Bách Luyện Thành Thần

Chương 3523: Kinh mạch thành yêu

Ngạc Thổ màu đỏ tươi mềm như nước, nhanh chóng di chuyển dọc theo người La ChinhHai Ngạc Yêu Vương kéo La Chinh đi thẳng lên trên, chẳng bao lâu sau đã chui ra khỏi mặt đất!

Ở cách đó không xa có vật thể trông giống cánh hoa tam giác, La Chinh xác định được vị trí của mình xong bèn cười khổ.

Hắn đào cả mấy chục dặm dưới đất, kết quả lại đi ngược chiều, chạy đến ngay bên dưới phần trung tâm của Ngạc Yêu tuyệt địa.

“Kéo hắn vào” Ngạc Yêu Vương cầm đầu nói.

Hai Ngạc Yêu Vương túm La Chinh kéo thẳng lên trên cánh hoa tam giác.

“Tạch tạch tạch…”

Sau khi đến gần, La Chinh mới phát hiện cánh hoa tam giác này là một vật sống khổng lồ, xung quanh ba cánh hoa mọc đầy gai nhọn, nhìn như miệng của một loại quái thú nào đó.

Sau khi La Chinh bị đẩy vào cánh hoa tam giác, ở dưới đáy bỗng trồi lên từng xúc tu to cỡ ngón út, quấn La Chinh thật chặt.

“Đừng hòng giãy giụa”

“Cái này gọi là không có kiểu chết nào đau đớn nhất, nếu ngươi định vùng vẫy và trốn chạy thì ngươi sẽ chỉ sống không bằng chết thôi” Hai Ngạc Yêu Vương cảnh cáo.

“Không phải các ngươi sẽ nuốt ta ư?” La Chinh tò mò hỏi.

Một con Ngạc Yêu Vương trong đó hừ một tiếng rồi nói với vẻ ghét bỏ: “Bọn ta không ăn thịt người”

Chúng bỏ lại câu nói này rồi quay người rời khỏi cánh hoa tam giác.

Bốn Ngạc Yêu Vương ở bên ngoài cánh hoa tam giác, vươn cánh tay gầy guộc của mình ra và quơ bộ móng sắc nhọn. Chúng dùng ngôn ngữ bản tộc kêu một loạt tiếng chít chít ục ục, sau đó dẫn đầu toàn bộ Ngạc Yêu vừa múa vừa hát.

“Chúng không nuốt ta… vậy là cánh hoa tam giác này sẽ nuốt ta?” La Chinh chỉ có thể tìm câu trả lời từ Nguyên Thủy Thiên Tôn.

“Nuốt ngươi mà không thể kế thừa lực huyết mạch của ngươi, đương nhiên chúng sẽ không làm chuyện như thế” Nguyên Thủy Thiên Tôn lắc đầu nói: “Những tuyệt địa này không chỉ hình thành do tình cờ, bọn chúng đều có phương thức hiến tế của mình”

“Hiến tế…” La Chinh chỉ hơi khựng lại chút là đã hiểu ngay: “Chính là nuốt Bất Hủ cảnh sao?”

“Đúng vậy” Nguyên Thủy Thiên Tôn gật đầu, nói: “Chỉ cần hiến tế Bất Hủ cảnh là sẽ tăng cường toàn bộ bầy tộc bọn chúng, vì vậy mỗi một Bất Hủ cảnh đều là con mồi của tất cả sinh linh Bỉ Ngạn trong Tam Thanh Thiên, đây cũng là điểm nguy hiểm nhất trong Tam Thanh Thiên”

Thế lực như Thái Nhất Thiên Cung không hiểu quá rõ về Tam Thanh Thiên, cho nên mặc dù Lý Bôi Tuyết đã thuộc lòng tất cả tư liệu và sách vở nhưng nàng chỉ biết rằng Tam Thanh Thiên rất nguy hiểm, những hung vật này có địch ý rất sâu đối với Bất Hủ cảnh, còn nguyên nhân vì sao sâu như vậy thì không rõ.

“Nhưng chúng hiến tế cho ai chứ, chẳng lẽ là Tứ Linh Môn?” La Chinh suy đoán.

“Ta chỉ biết là chúng hướng về phía ngoài thế giới Huyền Lượng để hiến tế, bởi vì mỗi một lần hiến tế là sẽ có một con đường giống như bức tranh bất hủ mở ra, về phần có phải là Tứ Linh Môn hay không thì trước kia ta không rõ, còn bây giờ xem ra chắc cũng đúng đến tám, chín mươi phần trăm” Nguyên Thủy Thiên Tôn gật đầu, nói.

“Vậy ta mới vào Tam Thanh Thiên mà đã trở thành đối tượng hiến tế, chuyện này…” La Chinh cũng cạn lời.

“Rọc rọc rọc…”

Cánh hoa tam giác phát ra âm thanh quái dị, sau đó ba cánh hoa đã khép kín cả lại, gai nhọn quanh cánh hoa thì cắn vào cùng một chỗ, màu đen lập tức bao trùm quanh La Chinh…

“Ù…” Khung cảnh tối đen chỉ duy trì trong khoảnh khắc, sau đó trên vách trong cánh hoa hiện ra từng Phạn văn phức tạp. Chùm sáng phóng lên tận trời, bắn thẳng về phía sâu trong bầu trời, dường như thiết lập kết nối với nơi nào đó ở thế giới Huyền Lượng. Cùng lúc đó, càng có nhiều xúc tu dài mảnh trèo lên quanh người La Chinh. Phía trước những xúc tu này là gai nhọn rỗng ruột, sau khi chúng đâm vào thân thể “con mồi” sẽ có thể nhanh chóng hấp thu hết sạch máu huyết trong cơ thể con mồi.

“Xem ra hiến tế này thật sự nhắm vào huyết mạch trong cơ thể Bất Hủ cảnh” La Chinh bĩu môi: “Này, còn không ra tay là ngươi sẽ bị hấp thu hết đấy…”

Bất Hủ cảnh khác sau khi dung hợp huyết mạch là sẽ trở thành một thể hợp nhất với huyết mạch, họ có thể tùy ý sử dụng sức mạnh huyết mạch.

Lần này xem như La Chinh phải ăn khổ, Khởi Nguyên Thần Huyết vốn không dung hợp với hắn mà đa số thời điểm đều chỉ bất đắc dĩ bố thí.

Chỉ có điều, Khởi Nguyên Thần Huyết cực kỳ kiêng kị việc phải rời khỏi thân thể La Chinh, e rằng kiểu “hiến tế” này sẽ chọc giận Khởi Nguyên Thần Huyết.

“Soạt…”

Khi những cái gai rỗng ruột kia muốn đâm về phía La Chinh, hắn cảm giác được huyết mạch trong cơ thể mình trào lên gợn sóng.

Theo suy đoán của La Chinh thì chắc hẳn Khởi Nguyên Thần Huyết sẽ trợ giúp hắn tiến hóa ra thân thể cứng cỏi, ít nhất khiến cho gai nhọn rỗng ruột kia không đâm vào được.

Nhưng La Chinh đã nghĩ sai…

Trong cơ thể hắn đúng là vừa biến hóa nghiêng trời lệch đất, nhưng cơ thể hắn không hề cứng cáp hơn.

Lúc đợt gai nhọn rỗng ruột đầu tiên phóng về phía La Chinh, chúng bị Hồn Nguyên Chi Linh trong cơ thể La Chinh cản lại. Nhưng lực lượng mà Hồn Nguyên Chi Linh có thể hấp thu là có hạn, những gai nhọn rỗng ruột này mới đồng loạt bắn ra một lượt mà đã khiến Hồn Nguyên Chi Linh kiệt quệ rồi.

Khi tất cả gai nhọn rỗng ruột tiến hành vòng bắn thứ hai thì một cảnh tượng quái lạ bỗng diễn ra.

Từng đường kinh mạch to to nhỏ nhỏ trong cơ thể La Chinh hệt như đám rắn nhỏ linh hoạt, không ngừng di chuyển, đung đưa trong cơ thể La Chinh. Chúng như thể biết trước điều gì sẽ xảy ra, thế nên khi đối mặt với gia nhọn rỗng ruột bắn tới vùn vụt, chúng luôn tránh đi sớm hơn một bước.

“Phập phập phập phập phập…”

Gai nhọn rỗng ruột dài nhỏ đâm liên tiếp vào thân thể La Chinh nhưng lại chẳng thu hoạch được gì, chúng không thể hấp thu được bất cứ giọt máu nào…

Khởi Nguyên Thần Huyết không bị hút đi, nhưng La Chinh thì thảm. Từng cái gai rỗng tấn công đến khiến thân thể hắn bị đâm ra vô số lỗ nhỏ lít nha lít nhít!

“Cái tên này… quá đáng vậy?” La Chinh lên tiếng, ráng chịu cơn đau nhức dữ dội.

Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy cảnh này cũng cạn lời. Với năng lực của Khởi Nguyên Thần Huyết thì hẳn phải có cách thức khá hơn để tránh khỏi gai nhọn rỗng ruột, nó làm vậy hoàn toàn chỉ đang thừa cơ trả thù La Chinh thôi.

“Cánh hoa tam giác” tấn công La Chinh nhiều lần mà không hút được chút máu nào cũng thấy rất lạ, nó bèn điều khiển cho gai nhọn đâm vào sâu hơn trong cơ thể La Chinh. Thế nhưng kinh mạch trong cơ thể La Chinh đã hoàn toàn biến thành yêu quái, điên cuồng dời khỏi vị trí, né bên này bên kia…

Bên ngoài cánh hoa tam giác, bốn Ngạc Yêu Vương cùng với đám Ngạc Yêu sau lưng đều nghiêm chỉnh quỳ trên mặt đất.

Đối với tộc Ngạc Yêu, hiến tế là một chuyện vô cùng trang nghiêm, khi hiến tế còn chưa hoàn thành thì chúng sẽ bảo trì sự yên tĩnh tuyệt đối.

Mỗi khi hiến tế hoàn thành, chúng sẽ cảm giác được sức mạnh phun trào trong cơ thể của mỗi một tên trong chúng nó, nhất là bốn Ngạc Yêu Vương sẽ thu được ích lợi lớn nhất.

Theo kinh nghiệm xưa giờ thì cần khoảng một nén nhang là buổi hiến tế sẽ hoàn thành…

Nhưng bây giờ đã bốn nén nhang trôi qua…

Tình huống như này rất ít khi xảy ra, thường thì chuyện này chứng tỏ huyết mạch của đối tượng hiến tế là vô cùng đậm đặc.

Nhưng khi thời gian dần trôi qua, Ngạc Yêu vương cầm đầu cảm thấy có gì đó không đúng. Huyết mạch có đậm đặc đến mức nào thì cũng sẽ không vượt quá ba nén nhang, chỉ sợ trong tế đàn đã xuất hiện biến cố gì.

Sau khi nén nhang thứ sáu trôi qua, trong Ngạc Yêu tuyệt địa vẫn duy trì sự yên ắng tuyệt đối, nhưng cảm xúc bất an lại đang lan tràn trong đám Ngạc Yêu. Cuối cùng, Ngạc Yêu Vương cầm đầu quyết định, bỗng đứng dậy định đi lên tế đàn để điều tra cho rõ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận