Bách Luyện Thành Thần

Chương 3652: Đá Tích Thủy

Bên dưới chiếc chuông khổng lồ, Hoa Thiên Mệnh từ từ mở mắtThành Thần Chung dựng nên một quảng trường rất rộng ở xung quanh chiếc chuông này. Bên cạnh chuông có vài chục người đang xếp thành một hàng dài, bọn họ đều là người đến đây đợi gõ chuông. Có vài kẻ chỉ là Chân Thần Đại Viên Mãn, hy vọng có thể gõ vang chuông và tiến vào tháp Thiên Địa Huyền Hoàng. Có vài người là Bỉ Ngạn cảnh, muốn gõ chuông thêm lần nữa để đến tầng cao hơn trong tháp…

Đối với những thiên tài Thần Vực như họ, việc tình cờ rơi vào Quy Khư Mộ Địa chính là thời cơ tốt nhất!

Nếu phát triển theo đường lối của Thần Vực xưa kia thì các thế gia trên biển sẽ luôn luôn nhiều như thế, và số lượng Thánh Nhân cũng là con số cố định. Bọn họ chỉ có thể là Đại Viên Mãn suốt cả một đời, trừ khi lật đổ được một thế gia khác.

Nhưng từ khi La gia tiếp quản Thần Vực thì cơ hội này trở nên khó dự đoán hơn.

Sau khi tiến vào Quy Khư Mộ Địa, chân ý của đạo được cung cấp để tu luyện đều có sẵn, mà nơi hỗ trợ tu luyện chân ý của đạo cũng có, đương nhiên có cả cơ sở để trở thành Bỉ Ngạn cảnh…

Theo quy tắc, sau khi lấy được tín vật Bỉ Ngạn trong tháp Thiên Địa Huyền Hoàng rồi thì phải đưa ra cho mọi người xem.

Thấy Hoa Thiên Mệnh tỉnh lại, trong mắt mọi người đều là vẻ mong chờ.

“Thiên Mệnh! Lấy được gì vậy?” Một người có dáng vẻ như trẻ con lên tiếng. Đây chính là Tịnh Vô Huyễn, đại sư huynh của La Chinh.

Bây giờ Tịnh Vô Huyễn đã lấy được tín vật Bỉ Ngạn tầng thứ mười lăm, mặc dù không yêu nghiệt đến mức như Hoa Thiên Mệnh nhưng cũng thuộc trong top đầu.

“Là Toàn Phong Dực hả?” Một thanh niên ở bên cạnh Tịnh Vô Huyễn hỏi.

Thanh niên này là Ngự Thần Phong, nhị sư huynh của La Chinh. Cơ may và thiên phú của hắn ta cao hơn Tịnh Vô Huyễn một bậc, bây giờ đã lấy được tín vật Bỉ Ngạn tầng mười chín, là một trong ba người đứng đầu của Bỉ Ngạn cảnh Thần Vực.

“Mông Thạch” Hoa Thiên Mệnh lấy ra món tín vật Bỉ Ngạn chưa được gánh chịu kia.

Khi thấy tảng đá xám xịt ấy, mọi người bỗng chốc xôn xao hẳn lên.

Mặc dù tảng đá này là một trong số ba tín vật Bỉ Ngạn tốt nhất của tầng ba mươi mốt, nhưng tuyệt đối không thích hợp với Hoa Thiên Mệnh.

“Tại sao vậy?” Tịnh Vô Huyễn không hiểu bèn hỏi.

Dù không lấy được Toàn Phong Dực và Thánh Chiến Kiếm thì Hoa Thiên Mệnh cũng không cần phải chọn tảng đá kiểu này.

Hoa Thiên Mệnh cũng chẳng hiểu gì cả: “Ta định lấy Toàn Phong Dực, nhưng nó tự nhiên biến mất…”

“Biến mất…” Trên mặt Ngự Thần Phong toàn là vẻ khó hiểu.

“Xưa kia từng xảy ra chuyện như vậy” Trên gương mặt non nớt của Tịnh Vô Huyễn là một vẻ mặt không hề hợp tuổi: “Vậy là tháp Thiên Địa Huyền Hoàng đang dẫn dắt ngươi đấy. Nó không muốn ngươi lấy đi hai tín vật Bỉ Ngạn kia đi, ngược lại Mông Thạch có lẽ là thứ quan trọng nhất đối với ngươi”

Người trong Quy Khư Mộ Địa không hiểu quá rõ về tháp Thiên Địa Huyền Hoàng nhưng cũng biết được thi thoảng trong tháp Thiên Địa Huyền Hoàng sẽ xảy ra một vài chuyện lạ, mà việc dẫn dắt lựa chọn tín vật Bỉ Ngạn chính là một trong số đó.

“Nhưng tác dụng của tảng đá kia không hề phù hợp với nhu cầu của ta” Hoa Thiên Mệnh cau mày nói.

Tịnh Vô Huyễn cười cười nói: “Tháp Thiên Địa Huyền Hoàng hiểu rõ ngươi hơn cả ngươi đấy. Hơn nữa, chúng ta không biết quá nhiều về các tín vật Bỉ Ngạn ở tầng trên của tháp, về tác dụng của chúng thì cũng chỉ suy đoán mà thôi. Mông Thạch này chưa chắc đã là tín vật Bỉ Ngạn loại cường hóa”

Rất khó để xác định được năng lực của một tín vật Bỉ Ngạn, chỉ khi nào gánh chịu rồi mới xác nhận được.

Những tín vật Bỉ Ngạn trên tầng cao như ba mươi mốt không có mấy người đủ khả năng gánh chịu, nên toàn bộ phân tích đều đi ra từ sự suy đoán mà thôi.

“Mỗi một lần tháp Thiên Địa Huyền Hoàng dẫn dắt đều đưa đến kết quả rất tốt!” Ngự Thần Phong ở bên cạnh chen lời.

Ngự Thần Phong từng không quá hứng thú đối với con đường tu luyện, nhưng từ khi tiến vào Bỉ Ngạn thì lại rất chăm chỉ. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Ngự Thần Phong tiến cảnh thần tốc đến vậy.

Nghe hai người họ nói, Hoa Thiên Mệnh vốn đang cảm thấy hơi hụt hẫng nay phấn chấn trở lại. Bây giờ hắn ta muốn xem thử khối Mông Thạch này thần kỳ chỗ nào.

“Mong như lời tốt lành của hai vị tiền bối!” Hoa Thiên Mệnh chắp tay với hai người.

“Boong…”

Lúc này, chuông lớn trong quảng trường lại bị gõ vang lần nữa.

Kẻ vừa gõ chuông là Bỉ Ngạn cảnh tầng năm, tiếng chuông chỉ ngân trong mười mấy hơi thở.

Sau khi mở mắt ra lại, người nọ bày tín vật Bỉ Ngạn của mình ra rồi rời khỏi chuông lớn.

“Đến phiên ta!”

Ngự Thần Phong lên tiếng, giọng tràn đầy tự tin. Hắn ta đi thẳng về phía chuông lớn.

“Thần Phong tiền bối tự tin quá” Hoa Thiên Mệnh cười nói.

Tịnh Vô Huyễn thở dài một hơi: “Hắn lấy được phi phàm tại đá Tích Thủy nên lần này định gõ chuông liên tiếp hai lần”

“Gõ liên tiếp hai lần…” Hoa Thiên Mệnh ngạc nhiên.

Trong mắt những người khác, ngoại trừ sự khiếp sợ là vẻ vô cùng hâm mộ.

Đá Tích Thủy… Thật sự là một nơi tu luyện thần kỳ.

Đó là một căn hầm bằng đá rất lớn, không khí bên trong giá lạnh ẩm ướt với mấy trăm hang động to nhỏ phân bố khắp nơi.

Những hang động này đều có “nước sạch” nhỏ xuống quanh năm suốt tháng, trong giọt nước trong suốt óng ánh ấy ẩn chứa khí tức đặc biệt, có thể tăng tốc độ lĩnh ngộ chân ý của đạo lên rất nhiều. Nơi này vốn là nơi được dùng để ngộ ra chân ý của đạo.

Địa điểm để ngộ ra chân ý của đạo trong Quy Khư Mộ Địa không hề ít, ví dụ như “Kiếm Phần” hay “Tự Nhiên Chi Môn”… Mỗi nơi tương ứng với một môn chân ý của đạo.

Đá Tích Thủy không nhằm vào một môn chuyên biệt nào và hiệu quả thu được cũng bình thường nên không được hoan nghênh cho lắm. Trừ khi những nơi khác như Kiếm Phần, Tự Nhiên Chi Môn nhận đủ số lượng rồi, họ mới sẽ cân nhắc đến đá Tích Thủy.

Không lâu sau khi Thần Vực nhập vào Quy Khư Mộ Địa, trong căn hầm đá đã thay đổi rất nhiều. Trong những giọt nước sạch nhỏ xuống trong căn hầm đá còn xen lẫn những giọt nước bẩn.

Để có được tài nguyên trong Quy Khư Mộ Địa cũng phải cạnh tranh, Thần Vực là thế lực mới gia nhập nên rất khó đi vào những nơi tu luyện được ưa thích, thế là đá Tích Thủy ít được chú ý đã trở thành lựa chọn hàng đầu của bọn họ.

Những Đại Viên Mãn như Hoa Thiên Mệnh, Ngự Thần Phong, Tịnh Vô Huyễn, Thi Tiểu Xảo là nhóm Nhân tộc Thần Vực đầu tiên tiến vào đá Tích Thủy.

Khi những giọt nước bẩn được rót vào trong cơ thể họ, cả thân thể và hồn phách của họ đều tăng vọt lên trong thời gian ngắn!

Trong Quy Khư Mộ Địa không có “Hồn Nguyên Đại Thế Giới” và “vùng đất Kiếp Cốt”, cho nên vấn đề tăng mạnh thân thể vẫn luôn rất khó giải quyết. Vì vậy, sau khi trở thành Bỉ Ngạn cảnh, Cố Bắc cũng khó tăng tiến tu vi, thân thể không thể phối hợp với tín vật Bỉ Ngạn tương ứng nên đương nhiên trở thành gánh nặng.

Sự thay đổi của đá Tích Thủy lập tức khiến toàn bộ Quy Khư Mộ Địa bùng nổ.

Lúc ấy, vì vị trí hang động trong đá Tích Thủy mà trong Quy Khư Mộ Địa cũng từng xảy ra tranh đấu. Cố Bắc đại diện cho Nhân tộc đã giữ được khá nhiều vị trí cho Thần Vực.

Vì sự thay đổi của đá Tích Thủy mà những năm qua, Nhân tộc Thần Vực và các dị tộc Mộ Địa mới có thể thúc đẩy sinh ra một nhóm cường giả Bỉ Ngạn cảnh trong thời gian ngắn!

So ra, các Thánh Nhân Thần Vực lại buồn tẻ hơn nhiều…

Mặc dù các Thánh Nhân cũng là thiên tài hàng đầu và họ cũng vào tu luyện trong đá Tích Thủy, nhưng quái lạ là dù các Thánh Nhân có cố gắng thế nào đi chăng nữa, tốc độ tu luyện tiến cảnh của họ vẫn kém xa các Đại Viên Mãn.

Trừ Cố Bắc ra thì người tăng tu vi nhanh nhất chính là Thánh Hoàng Lãnh Diệu của Lãnh gia, Á Thánh Hàm Cửu Di của Hàm gia, bọn họ đã tu đến cấp mười bốn của tháp Thiên Địa Huyền Hoàng.

Trong khi đó, các Thánh Hoàng nổi tiếng lâu năm như La Tiêu, Phương Thập Hình, Đường Lôn, Cưu Thánh thì ngược lại, cứ giậm chân tại tầng bảy, tầng tám của tháp Thiên Địa Huyền Hoàng. Nếu đặt họ trong Bỉ Ngạn thật sự thì họ thuộc về nhóm sinh linh mà ngay cả Sắc giới Thập Tam Thiên cũng không thể vượt qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận