Bách Luyện Thành Thần

Chương 2663: Con rối

Nỗi sợ bủa vây lấy Lăng Sương dần dần tiêu tan, nhưng nàng vẫn ôm chặt lấy La Chinh, qua một lúc lâu mới bình phục trở lạiNhìn thấy những con mắt kia, nàng giống như bị phát điên, hoàn toàn không kiềm chế nổi.

“Thứ… thứ kia đi chưa?” Lăng Sương hỏi.

“Vẫn chưa” La Chinh nói.

Trên vách tường bên ngoài vẫn có âm thanh quét qua.

“Két két két…”

Vừa rồi La Chinh nhắm mắt đâm loạn, có lẽ đã chọc mù mắt một Tâm Cụ Nhãn Ma cho nên mới có thể đuổi thứ này đi.

Âm thanh xẹt qua tường di chuyển đến bên phải rồi lại chạy sang bên trái, xem ra con Tâm Cụ Nhãn Ma này vẫn không có ý định buông tha.

Nghe được âm thanh này, Lăng Sương lại tiếp tục hoang mang lo sợ.

Cảm giác sợ hãi này đã trải qua lần đầu tiên thì tuyệt đối không muốn trải nghiệm lần thứ hai.

La Chinh cúi đầu suy nghĩ. Tuy hắn không sợ thứ này, nhưng làm sao đánh chết nó lại là một vấn đề lớn.

“Ngươi tu luyện thần đạo gì?” La Chinh hỏi.

Chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng không thể ảnh hưởng tới tâm trí, nhưng trong ba nghìn thần đạo vẫn có một vài thần đạo có thể khống chế chính mình, gạt bỏ sợ hãi, ví dụ như Đại Thống Trị Thuật có thể tước bỏ bản tâm, điều khiển chính mình giống như con rối.

“Ta? Ta tu luyện thần đạo Ngũ Hành…” Lăng Sương không biết vì sao La Chinh lại hỏi câu này.

Phần lớn người trong thế giới mẹ đều lấy ngũ hành để tiếp cận thần đạo, vừa nhanh nhất vừa thuận tiện nhất.

“Bản thân vật vừa rồi không hề đáng sợ, chỉ là nó có thể thay đổi tâm trí của ngươi, khiến ngươi rơi vào tuyệt vọng và sợ hãi. Nếu ngươi có thể khống chế nỗi sợ hãi thì sẽ không sao nữa” La Chinh nói.

“Nhưng khống chế thế nào?” Nghe được âm thanh “xẹt xẹt xẹt” đang tới gần, toàn thân Lăng Sương vô thức căng chặt.

Cho dù nhắm chặt hai mắt lại, nếu nàng không có cách nào phong bế suy nghĩ của mình thì vẫn sẽ rơi vào sự khống chế của Tâm Cụ Nhãn Ma.

“Lại nữa rồi…”

Lần này ở hai mép tường lại tràn ra một chút chất lỏng màu đen.

Thấy những chất lỏng kia, La Chinh liền nhắm mắt lại, phong bế thần thức, rơi vào trạng thái Đoạn Tình, còn Lăng Sương thì vẫn như trước, không có cách nào đối phó với chất lỏng kia. Chúng dần biến thành từng con mắt, nàng cũng rơi vào tuyệt vọng.

“Mũi tên linh hồn!”

Nếu không thể nhìn thấy mục tiêu, La Chinh liền dứt khoát bắn từng mũi tên linh hồn về phía trước.

“Vù vù vù vù…”

Miệng vết lõm rất nhỏ, cứ bắn tập trung như vậy chắc chắn sẽ bắn trúng.

Nhưng mũi tên linh hồn cứ bắn ra không ngừng, lại không hề trúng mục tiêu!

Ngay khi La Chinh còn đang hoang mang thì bỗng nghe Lăng Sương thét lên: “Chúng nó… tới rồi… ở phía trên… phía dưới… Khắp nơi đều có…”

La Chinh cắn răng. Hắn quên mất Tâm Cụ Nhãn Ma này là chất lỏng màu đen, nó không cần ngưng tụ thành hình mà chỉ cần lan theo bức tường tiến vào rồi biến thành con mắt là được.

Đúng lúc này, ý niệm trong lòng hắn khẽ động, linh hồn tỏa ra khí tức cực kỳ ổn định.

Phần lớn thần đạo là sử dụng chân nguyên và thế giới trong cơ thể, nhưng một phần thần đạo có thể ảnh hưởng tới linh hồn, hoặc là sử dụng năng lượng về mặt linh hồn.

Về điểm này, thuật Đại Thống Trị và thần đạo Đoạn Tình có giá trị như nhau.

“Thuật Đại Thống Trị!”

Linh hồn La Chinh tỏa ra một sự uy nghiêm không cho phép hoài nghi.

Sự uy nghiêm này áp xuống, nhằm vào Lăng Sương!

Nếu là lúc bình thường, dương hồn của Lăng Sương không hề thua kém La Chinh, thuật Đại Thống Trị căn bản không có tác dụng gì. Nhưng bây giờ nàng đã bị sợ hãi bủa vây, không có năng lực phản kháng.

Trong chốc lát…

Lăng Sương đã ngừng la hét khóc lóc, toàn thân nàng giống như con rối, ngơ ngác nhìn phía trước.

La Chinh thận trọng ôm Lăng Sương, đề phòng nàng bị bắt ra ngoài, đồng thời tìm biện pháp kích hoạt dây chuyền Vu Hồn từ sâu trong linh hồn nàng.

Lửa ký ức của một người vô cùng phức tạp, huống chi La Chinh đã tu thành thuật Đại Thống Trị nhưng cơ bản chưa bao giờ sử dụng, không thành thạo cho lắm.

Trong lúc La Chinh đang lật xem lửa ký ức của nàng thì thấy được một cánh cửa, một cánh cửa đóng chặt.

“Đây là cái gì?” La Chinh thấy lạ.

Vì sao trong ký ức của Lăng Sương lại có vật này?

Lúc hắn muốn chạm vào cánh cửa cửa kia thì trên cửa bỗng phát ra lực đẩy cực mạnh.

Bây giờ không phải thời điểm nghiên cứu cánh cửa này…

Chỉ chốc lát sau, cuối cùng hắn cũng tìm được một vài ký ức liên quan đến dây chuyền Vu Hồn.



* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!

Từng dòng chất lỏng màu đen hóa thành sợi tơ, trói chặt quanh người Lăng Sương và La Chinh, từng con mắt nhỏ leo lên bả vai và đỉnh các bộ phận cơ thể của hai người.

Xem ra Tâm Cụ Nhãn Ma này không lôi được hai người ra thì sẽ không từ bỏ.

Ngay khi nó đang ra sức thì thân thể Lăng Sương đã hoàn toàn mất đi ý thức lại đột nhiên có hành động.

Chỉ thấy nàng đặt hai tay trước ngực, nhẹ nhàng phủ lên dây chuyền Vu Hồn…

“Ù…”

Một vầng sáng màu xanh nhạt lóe lên, lấp kín mỗi một ngõ ngách trong các vết lõm.

Con mắt màu đen kia trở nên vô cùng yếu đuối dưới tia sáng này, nhanh chóng xuất hiện vết rạn, sau đó “rắc” một tiếng, lần lượt nổ tung.

Ngay cả chất lỏng màu đen cũng bắt đầu sôi trào, bỗng chốc bốc hơi rồi tan biến hết.

“Thành công rồi…”

Lúc này La Chinh mới mở mắt, mỉm cười nhìn vết tích màu đen trên vách tường.

Thế nhưng Lăng Sương vẫn không hề có phản ứng, cứ ngơ ngác ngồi bất động trong lòng hắn. La Chinh sững sờ một chút mới phản ứng kịp, hiện tại Lăng Sương vẫn đang chịu khống chế của thuật Đại Thống Trị, là con rối của hắn.

La Chinh thả nàng ra, bấy giờ Lăng Sương mới yếu ớt tỉnh lại. Nàng ngơ ngác nhìn La Chinh, hoàn toàn không biết chuyện gì đang diễn ra.

“Ta vừa sử dụng thuật Đại Thống Trị” La Chinh chỉ vào vết tích màu đen trên vách tường: “Vật kia đã bị dây chuyền Vu Hồn của ngươi tiêu diệt…”

Mặc dù biết dây chuyền trên ngực Lăng Sương không đơn giản, nhưng uy lực của nó đã vượt qua dự đoán của hắn.

“Vật kia thực sự bị giết hết rồi?” Thấy vết tích màu đen kia, cuối cùng Lăng Sương cũng yên tâm, nhưng vừa nghe La Chinh nhắc tới thuật Đại Thống Trị thì nàng liền sửng sốt: “Vậy ngươi vừa…”

Nếu La Chinh đã sử dụng dây chuyền Vu Hồn thì tất nhiên là đã thâm nhập vào ký ức của nàng, sợ rằng hắn đã thấy được rất nhiều chuyện. Đối với một cô gái, cảm giác này vừa kỳ lạ vừa xấu hổ.

“Ta chỉ tìm kiếm cách sử dụng dây chuyền Vu Hồn” La Chinh nghiêm mặt nói, đương nhiên hắn không hề nhắc tới cánh cửa đóng chặt kia.

Bản thân La Chinh cũng có rất nhiều bí mật, cũng không muốn bị người khác nhìn lén.

“Ờ…” Lăng Sương yên tâm một chút.

Tình huống như vừa rồi, La Chinh cũng là bất đắc dĩ phải làm. Dù sao hắn cũng không thể đối mặt với những con mắt này.

“Nhưng vẫn hơi lạ” La Chinh nhìn vết tích màu đen kia, nói: “Thứ này lan tràn trên vách tường giống như nước chảy, nhưng những âm thanh xẹt qua vách tường lúc trước thì lại không phải như vậy. Ngoại trừ những ánh mắt này, hẳn là vẫn còn thứ khác”

La Chinh vẫn chưa nói cho Lăng Sương biết thứ này có tên là Tâm Cụ Nhãn Ma để khỏi phải giải thích vì sao mình lại biết được.

“Bên ngoài còn có cái gì?” Lăng Sương căng thẳng nói.

“Nhưng thứ kia cũng không thể làm gì được nữa, ít nhất là nó đã lâu vẫn không có động tĩnh” La Chinh nhẹ nhàng phán đoán.

Mặc kệ thứ ở bên ngoài là cái gì, trước lúc Dung Hồn Nguyên Quang dừng lại thì hai người vẫn chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi trong không gian chật hẹp này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận