Bách Luyện Thành Thần

Chương 2471: Thu gom Thần Vũ tệ

Cho đến khi La Chinh rời đi, ông lão này mới hồi phục tinh thần. Ông nhìn lên bầu trời, trong mắt đầy vẻ kính sợ“Lão Hồ, người nọ sao mà làm được?”

“Hơn mười hơi thở đã tu thành một môn thần đạo, thánh nhân cũng không làm được!”

“Không phải thần đạo không trọn vẹn vĩnh viễn không thể nào viên mãn ư…”

Lão Hồ lắc đầu, nói: “Ta không biết hắn làm được như thế nào, nhưng có một điều có thể chắc chắn, đó là thần đạo không trọn vẹn vẫn có thể tu thành viên mãn! Chúng ta thiên phú không bằng người, chỉ có thể càng thêm nỗ lực mà thôi!”

Mấy chục năm nay, toàn bộ Thần vực đã thay đổi rất lớn, sợ rằng còn lớn hơn mấy trăm kỷ nguyên thần tới nay. Nhưng đa số thần dân và chân thần đều không quan tâm những chuyện này, họ vẫn mải miết theo đuổi con đường của mình.

Trên cao, La Tiêu lại mang theo La Chinh dịch chuyển không gian.

Hai người đi thẳng về hướng Đông, cách thần mộc Phù Tang càng lúc càng gần.

Thần mộc Phù Tang là cây thần cao nhất trong Thần vực, cho dù cách xa mấy đại vực cũng có thể nhìn thấy bóng dáng mơ hồ.

Sau khi Đông Phương Thuần Quân bỏ mạng, Đông Phương gia đã sáng suốt rút khỏi đảo nổi, hơn nữa gia tộc Đông Phương còn lo lắng lửa giận của Hàm Thanh Đế vẫn chưa nguôi, sợ sẽ giết tới thần mộc Phù Tang cho nên Đông Phương gia đã tiến hành rất nhiều biện pháp.

Ví dụ như sơ tán đệ tử tinh anh trong tộc, thậm chí là thay tên đổi họ, những ngày qua Đông Phương gia vẫn luôn khá khiêm tốn.

Ba ngày sau…

Lúc sắp đến thần mộc Phù Tang, La Chinh bảo phụ thân mình thay đổi phương hướng, bắt đầu đi về hướng Đông Bắc.

Lúc này đạo uẩn La Chinh hấp thu được đã lên đến một nghìn.

Sau khi tiến vào Thiên Thần vực, ánh mắt La Tiêu hơi lóe lên. Ông lên tiếng: “Xem ra trong Dạ Minh vực có một người quen cũ của con”

“Người quen cũ?” Lúc này La Chinh mới hiểu ra, cười hỏi: “Là vị đạo tử nào đang ở trong Dạ Minh vực?”

Vũ Thái Bạch vẫn chưa tập trung hết tất cả các đạo tử trong Thần vực, hiện tại số đạo tử ở trong Tiên phủ chỉ có Khê Ấu Cầm, Khổ Đăng, Cơ Lạc Tuyết và Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu.

Hiện tại La Tiêu đã trở về, chuyện này trở nên đơn giản hơn rồi.

Những đạo tử này đều là sinh linh trong vũ trụ Đại Diễn, cho dù có xa cỡ nào La Tiêu cũng có thể cảm nhận được sự tồn tại của bọn họ.

La Tiêu trở về là vì biến động trên đảo nổi nên cũng không lập tức ra ngoài đưa bọn họ trở về Tiên phủ. Chuyến này nhân lúc La Chinh thu nạp đạo bia khắp Thần vực, ông cũng có thể tiện tay đưa bọn họ về.

“Là Hiên Viên Thần Phong” La Tiêu thản nhiên nói.

“Thì ra là hắn…”

Khi ở trong vũ trụ Đại Diễn, Hiên Viên Thần Phong cũng là đối thủ của La Chinh. Trước khi khiêu chiến La Chinh, Hiên Viên Thần Phong vẫn luôn có quan niệm đệ nhất đạo tử trong vũ trụ.

Không biết mấy năm nay Hiên Viên Thần Phong sống trong Thần vực như thế nào, với thiên phú của hắn ta thì không thể nào không bị các gia tộc quyền thế chú ý tới chứ nhỉ?

Sau khi thu nạp đạo bia trong Dạ Minh vực, La Tiêu liền dẫn La Chinh dịch chuyển không gian đi tới khu vực phía Bắc của vực này.

Dạ Minh vực là địa bàn của Bạch gia trên đảo nổi, nhưng cũng không phải đất tổ của Bạch gia, Dạ Minh thành ở phía Bắc cũng là một tòa thần thành không nhỏ, trong đó có một khối bảng đá bách giới bảo vệ.

Nếu là đại vực do gia tộc cấp một cấp hai tầm thường kiểm soát, La Chinh cũng sẽ không kiêng kỵ, có lẽ sẽ nhảy thẳng vào thần thành tóm lấy Hiên Viên Thần Phong, cho dù kích động tới bảng đá bách giới cũng chẳng phải chuyện gì to tát.

Dù sao Thần vực lớn như vậy, tin tức bọn họ ra vào những vực này rất khó được trình lên. Cho dù có khả năng rất nhỏ sẽ truyền đến đảo nổi thì cũng cần một thời gian dài, sợ rằng trước đó La Chinh đã lĩnh ngộ hết ba nghìn thần đạo rồi.

Nhưng ở trên địa bàn của gia tộc quyền thế, bọn họ không thể rêu rao như vậy. Dù sao bản thân Bạch gia cũng là gia tộc lớn, sau khi kinh động Bạch gia, những tin tức này sẽ rất dễ truyền đến đảo nổi.

Hai người dừng trên không trung, che giấu hơi thở rồi đáp xuống cửa thần thành. Dựa theo lệ cũ, mỗi người nộp một đồng Thần Vũ tệ mới được vào thành Dạ Minh.

***

Đảo nổi của Đông Phương gia ở ngay chính giữa quảng trường, những đồng Thần Vũ tệ chồng chất thành từng ngọn núi nhỏ.

Trong tay Hàm Thiên Tiếu đeo mấy chục chiếc nhẫn tu di.

Không gian bên trong những chiếc nhẫn tu di này đều không nhỏ, nhưng chừng mười chiếc nhẫn trong đó đã bị Thần Vũ tệ chất đầy.

Sau khi chuyện Bàng Miểu giết chết Kiếm Lôi Đình chỉ bằng một chiêu truyền ra, tất cả các liên minh quyền thế đã hoàn toàn thần phục Hàm Thanh Đế.

Điều quyết định thứ hạng của các gia tộc quyền thế trên đảo nổi chính là đấu trường của chúng thần, cho dù bây giờ thứ hạng không hề thay đổi nhưng trên thực tế Hàm gia đã là gia tộc quyền thế bậc nhất. Không, phải nói là Hàm gia đã thống lĩnh toàn bộ đảo nổi, tất cả các gia tộc quyền thế đều đã thần phục Hàm gia!

Đây là chuyện mà Đông Phương Thuần Quân năm đó cũng không làm được!

Hàm Thiên Tiếu là gia chủ Hàm gia, trên danh nghĩa cũng là gia chủ cả tất cả các gia tộc quyền thế trên đảo nổi.

Nghĩ đến cảnh đám thánh nhân kia phải cúi đầu trước một đại viên mãn như mình, trong lòng Hàm Thiên Tiếu lại khó nén niềm kích động.

Lần này Hàm Thanh Đế lựa chọn bế quan, việc thu gom Thần Vũ tệ giao cho một mình hắn ta hoàn thành.

Ban đầu Hàm Thiên Tiếu còn hơi căng thẳng…

Bảo đám thánh nhân kia ngoan ngoãn giao nộp Thần Vũ tệ trong gia tộc mình ra, đây tuyệt đối không phải chuyện dễ dàng!

Nhiều năm qua, những gia tộc quyền thế này vẫn luôn khuyến khích con em trong tộc đi tới cấm địa, một mặt là để con em trong tộc trải nghiệm, một mặt khác chính là vì lượng lớn Thần Vũ tệ.

Ai cũng muốn trở thành người lập ra quy tắc. Có được một quy tắc có lợi cho nhà mình ở trên bảng đá thống trị, tầm quan trọng của nó đối với một gia tộc không cần nói cũng biết.

Chỉ viết quy tắc và thay đổi quy tắc cũng phải tiêu tốn một lượng Thần Vũ tệ nhiều kinh khủng, đa số gia tộc quyền thế đều khó mà tích góp được một số lượng như vậy.

Ngay cả Đông Phương Thuần Quân cũng chỉ có thể thay đổi quy tắc trong phạm vi nhỏ, chứ không thể viết xuống quy tắc quá mức hùng mạnh… Chỉ vậy thôi mà lượng Thần Vũ tệ tiêu hao cũng đã rất lớn.

Nếu tập trung toàn bộ Thần Vũ tệ của tất cả các gia tộc quyền thế lại thì chắc chắn có thể lập ra một quy tắc vô cùng bá đạo!

Chỉ là, trong lòng Hàm Thiên Tiếu vẫn hơi thắc mắc, Hàm Thanh Đế và các Hiên Viên Vệ định dùng quy tắc này để đối phó ai? Nghe nói ngay cả cái vị Bỉ Ngạn cảnh sáng lập vùng đất không chiến tranh trong Kiếm tộc cũng đã bị giết rồi, phóng mắt nhìn khắp Thần vực còn ai có thể chống lại Hàm gia?

Thắc mắc thì thắc mắc, Hàm Thiên Tiếu vẫn luôn cẩn thận hoàn thành nhiệm vụ Hàm Thanh Đế giao cho.

“Xoạt xoạt xoạt…”

Một chân thần đại viên mãn Lưu gia đi tới sát biên giới quảng trường, đưa tay kích hoạt nhẫn tu di, từng miếng Thần Vũ tệ đen nhánh từ trong nhẫn tu di trút xuống như thác nước, tạo thành một ngọn núi nhỏ.

Tên đại viên mãn này nhìn Hàm Thiên Tiếu hồi lâu, hừ lạnh một tiếng rồi lập tức quay đầu định rời đi.

Nhưng Hàm Thiên Tiếu đã nhanh hơn một bước, hắn ta chặn đường tên đại viên mãn này, cười lạnh: “Lưu Lâm Khôi, Lưu gia các ngươi có gì bất mãn sao?”

Lưu Lâm Khôi nhớ lại những lời đồn đãi trong khoảng thời gian này, sắc mặt lập tức thay đổi. Vẻ không vui bỗng chốc biến mất, thay vào đó là khuôn mặt tươi cười khép nép, gã nói: “Hiểu lầm rồi, Thiên Tiếu huynh, Lưu gia không có gì bất mãn…”

“Vậy thì được” Hàm Thiên Tiếu mỉm cười gật đầu.

Lưu Lâm Khôi thầm thở phào nhẹ nhõm, bấy giờ mới nhanh chóng rời đi.

Đa số người trong các gia tộc quyền thế đều ôm lòng oán hận đối với Hàm gia, chỉ là không thể làm gì được.

Hiện các gia tộc quyền thế đã không còn vẻ vang như trong quá khứ, tất cả các con em trong gia tộc, kể cả các thánh nhân đều giống như cá nằm trên thớt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận