Bách Luyện Thành Thần

Chương 3749: Cắn ăn

Vô vàn đầu lâu đi theo Lê Sơn là một cảnh tượng vô cùng bắt mắtTừ trên xuống dưới Lê Sơn, từ sơn chủ đến môn chủ, từ Bất Hủ cảnh đến thần dân bình thường đều cực kỳ sốt ruột.

Chỉ có chút xíu sai lầm gì thôi là Lê Sơn sẽ phải bỏ xác tại đây!

“Không ngờ thế giới hỗn độn lại nguy hiểm đến thế, lúc trước Lê Sơn rời thế giới mẹ có phải là lựa chọn sai lầm rồi không…”

“Đáng lẽ trong thế giới hỗn độn nên tràn ngập khí hỗn độn mới đúng, tại sao khí hỗn độn thì không thấy đâu mà ngược lại xuất hiện nhiều đầu lâu kinh khủng quá vậy?”

“Ai mà biết? Nữ Oa nương nương có thể trả lời ngươi vấn đề này đấy…”

Những người đứng trên đỉnh thành lâu và trên sườn núi đều ngước đầu nhìn lên, trong lòng yên lặng cầu nguyện.

“Vù…”

Nữ Oa vẫn đang không ngừng dẫn dụ đầu lâu. Oa Ảnh vốn ngưng tụ sau lưng nàng nhỏ dần và mờ dần, Oa Ảnh này đều đã hóa thành chùm năng lượng mảnh nhỏ trôi nổi đến nơi xa hơn nữa, như vậy sẽ giúp La Chinh dẫn dụ càng nhiều đầu lâu hơn.

Toàn bộ Lê Sơn hệt như một con thuyền đánh cá đang lướt dưới biển sâu, Oa Ảnh chính là một tấm lưới to lớn, trùm từng cái đầu lâu vào trong…

“Cứ tiếp tục thế này thì e rằng số lượng đầu lâu sẽ vượt qua trăm triệu” Nữ Oa nhìn chằm chằm La Chinh, nói: “La Chinh, ngươi nhất định phải có cách đấy”

“Không chắc lắm…” La Chinh nói.

“…”

Mấy người Phục Hy, Nữ Oa, Đông Hoàng bỗng chốc không còn gì để nói.

Mấy canh giờ sau, La Chinh lại dùng bướm mẹ cảm ứng phương hướng của vùng đất sơ khai lần nữa, hiện giờ khoảng cách giữa đôi bên đã rất gần rồi.

“Đó chính là vùng đất sơ khai?” Nữ Oa đột nhiên hỏi.

Ở một nơi xa xa ngay đằng trước Lê Sơn có một hình cầu dẹp màu nâu nho nhỏ. Bởi vì vẫn cách một đoạn khá xa nên trong mắt mọi người nó chỉ to cỡ hạt đậu hà lan.

“Đúng vậy” La Chinh gật đầu.

Mặc dù hóa thân trong cơ thể La Chinh đã từng đi ra vùng ngoài vùng đất sơ khai nhưng cũng không thấy được toàn cảnh vùng đất sơ khai, đây cũng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy bộ dáng của nơi này.

Bên ngoài hình cầu dẹp màu nâu ấy phủ kín đường vân màu lam, ở một bên còn có một cái khe. Từ xa nhìn lại, vùng đất sơ khai tựa như một vỏ sò hình bầu dục.

“Lao thẳng qua đó à?” Trắc hỏi.

La Chinh híp mắt suy tư một chút rồi gật đầu, nói: “Tiến lên, nhưng đừng đụng vào vùng đất sơ khai, sau đó cứ bay vòng quanh vùng đất sơ khai là được!”

“Đã rõ” Trắc nói.

Khung tròn to lớn ở đằng sau Lê Sơn cũng tương đương với “tay lái”, hướng bay của Lê Sơn là do khung tròn này quyết định, vì vậy Trắc chế tạo nên vòng tròn này cũng tương đương với “người cầm lái”.

“Ầm ầm…”

Khung tròn to lớn hơi nghiêng lên trên, năng lượng phun trào ra từ trong khung tròn làm thay đổi hướng bay, điều chỉnh góc chếch từ phía sau Lê Sơn và lao thẳng về phía bên dưới của vùng đất sơ khai.

Một nén nhang sau, Lê Sơn đã lướt qua bên dưới vùng đất sơ khai.

Mặc dù vùng đất sơ khai chỉ lớn cỡ một phần trăm Lê Sơn nhưng cũng có thể xem là một quái vật khổng lồ. Lúc cả hai lướt qua nhau, cả nhóm người cảm giác như có một thành phố cực lớn vừa lao vụt qua phía trên Lê Sơn, sau đó vùng đất sơ khai liền đâm thẳng vào trong đám đầu lâu đang đuổi theo phía sau Lê Sơn.

“Đến lượt ngươi ra sân” La Chinh truyền âm vào trong vùng đất sơ khai.

Khởi Nguyên Thần Huyết đã đợi từ nãy đến giờ rồi, ngay khi vùng đất sơ khai vừa vọt đến đám đầu lâu, khe hở ở biên giới lập tức mở ra. Hàng trăm hàng ngàn đầu lâu bị động chui vào vùng đất sơ khai.

“Răng rắc, răng rắc…”

Đám thực vật giống măng kia đan xen trên dưới, nhai nát số đầu lâu to lớn này thành mảnh vỡ.

Trước đây, số đầu lâu mà vùng đất sơ khai nuốt được hơi ít nên bộ “răng” do hai hàng thực vật giống măng này hình thành nên cũng còn đủ dùng, bây giờ đầu lâu trong hỗn độn tràn đến như ong vỡ tổ nên rất nhiều đầu lâu lách được qua hàm “răng” kia, không bị nhai nuốt. Một vài đầu lâu trong đó sau khi chui vào vùng đất sơ khai thì tiến về phía vùng đại lục ở ngay chính giữa!

La Chinh thấy không ổn, đành phải biến ra hóa thân trong cơ thể để bảo vệ những vùng đại lục này…

Khởi Nguyên Thần Huyết cũng nhận ra vấn đề này bèn thúc đẩy sức mạnh của mình lần nữa. Trong vùng đất sơ khai vọng ra tiếng nổ vang rền, từng dãy thực vật giống măng nhanh chóng mọc ra, đan xen vào nhau thành từng lớp, chiếm gần hết một phần tư không gian. Như vậy, khó có đầu lâu nào lọt qua được nữa.

“Răng rắc, răng rắc…”

Nuốt được càng nhiều đầu lâu thì vùng đất sơ khai mở rộng càng nhanh.

Khi vùng đất sơ khai chui ra khỏi đám đầu lâu chi chít ấy, thể tích của nó đã to hơn gấp hai lần!

Lê Sơn to lớn dùng gần một canh giờ để điều chỉnh phương hướng, vẽ ra một độ cong dài đến nghìn dặm, kéo theo đám đầu lâu kia phóng tới vùng đất sơ khai lần nữa.

Sau khi lớn hơn gấp đôi, tốc độ nuốt ăn đầu lâu của vùng đất sơ khai cũng tăng lên gấp đôi.

Lần thứ hai vùng đất sơ khai và Lê Sơn lướt qua, vùng đất sơ khai nuốt được hơn triệu đầu lâu, hình thể lại to thêm gấp đôi, tức là bằng khoảng một phần hai mươi Lê Sơn!

“Tốc độ lớn của vùng đất sơ khai quá kinh khủng…” Vẻ ngạc nhiên đong đầy trong mắt Phục Hy.

Tịch, Trắc và Mạc cũng vô cùng kinh ngạc. Bọn chúng đều đã trôi nổi rất lâu trong thế giới hỗn độn, được chứng kiến một vài không gian đặc biệt trong hỗn độn, song chưa có vật nào đặc biệt như vùng đất sơ khai của La Chinh!

“Chỉ nuốt ăn hai nhóm đầu lâu mà đã to lên gấp bốn lần, tương đương với một phần hai mươi” Hai mắt Nữ Oa lấp lánh: “Nếu có đủ đầu lâu thì chỉ sau khoảng năm lần nuốt ăn nữa, vùng đất sơ khai còn lớn hơn cả Lê Sơn!”

Lúc trước trong lòng mọi người đều lo lắng bất an, giờ phút này lại tràn đầy hy vọng.

Trắc thậm chí còn không nói lời nào, chăm chú điều chỉnh “tay lái” bắt đầu đổi hướng bay lần thứ ba.

La Chinh nhìn vùng đất sơ khai đang rời xa mình, hỏi: “Khởi Nguyên Thần Huyết, tại sao mấy cái đầu kia không trực tiếp tấn công vùng đất sơ khai, mà chỉ chui vào cái khe của vùng đất sơ khai?”

Đám đầu lâu kia rất điên cuồng, gần như chỉ cần nhìn thấy gì là sẽ lao đến cắn xé, gặm nuốt ngay. Nhưng khi đối mặt với vùng đất sơ khai, bọn chúng đều yên lặng vòng qua những khu vực khác mà hướng thẳng vào trong cái miệng rộng của vùng đất sơ khai, điểm này rất kỳ lạ.

“Ý thức duy nhất của đám đầu lâu kia là nuốt mọi thứ, trên thực tế chúng rất ngu ngốc. Ngươi nhìn những đường vân màu lam bên ngoài vùng đất sơ khai kìa” Khởi Nguyên Thần Huyết nói.

“Đó là…”

“Một tấm lưới do lực không gian hóa ra, có thể che đậy vùng đất sơ khai” Khởi Nguyên Thần Huyết lại nói.

“Lưới không gian…” La Chinh thì thầm.

Lúc này hắn mới nhớ đến Tà Thần và thế giới mẹ.

Đám đầu lâu này trải rộng khắp toàn bộ hỗn độn, vậy e rằng thế giới mẹ cũng bị vô số đầu lâu tấn công. Không biết Tà Thần có tìm ra được cách này không, nếu không đối phó thỏa đáng thì sợ rằng thế giới mẹ sẽ gặp phải tai họa ngập đầu, hàng triệu hàng tỉ sinh linh và chủng tộc trong đó cũng sẽ gặp đại họa.

Lần thứ ba Lê Sơn lướt qua vùng đất sơ khai…

Lần thứ tư lướt qua…

Lần thứ năm…

Cứ mỗi một lần như thế, vùng đất sơ khai lại to hơn gấp đôi, mà số đầu lâu bám sát theo Lê Sơn cũng bị nuốt ăn với số lượng nhiều hơn gấp đôi.

Lúc Lê Sơn lướt qua vùng đất sơ khai lần thứ sáu, vùng đất sơ khai đã đạt đến độ lớn bằng một nửa Lê Sơn, mà số đầu lâu kia cũng đã bị vùng đất sơ khai nuốt ăn gần một phần ba!

Lần thứ bảy lướt qua vùng đất sơ khai, số đầu lâu đuổi theo Lê Sơn chỉ còn có một nửa, vùng đất sơ khai đã lớn hơn một chút so với Lê Sơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận