Bách Luyện Thành Thần

Chương 2821: Hoán đổi

Trên vách tường bỗng nhiên xuất hiện một cái lỗ lớn khiến La Chinh hơi sửng sốt, hắn cũng hoàn toàn không ngờ nhát kiếm của Mạc Nhất Kiếm lại tạo ra hiệu quả như vậy!Hắn gần như không chút do dự, lập tức chui ra ngoài theo cái lỗ đó.

Bên ngoài tường cũng có không ít đệ tử tộc Hữu Hùng và Thần Nông Thị, sau khi vách tường khói bụi xuất hiện, những người này đều không giúp được gì, chỉ có thể chờ ở bên ngoài.

Không ngờ vách tường này lại vỡ ra một lỗ, sau đó có người chui từ bên trong ra!

“Không phải nói vách tường khói bụi này căn bản không cách nào phá vỡ hay sao?’

“Tại sao lại có người trốn từ bên trong ra được vậy?”

“Đáng chết, ngăn hắn lại!”

Mục đích của Cơ Trường Kim là tiêu diệt toàn bộ tinh nhuệ của Thiên Cung ở bên trong, đương nhiên sẽ không cho phép có người thoát ra khỏi đó.

“Cản ta? Tự tìm cái chết!”

La Chinh toát ra khí tức mãnh liệt.

Tu vi linh hồn của đám người canh giữ bên ngoài yếu hơn không ít. Ngay đến cường giả có cùng cấp điện hồn giống La Chinh, La Chinh cũng đủ khả năng chém chết thì nói chi đến những dương hồn chưa từng nhập điện này?

Bên trong vách tường này, đám người La Chinh bị những con Doanh Ngư kia giày vò quá sức, trong lòng hắn đã sớm tích đầy lửa giận. Thấy những dương hồn kia tự ý công kích về phía mình, bên ngoài linh hồn hắn liền hiện lên một luồng khí xoáy màu trắng.

“Tâm Niệm Kiếm!”

Tâm Niệm Kiếm sắc bén trực tiếp hiện lên trước trán La Chinh và bắn về phía trước.

Đường kiếm vô hình xoay trên không trung một vòng, trực tiếp chém chết sáu người trước mặt, mà trong sáu người đó có ba người đã gần tới cấp điện hồn!

Các đệ tử tộc Hữu Hùng phía sau lập tức sợ ngây người. Kẻ chui ra từ trong vách tường khói bụi này đáng sợ quá đi, vừa đối mặt đã đánh chết sáu người, tất cả đám người bọn họ ở đây cộng lại sợ rằng cũng không phải đối thủ của hắn!

“Mau lui lại!”

“Thoát khỏi Bỉ Ngạn!”

“Đừng liều mạng với kẻ này!”

Những người còn lại hoặc là nhanh chóng lùi về phía sau hoặc là trực tiếp thoát khỏi Bỉ Ngạn.

La Chinh cũng không truy kích, bây giờ hắn không có cách gì vây nhốt đối phương, nếu những người này rời khỏi Bỉ Ngạn thì hắn cũng chẳng làm gì được.

Quan trọng là nhóm người Lăng Sương bọn họ còn bị vây trong tường khói, những con Doanh Ngư lớn do Cơ Trường Kim gọi ra rất khó đối phó, hắn phải nhanh chóng giải cứu bọn họ.

La Chinh nhìn xuống dưới chân, mặc dù chui ra khỏi tường khói rồi nhưng dưới chân hắn vẫn lóe lên ánh sáng màu xanh, những sợi Triền Hồn Ti kia không hề biến mất!

La Chinh thử rời khỏi Bỉ Ngạn, song vẫn thất bại.

“Tới thần miếu, tìm cách giải quyết Triền Hồn Ti” Trong mắt La Chinh lóe lên ánh sáng.

Thân xác hắn đã tới Bỉ Ngạn Tứ Trọng Thiên, khi hắn đổi thân xác vào Bỉ Ngạn, chắc chắn phải cho tộc Hữu Hùng và Thần Nông Thị biết cái gì gọi là sợ hãi thật sự!

“Vèo!”

Dương hồn của La Chinh hóa thành mũi tên nhọn bay thẳng tới thần miếu Thiên Cung.

Các đệ tử tộc Hữu Hùng và Thần Nông Thị ở phía xa thấy cảnh này đều không ngăn cản.

Bây giờ thần miếu của Thái Nhất Thiên Cung đã tiến vào tình trạng cảnh giới, tất cả đệ tử Thiên Cung đều không dám bước ra khỏi thần miếu, người nào người nấy vẻ mặt căng thẳng đứng canh giữ ở cửa.

“Người tới là kẻ nào! Trình dấu ấn linh hồn của ngươi ra!”

Khi La Chinh tới gần Thái Nhất Thiên Cung, có người quát lên với hắn.

Mọi người không thấy rõ dung mạo La Chinh, sợ La Chinh là gian tế tộc Hữu Hùng phái tới.

La Chinh vung tay lên, lập tức phô bày đường cong trong tay.

Người của Thiên Cung tiến tới kiểm tra rồi mới cho phép La Chinh vào, đồng thời có mấy người vây lại hỏi La Chinh.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Vì sao chỉ có một mình ngươi trở lại?”

“Diệp Thương đâu? Hắn còn chưa về à? Hình như hắn cũng bị bao vây trong vách tường kia!”

Kế hoạch của Cơ Trường Kim tiến hành quá đột ngột, không ai thoát khỏi bức tường khói kia. Các đệ tử Thiên Cung đã ý thức được chuyện không ổn nhưng không biết bên trong vách tường rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

“Bây giờ không phải lúc thảo luận chuyện này” La Chinh lạnh giọng nói: “Giúp ta nghĩ cách loại trừ những sợi Triền Hồn Ti này đi”

Những đệ tử Thiên Cung kia cho là La Chinh sợ, chỉ muốn trở lại thế giới mẹ bèn rối rít nói: “Ngươi nói rõ mọi chuyện trước đã!”

“Chúng ta phải nghĩ cách đi cứu bọn họ!”

“Trong thần miếu tuyệt đối an toàn, bọn họ không dám vào đây, ngươi đừng sợ!”

Những đệ tử Thiên Cung kia cho là La Chinh sợ nên mới nóng lòng rời khỏi Bỉ Ngạn.

“Sợ?”

La Chinh cười lạnh, túm lấy một tên trong đó.

Mặc dù người nọ cũng ở cấp điện hồn nhưng dưới khí thế chèn ép của La Chinh, y lại không có chút sức chống cự nào!

“Ta vất vả lắm mới trốn từ bên trong ra được chính là vì cứu bọn họ, bây giờ bảo ta trông cậy vào một đám phế vật co đầu rụt cổ ở thần miếu các ngươi à?” La Chinh nổi giận nói: “Nói cho ta biết cách thanh trừ Triền Hồn Ti!”

Người nọ lúc này mới lên tiếng: “Ở, ở tịnh thất linh hồn, nơi đó có thể tiêu trừ tất cả trạng thái xấu…”

“Dẫn ta đi” La Chinh ra lệnh.

Sau khi người nọ dẫn La Chinh đi rồi, đám người trong thần miếu đều nhao nhao bàn tán.

“Tên đó bị dọa sợ rồi đúng không?”

“Nhìn hắn như thế thì e rằng không dám tới Bỉ Ngạn nữa…”

“Chỉ lo sống chết của mình, quá ích kỷ. Vách tường kia vây nhốt nhiều tinh nhuệ Thiên Cung chúng ta quá, nếu hao tổn thì tổn thất của Thiên Cung quá lớn, ôi!”

Những kẻ còn lại đều ở đây rên rỉ than thở, trong tình hình này, bọn họ quả thực không giúp được gì.

La Chinh được dẫn vào tịnh thất linh hồn. Vừ bước vào bên trong, từng đường vân trên vách tường tịnh thất liền sáng lên.

Tia sáng không ngừng lóe lên, La Chinh thấy Triền Hồn Ti dưới chân nhanh chóng mờ dần và biến mất…

La Chinh thấy vậy bèn lập tức thi triển Phá Huyễn Chú thoát khỏi Bỉ Ngạn, ý thức trở về trong phòng của mình.

Hắn vừa mở mắt ra, một ngọn lửa lập tức trán ra từ trong cơ thể và bao bọc toàn thân, thân xác lại trở về Bỉ Ngạn.

“Vèo!”

Vừa tiến vào Bỉ Ngạn, thân hình hắn đã chạy như bay về phía ba tòa thần miếu bên kia. Trên đường đi qua pho tượng hình gấu hùng vĩ của tộc Hữu Hùng, hắn căn bản không thèm né tránh mà trực tiếp va cả cơ thể vào đó.

“Oành!”

Pho tượng hình gấu đứng sừng sững ở cửa thần miếu vô số năm bị La Chinh đụng vỡ tan, ầm một tiếng đổ xuống đất.

“Kẻ nào!”

“Dám hủy tượng của tộc Hữu Hùng ta!”

“Ăn tim hùm mật báo rồi à?”

Có mấy dương hồn lao ra trước cửa thần miếu tộc Hữu Hùng.

La Chinh căn bản không nhìn bọn họ lấy một cái, vừa chạy băng băng vừa vung chân đá tung, một vài viên đá bay như mũi tên đánh về phía cửa thần miếu.

Sức mạnh của thân thể lớn hơn sức mạnh linh hồn rất nhiều, chỉ tiện chân đá một cái thôi mà uy lực đã vượt xa sức mạnh lớn nhất cấp điện hồn. Những viên đá kia bay đến, phần lớn găm thẳng lên cây cột vuông ở thần miếu, nếu đánh trúng dương hồn thì sẽ trực tiếp đánh bọn họ đến hồn phi phách tán!

Cũng không phải La Chinh thích giết chóc, suy cho cùng thì cũng do tộc Hữu Hùng âm hiểm, muốn vây giết đệ tử Thiên Cung. Nếu không phải Mạc Nhất Kiếm bộc phát năng lực kinh người chém ra một kiếm kia thì sợ rằng bây giờ La Chinh đã làm mồi cho Doanh Ngư rồi.

Nhân từ với kẻ địch chính là tàn nhẫn với bản thân, chẳng qua bây giờ hắn vội đi cứu người, nếu không hắn sẽ trực tiếp phá hủy hoàn toàn thần miếu của tộc Hữu Hùng luôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận