Bách Luyện Thành Thần

Chương 2051: Bất hợp lý

Các chân thần cấp cao này đều đã bị dọa cho một phen hú víaBiển rắn Tam Nguyên và mãng xà Cốt Sát mênh mông trước đó đã khiến không ít người trong đội bỏ mạng.

Khó lắm bọn họ mới chống chọi đến khi biển rắn biến mất, sau đó cùng vui sướng vì sống sót sau tai nạn.

Ai ngờ mấy chùm sáng màu đỏ bỗng nhiên bắn ra từ trong làn sương dày đặc.

Tốc độ di chuyển của những chùm sáng đỏ rất chậm nhưng tốc độ chiếu xạ lại cực nhanh, hoàn toàn không có thời gian né tránh.

Đến khi bọn họ kịp phản ứng thì đã có khoảng mười chân thần cấp cao bị chùm sáng đỏ bao phủ. Máu thịt và khung xương của những người xấu số ấy bắt đầu tan rã thành một bãi nước như khối băng dưới nắng hè chói chang!

May mà một số chân thần cấp cao trong đó rất nhạy bén, vừa thấy không ổn liền dùng phân thân che trước người.

Những người khác đều học theo.

Có điều, phân thân của một số chân thần thì to lớn, ví dụ như chân thần Triệu gia tin cậy một con voi có hình thể không hề nhỏ, nhưng phân thân của một số khác lại khá bé, thậm chí chỉ có một thanh kiếm thì sao mà che?

Nhân lúc chùm sáng đỏ vẫn còn quét qua lại, mọi người bàn bạc một lát rồi quyết định chồng tất cả phân thân lại với nhau, nhờ thế mới chặn kín mọi khe hở có khả năng làm ánh sáng chiếu qua.

“Kiếm Ngao đại ca! Mọi người không sao chứ?” Mặc Nam kích động chào đón.

Các đệ tử Kiếm tộc cũng rất kích động.

Bọn họ vừa trải qua mấy lần tuyệt vọng, cũng nhờ ông trời phù hộ mới có thể may mắn kiên trì đến lúc này.

“Xà linh bị giết rồi hả?”

“Chùm sáng đỏ này là gì thế?!”

“…”

Không ít chân thần đặt câu hỏi.

La Chinh không rảnh trả lời nên cõng La Yên ra sau bức tường phân thân rồi cẩn thận thả xuống.

Nào ngờ hắn vừa mới buông tay thì La Yên đã nhẹ nhàng xoay một vòng tuyệt đẹp rồi đứng trước mặt hắn với dáng vẻ yêu kiều.

“Cảm ơn ca ca đã cõng Yên Nhi” La Yên cười nói.

La Chinh hoàn toàn yên lòng khi thấy dáng vẻ hoạt bát của nàng, chẳng qua vẫn cố ý ra vẻ không vui: “Hóa ra Yên Nhi không sao cả!”

“Ca ca đừng giận nhé” La Yên thấy La Chinh không vui bèn nói: “Do lâu rồi Yên Nhi không được ca ca cõng…”

Khi được nằm sau lưng La Chinh, La Yên chợt sinh ra cảm giác an tâm khó tả, dường như mọi nguy hiểm và đau khổ đều đã cách xa mình.

Cảm giác tin tưởng ấy xuất phát từ tận đáy lòng và suốt đời không phai.

Đến Vũ Thái Bạch mạnh mẽ cũng không thể cho nàng cảm giác đó.

“Bốp!”

La Chinh vươn tay đập trán nàng, kế đó mỉm cười “Được rồi, xem như huề nhau, ca ca không giận!”

Hồi còn bé, La Chinh từng dùng vô số cách dạy dỗ La Yên, lần nào cũng chọc nàng khóc lóc.

Giờ nhìn lại quá khứ vẫn khiến La Chinh sinh ra một vài cảm xúc.

E rằng người ngây thơ nhất trong La gia chính là La Yên, nàng chỉ có hy vọng đơn giản là cả nhà được đoàn tụ thôi.

Ở những gia tộc khác, nguyện vọng này vừa nhỏ bé vừa giản đơn đến bất ngờ, thế nhưng ở La gia thì lại thành nhiệm vụ cực kỳ khó khăn.

Dù nó gian nan đến thế nào thì mình cũng sẽ hoàn thành nó! La Chinh thầm tự nhủ.

“Cái gì? Bốn người gặp phải Bách Xúc Thiên Xà lúc đuổi giết xà linh ư?”

“Những chùm sáng đỏ này là của Bách Xúc Thiên Xà!”

Câu trả lời của Kiếm Ngao lại khiến các chân thần chấn động.

Đến hiện tại, đội ngũ hơn hai trăm người đã giảm còn khoảng trăm người, số hao hụt đều đã bỏ mạng, có thể nói thiệt hại rất nặng nề.

Ai biết người chết kế tiếp có phải là mình không.

Bọn họ không có khả năng vẫy vùng trước hóa thân của nỗi sợ mạnh mẽ như vậy!

“Ngoài Bách Xúc Thiên Xà, ta còn gặp phải một cường giả đại viên mãn, toàn thân đều là sấm sét… Ai biết?” Kiếm Ngao hỏi.

Các hóa thân này không tùy tiện xuất hiện, nhất định là do người nào đó trong đội có ấn tượng sâu sắc nên mới sinh ra hóa thân…

“Còn có cường giả đại viên mãn!”

“Trời ạ!”

“Đây rõ là nhiệm vụ không thể nào hoàn thành mà!”

Một ông lão tóc muối tiêu run lẩy bẩy, sợ hãi nói: “Người sấm sét, người sấm sét… Đừng nói đó là Tinh Lân nhé?”

“Tinh Lân?”

“Ác ôn Tinh Lân từng tung hoành khắp Thần vực năm xưa ư?!”

“Ta đã từng đọc tài liệu lịch sử về Tinh Lân! Gã dùng Huyền Lôi thần đạo để nhập đạo, có thể hóa thành sấm sét và bất tử bất diệt…”

Chuyện Tinh Lân tàn sát bừa bãi trong Thần vực đã nằm trong sách sử từ nhiều kỷ nguyên thần về trước.

Lịch sử ấy cách hiện tại quá xa xôi nên mọi người tạm thời chưa nhớ ra được.

Kiếm Ngao lập tức vỗ tay sau khi nghe nhắc nhở của ông lão: “Đúng rồi, sao ta lại không nhớ ra người đó chứ!”

Ông lão cười như mếu: “Khi ấy ta còn trẻ, Tinh Lân đã giết chết ba nghìn ba trăm người của Đan gia, không ngờ lão già như ta còn phải trải qua nỗi sợ hãi ấy lần thứ hai…”

Ông lão họ Đan này cũng sống vô số kỷ nguyên thần rồi.

Thời gian dài lâu thế mà còn không thể làm nỗi sợ hãi trong ông ta phai mờ, như vậy có thể tưởng tượng sự hung ác của Tinh Lân vời thời điểm ấy đã ảnh hưởng bao sâu đến ông ta.

Nói đến đây, ông lão họ Đan tỏ ra nghi hoặc, nhìn sang bọn La Chinh rồi không ngừng lắc đầu: “Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào! Các người đã gặp Tinh Lân rồi mà sao vẫn còn sống sót chứ?”

Các chân thần cấp cao nghe ông lão họ Đan nói vậy bèn nhìn về phía Kiếm Ngao và La Chinh bằng ánh mắt kỳ quái.

Việc bốn người này chém chết xà linh đã là khó tin rồi!

Sau đó bọn họ còn đụng phải Bách Xúc Thiên Xà, kế đến là sự tập kích của một chân thần đại viên mãn mà vẫn bình yên vô sự.

Gần như phải hình dung chuyện này bằng hai chữ “kỳ tích”.

“Đúng vậy, tuy rằng ta chưa từng nghe về Tinh Lân nhưng sự chênh lệch giữa đại viên mãn và chân thần cấp cao là rất lớn…”

“Ta nhớ Tinh Lân còn mạnh mẽ hơn cả những đại viên mãn bình thường khác nữa, cuối cùng thánh nhân phải trục xuất gã đi thì mới tiêu diệt được!”

“…”

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!

Kiếm Ngao cười khổ trước những lời hoài nghi của bọn họ, sau đó lại chuyển ánh nhìn đầy ẩn ý sang La Chinh, thầm nghĩ không biết nên giải thích thế nào.

Chẳng lẽ hắn phải nói La Chinh ép Tinh Lân lui bước chỉ với một nhát kiếm à?

Nếu Kiếm Ngao không tận mắt thấy thì tuyệt đối sẽ không tin.

Những người thuộc liên minh các gia tộc quyền thế như Đông Phương Quỷ, Đường Kiệt, Đường Húc, Mục Huyền, Phương Kính,… đều im lặng đứng bên cạnh.

Đông Phương Quỷ vẫn luôn cười nhạt.

Việc Kiếm Ngao có nói thật hay không chẳng hề quan trọng.

Quả thật việc bọn họ giết được xà linh đã nằm ngoài dự đoán của Đông Phương Quỷ.

Kể cả khi bốn người thật sự có khả năng chạy trốn khỏi đại viên mãn, đến cuối cùng bọn họ vẫn phải đối mặt với một tên ác ma…

Nói đơn giản hơn, sau khi Đông Phương Quỷ vào vùng đất Đạo Tranh với bọn họ, Đạo Tranh lần này đã biến thành ván cờ chết chắc!

Ngay lúc các chân thần hoài nghi Kiếm Ngao, La Chinh thản nhiên nói trong khi hướng mắt về làn sương mù trắng đục: “Các vị… không cảm thấy thiết kế của vùng đất Đạo Tranh này bất hợp lý à?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận