Bách Luyện Thành Thần

Chương 3867: Một góc của vùng đất Tuyệt Táng đụng vào vùng đất sơ khai tạo nên tiếng động lớn, thu hút sự chú ý của mọi người. La Chinh hết sức chăm chú đánh giết sinh linh hỗn loạn, thanh lọc năng lượng của Phán Vực Cực Thái. Bây giờ nghe Văn Địa Chi nói, La Chinh cũng cảm thấy không được ổn lắm. Hắn muốn tìm hiểu thực hư“Tâm Linh Cực Thái! Huyễn Không Thị Giác!”

Huyễn Không Thị Giác tạo ra một vòng ý thức nhanh chóng khuếch tán ra xung quanh. Vòng ý thức này có tốc độ khuếch tán cực nhanh, có thể khuếch tán tới điểm cuối cùng của thế giới hỗn độn chỉ trong thời gian ngắn. Nhưng lúc này đây nó lại gặp phải trở ngại, ý thức vừa rời vùng đất sơ khai chẳng khác nào muối bỏ biển, giống như bị một luồng sức mạnh thần bí hấp thu hoàn toàn.

“Làm sao có thể như vậy được?” La Chinh lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Vòng ý thức này khuếch tán ra vô số phương hướng, cho dù ý thức ở một phương hướng bị bắt, bị trừ khử, thế còn ý thức ở những phương hướng khác thì sao? Hiện tại vùng đất sơ khai vô cùng rộng lớn. Trừ khi nơi này bị vật lớn hơn bọc ở ngoài thì ý thức mới hoàn toàn bị hấp thu.

Bọc ở ngoài… Trái tim La Chinh đập rộn lên. Hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời màu máu, đột nhiên nghĩ tới điều gì đó nên sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.

“Sao vậy cha?” La Niệm nhìn thấy sắc mặt khó coi của La Chinh bèn hỏi.

Không chỉ La Niệm nhìn thấy mà những người khác cũng vậy.

La Chinh vẫn chưa trả lời câu hỏi của La Niệm, ánh mắt hắn khẽ híp lại. La Chinh tạo ra một phân thân ở biên giới của vùng đất Sơ Khai.

“Vèo…” Sau khi phân thân của hắn xuất hiện thì không hề dừng lại, xòe tay ra dán vào vách tường của vùng đất sơ khai.

Hiện tại, vách tường của vùng đất sơ khai cực kỳ dày. Đây là kết quả của việc hấp thu vô số đầu lâu trong thế giới hỗn độn. Dù là Bất Hủ cảnh cũng chẳng có cách nào phá vỡ vách tường để xông vào thế giới hỗn độn, nhưng với bản thân La Chinh mà nói thì đây không phải trở ngại.

“Độn!” Phân thân của La Chinh khẽ nói.

Thân thể của hắn cắm thẳng vào trong đó, nhanh chóng xuyên qua vách tường của vùng đất sơ khai ra ngoại vực. Theo lý mà nói, nơi này hẳn phải là thế giới hỗn độn trống rỗng mới đúng… Nhưng bây giờ hắn lại nhìn thấy ở nơi xa có từng mảnh từng mảnh núi non trùng điệp màu đen. Những ngọn núi lớn này hoàn toàn lộn ngược, đỉnh núi đối diện với phân thân của La Chinh.

“Oa ô!”

“Cú… ú… ú…”

“Tu tu!”

Sinh linh hỗn loạn trên những ngọn núi lớn màu đen kia phát hiện ra La Chinh thì giống như nhìn thấy một con mồi khó lường, giương cánh bay thẳng về phía La Chinh.

Sinh linh hỗn loạn ở phía trước nhất chưa kịp tới gần hắn, một tia sáng đã đánh thẳng vào lồng ngực nó, vẽ ra một đường cong trong không trung rồi trở lại tay La Chinh. Đó là một tàu con thoi ánh sáng, được cấu thành từ năng lượng Tịnh Hóa Cực Thái.

Vật chất màu đen trong thân thể của sinh linh hỗn loạn bị đánh trúng nhanh chóng rút đi, rơi xuống phía ngoài vùng đất sơ khai và chết. Bây giờ La Chinh đang ở ngoài vùng đất sơ khai nên không thể nào dùng lực lượng của Toàn Trí Toàn Năng, nhưng khi hắn đối phó với những sinh linh hỗn loạn này vẫn chẳng khác nào chém dưa thái rau.

Tuy những sinh linh hỗn loạn này không biết sợ hãi là gì, chen chúc lao về phía La Chinh, nhưng tàu con thoi ánh sáng này chính là một lưỡi hái thu hoạch sinh mệnh, trên không trung hóa ra từng đường cong bất quy tắc. Từng thân thể máu thịt rơi xuống xung quanh La Chinh.

“Bịch bịch bịch bịch…” Thi thể của sinh linh hỗn loạn đã chất thành một ngọn núi nhỏ ở bên cạnh hắn. Nhưng La Chinh rời khỏi vùng đất sơ khai không phải là muốn tàn sát những sinh linh hỗn loạn này, hắn muốn điều tra chân tướng, nghiệm chứng suy đoán trong lòng…

Sau khi giết hơn nghìn sinh linh hỗn loạn, La Chinh định rời khỏi nơi này, muốn tới nơi có thể phóng tầm mắt rộng để quan sát.

Hắn duỗi một cánh tay ra, dùng ngón cái và ngón trỏ chập lại với nhau, nhẹ nhàng gấp không gian của hai nơi lại. Chỉ trong nháy mắt, La Chinh đã di chuyển được hàng tỷ tỷ dặm và đứng ở đỉnh chóp của vùng đất sơ khai.

Ngay khi La Chinh vừa đứng vững, một âm thanh lại vang lên từ phía sau: “Xem cho kỹ vào, nhìn nơi này đi…”

Đây là giọng của Xà Linh Vương – Nghiệt.

La Chinh đột nhiên quay người lại, sau lưng không có vật gì cả. Lúc hắn đang cảnh giác thì một cái đuôi mảnh lặng lẽ quấn ở yết hầu của La Chinh, nhấc cả người hắn lên.

“Vù…”

“Nơi này là thế giới của ta, cũng là địa bàn của ta”

La Chinh bị cái đuôi nhấc lên giữa không trung, trước mặt hắn chính là cái đầu to lớn của Xà Linh Vương. Lúc trước ở trong vùng đất sơ khai, Xà Linh Vương hoàn toàn không phải đối thủ của La Chinh. Bây giờ hai bên đã đổi vị trí, đổi lại thành La Chinh xâm nhập địa bàn của nó.

Cái đuôi rắn đang quấn lấy La Chinh thay đổi phương hướng. La Chinh đảo mắt một vòng thì thấy vô số ngọn núi màu đen và sinh linh hỗn loạn. Cuối cùng, hắn cũng xác định được đây chính là bên trong vùng đất Tuyệt Táng. Vùng đất sơ khai đã bị lặng lẽ nuốt sống.

“A…” La Chinh cười khẩy, tàu con thoi ánh sáng trong tay nhanh chóng kéo dài, hóa thành một thanh kiếm ánh sáng màu trắng.

Hắn đột nhiên chém một nhát khiến đuôi rắn bị đứt, sau đó xoay người một cái và bắn thẳng kiếm ánh sáng vào trong cái miệng rộng của Xà Linh Vương.

“Vù vù vù…”

Trong cơ thể Xà Linh Vương, kiếm ánh sáng tách ra thành vô số sợi dây nhỏ màu trắng, sau đó mạnh mẽ chém nó thành vô số mảnh. Thân rắn khổng lồ như mất điểm tựa, sụp đổ ầm ầm như một ngọn núi lớn, các mảnh thân thể rơi đầy đất… Lực công kích của bản thân Tịnh Hóa Cực Thái không mạnh, nhưng Xà Linh Vương trước mặt này cũng là “hóa thân trong cơ thể”, muốn giải quyết nó chẳng phải vấn đề gì lớn.

“Soạt…”

Một con rắn mới lại xuất hiện ở sau lưng La Chinh. Lần này, hóa thân trong cơ thể mà Nghiệt ngưng kết ra không xê xích với La Chinh là bao nhiêu. Sau khi Xà Linh Vương xuất hiện, nó lập tức quấn lấy người La Chinh, đầu rắn vòng ra trước mặt hắn và hỏi: “Bây giờ, ta đã được xem là đối thủ của ngươi chưa?”

“Ngươi? Vẫn không được coi là đối thủ!”

Trong thân thể La Chinh đột nhiên hiện ra năng lượng Cực Thái có tính hủy diệt. Đây là sáu thanh đoản kiếm màu tím được ngưng kết từ năng lượng Cực Thái. Chúng bay vòng quanh người Xà Linh Vương một vòng, thân thể nó lại bị cắt thành vô số đoạn…

La Chinh có được năng lượng Cực Thái, cho dù một phân thân không ở trong vùng đất sơ khai của hắn vẫn cực kỳ phi phàm.

Xà Linh Vương vừa bị cắt rời thành từng mảnh, một Xà Linh Vương mới lại lập tức xuất hiện, vẫn quấn lấy người La Chinh và nói: “Không được coi là đối thủ cũng chẳng sao, dù sao đây cũng là cuộc chiến của hai thế giới. Đợi ta cắn nuốt hết vùng đất sơ khai của ngươi, xem ngươi còn mạnh miệng được không! Ha ha ha…”

Vào thời điểm Xà Linh Vương cười lớn, trong không gian nội bộ của vùng đất Tuyệt Táng có rất nhiều xoắn ốc màu đen xuất hiện. Những xoắn ốc màu đen này rơi vào mặt ngoài vùng đất sơ khai, chúng tựa như một con quay đang chuyển động.

“Két két két két…”

Mặt ngoài của vùng đất sơ khai vốn cực kỳ kiên cố, nhưng trước mặt xoắn ốc màu đen nó lại vô cùng yếu ớt. Tầng ngoài cùng nhanh chóng nứt ra, vật chất nhỏ như hạt cát hoặc lớn như đậu tằm liên tục bong ra.

Xoắn ốc màu đen này chỉ lớn bằng thân thể của một người, vật chất mà nó khoan ra ít tới đáng thương, so với vùng đất sơ khai thì hoàn toàn không đáng kể. Nhưng lượng xoắn ốc màu đen trong vùng đất Tuyệt Táng lại đạt tới hàng nghìn tỷ…

Xoắn ốc màu đen như châu chấu rơi vào vùng đất sơ khai. Nhìn từ xa thì chúng chẳng khác nào một lớp vải đen bọc ở mặt ngoài vùng đất sơ khai. Vật chất ở mặt ngoài vùng đất sơ khai nhanh chóng bong ra từng mảnh, rơi xuống rồi bị hấp thu.

Vùng đất Tuyệt Táng đang nuốt vùng đất sơ khai từng chút một, định từ từ tiêu hóa nó một cách hoàn toàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận