Bách Luyện Thành Thần

Chương 2958: Lý do phấn khích

La Chinh không có hứng thú với việc đuổi giết người tộc Hải Long cho lắm, mục tiêu của hắn là Hồn Nguyên Chi Linh. Nếu mấy người kia ngoan ngoãn giao Hồn Nguyên Chi Linh cho hắn, hắn đã không ra tay sát sinhNgay khi hắn vừa đi về phía nhẫn tu di thì sương đen bên trên lại bắt đầu khuấy động.

“Vù!”

Cơn lốc mãnh liệt lại kéo tới.

Cảm nhận được cơn lốc này, sắc mặt La Chinh lập tức thay đổi.

Nếu cơn lốc này thổi tới đây, quỷ mới biết nó sẽ đưa hắn đi xa tới đâu, sợ rằng sẽ khó tìm lại chiếc nhẫn kia.

Lông mày hắn nhướng lên, đột nhiên lao về phía chiếc nhẫn.

Nhẫn tu di nhẹ hơn La Chinh rất nhiều, lập tức bị cơn lốc cuốn lên không trung.

La Chinh vừa đáp xuống đã lập tức nhảy lên và bị cuốn theo cơn lốc, đuổi sát đằng sau chiếc nhẫn.

“Vù!”

Tay phải hắn như điện chớp, một tay nắm chặt nhẫn Tu Di giữa không trung.

“Nguy hiểm thật…”

Lúc này La Chinh mới thoáng yên tâm một chút.

Tuy hắn biết lượng Hồn Nguyên Chi Linh mà mình cần thu thập được không phải chỉ có một con này, nhưng hắn cần hiểu rõ thứ này trong thời gian ngắn nhất.

Cơn lốc cuộn lên, xoay tròn, đưa hắn đi xa thêm mấy chục nghìn dặm…

***

Trước cửa Hồn Nguyên Đại Thế Giới, đông đảo sinh linh các tộc vẫn nối đuôi đi vào.

Ngay khi Lăng Sương vừa tiến vào Hồn Nguyên Đại Thế Giới đã gặp phải cơn lốc không cách nào ngăn trở, cả người bị cuốn lên cao mấy nghìn trượng, theo gió bay về phía trước.

Trong tình huống không dùng tới sức mạnh Bỉ Ngạn, thậm chí nàng còn không thể nhúc nhích.

Trong lúc hoảng loạn, Lăng Sương liền thăm dò dấu ấn linh hồn của La Chinh, phát hiện La Chinh cũng giống nàng, đã nhanh chóng theo cơn lốc đi về phía trước.

Nàng nhanh chóng đưa ra suy đoán, có lẽ La Chinh cũng giống như mình, không thể làm chủ bản thân.

Nhưng tại sao Hồn Nguyên Đại Thế Giới lại nổi gió lớn như vậy? Trong sách cổ ghi chép về thế giới này đâu viết về chuyện đó…

Nhưng hiện tại không phải lúc để quan tâm những thứ ấy, trước hết nàng cần tìm ra La Chinh đã.



Phượng Ca tiến vào trước La Chinh, bây giờ đang cực kỳ buồn bực.

Nàng vốn định chờ La Chinh trong Hồn Nguyên Đại Thế Giới nhưng lại bị cơn lốc này thổi đi, chỉ có thể trơ mắt nhìn.

Hơn nữa Phượng Ca còn cực kỳ không may, gió vừa lặng xuống nàng đã gặp phải vài tên tộc Kim Ô, trong đó còn có hai người tộc Kim Ô là nữ yêu sinh ra từ Thần Sào!

Nhờ Phượng Nữ suốt ngày nhắc đi nhắc lại mà tộc Kim Ô đã xem Phượng Ca là kẻ phản bội.

Lần trước đi ra khỏi Ám vực, Phượng Nữ còn lộ mặt trước tộc Hữu Hùng và Thần Nông Thị.

Mấy tộc này một mặt thì vô cùng hoang mang, mà mặt khác họ cũng xem Phượng Ca là đối tượng cần loại trừ. Vừa mới tiến vào đôi bên đã đụng mặt nhau, tộc Kim Ô nào có ý định buông tha cho Phượng Ca?

Chỉ cần lấy đi tính mạng của nàng, nhất định sẽ nhận được đãi ngộ tốt trong tộc.

Hai yêu nữ cùng với ba tên tộc Kim Ô đều là cường giả đứng đầu trong thế hệ trẻ tuổi. Với thực lực của Phượng Ca, một đấu hai thì nàng còn có thể tự bảo vệ bản thân, nhưng một đấu năm, nàng chỉ có thể bỏ chạy!

Tin tốt duy nhất là bản thân Phượng Ca cũng có lửa thần Kim Ô, hơn nữa lửa thần Kim Ô của nàng còn thuần khiết hơn mấy kẻ truy sát nhiều, cho nên lửa thần Kim Ô không thể làm nàng bị thương.

Dù vậy, sau một hồi chạy đông trốn tay, sau lưng và cánh tay nàng đã xuất hiện vài vết thương sâu hoắm.

Khi Phượng Ca sắp bị bọn họ bao vây thì cơn lốc lại nổi lên, giúp nàng giải vây, mọi người tức khắc phân tán mỗi người một nơi.

Nàng thử tìm dấu ấn linh hồn của La Chinh, bấy giờ mới phát hiện La Chinh càng cách mình xa hơn, hỏi sao tâm trạng nàng có thể tốt cho được?

“Thứ bốn mươi lăm nghìn không trăm bốn mươi bốn…” Cô gái tộc Nữ Oa trước cửa đá hô lên.

Trong tộc Hữu Hùng, một người đàn ông thân cao tám thước bước chân ra.

Người này tên là Cơ Tông.

Trong tộc Hữu Hùng, Cơ gia là tầng cao nhất trên Kim Tự Tháp, Cơ Tông đương nhiên là dòng chính Cơ gia.

Ngay khi gã đi qua trung tâm khu đất trống thì chợt nghe bên cạnh vang lên một tiếng cười quái dị.

Cơ Tông ngoảnh đầu nhìn sang, phát hiện tiếng cười kia phát ra từ tên “Hấp Hồn Ma” vênh váo ngông cuồng kia.

Cơ Tông lạnh lùng nhìn Hấp Hồn Ma một cái, ánh mắt hiện lên vẻ xem thường.

Ngông cuồng thường không sống được lâu, nếu người này có tài mà không thể hiện thì có lẽ sẽ dễ dàng tu thành Hồn Nguyên cảnh, nhưng lần này hắn ta vừa xuất hiện đã dám để lộ thân phận, sợ rằng người trong các đại tộc khác sẽ tìm cách tiêu diệt. E là Hấp Hồn Ma khó có thể sống sót ra khỏi Hồn Nguyên Đại Thế Giới.

“Ngươi cười cái gì?” Cơ Tông lạnh giọng hỏi một câu.

Tà Thần giơ một cánh hoa lên và mở ra, chữ số đằng sau cánh hoa này là bốn mươi lăm nghìn không trăm bốn mươi lăm, theo sát đằng sau Cơ Tông.

Thấy con số kia, sắc mặt Cơ Tông khẽ thay đổi, không biết người này có ý gì..

Nhưng tên điên này chuyện gì cũng có thể làm được.

Trong lòng Cơ Tông hơi căng thẳng, gã không để ý tới người này nữa mà cất bước đi thẳng về phía cửa đá.

Không chỉ có Cơ Tông, ngay cả những người dẫn đầu tộc Hữu Hùng cũng sa sầm mặt. Lần này họ tới Hồn Nguyên Đại Thế Giới, ưu tiên hàng đầu của họ là bảo vệ đệ tử Cơ gia an toàn, nhất là địa vị của Cơ Tông trong dòng chính lại rất cao. Bây giờ gã bị “Hấp Hồn Ma” để mắt tới không phải chuyện gì tốt đẹp.

Sau khi Cơ Tông tiến vào Hồn Nguyên Đại Thế Giới, cô gái tộc Nữ Oa liền gọi ra con số tiếp theo.

Tà Thần đứng dậy, chậm rãi tiến vào trong cửa đá.

Cơ Tông không thực sự sợ hãi Tà Thần. Dương hồn của Tà Thần quả thực rất hùng mạnh, nhưng lần này Cơ Tông đi vào Hồn Nguyên Đại Thế Giới đã mang theo vài món pháp bảo, trong đó còn có một món bí bảo linh hồn, đủ để bảo vệ chu toàn cho dương hồn của gã.

Nếu bàn về tín vật Bỉ Ngạn, Cơ Tông cũng không yếu.

Nhưng mục đích của Cơ Tông là nhanh chóng tu thành Hồn Nguyên cảnh, gã không muốn trong quá trình này lại bị một tên điên để mắt tới. Vì vậy, sau khi tiến vào cửa đá, gã đã lập tức chọn một phương hướng rồi chạy vút đi mà không chút do dự.

Hồn Nguyên Đại Thế Giới tràn ngập sương đen, tốc độ của Cơ Tông chắc chắn không thể nào nhanh được. Gã mới đi được một khoảng, vừa quay đầu lại thì đã thấy bóng dáng Tà Thần xuất hiện ở cửa.

“Đừng nói người này theo tới tận đây nha?” Trong lòng Cơ Tông thầm suy đoán.

Gã và Tà Thần không thù không oán, có lẽ đối phương sẽ không phí hết công sức xông tới tìm mình.

Nhưng Cơ Tông nghĩ sai rồi. Trên thế giới này có một loại người chuyên lấy chuyện giết người làm thú vui.

Ở lại Hắc Sơn Tông một khoảng thời gian, Tà Thần đã giết người đến mức chán ngấy rồi.

Giống như giai đoạn sau tại thế giới trong cơ thể La Chinh, Tà Thần rất ít giết người, nguyên nhân là vì toàn bộ cường giả trong thế giới đó đều không xứng để hắn ta ra tay, ngay cả ham muốn so tài cũng không có.

Hơn nữa, nếu giết quá nhiều người có thể sẽ phải đối mặt với sự trách phạt của La Chinh.

Còn ở Hắc Thuyền, Thần Đồ đã dặn Tà Thần không thể chủ quan, sinh linh tiến vào Hồn Nguyên Đại Thế Giới gần như đều là những người kiệt xuất nhất trong thế hệ trẻ tuổi ở thế giới mẹ.

Lúc nghe nói vậy, cảm giác của Tà Thần không phải áp lực mà là hưng phấn.

Đối với Tà Thần, đây chẳng khác nào một bữa tiệt giết chóc thịnh soạn. Vì vậy, hắn ta vừa xuất hiện đã nói lời ngông cuồng, thậm chí để lộ bí mật mình là Hấp Hồn Ma.

Đối với hắn ta, những ánh mắt thù hận này giống như nước thánh, khiến hắn ta cực kỳ mê say. Nhất là sau khi phát hiện ra La Chinh, hắn ta đã hưng phấn tới đỉnh điểm, cho tới khi bị Phục Hy đánh một trận mới lắng xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận