Bách Luyện Thành Thần

Chương 2499: Hạ phong

“Ban nãy huynh đã xé rách áo giáp của hắn” Hoa Thiên Mệnh nói“Thời gian quá ngắn, hơn nữa ta không biết hắn có món bí bảo linh hồn đó” La Chinh khá tin tưởng vào năng lực của 9527, có lẽ trong Thần vực không có bí bảo linh hồn nào có thể ngăn cản nó. Chắc chắn món bí bảo kia là do Hiên Viên Vệ ban tặng!

La Chinh nói thêm: “Ta muốn thử một lần nữa!”

Nếu cứ để Hàm Thương Yên tiếp tục thì cuối cùng tất cả mọi người sẽ không còn đường để trốn, đương nhiên La Chinh không muốn ngồi yên chờ chết.

Dứt lời, La Chinh nhẹ nhàng bay lên, đôi cánh sấm sét giang rộng sau lưng, sau đó thân hình lao vút về phía trước kèm theo một tiếng vang thật lớn. Hắn đã xác định chính xác vị trí của Hàm Thương Yên.

Thấy vậy, Hoa Thiên Mệnh cũng bước nhanh hơn, tới gần Hàm Thương Yên từ một hướng khác.

“Thánh Hoàng đại nhân, La Chinh tới rồi…”

Trong bóng tối, Hàm Thiên Tiếu dùng thần thức xác định được một chân thần Đại Viên Mãn đang nhanh chóng tới gần, đương nhiên hắn ta nhận ra đó là La Chinh.

“Hẳn là hắn đã phát hiện ra, hừ…” Hàm Thương Yên khẽ cười một tiếng, một tay cầm lấy quả cầu đen, tay còn lại hóa ra một thanh trường thương. Đôi cánh khổng lồ sau lưng hắn ta cũng thay hình đổi dạng, vốn là cảnh chim màu đen mềm mại bỗng hóa thành một thanh đao nhọn. Hắn ta nói: “Ngươi tránh sang một bên trước đi”

Hàm Thiên Tiếu nghe xong, lập tức kéo giãn khoảng cách với Hàm Thương Yên.

Thực lực của hai người này đã vượt ra khỏi phạm trù thánh nhân, nếu bị liên lụy, Hàm Thiên Tiếu cũng không đỡ nổi.

Trong lúc La Chinh nhanh chóng tới gần, năng lượng dung đạo cũng bắt đầu tích tụ, trường kiếm trong tay không ngừng run rẩy, kêu vang…

Khi khoảng cách hai người mỗi lúc một gần hơn, cánh tay La Chinh đột nhiên vung lên.

“Rắc!”

Trong bóng tối vang lên âm thanh trường kiếm vỡ nát.

Nhưng trước khi thanh trường kiếm kia vỡ nát, một đường ánh kiếm cuồng bạo hùng hồn đã đâm thẳng về phía Hàm Thương Yên.

“Đánh rất hay!”

Hàm Thương Yên đã từng thấy nhát kiếm mà La Chinh chém ra nên đương nhiên lần này đã phòng bị đầy đủ.

Chỉ thấy trường thương trên tay hắn ta bỗng rung lên, mũi thương không ngừng ngưng tụ năng lượng màu đen. Khi hắn lao về phía trước, toàn bộ thanh trường thương đều biến thành một mũi thương hoàn chỉnh, lao nhanh về phía trước.

“Băng Thiên Kích!”

“Két…”

Bản thân Hàm Thanh Đế là cao thủ dùng thương, lĩnh ngộ của ông ta về thương đã đạt đến mức xuất thần nhập hóa.

Mũi thương này được tính toán cực kỳ chính xác, đâm thẳng chính diện lên Dung Đạo kiếm mà La Chinh chém ra.

Hai luồng năng lượng va chạm vào nhau, năng lượng dung đạo lần nữa nở rộ!

Chẳng qua ánh sáng khắp Thần vực đều đã biến mất nên khi hai người đánh nhau không hề phóng ra tia sáng gì, chỉ nghe được tiếng vang như sấm sét cùng với làn sóng xung kích kèm theo…

Một chân thần đại viên mãn và một á thánh ở gần đó bị làn sóng này hất ngã trên mặt đất, không thoát khỏi trường thương màu đen từ trên đỉnh đầu phóng xuống, sau khi bị trường thương đâm xuyên qua cũng nhanh chóng tiêu tán.

“Lần nữa!”

La Chinh không ngơi nghỉ chút nào, sau khi chém ra một kiếm thì lập tức trở tay lại, lấy ra một thanh trường kiếm khác từ trong nhẫn tu di.

“Ầm…”

Nhát Dung Đạo kiếm thứ hai lại được chém ra.

Trường kiếm vỡ nát, rời khỏi tay…

Hắn đưa tay lấy ra một thanh trường kiếm nữa, điên cuồng rút năng lượng dung đạo ra khỏi cơ thể, chém kiếm thứ ba!

Liên tục chém ra ba kiếm, ngay cả La Chinh cũng sắp chịu không nổi.

Tuy đạo uẩn trong cơ thể hắn vô cùng dồi dào, nhưng năng lượng dung đạo cần hơn hai ngàn thần đạo không ngừng dung hợp mới có thể sinh ra, hiện tại tốc độ dung hợp đã theo không kịp tốc độ tiêu hao của La Chinh nữa.

Liên tục chém ra ba nhát Dung Đạo kiếm đã là cực hạn của hắn.

Hàm Thương Yên cảm nhận được hai đường ánh kiếm đang lao thẳng tới, trên mặt cũng đầy vẻ kinh ngạc.

Ba nhát kiếm mạnh mẽ như vậy chém tới trong nháy mắt, hắn ta cũng không đoán trước được.

Thủ đoạn này của La Chinh có lẽ không phải do cường giả Bỉ Ngạn cảnh truyền dạy, năng lượng này là do rất nhiều Thần đạo dung hợp lại mà thành.

Trời mới biết thằng nhóc này làm sao làm được…

Thấy mũi kiếm này đã cách mình quá gần, muốn né tránh cũng không kịp, đôi cánh sau lưng Hàm Thương Yên đột nhiên giang rộng, bao lấy toàn thân.

Lần này hắn ta định chống cự lại!

“Ầm!”

“Ầm!”

Hai đường ánh kiếm đánh thẳng vào đôi cánh màu đen.

Năng lượng dung đạo vẫn rất bá đạo, sau khi năng lượng dung đạo trong kiếm đầu tiên bùng nổ, uy lực bộc phát khổng lồ đến mức khiến đôi cánh bị mở ra.

Kiếm thứ hai chém trúng áo giáp của Hàm Thương Yên, áo giáp đã khôi phục như lúc ban đầu lại bị xé rách!

“Chính là cơ hội này…”

Trong bóng tối, La Chinh dùng thần thức cảm nhận được trên người Hàm Thương Yên có một “chỗ trống”, phạm vi chỗ trống kia chính là phạm vi hồ lô huyết ngọc bao phủ. Đây là pháp bảo linh hồn, không chỉ giúp tránh thoát linh hồn công kích mà còn có thể xé rách thần thức của kẻ tiến vào thăm dò.

La Chinh nhanh chóng tới gần, tay đã chém ra thanh kiếm thứ tư. Ngay khi hắn đâm kiếm về phía chỗ trống kia, 9527 trong đầu đột nhiên nhắc nhở: “Cẩn thận, La Chinh, đó là một cái bẫy!”

Trong lòng La Chinh bỗng nhiên cả kinh, hành động gần như là phản xạ có điều kiện. Hắn xoay người lại, cảm nhận được một luồng khí tức hùng hậu xẹt qua người.

“Thằng nhóc giảo hoạt…” Trong bóng tối vang lên giọng nói không cam lòng của Hàm Thương Yên.

Vốn dĩ lúc La Chinh vừa xé rách áo giáp, Hàm Thương Yên đã tháo hồ lô huyết ngọc xuống.

Dây chuyền hồ lô huyết ngọc có thể bao phủ một phạm vi nhất định, hơn nữa trong bóng đêm La Chinh chỉ có thể dựa vào thần thức để nhận biết chứ không thể nhìn thấy, cho nên nhát kiếm này chỉ đâm vào một “chỗ trống” mà thần thức cảm nhận được.

Dưới sự dẫn dụ của Hàm Thương Yên, đương nhiên sẽ sinh ra sai lệch rất lớn.

Mà Hàm Thương Yên lại nhân cơ hội ấy, cầm trường thương màu đen đâm về phía La Chinh từ một hướng khác.

Thủ đoạn lừa gạt này cực kỳ âm hiểm, nếu không có 9527 nhắc nhở thì e rằng một thương này đã đâm rách bụng La Chinh rồi…

Tuy tránh được đòn đánh vừa rồi nhưng La Chinh đã rơi vào thế bị động, Hàm Thương Yên đeo dây chuyền huyết ngọc lại, áo giáp bị tàn phá lại ngưng kết, đôi cánh rách tươm cũng mọc lại như mới. Hắn ta bắt đầu điên cuồng tấn công La Chinh hiện đang rơi vào thế bị động.

Đôi cánh màu đen rung lên nhè nhẹ, lông chim như đao nhọn điên cuồng bắn về phía La Chinh.

Không chỉ vậy, La Chinh còn phải tránh né trường thương không ngừng phóng xuống trên đỉnh đầu, còn có mũi thương Hàm Thương Yên đâm ra.

Cho dù La Chinh vận chuyển chân ý Đạo Pháp Tự Nhiên và kích hoạt Bát Khúc Phi Yên đến mức cực hạn nhưng vẫn cực kỳ nguy hiểm!

“Phập!”

Một chiếc lông chim cắt qua lưng hắn, để lại một cái rãnh sâu. Ngay cả thân thể rắn chắc của La Chinh cũng không thể chống lại năng lượng màu đen này.

Khi cơn đau sau lưng truyền tới, hắn lại chợt thấy trên vai mát lạnh, lần này là bị một thanh trường thương đâm xuyên qua vai…

Giờ thì rắc rối rồi, tâm trạng La Chinh chùng xuống, bây giờ hắn không thể thoát khỏi trận đấu của Hàm Thương Yên được nữa.

Điều duy nhất khiến hắn vui mừng là luồng năng lượng màu đen này không thể hủy diệt thân thể hắn giống như những người khác, nhưng cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì hắn cũng sẽ bị Hàm Thương Yên xé thành mảnh nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận