Bách Luyện Thành Thần

Chương 3421: Điều kiện

Những bông hoa màu tím kia liên tục nở rồi tàn, tàn rồi lại nở…Dường như có một loại sức mạnh vô hình nào đó len lỏi vào người La Chinh thông qua bàn chân.

Ngay khoảnh khắc khi sức mạnh này vừa chui vào, một cảm giác đau đớn nhức nhối bỗng truyền lại.

Có thứ gì đó lan tràn trong cơ thể La Chinh, thuận theo kinh mạch dưới chân hắn mà lan ra thật nhanh!

La Chinh thầm giật mình, định bay vọt lên để tách ra khỏi mặt đất.

Thế nhưng cái thứ kia vẫn cứ cố định hắn trên mặt đất, hắn dồn sức nhảy mà chẳng thể nhảy được.

“Lên!”

Sức mạnh của La Chinh bỗng nhiên bộc phát ra, gắng gượng bật cơ thể mình lên trời. Hắn thấy nơi mà hai chân mình vừa đứng đã có thêm hai mầm cây màu xanh lục.

Thứ vừa chui vào trong cơ thể mình chính là hai mầm cây này?

Mầm cây này không ngừng mọc mà ngược lại tiếp tục vươn cao lên với tốc độc mắt thường có thể thấy được.

“Đây là…”

Sau khi thấy được hình dạng mà mầm cây mọc lên, con ngươi La Chinh hơi co rụt lại.

Hình như mầm cây dựa theo kinh mạch trong cơ thể La Chinh mà mọc lên, cứ mọc như thế không ngừng, cuối cùng phác họa thành một hình người hoàn chỉnh.

Xem ra nếu ban nãy ta không rời đi thì mầm cây này sẽ chui hết vào trong kinh mạch của ta?” La Chinh nói với vẻ nghiêm trọng.

“Chắc vậy” Nguyên Thủy Thiên Tôn nhắc nhở: “Ngươi nhìn cái cây khác xem có giống một vài sinh linh nào khác không?”

La Chinh nhìn lướt qua, sau đó phần giữa trán đột nhiên giật giật.

Vừa rồi hắn không cảm giác thấy, đến bây giờ mới phát hiện ra mấy cái cây trong rừng này đều có hình dạng cả.

Gốc cây ở bên trái có tứ chi, nằm sấp trên mặt đất, loáng thoáng còn có thể nhận ra được đâu là cái đầu, mà hình thể của nó còn rất to lớn. Cái cây bên phải thì giống La Chinh, cũng có hai chân đứng thẳng, chỉ là cao đến vài trăm mét, hình thể không quá khác biệt so với người khổng lồ đầu trọc Ba Phàm, có khi chính là người cùng tộc của hắn ta?

“Những sinh linh này đều đã dung hợp huyết mạch Vạn Đạo Sinh Diệt thành công à?” La Chinh hỏi.

“Có lẽ vậy” Nguyên Thủy Thiên Tôn gật đầu đáp lại.

“Xem ra trong thế giới Huyền Lượng còn có không ít huyết mạch cấp bản nguyên?” La Chinh phân tích.

Cái rừng cây này chỉ đếm đại cũng đã có khoảng bảy, tám chục sinh linh rồi.

“Chít chít…”

Lúc này mầm cây vừa mọc ra ở nơi mà La Chinh đứng ban nãy phát ra tiếng động quái dị, màu xanh lá ở bên ngoài nó nhanh chóng biết mất và khô héo đi, biến thành màu đen, sau đó hóa thành tro tàn rồi biến mất.

“Xem ra những cái cây này nhất định phải mọc ra trong cơ thể thì mới sống được…”

La Chinh đứng lên mặt đất và thí nghiệm lại lần nữa, chỉ một lát sau hắn đã cảm giác thấy dưới chân như có hai cây châm đâm vào và quấn lên, nhưng lần này hắn quả quyết tránh đi.

Hai mầm cây này không kịp chui vào chân hắn bèn nhanh chóng trở về lớp đất bên dưới.

“Không hổ là huyết mạch cấp bản nguyên, ngay cả Hồn Nguyên Chi Linh cũng có thể dễ dàng đâm xuyên qua được. Nhưng ta còn muốn nhìn thử huyết mạch cuối cùng nữa”

La Chinh muốn xem lần lượt từng cái trong bốn huyết mạch cấp bản nguyên rồi mới quyết định, thế là hắn lại bay về phía cuối của không gian này.

Như thường lệ, ở phía cuối có bức tường đồng và khe hở cùng với hai dòng Phạn văn ở hai bên, trong đó có một dòng giải thích cách để lấy được huyết mạch “Vạn Đạo Sinh Diệt”. Không khác lắm so với suy đoán của La Chinh, muốn lấy được huyết mạch Vạn Đạo Sinh Diệt nhất định phải mặc cho những mầm non kia mọc rễ và nảy mầm trong cơ thể mình.

Có điều, có một điểm La Chinh đã nghĩ sai, đó là mấy cái cây với đủ hình dạng trong rừng kia không phải là sinh linh dung hợp huyết mạch thành công, mà là kẻ thất bại!

Sau khi dung hợp huyết mạch thành công là có thể mang theo hạt giống trong cơ thể và rời đi, đây là đạo Sinh. Còn kẻ thất bại thì vĩnh viễn lưu tại nơi này, hóa thành từng cây gỗ khô, đây là đạo Diệt.

Dung hợp huyết mạch này cần phải trả giá…

Đương nhiên, hai huyết mạch trước đó mà dung hợp thất bại thì e là cũng phải trả giá, chẳng qua La Chinh không phát hiện ra mà thôi.

Dòng Phạn văn thứ hai thì ghi chép về huyết mạch cuối cùng, gọi là “Vô Lượng Thủy Không”.

Sau khi xuyên qua khe hở, La Chinh nhìn thấy từng khối khối lập phương dính liền lại với nhau. Những khối lập phương này đều là không gian nội bộ được ngăn cách với nhau, có lớn có nhỏ, sắp xếp ngay ngắn trật tự, toàn bộ các khối lập phương đều vận hành theo một quy luật nhất định.

Lần này La Chinh không đi vào.

Qua tên gọi và ngoại hình, hắn đã có thể đoán được huyết mạch “Vô Lượng Thủy Không” có mối liên quan nào đó với không gian, có khi còn liên quan đến cả thời gian ở một mức độ nhất định. Loại không gian quỷ dị như này, một khi bị cuốn vào thì e là chẳng dễ dàng ra khỏi.

Bây giờ La Chinh đã hiểu đại khái sơ qua về bốn loại huyết mạch cấp bản nguyên rồi. Tạm thời hắn còn chưa nhìn ra được điểm tốt điểm xấu của bốn loại này, nhưng chúng đều là huyết mạch cấp bản nguyên thì chắc sẽ không quá tệ.

“Nguyên Thủy Thiên Tôn tiền bối…”

“Ngươi phải tự đưa ra quyết định thôi, ngay cả ta cũng không kiến nghị được gì cho ngươi cả”

La Chinh đã đi tới bước này, hắn đang ở một lĩnh vực mà Nguyên Thủy Thiên Tôn chưa bao giờ tiếp xúc tới. Ông sẽ không tự cho rằng mình là người từng trải.

La Chinh nhìn từng khối lập phương nối liền với nhau lập lòe ở đằng xa, còn hơi do dự.

Trong lúc hắn đang do dự, trên một khối lập phương trong đó bỗng hiện lên một cái bóng. Đó là một gương mặt trắng bệch, trên mặt có những chiếc vảy thật nhỏ, trên đỉnh đầu là ba cái sừng nhọn, nhưng cái sừng ở đằng trước đã bị vỡ nát rồi.

Gương mặt đó tóc tai bù xù, dốc sức phát ra âm thanh liên tiếp về phía La Chinh, đó là những tiếng ca quái dị.

“Tiếng của thế giới Huyền Lượng?” La Chinh khẽ nhướng lông mày, hỏi: “Văn minh Thiên Chấp, có dịch ra được không?”

“Đang dịch đây” Trong Văn Minh Chi Khí truyền ra một giọng nữ.

Trong lúc văn minh Thiên Chấp đang dùng trung tâm Thiên Chấp để tính toán thì khối lập phương có chứa gương mặt kia đã đi theo các khối lập phương khác xa dần. Một lúc lâu sau, văn minh Thiên Chấp mới giải mã được lời nói của người kia.

“Ngươi đến đây để lấy huyết mạch ư? Ngươi muốn lấy được huyết mạch mạnh hơn nữa không?”

Nghe được câu này, con ngươi La Chinh khẽ co lại.

Huyết mạch cấp bản nguyên còn chưa phải mạnh nhất? Ở đây còn có huyết mạch mạnh hơn nữa à?

“Vèo!”

La Chinh bay vọt đi, định đuổi theo khối lập phương kia. Thế nhưng khối lập phương ở đây như một con rắn dài uốn lượn bò đi, khối lập phương ban nãy không biết đã chạy đi đâu mất rồi.

Chỉ có điều, số lượng khối lập phương ở đây cũng có hạn, tất cả khối lập phương đều xếp hàng mà đi, La Chinh chỉ cần đợi ở ngay tại chỗ thì sớm muộn gì nó cũng sẽ quay lại.

Sau một lúc đợi chờ, rốt cuộc khối lập phương chứa gương mặt trắng bệch kia cũng xuất hiện. Gương mặt lại hát ra lời ca giống vậy với La Chinh.

“Ngươi muốn lấy được huyết mạch mạnh hơn nữa không? Mạnh hơn cả bốn đại huyết mạch cấp bản nguyên!”

“Ta muốn!” La Chinh đáp.

Sau khi nói ra rồi hắn mới nhận ra đối phương không thể nghe hiểu mình được…

“Khụ khụ, Nguyên Thủy Thiên Tôn tiền bối, làm phiền tiền bối…”

Lúc ở Tam Thập Trọng Thiên, La Chinh từng dùng cách “hợp xướng” để đối thoại với Ba Phàm, người hợp xướng khi đó là khí hồn của rất nhiều anh kiệt như Nữ Oa bản tôn, Phục Hy bản tôn.

Sau này Nguyên Thủy Thiên Tôn đã đặc biệt nuôi dưỡng một nhóm người dùng để ứng phó với tình huống này, nhưng mãi vẫn chẳng phát huy được tác dụng. Thật không ngờ bây giờ đã đến lúc.

Nhờ nhóm người kia “hợp xướng”, La Chinh liền trả lời ra hai chữ “ta muốn”.

“Ta sẽ cho ngươi biết làm sao để nhận được huyết mạch mạnh hơn, nhưng có một điều kiện…”

Gương mặt trắng bệch kia phát ra âm thanh khàn khàn, không có sức lực.

“Điều kiện gì?” La Chinh hỏi.

“Giết ta!”

Nghe được điều kiện này, La Chinh cũng thoáng sững ra một chút, nhìn chằm chằm gương mặt đầy tuyệt vọng kia. Hiển nhiên trong khối lập phương này không phải là trải nghiệm đẹp đẽ gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận