” Lý Huyền Nguyệt nói.

“Nhưng nếu bắt chúng ta phải thần phục Hàm Thanh Đế, vậy…” Chiến Vô Cực khẽ cắn răng.

“Không cần gây mâu thuẫn với Hàm Thanh Đế, nghe thử tính toán của bọn họ đã” Vừa nói, trong mắt Lý Huyền Nguyệt vừa lóe lên một tia sáng.

Thân là gia tộc đứng thứ ba trên đảo nổi, ba thánh nhân gia tộc Huyền Nguyệt tự nhận thực lực đều không dưới Hàm Thanh Đế. Bắt bọn họ thần phục Hàm gia là thực tế khó tiếp nhận được, nhưng tình thế bây giờ bọn họ cũng không có lựa chọn nào khác.

“Đi!”

“Vù, vù…”

Sau khi hai người bước vào lối đi không gian thì lập tức xuất hiện trong Chúng Thánh Đường.

Giây phút Hàm Thanh Đế thấy Chiến Vô Cực xuất hiện, khóe miệng ông ta đã khẽ cong lên: “Vô Cực lão đệ thật đúng là phải trăm gọi nghìn mời mới chịu đi ra”

Chiến Vô Cực đen mặt, không nói gì.

“Ngày đó ngươi hỏi ta dựa vào đâu mà dám tới khiêu chiến với các ngươi, không biết bây giờ chỗ dựa của ta có đủ tư cách hay không?” Hàm Thanh Đế cười lạnh, nói, khí thế hùng hổ dọa người.

Chiến Vô Cực đã từng bị người ta châm chọc như vậy đâu?

Với tính tình của ông ta, cho dù là Đông Phương Thuần Quân cũng sẽ cãi lại ngay mặt, Chiến Thần Điện bọn họ từ trước tới giờ không sợ chiến, cũng không sợ chết.

Gân xanh trên trán ông ta vừa hiện, ông ta đang định mở miệng nói lại thì Lý Huyền Nguyệt đã ngăn trước mặt Chiến Vô Cực, chắp tay nói với Hàm Thanh Đế: “Thanh Đế huynh hôm nay triệu kiến mọi người ở Chúng Thánh Đường chẳng biết là có chuyện gì?”

(Hết tập 144)

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận