Bách Luyện Thành Thần

Chương 2058: Đột phá

Sâu trong lòng bộ hài cốt luôn nghĩ, cuối cùng ông cũng sẽ bị hủy diệt theo thế giới nàyTừ cái ngày rời khỏi thế giới mẹ, ông đã chuẩn bị kỹ mọi thứ rồi…

Truyền thừa của ông đương nhiên cũng sẽ biến mất theo.

Chiếc thuyền này chở hy vọng nhưng cũng chở cả sự hủy diệt.

Giá trị mà ông đã từng theo đuổi, giờ cũng chẳng còn chút ý nghĩa nào nữa.

Ông yên lặng xem bọn họ giãy giụa, phản kháng uổng công, cố gắng tranh thủ từng cơ hội một.

Biến xác suất một phần tỉ thành hai phần tỉ.

Lần nào ông cũng cảm thấy vô cùng buồn cười, xác suất này lớn gấp đôi, nhưng có tác dụng sao?

Nhưng sau khi hai xác suất cực kỳ nhỏ bé này đi vào vùng đất Đạo Tranh, lời của cô gái tóc dài khiến ông hiểu được.

Bọn họ đã làm được rất nhiều…

Chí ít bọn họ đã biến xác suất hai phần tỉ thành xác suất một phần vạn.

Bởi vì, trái tim héo úa kia đã lại dấy lên một chút hi vọng yếu ớt.

Sau khi Kiếm Ngao đề tên ở độ cao tám mươi trượng, những chân thần khác cũng rối rít tham gia.

“Sáu mươi sáu trượng”

“Năm mươi hai trượng…”

“Năm mươi bảy trượng…”

Từ đây cũng có thể nhìn ra, thực lực của chân thần xuất thân từ các gia tộc quyền thế cao hơn so với chân thần xuất thân bình dân một cấp bậc.

Đa số những chân thần xuất thân từ các gia tộc quyền thế kia đều có thể đột phá độ cao sáu mươi trượng. Còn đám chân thần xuất thân bình dân thì chỉ tập trung ở độ cao năm mươi trượng mà thôi, ngẫu nhiên mới có người đột phá tới sáu mươi trượng.

Cho dù phần lớn những người ở đây không thể đạt tới độ cao kinh khủng tám mươi trượng, nhưng chưa một ai hết hy vọng.

Ví như Đông Phương Tịch cũng thử lần thứ hai.

Lần này, Đông Phương Tịch đã gần như đã liều mạng dùng mọi thủ đoạn, nhưng cũng chỉ lên cao thêm được một trượng, chính là bảy mươi ba trượng. Đó đã là cực hạn của cậu ta rồi.

Hơn nữa, cậu ta cũng không còn đủ sức để khắc tên trên bia đá nữa mà lập tức rơi từ trên cao xuống dưới.

“Ca ca, đến lượt muội rồi” La Yên khẽ mỉm cười với La Chinh.

Sau khi La Chinh gật đầu, La Yên khẽ nhún mũi chân một cái rồi bay vụt lên cao với tốc độ ổn định.

Phần lớn chân thần ở đây đều thúc giục tiềm lực của mình, lao lên trên ngay từ đầu, như vậy xác suất đột phá được chướng ngại ở độ cao bốn mươi trượng sẽ đạt được cao nhất.

Nhưng La Yên lại không định làm như vậy. Phong thái của nàng rất nhẹ nhàng, giống như một con bươm bướm giương cánh bay lên.

Khi đến độ cao bốn mươi trượng, mọi người thấy thân thể nàng lắc khẽ rồi nhẹ nhàng vượt qua bức tường vô hình kia.

Đám chân thần phía dưới không thể nào hiểu được, nàng vượt qua bức tường kia như thế nào.

Sau khi vượt qua độ cao bốn mươi trượng, nàng nhìn lên phía trên, miệng khẽ đọc một chữ.

“Nhanh”

Khi nàng thôi thúc chân ý thánh ngôn thuật diệt, tốc độ lập tức tăng vọt.

“Vèo”

Ở giữa không trung, nàng không dây dưa nữa mà duy trì tốc độ cực nhanh, lao thẳng một mạch lên phía trên vô cùng dứt khoát…

Kiếm Ngao chăm chú nhìn theo bóng dáng của La Yên.

Mặc dù sứ mệnh của hắn ta là bảo vệ La Yên, nhưng trong tình huống này, giữa La Yên và hắn ta đang tồn tại mối quan hệ cạnh tranh.

Xét về nội tâm cá nhân, hắn ta không muốn La Yên vượt qua mình.

Nhưng xét đến toàn cục, Kiếm Ngao lại hy vọng La Yên có thể dốc hết sức leo lên cấp bậc cao hơn.

Dù sao thì một số nhân vật quan trọng trong đám đệ tử của các gia tộc quyền thế kia, ví dụ như đám người Đông Phương Quỷ, Mục Huyền vẫn chưa hề ra tay. Ngộ nhỡ những kẻ đó vượt qua hắn ta, chẳng phải mất nhiều hơn được sao?

Chẳng qua thành tích của La Yên đương nhiên sẽ không được quyết định bởi suy nghĩ của Kiếm Ngao.

Sau khi lên tới bảy mươi trượng…

Mặc dù tốc độ của nàng chậm lại ba phần, nhưng nàng vẫn lao lên với khí thế hết sức mạnh mẽ.

“Còn có thể nhẹ nhàng như thế ư?”

“Như vậy chẳng phải nàng ta sẽ chắc chắn đột phá qua tám mươi trượng sao?”

“Ài, chuyến này chúng ta công cốc rồi…”

Những chân thần đã thử lao lên kia không quan tâm lắm, dù sao trước La Yên, đã có Kiếm Ngao sáng tạo ra một kỉ lục không thể vượt qua rồi.

Nhưng có một số chân thần vẫn chưa tham gia. Nếu La Yên lại đề tên trên một độ cao khó mà với tới, thì e rằng quả thật bọn họ không cần phải thử nữa.

Đúng như những người này đã thấy, La Yên dễ dàng bay lên đến độ cao tám mươi trượng.

Nhưng sau tám mươi trượng, áp lực mà nàng phải đối mặt dường như lại tăng lên.

Đám người phía dưới nhìn thấy rõ là thân thể nàng khẽ lắc lư trong thoáng chốc, giống đang quay cuồng giữa một cơn cuồng phong, không ngừng đung đưa trên không trung.

Cho dù cơ thể nàng đang đung đưa qua lại rất mạnh, nhưng trên gương mặt xinh đẹp kia vẫn đầy vẻ nghiêm túc.

“Ta muốn lên tới nơi cao nhất” Trong lòng La Yên chỉ có một ý nghĩ này mà thôi.

Tám mươi mốt trượng…

Tám mươi hai trượng…

Mỗi một trượng đều vô cùng gian nan. Cứ lắc lư chao đảo như thế, nhưng nàng vẫn lên được tới độ cao tám mươi tám trượng, không lên trên nữa nhưng cũng không rơi xuống dưới.

“Dừng lại rồi ư?”

“Không ngờ nàng ta lại còn sức để dừng lại ở đó”

Không ít chân thần lao được tới độ cao nhất định thì thậm chí chẳng còn sức để khắc chữ nữa.

La Yên có thể lơ lửng ở độ cao kia, hiển nhiên nàng vẫn còn dư sức.

Trong mắt của đám chân thần, cảnh tượng này quả thực là khó có thể tưởng tượng nổi.

“Thực lực chân chính của cô gái này mạnh như thế ư?”

“Khó mà tin được…”

“Nhưng ta thấy nàng ta cũng đang rất khó chịu”

La Chinh nhìn dáng vẻ của muội muội mình, trong mắt đầy vẻ lo âu.

Tuy hắn không đồng ý với việc La Yên cậy mạnh, nhưng La Yên lại mong có thể dùng chuyện này để chứng minh được thực lực của bản thân mình. Có thể nói, đó chính là chấp niệm của nàng.

“Không tệ. Này Vũ Thái Bạch, xem ra con bé có thể xông lên được tới độ cao chín mươi trượng đấy” Kiếm Lôi Đình nhìn chằm chằm vào La Yên mà cười nói.

Vừa rồi, lúc Kiếm Ngao khắc tên ở độ cao tám mươi trượng, trên mặt hai vị thánh nhân của Kiếm tộc là Kiếm Vô Ngân và Kiếm Lôi Đình đều lộ ra vẻ vui mừng.

Nếu Kiếm Ngao có thể giành được truyền thừa của bộ hài cốt, thì đó chính là vận may lớn của Kiếm tộc.

Tiếp đó, không có chân thần nào có thể vượt qua được Kiếm Ngao, hai vị thánh nhân này càng thêm đắc ý trước mặt Vũ Thái Bạch.

Nhưng La Yên vừa ra tay đã dễ dàng vượt xa Kiếm Ngao, chẳng có gì hồi hộp cả.

Ngoài mặt thì Kiếm Lôi Đình tỏ ra tán thưởng, nhưng trong lòng ông ta vẫn cảm thấy hơi mất mát.

“Ta đã nói rồi, La Yên nhất định có thể giành được truyền thừa” Vũ Thái Bạch quả quyết.

Kiếm Vô Ngân trợn trắng mắt: “Đến lúc này, đương nhiên ngươi sẽ nói vậy. Nhưng La Chinh vẫn chưa ra tay đâu… Nói không chừng ca ca sẽ giành được truyền thừa đấy”

“Hắn không bay được” Vũ Thái Bạch đáp lại.

Nghe thấy Vũ Thái Bạch trả lời như vậy, hai thánh nhân không còn gì để nói nữa.

Điều này không phải không có lý…

Đám chân thần cấp cao bọn họ không cần dựa vào vật gì vẫn có thể phi hành, còn La Chinh phải dựa vào phi kiếm mới có thể bay được.

Trong những tình huống khác thì có lẽ chẳng có vấn đề gì lớn, nhưng trong tình huống này thì chắc chắn nó sẽ gây ra ảnh hưởng không nhỏ. Dù sao, La Chinh cũng phải phân tâm điều khiển phi kiếm dưới chân.

Trong khi bọn họ đang bàn luận rôm rả, ánh sáng tím trong hai mắt La Yên bỗng nhiên kéo dài ra.

Miệng nàng đang niệm gì đó.

Một vòng tròn lại xuất hiện dưới chân nàng.

“Phá, nhanh, mạnh”

“Vù vù, vù vù…”

Vòng tròn kia bắt đầu chuyển động, theo đó thân hình của nàng cũng bỗng nhiên bay vụt lên cao.

Lần này trong lúc nàng bay vọt lên cao, thậm chí đám người ở dưới có thể nghe thấy tiếng ma sát chói tai vang lên xung quanh cơ thể nàng.

Từ đó có thể thấy lực cản xung quanh người nàng mạnh tới mức nào.

Ngay cả như vậy, La Yên vẫn đột phá từng lớp chướng ngại, lên tới độ cao chín mươi hai trượng.

Nàng đột nhiên giơ một ngón tay chỉ về phía bia đá, bề mặt tấm bia đá màu xanh tức thì lõm xuống.

Một chữ “Yên” to đùng được khắc trên đó, tiếp đến nàng mới xoay người rơi xuống đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận