Bách Luyện Thành Thần

Chương 3885: Ma trận não bộ

Những mảng đại lục đều đang không ngừng chấn động, dù là mảng đại lục lớn đến mấy chục triệu dặm hay chỉ là viên đá to cỡ nắm đấm, sau đó hóa thành bột mịn và tung bay khắp không trung“Sao vậy?”

“Có chuyện gì…”

“Thân thể chúng ta đang vỡ ra!”

Trên mảnh vỡ thế giới mẹ còn có rất nhiều sinh linh đang sinh sống. Những sinh linh sống sót sau tai họa này đều ấp ủ hy vọng từ giờ mình có thể tiếp tục sống yên ổn, nhưng hiển nhiên nguyện vọng của chúng chắc chắn sẽ tan thành mây khói.

Giờ phút này, chúng thấy thân thể mình bong ra từng mảng, hóa thành bột phấn và trôi về phía bầu trời…

Có kẻ muốn chạy trốn, có kẻ định kháng cự, nhưng mọi hành động của chúng đều là công dã tràng.

Tà Thần là kẻ cực kỳ quả quyết. Lúc trước, dựa vào “Trường” có lẽ hắn ta vẫn còn có sức để liều mạng, nhưng bây giờ sau khi nhận ra mình không thể nào bù đắp được khoảng chênh lệch giữa đôi bên, hắn ta đã chọn cách “được ăn cả ngã về không”.

Sau khoảng gần nửa canh giờ, mọi vật chất cũng như hàng chục triệu sinh linh của thế giới mẹ đều bị hiến tế hết. Mảnh vỡ to lớn biến mất hoàn toàn, bây giờ chỉ còn lại duy nhất ngục giam bình đài to lớn cùng với Hắc Thuyền đang lơ lửng cách đó không xa.

Thần Đồ, lão thuyền trưởng cùng Tú Châu đều đang đứng trên boong thuyền, yên lặng nhìn mảnh vỡ thế giới mẹ biến mất trước mắt mình.

“Nhờ ánh sáng của Tà Thần mà Hắc Thuyền ta có thể giữ lại được vào giây phút cuối cùng” Lão thuyền trưởng cười khổ, nói.

“Quá, quá điên cuồng, ta rất thích…” Thần Đồ buột miệng thốt ra.

Tú Châu lạnh nhạt nhìn nàng ta, vẻ mặt vẫn ung dung như trước. Dù Tà Thần làm gì thì Tú Châu cũng đều ủng hộ vô điều kiện.

“Dài!” Tà Thần khẽ bật ra một tiếng.

Ngục giam bình đài nhanh chóng mở rộng ra, đồng thời trong ngục giam “mọc” lên từng phân thân Tà Thần mới tinh.

Chẳng mấy chốc số lượng Tà Thần đã vượt qua một trăm nghìn.

Ngay sau đó là năm trăm nghìn, một triệu…

Thông Thiên giáo chủ nhìn số Tà Thần đông đúc bên dưới cũng thấy da đầu mình tê rần. Y hỏi: “Tiêu hao toàn bộ vật chất của thế giới mẹ có thể tạo ra bao nhiêu phân thân?”

Tà Thần bản tôn suy tư một hồi rồi nói: “Khoảng bốn triệu”

Mỗi một phân thân đều mạnh hơn Bất Hủ cảnh rất nhiều, cho nên thế giới mẹ lớn như thế cũng chỉ có thể tạo ra mấy triệu phân thân.

“Từng ấy phân thân cũng là một nguồn lực không thể bỏ qua” Thông Thiên giáo chủ nói.

Tà Thần bản tôn cười lạnh: “Bốn triệu con kiến cũng vẫn chưa phải là đối thủ của con voi, nếu bàn về sức chiến đấu thì chỉ là đám ô hợp. Ta chỉ cần trí tuệ của họ mà thôi”

Một phân thân Tà Thần cách hàng rào ngục giam nghe vậy thì xoay người lại, nói: “Nếu ngươi chỉ cần trí tuệ của bọn ta, vậy thân xác này chẳng để làm gì. Chỉ cần mỗi cái đầu là được!”

Lời nói này ngược lại đã nhắc nhở Tà Thần, trên mặt hắn ta là vẻ “Ngươi nói rất có lý”. Hắn ta nói: “Đề nghị hay đấy, thế thì tất cả chỉ cần giữ lại cái đầu là được!”

Nếu chỉ có mỗi cái đầu thì cũng chẳng cần ngục giam làm gì nữa.

Thông Thiên giáo chủ tưởng rằng Tà Thần chỉ đang nói đùa mà thôi, nào ngờ hắn ta nói là làm, bắt đầu hiến tế lần nữa.

Một số Tà Thần thì rất vui vẻ đồng ý, họ có khuynh hướng truy tìm con đường ngắn nhất dẫn đến nguồn gốc năng lượng, còn một số Tà Thần thì chống cự rất mạnh, mắng chửi xối xả. Nhưng không cần biết phản ứng của những phân thân này như thế nào, thân thể của họ đều nhanh chóng vỡ vụn thành năng lượng thuần túy.

Trên bình đài to lớn chỉ còn lại từng dãy đầu xếp thật ngay ngắn, đồng thời càng có nhiều cái đầu Tà Thần được tạo ra với tốc độ rất nhanh.

Thông Thiên giáo chủ và Hàn Ca đều ngơ ngác. Họ đều không phải là kẻ sống theo khuôn phép gò bó, nhưng khi thấy Tà Thần hành động như vậy thì vẫn khiếp sợ đến mức không ngậm được miệng.

Hắn ta đang muốn làm gì?

Tà Thần bản tôn cung cấp năng lượng cho những cái đầu này sống tiếp, đảm bảo dòng suy nghĩ trôi chảy của chúng.

“Số lượng tăng vọt đến bốn trăm lần, khoảng chừng một tỷ sáu” Rốt cuộc Tà Thần bản tôn cũng nở nụ cười.

Thật ra hắn ta còn muốn tạo ra nhiều cái đầu hơn nữa, nhưng cần giữ lại một phần năng lượng để cung cấp cho những cái đầu này có thể suy nghĩ, thế nên con số một tỷ sáu đã gần như là giới hạn.

Phân thân vừa đưa ra đề nghị kia – nay chỉ còn sót lại cái đầu – lại đề nghị thêm lần nữa: “Thật ra số lượng vẫn tăng thêm được, bọn ta chỉ cần bộ não mà thôi. Dùng thần thức để trao đổi sẽ đạt hiệu suất cao hơn”

Thông Thiên giáo chủ cùng Hàn Ca đứng gần đó nghe vậy thì thoáng giật mình.

Không phải chứ? Mấy dãy đầu xếp hàng thì cũng thôi đi, bây giờ còn muốn biến thành mấy dãy bộ não?

“Hay lắm! Tai mắt mũi miệng xương răng, những thứ này cũng có thể hiến tế!”

Tà Thần bản tôn vỗ tay một cái, thế là một tỷ sáu cái đầu lại bị hiến tế lần nữa.

Sau khi hiến tế xong, một tỷ sáu phân thân chỉ còn lại bộ não để chứa linh hồn, số lượng cũng tăng lên đến hai tỷ.

Những bộ não này đều có linh hồn mạnh hơn cả Thánh Hồn cảnh, họ cùng phóng ra thần thức quét sạch bốn phía. Từng ấy thần thức lồng vào nhau, chồng chéo lên nhau tạo thành một cơn lốc linh hồn hỗn loạn trên không trung.

“Tất cả đều yên lặng lại cho ta!”

Tà Thần bản tôn phóng ra uy áp linh hồn kinh khủng, hai tỷ bộ não vội vàng thu thần thức về.

Sau đó, Tà Thần bản tôn phân chia những bộ nào này thành mấy khu vực lớn. Một số thì phụ trách suy nghĩ, một số phụ trách thu thập và tập hợp, số còn lại phụ trách sàng lọc tin tức hữu dụng…

Hai tỷ đại não mà suy nghĩ cùng lúc thì chất chứa rất nhiều tin tức lộn xộn, nhất định phải sắp xếp chúng lại cho ngay ngắn trật tự mới được.

Tà Thần vừa sắp xếp mọi thứ đâu vào đó xong thì quay người lại, nhìn về nơi xa. Ở đó có một điểm sáng bạc đang lấp lóe.

Tà Thần nhướng cao lông mày, vươn tay hướng về phía Hắc Thuyền và bình đài, cách không kéo một cái. Hắn ta vừa kéo đi được hơn mười dặm thì ngay sau đó, một dòng năng lượng màu bạc kinh khủng bay vụt qua!

Dòng năng lượng này lướt qua với tốc độ vô cùng đáng sợ, sau đó nhanh chóng biến mất trong hư không…

Thông Thiên giáo chủ và Hàn Ca thấy dòng năng lượng này thì kinh hãi không thôi.

“Đây, đây chính là dòng năng lượng mà ngươi nói…”

“Sao lại có được uy lực kinh khủng như thế!”

Tà Thần bản tôn hờ hững nhìn họ, nói: “Đây cũng là nguyên nhân khiến ta chơi tất tay”



Trong vùng đất Tuyệt Táng, trận chiến giữa Hàng Cách Giả và La Chinh vẫn đang tiếp diễn. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, La Chinh đã phóng ra sáu lần “Kính Hợp Diệt” liên tiếp, khiến vùng đất Tuyệt Táng bị thủng sáu cái lỗ lớn.

Uy lực của “Kính Hợp Diệt” rất kinh khủng nhưng vẫn không thể diệt trừ Hàng Cách Giả hoàn toàn.

Hàng Cách Giả phóng ra một vòng vàng chói mắt, vòng vàng này quấn quanh Hàng Cách Giả từ trong ra ngoài, mở rộng đến gần biên giới của vùng đất Tuyệt Táng. Lê Sơn, Thần Vực, Quy Khư Mộ Địa đều bị vòng vàng này nuốt mất, mấy chục tỉ sinh linh hỗn loạn đều diệt vong.

Trong khắp vùng đất Tuyệt Táng, ngoại trừ Tiên Phủ do La Chinh bảo vệ ra thì những nơi khác đầu chỉ là một mảnh im ắng.

Đến khi ánh sáng tỏa ra từ vòng vàng tắt dần, thân hình của Hàng Cách Giả lại chậm rãi hiện ra.

“Vào thời kỳ tận thế của mỗi một ngăn thế giới, lúc nào cũng là ta chiến đấu với Tòng, và đó cũng là quãng thời gian mà ta hưởng thụ nhất. Lần này lại đổi thành ngươi, thật quá chán…”

Trong mắt Hàng Cách Giả, La Chinh chỉ biết dùng “Kính Hợp Diệt” bắn bậy bắn bạ mà thôi, căn bản không thể gây ra thương tổn thực chất cho gã được.

“Mười tỷ…” La Chinh khẽ nhấc tay lên, mười tỷ vòng sáng màu bạc hiện ra khắp trời.

Vẫn là Kính – Diệt – Hợp như trước…

“Véo…”

Dòng năng lượng tụ lại, bắn về phía Hàng Cách Giả lần nữa.

Lần này Hàng Cách Giả không tránh không né, gã định dùng sức đỡ lấy dòng năng lượng này.

Nhưng lúc Hàng Cách Giả chống đỡ dòng năng lượng, thân hình La Chinh bỗng lặng lẽ biến mất, ngay sau đó đã xuất hiện bên cạnh điểm sáng màu đen kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận