Bách Luyện Thành Thần

Chương 1675: Phá hủy

Khi ở Thiên Đạo, cha La Chinh đã từng dạy hắn cách để mở rộng thế giới trong cơ thểCó vài phương pháp để mở rộng, một trong số đó là đưa vào thêm nhiều chân nguyên, rồi từ từ ép cả thế giới trong cơ thể mở rộng ra phía ngoài…

Phương pháp này được nhiều người dùng nhất, cũng là phương pháp ổn thỏa nhất, nhưng tốc độ mở rộng cũng chậm nhất.

Người khác cần đưa chân nguyên vào, La Chinh thì cần đưa khí hỗn độn vào.

Trong khoảng thời gian này, La Chinh định khiến cây thế giới đẩy nhanh tốc độ hút vào hơn một chút, chính là để mở rộng thế giới trong cơ thể, nhưng hiệu quả không mấy rõ ràng.

Mà một phương pháp khác, chính là dùng vũ lực để mở rộng!

Chính là cái gọi là phá đi rồi xây dựng lại. Thế giới trong cơ thể có thể yếu ớt, nhưng nếu chuẩn bị đủ tốt thì có thể dẫn thẳng sức mạnh bên ngoài vào trong đó, phá vỡ giới hạn ở thời điểm cực đoan, đạt được hiệu quả mở rộng.

Nhưng hậu quả là sẽ mang đến tai họa hủy diệt cho các sinh linh của thế giới trong cơ thể, cho nên người chọn phương pháp này, cần chuẩn bị nhiều thứ mới có thể hành động.

Chuyện La Chinh đang đối mặt bây giờ, thật ra chính là phương pháp thứ hai!

Chẳng qua lực đè ép trong cây dương xỉ Cùng Cực kia không phải là do La Chinh dẫn vào cơ thể, mà dòng sức mạnh này cũng thật sự quá to lớn.

Giờ khắc này, La Chinh cho rằng thế giới trong cơ thể hắn thật sự sắp sụp đổ…

Nhưng sau khi toàn bộ thế giới trong cơ thể mở rộng gấp mười lần, lại vững vàng ổn định ở vùng không gian này.

Sau khi mười nghìn tám trăm chữ Phạn văn kia ổn định, chúng lập tức tỏa ra từng luồng ánh sáng vòng cung màu vàng tinh khiết. Những ánh sáng vòng cung này kéo dài từ bức tường biên giới, vắt ngang qua thế giới trong cơ thể La Chinh, rồi không ngừng hội tụ ở trung tâm, từ từ hình thành một chùm ánh sáng màu vàng!

“Vèo…”

Lúc này, chùm ánh sáng kia phóng lên cao, va chạm với lực đè ép kia.

Theo từng đợt dao động truyền đến, không ngờ chùm ánh sáng kia lại khiến lực đè ép hoàn toàn biến mất. Sau đó, nó tiếp tục bay vút lên bầu trời, chẳng mấy chốc đã vượt qua độ cao của chín ngôi sao, cũng vượt qua độ cao của bàn thần cách, lao thẳng lên đỉnh của thế giới trong cơ thể…

La Chinh cảm thấy đan điền của mình hơi nóng lên, truyền đến một cảm giác nóng bỏng. Một chùm ánh sáng cỡ ngón tay cái bắn ra, đánh vào cây dương xỉ Cùng Cực trong nháy mắt!

“Bụp…”

Ngay khoảnh khắc chùm ánh sáng chui vào trong cây dương xỉ, cái cây lập tức ngừng xoay tròn, lẳng lặng lơ lửng trên không trung không nhúc nhích.

Cách đó không xa, trên mặt Ma Ha đầy vẻ kinh ngạc, hắn hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra. Luồng ánh sáng màu vàng bắn ra từ trong đan điền của La Chinh là cái gì? Vì sao hắn lại mất đi cảm ứng với cây dương xỉ Cùng Cực?

Quan trọng nhất là, vì sao thằng nhóc La Chinh này vẫn bình yên vô sự!

Chỉ chốc lát sau…

“Tách…”

Bề mặt xanh ngắt tươi tốt của cây dương xỉ Cùng Cực bỗng nhiên xuất hiện từng vết nứt.

“Tách tách…”

Vết nứt trên bề mặt cây không ngừng lan rộng, kéo dài, chẳng mấy chốc đã phủ kín cả cây đại thụ.

Ngay sau đó, gốc cây đổ rạp trước mặt Ma Ha và La Chinh.

Luồng “thế” ảnh hưởng tới mấy Đại Giới cũng hoàn toàn bị tiêu trừ…

Trong nháy mắt khi cây dương xỉ Cùng Cực này đổ xuống, Thiên Đạo trong vũ trụ Đại Cực cũng bắt đầu rung chuyển dữ dội. Tất cả Thiên Tôn trong vũ trụ Đại Cực đều cảm nhận được sức mạnh của sự rung chuyển này.

Trong vũ trụ Đại Cực…

Trong điện Thánh Linh hùng vĩ nhất của Thánh tộc, có một người đàn ông trung niên mặc áo choàng đang đứng sừng sững.

Gương mặt của người đàn ông trung niên này lại có bảy phần giống với Ma Ha, ông ta chính là cha của Ma Ha, Đại Thiên Tôn của Thánh tộc!

Phía sau người đàn ông trung niên này là một cây dương xỉ khổng lồ đang đứng sừng sững. Cây dương xỉ này mới là bản thể thật sự của vật thu thiên, cây dương xỉ mà Ma Ha dùng chỉ là một cành trên than cây mà thôi.

“Răng rắc!”

Một tiếng vang giòn truyền đến, vào thời khắc này, một cành trên cây dương xỉ Cùng Cực này bỗng nhiên bị gãy, đập xuống sàn nhà, hóa thành từng hạt nhỏ màu xanh ngọc lục bảo, tán loạn đầy đất…

Nhìn thấy cảnh tượng này, đôi mắt sâu kia của Đại Thiên Tôn run lên một cái.

Vật thu thiên này không thuộc về Đại Thiên Tôn, mà là thuộc về Mục Hải Cực…

Về mặt lý thuyết, vật thu thiên gần như không thể bị phá hỏng, ít nhất thì ở trong vũ trụ là như vậy. Cho nên Đại Thiên Tôn mới có thể giao một cành cây dương xỉ cho Ma Ha, coi như là một cái bùa hộ mệnh, cũng là một đòn sát thủ của Ma Ha. Cành cây này có thể kêu gọi cây dương xỉ Cùng Cực điều động “thế” trong vũ trụ Đại Cực đè chết bất kỳ kẻ nào.

Sau khi dùng xong, cành cây này cũng sẽ trở về lại trên cây dương xỉ Cùng Cực…

Quả thực, cuối cùng cành cây này có trở về, nhưng sau khi trở về, nó lại gãy lìa khỏi cây rồi rơi xuống! Gốc cây dương xỉ Cùng Cực vốn hoàn mỹ, bây giờ lại thiếu mất đi một cành cây, trở nên không còn hoàn mỹ nữa.

Cho dù là đối với thánh nhân, vật thu thiên cũng là vật cực kỳ quan trọng, thế mà nó lại bị gãy trong tay Đại Thiên Tôn… Ông ta biết giải thích chuyện này thế nào với Mục Hải Cực đây?

“Rốt cuộc là sự tồn tại nào trong vũ trụ Đại Diễn kia mà có thể trực tiếp phá hủy vật thu thiên, Ha Nhi…” Đại Thiên Tôn lẩm bẩm, như vậy xem ra, sợ rằng tính mạng của Ma Ha cũng lâm nguy!

***

Ma Ha đang đứng chết trân tại chỗ.

Trong đầu óc hắn loạn ong ong, hoàn toàn không thể hiểu nổi cảnh tưởng xảy ra trước mắt.

Vì sao cây dương xỉ Cùng Cực không những không thể đè chết La Chinh, ngược lại còn bị La Chinh phá hủy!

Vật thu thiên này chính là quà tặng của Mục Hải Cực, nếu như có bất kỳ hư hại gì, sợ rằng sẽ liên lụy đến cha hắn, khiến ông phải chịu trừng phạt của Mục Hải Cực…

Ngay lúc trong đầu hắn còn trống rỗng, một luồng sức mạnh to lớn đã lôi tuột hắn đi. Khi hắn kịp phản ứng lại thì thấy trước mặt chính là nắm đấm của La Chinh!

“Ầm!”

Sức mạnh ẩn chứa trong một quyền này lớn đến mức nào? Cứ như vậy in trên mặt hắn mà không hề gặp trở ngại!

“Vù vù…”

Khi một quyền này của La Chinh đánh về phía Ma Ha, pháp bảo trên người Ma Ha tự động bảo vệ chủ. Xung quanh người hắn đột nhiên hiện ra một tấm vảy hộ giáp màu đỏ, chính tấm vảy hộ giáp màu đỏ này đã chặn lại sức mạnh của La Chinh. Nếu không sợ rằng Ma Ha đã bị một quyền này của La Chinh đánh chết!

Đó là một món pháp bảo phòng ngự cực phẩm trong vũ trụ Đại Cực – Thiên Tứ Lân Hồng Giáp.

“Ồ?”

La Chinh rõ ràng không ngờ Ma Ha còn có pháp bảo phòng ngự như vậy, hắn cười lạnh một tiếng, không do dự chút nào, lại đánh ra một quyển.

“Ầm!”

“Ầm!”

“Ầm!”

Mỗi một quyền đánh về phía Ma Ha, quanh thân hắn đều sẽ lóe ra một tấm vảy hộ giáp đỏ như máu.

Hộ giáp này có thể triệt tiêu phần lớn sức mạnh trong nắm đấm của La Chinh. Có thể thấy, tấm hộ giáp này cũng là một món chí bảo phi thường.

Giờ phút này, La chinh càng đánh càng nhanh, liên tiếp đánh ra hơn mười quyền, cuối cùng…

“Đùng…”

Từ trên người Ma Ha truyền đến một tiếng vỡ vụn, khi luồng ánh sáng màu đỏ kia lan rộng ra, tất cả vảy màu đỏ đều vỡ nát.

Thiên Tứ Lân Hồng Giáp này đã bị La Chinh cứng rắn phá vỡ!

“Lại nào!”

Lần này, La Chinh muốn trực tiếp lấy mạng của Ma Ha.

Ma Ha bị La Chinh đánh thất điên bát đảo, đâu còn chút lực đánh trả nào. Giờ phút này, hắn chính là một dê con đang đợi bị làm thịt, gần như không có chút ý chí chiến đấu nào…

“Đừng!”

Một giọng nữ dễ nghe vang lên.

Ngay sau đó, có một bóng dáng duyên dáng bay về phía La Chinh, đó chính là Thi Không Vũ vẫn luôn im lặng xem cuộc chiến.

Giờ phút này, Thi Không Vũ thấy Ma Ha sắp bị La Chinh đánh chết, nàng ta bèn bất chấp tất cả muốn ngăn cản La Chinh, dùng dịch chuyển không gian để đột nhiên xuất hiện, chắn trước mặt La Chinh!

“Cút ngay!”

Những thủ đoạn của Ma Ha này vô cùng quỷ dị, cho nên mặc kệ thế nào, La Chinh cũng sẽ không bỏ qua cơ hội trước mắt. Huống hồ, hắn sẽ không thương tiếc một cô gái tộc khác.

“Ầm!”

Một quyền này của La Chinh trực tiếp đánh lên Thi Không Vũ, thân thể này của nàng ta làm sao chịu được một quyền này của La Chinh? Chỉ nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết vang lên, bóng dáng ấy giống như một miếng bông rơi rụng xuống. Sức mạnh ẩn chứa trong một quyền này đủ để đánh chết Thi Không Vũ!

“Dừng tay!”

Cùng lúc đó, một khe hở không gian đỏ như máu nổ tung bên cạnh Ma Ha, khí thế hùng hồn từ trong đó lao ra. Đó là Vạn Độc Thiên Tôn đang thi triển dịch chuyển không gian để xuất hiện ở bên Ma Ha.

Vạn Độc Thiên Tôn là người thuộc phái “Phạm Ma”, gã luôn vâng lời Ma Ha, như thiên lôi sai đâu đánh đó, nên sao có thể trơ mắt nhìn Đạo Tử Điện hạ chết đi?

Sau khi Vạn Độc Thiên Tôn xuất hiện, gã lập tức kích phát ra số trời của bản thân!

“Lách tách…”

Trong nháy mắt Vạn Độc Thiên Tôn kia xuất hiện, toàn than gã đã đen như mực, lóe ra một số đốm lân quang, kích phát ra thân thể vạn độc trong số trời!

Thân thể vạn độc có thể kích phát ra sức mạnh mạnh mẽ trong khoảng thời gian ngắn, có thể khiến gã trở nên bất diệt. Cho dù là sức mạnh hay là sức chống đỡ của thân thể đều tăng lên mấy chục lần, Thiên Tôn bình thường hoàn toàn không thể làm gì được gã!

“Cút ngay!”

Giờ phút này, La Chinh đang nóng lòng muốn đánh chết Ma Ha, hắn bèn đánh một quyền về phía Thiên Tôn bỗng nhiên xuất hiện này!

“Bốp!”

Một quyền kia của La Chinh chứa đựng sức mạnh to lớn, nhưng lại giống như đánh vào trong một đám ruột bông rách nát, không thể gây tổn thương chút nào đến Vạn Độc Thiên Tôn!

“Khà khà khà…” Vạn Độc Thiên Tôn nở nụ cười đắc ý, gã đã lường trước là La Chinh sẽ không thể làm gì được gã.

Nhưng gã vừa mới cười được một nửa thì đã thấy La Chinh giơ trọng kiếm Đại Thiên trong tay lên. Một lớp ánh sáng mờ trong suốt không ngừng lóe lên trên trọng kiếm Đại Thiên, ngay sau đó liền bổ xuống trước mặt Vạn Độc Thiên Tôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận