Bách Luyện Thành Thần

Chương 2358: Hình ảnh ảo

Dưới sức cuốn mạnh mẽ của dòng nước, La Chinh không hề dừng lại mà bị kéo vào trong một cái động lớnSau khi rơi xuống động hơn chục nghìn mét, hắn lại chạm đáy lần nữa.

La Chinh lại bắt đầu trôi xuôi theo dòng nước.

“Rào ào ào…”

Tiếng nước đen tuôn trào trong động lớn truyền đến.

Nếu phán đoán theo đó thì phía trước hang động dưới đáy biển minh tưởng không có nước đen, bởi vì La Chinh rơi xuống nên “cửa” hang động mới mở ra.

Thế nhưng đám “Ác Nghiệt” kia đã cố ý khống chế La Chinh đụng vào hang động, mục đích của bọn chúng là nhét La Chinh vào đó!

“Hang động này…”

La Chinh khó mà tưởng tượng ra một hang động nằm dưới đáy biển minh tưởng. Biển minh tưởng và vùng đất chuyển thế đều thuộc về vực sâu Ma Vực, vậy hang động này có thể thông đến nơi nào?

La Chinh vốn cho rằng mình có thể tìm ra đáp án trong thời gian ngắn, nhưng độ dài của hang động này đã vượt xa sự tưởng tượng của hắn…

Đã một canh giờ trôi qua mà hắn vẫn đang bay trong hang động hẹp dài này.

Con “Ác Nghiệt” kia và những vật không thể xác định khác vẫn chăm chỉ theo đuôi hắn.

Mỗi lần dòng nước xoáy cuốn lấy La Chinh yếu đi, Ác Nghiệt lại phóng dòng nước khác ra để bảo đảm La Chinh bị đẩy về phía trước.

Tuy cây Thảo Viêm Kim mà Trần Hoàng Dịch Kiếm đưa cho La Chinh không lớn lắm nhưng khả năng bốc cháy sau khi được kích hoạt của nó lại vô cùng mạnh mẽ, nhờ vậy nó mới phát ra ánh sáng vàng như thế.

Sau một thời gian dài, Thảo Viêm Kim thu nhỏ lại, từ cỡ nắm tay thành cỡ một cục đá bình thường.

Ánh sáng vàng cũng ngày càng yếu dần.

Những vật không thể xác định kia vẫn tiếp tục đến gần, bọn chúng đang chờ lửa của Thảo Viêm Kim tắt hẳn để nhào đến.

“Đám đó… Xem ra không thể chịu đựng được đến lúc đưa mình tới nơi” La Chinh mỉm cười bất đắc dĩ.

Sau khi ánh sáng vàng từ “Thảo Viêm Kim” tắt ngúm, những “vật không thể xác định” đó chợt lao về phía La Chinh.

Lúc La Chinh sắp bị bọn chúng xé thịt thì bỗng nghe thấy tiếng khóc oa oa.

Những vật không thể xác định ấy vừa nghe tiếng của Ác Nghiệt bèn im lặng lùi lại như thể binh sĩ vừa nhận được mệnh lệnh từ cấp trên vậy.

“Quả nhiên…”

Ác Nghiệt muốn đưa mình đến một nơi nên không cho phép những thứ đó cắn nuốt mình.

Thế nhưng việc Ác Nghiệt có khả năng ra lệnh cho bọn chúng vẫn khiến La Chinh bất ngờ!

Chuyện này đã chứng tỏ vài điểm.

Ác Nghiệt là “vật không thể xác định” hàng đầu trong biển minh tưởng, hơn nữa dám chắc là nó có trí khôn, đương nhiên cũng có khả năng sinh linh điều khiển “Ác Nghiệt” có trí khôn!

Dù sao bọn chúng cũng không thể cắn nuốt mình.

La Chinh thả lỏng lại, dứt khoát nằm ngửa lên dòng nước và mặc cho nó đưa mình đến nơi không biết.

Vài canh giờ sau, hắn cảm thấy tiếng nổ ngày càng vang lớn hơn bên tai.

Hắn lập tức phóng thần thức ra!

“Tầng nước trước mặt lại cạn ư?” La Chinh hơi sững sờ.

Trong lúc đang nghĩ ngợi, hắn cảm giác người nhẹ bẫng, cơ thể được dòng nước xoáy đưa ra khỏi vùng nước đen, sau đó bay thành hình cung trên không trung rồi rơi xuống mặt đất khô ráo.

Không gian xung quanh vẫn là hang động hẹp dài và tối đen, có điều hang động này không có nước đen.

“Tiếc là nơi này không có ánh sáng, vẫn cần dùng thần thức điều tra…”

La Chinh nghĩ vậy rồi đột nhiên vỗ đầu mình, kế đó vươn tay sờ nhẹ.

“Phừng!”

Một ngọn lửa cháy hừng hực trong lòng bàn tay hắn, khiến không gian xung quanh cũng nhuốm đỏ.

“Rào ào ào…”

“Rào ào ào…”

La Chinh châm lửa rồi mới nhìn thấy những gợn sóng nhấp nhô trong dòng nước đen sau lưng.

Chắc hẳn có gì đó đang nhúc nhích bên dưới mặt nước.

Đó chắc là “vật không thể xác định” và “Ác Nghiệt”.

“Ác Nghiệt” đã đưa mình đến nơi quỷ quái này rồi mà còn giục mình vào sâu trong hang động nữa sao?

La Chinh nở nụ cười khổ.

Hắn đứng tại chỗ quan sát một lượt nhưng không phát hiện điều gì kỳ lạ, sau đó hắn nâng ngọn lửa trong tay và từ từ đi vào sâu trong hang động.

Sau khi mất đi sự trói buộc của nước đen, La Chinh thả lỏng hơn nhiều.

Áp lực của biển minh tưởng quá mạnh, hắn chỉ có thể phát huy tối đa là hai phần mười sức mạnh trong nước đen. Bởi vì Hàm Thanh Đế nhìn thấu điểm đặc biệt của nước đen nên mới không tiếp tục đuổi theo La Chinh.

Hang động rộng rãi này rất sâu, La Chinh bước đi chậm rãi một đoạn rồi giương đôi cánh sét để lao về phía trước với tốc độ nhanh đến chóng mặt.

Sau thời gian uống cạn một ly trà, một cánh cửa màu đồng xanh hiện ra trước mắt hắn.

Cánh cửa này được điêu khắc vô cùng tinh tế, đặc biệt là bề mặt cửa khúc xạ ra những tia sáng bất đồng tạo nên một vài hình vẽ kỳ lạ.

“Đây là hang ổ của các ác ma à?” La Chinh nhướng mày, nghĩ thầm.

Trần Hoàng Dịch Kiếm đã nói biển minh tưởng là nơi ác ma tu luyện, suy đoán theo đó thì đúng là có khả năng này.

Chẳng qua Trần Hoàng Dịch Kiếm cũng có nói rằng, đến ác ma cũng không thể giữ mình an toàn tuyệt đối tại biển minh tưởng, hơn nữa mục đích bọn họ tu luyện trong đây là để lấy được một số sức mạnh đặc biệt.

Qua đó thấy được biển minh tưởng không thuộc về ác ma, cũng tức là còn hung vật mạnh mẽ hơn cả ác ma sao?

La Chinh bỗng nhiên hết hồn vì suy đoán của mình.

Đám ác ma đã đủ mạnh rồi, vậy hung vật mạnh hơn cả ác ma sẽ là gì?

Trong lúc La Chinh đang suy tư, cánh cửa màu đồng xanh trước mắt bỗng phát ra tiếng “két” và để lộ một khe hở.

Hắn lập tức lui về sau hai bước, mắt nhìn chằm chằm khe hở đó.

“Vật sợ hãi” trong nước đen đã đủ kinh khủng, có quỷ mới biết thứ gì sẽ chui ra từ cánh cửa này.

Khe hở của cánh cửa ngày càng lớn hơn, sau đó thật sự có một bóng người chui ra khỏi cửa.

“Nếu đã đến thì sao không vào?” Người đó đột nhiên lên tiếng hỏi.

“Đó là giọng của mình…”

La Chinh nhướng mày, nhìn thẳng phía trước rồi phát hiện ra gương mặt của người đó giống mình y như đúc!

“Chỉ là ảo thuật cấp thấp thôi, tội gì phải giả thần giả quỷ như vậy?” La Chinh lạnh lùng nói trong khi nhìn chằm chằm vào “bản thân” trước cửa.

Không khó để chân thần tạo ra một hóa thân hư ảo.

Ví dụ như thần đạo Ly Thủy có chiêu “Hóa Thân Nhu Thủy”, hơn nữa thực lực của hóa thân ấy mạnh hơn hóa thân hư ảo trước mặt hắn rất nhiều.

“Chỉ là ảo thuật thôi à?”

Hình ảnh ảo trước cửa cười khẽ, bỗng nhiên vươn một tay về phía La Chinh, bốn đầu ngón tay khẽ bắn ra.

“Vù vù vù vù!”

Bốn thanh kiếm dài được ngưng tụ bằng sức mạnh chợt bắn vọt về phía La Chinh từ bốn hướng khác nhau!
Bạn cần đăng nhập để bình luận