Bách Luyện Thành Thần

Chương 2789: Gây họa

Ngoài sân không ai đáp lại lời Triệu tam công tửNhị nương Yến gia và Yến Tiểu Nhân cũng nhìn quanh, mặt mày ngơ ngác.

“Gây chuyện với ta ngay trong Yến Triệu thành, không biết chữ ‘chết’ viết như thế nào đúng không?” Triệu tam công tử thấy không ai đáp lại thì âm lượng lớn hơn vài phần.

Toàn bộ Yến Triệu thành đều thuộc về Triệu gia bọn họ, con rồng có lớn đến đâu thì khi bay qua đây vẫn phải cúi đầu, đây cũng là nguyên nhân Triệu tam công tử dám càn rỡ.

Gã vừa nói xong thì chợt nghe Tiểu Nhân hét lên một tiếng. Toàn thân nàng bị một luồng sức mạnh vô hình bao vây, lao thẳng về phía Triệu tam công tử với tốc độ cực nhanh. Gã còn chưa kịp phản ứng đã bị Tiểu Nhân tát vào mặt.

“Ngươi dám đánh…”

“Bốp!”

“Bốp!”

“Bốp…”

Yến Tiểu Nhân tấn công dồn dập, tát mấy chục cái liên tục khiến mặt Triệu tam công tử đỏ rần lên.

Sức mạnh trong cái tát cuối cùng cực kỳ lớn, Triệu tam công tử bay ra ngoài, đụng vào một căn phòng nhỏ trong viện.

“Tiểu Nhân, ngươi điên rồi phải không!” Nhị nương giậm chân hét toáng.

Yến Tiểu Nhân vung tay định tát một cái vào mặt Nhị nương, bà ta vội đưa tay che mặt lại, không dám nói thêm câu nào.

Lúc này hai bóng người mới chậm rãi đáp xuống sân. Bọn họ vừa chạm vào kết giới trong sân thì kết giới do Triệu gia bố trí lập tức phát động, một tia sáng màu máu lập tức đánh về phía họ.

“Rắc!”

Trong tay một người lóe lên tia chớp, tia sáng màu máu và cả kết giới đều đồng loạt vỡ nát.

“Ngươi, các ngươi là ai, sao dám tự tiện xông vào Yến gia chúng ta!” Nhị nương hoảng sợ thốt lên.

Triệu tam công tử bò ra từ trong đống đổ nát, thấy hai người giữa không trung thì lập tức biến sắc.

Vẻ mặt Yến Tiểu Nhân đầy mừng rỡ và bất ngờ, nàng tiến lên thi lễ với La Chinh: “La công tử… Hôm nay ta không làm tròn bổn phận, không thể quay về Tô gia. Chỉ vì…”

“Ta biết rồi” La Chinh đưa tay ngăn cản Tiểu Nhân nói tiếp, sau đó nhìn chằm chằm Nhị nương Yến gia. Hắn nói: “Yến Tiểu Nhân là nha hoàn của ta, hôm nay ta muốn dẫn nàng đi, ngươi dám giữ không?”

Có lẽ Nhị nương Yến gia cũng biết người mà Yến Tiểu Nhân đang hầu hạ là đệ tử Tâm Lưu kiếm phái, nếu là Yến gia thuở còn hưng thịnh thì đương nhiên sẽ chẳng coi vào đâu, nhưng Yến gia bây giờ chỉ còn là một cái vỏ không, bà ta nào dám nói gì?

“Không dám, không dám. Giam giữ Tiểu Nhân không phải ý của ta, là ý của Triệu gia bọn họ!” Nhị nương Yến gia lập tức phủi sạch mọi trách nhiệm, không hề đề cập tới vấn đề lợi ích của Yến gia.

La Chinh cũng không định tính toán với một người phụ nữ, hắn quay đầu nhìn về phía Triệu tam công tử.

Trên đầu Triệu tam công tử dính đầy bụi bặm và đá vụn, vô cùng nhếch nhác, thế nhưng trong mắt gã vẫn lóe lên ánh nhìn hung ác: “Là ý của Triệu gia chúng ta đấy! Ngươi muốn thế nào!”

Hôm nay Triệu tam công tử cũng theo Triệu gia tham gia đại hội Thiên Ba Đình, nhưng gã không hề có hứng thú gì cả. Lôi đài còn chưa bắt đầu, gã đã vội trốn đi, tìm một tình nhân cũ hú hí cả buổi chiều. Đợi đại hội Thiên Ba Đình kết thúc rồi, gã mới nghe nói về chuyện xảy ra ngày hôm nay nên đương nhiên không nhận ra La Chinh.

“Ta muốn thế nào?” La Chinh liếc nhìn Triệu tam công tử một cái: “Đương nhiên là đưa Yến Tiểu Nhân đi”

Triệu tam công tử không hề có ý nhân nhượng: “Ngươi nghĩ ngươi có thể rời khỏi Yến Triệu thành?”

Dứt lời, Triệu tam công tử liền bóp nát miếng ngọc bội bên hông.

“Vù!”

Ngọc bội nát vụn, phóng ra một tia sáng xanh.

Thấy hành động của Triệu tam công tử, Yến Tiểu Nhân biến sắc, vội vàng nói: “Công tử, chúng ta mau rời khỏi đây thôi. Nếu Triệu gia chạy tới, sợ rằng ngay cả công tử cũng sẽ gặp phiền phức!”

Yến Tiểu Nhân cũng biết La Chinh là tinh nhuệ Tâm Lưu kiếm phái, chưa chắc đã sợ Triệu gia. Thế nhưng nơi này không phải Thiên Cung, Triệu gia cũng có một vài cường giả có thực lực, La Chinh còn ở lại đây sợ rằng sẽ phải chịu thiệt, đây là điều nàng không muốn nhìn thấy nhất.

“Không sao” La Chinh lạnh nhạt nói.

Thấy vẻ mặt ung dung bình đạm của La Chinh, Triệu tam công tử cười lạnh trong lòng.

Triệu gia của gã phát triển nhiều năm tại Minh Hồ, năm nào cũng tiến cống rất nhiều thần đan thần dược cho Thiên Cung, quan hệ với Thiên Cung cũng rất tốt, muốn chỉnh đốn một tên đệ tử Thiên Cung không phải là vấn đề.

“Soạt soạt soạt soạt soạt…”

Sau mười hơi thở, trong Yến Triệu thành đã có hơn mười bóng người lướt qua bầu trời Yến gia, hùng hổ xông thẳng tới tiểu viện này.

Người cầm đầu đoàn người chính là gia chủ Triệu gia.

“Phụ thân!”

Thấy phụ thân mình đích thân tới đây, Triệu tam công tử càng tự tin hơn. Gã ngông cuồng nói: “Thằng nhóc này gây sự trong Yến Triệu thành chúng ta, không thèm để Triệu gia chúng ta vào mắt!”

Gia chủ Triệu gia dẫn theo mọi người đáp xuống sân vừa liếc mắt một cái đã thấy được gương mặt của La Chinh, trong lòng lập tức cả kinh.

Vị này chính là người mới khuấy đảo đại hội Thiên Ba Đình!

Ngay cả dòng chính núi Thái Hạo cũng nói giết là giết…

Lão tam nhà mình sao lại chọc phải hắn thế?

“Phụ thân! Hãy bắt kẻ này lại trừng trị một phen, tránh để người ngoài nói Triệu gia chúng ta vô dụng…”

“Bốp!”

Gia chủ Triệu gia trở tay tát vào mặt Triệu tam công tử một cái, cái tát này còn mạnh hơn cả cái tát của Tiểu Nhân.

Triêu Tam công tử lập tức choáng váng đầu óc, qua một lúc lâu mới lấy lại tinh thần. Trong lòng gã tràn đầy nghi hoặc, nhưng thứ chờ đón gã lại là một cảnh tượng khiến gã khủng hoảng không thôi: Phụ thân gã đang khom lưng thật thấp vái chào La Chinh đầy cung kính!

Đây có khác gì làm đại lễ! Chỉ có con cháu gặp ông bà mới hành lễ như vậy!

Phụ thân hắn ta là ai? Đó là thành chủ Yến Triệu thành, gia chủ Triệu gia! Sao có thể làm vậy với một đệ tử Thiên Cung?

Trong lúc nhất thời, thế giới quan của Triệu tam công tử bỗng trở nên hỗn loạn!

“Lão phu không biết cách dạy con, xin La công tử thứ tội” Gia chủ Triệu gia thận trọng nói.

Người ta không e dè gì giết chết Từ Hữu Vi, thực lực còn đủ để giết cả ba huynh đệ họ Hạc đã bước đầu chạm tới Hồn Nguyên cảnh. Nếu La Chinh thực sự gây loạn ở đây, cả cái mạng già này của ông ta cộng với tiền đồ Triệu gia đều phải lấy ra đền!

Hơn nữa gia chủ Triệu gia cũng hiểu rõ bản tính thằng con thứ ba nhà mình, không cần hỏi cũng biết việc này là gã sai.

La Chinh lạnh lùng nhìn gia chủ Triệu gia một cái, sau đó nói: “Ta không muốn dính vào chuyện Yến gia và Triệu gia, muốn trách thì trách con trai ngươi chọc tới Tiểu Nhân”

Gia chủ Triệu gia không nói hai lời, lập tức ra lệnh: “Tam nhi! Qua đây! Quỳ xuống!”

Triệu tam công tử mặt mày tái xanh, gã chưa bao giờ thấy phụ thân mình nghiêm khắc như vậy. Gã bất đắc dĩ đi tới nhưng lại không chịu quỳ xuống, còn lẩm bẩm: “Nàng ta chẳng qua chỉ là một con hầu, một con hầu…”

“Quỳ xuống!” Gia chủ Triệu gia quát lớn.

Cuối cùng Triệu tam công tử “bịch” một tiếng quỳ gối trước mặt La Chinh, gia chủ Triệu gia còn nói thêm: “La công tử, đứa con không ra hồn của ta mặc cho ngài xử lý!”

La Chinh khoát tay áo, nói: “Chặt hai tay hai chân của hắn, một năm không được chữa trị”

Gia chủ Triệu gia không chút do dự vung hai tay lên, vài luồng sức mạnh vô hình lao thẳng về phía Triệu tam công tử.

“Rắc rắc rắc rắc!”

Triệu tam công tử hét thảm một tiếng, hai tay hai chân đã bị luồng lực vô hình đánh gãy.

“Đi” La Chinh mặt không biểu cảm nói một câu, sau đó mới dẫn Tiểu Nhân và Tô Khoan rời đi. Nhưng trước lúc đi, hắn bỗng quay đầu lại và bỏ lại câu cuối: “Mặc dù Tiểu Nhân là nha hoàn của ta, nhưng ta không hy vọng nhà mẹ đẻ của nàng tan hoang đến thế”
Bạn cần đăng nhập để bình luận