Bách Luyện Thành Thần

Chương 215: Khảo nghiệm nội môn

Tô Linh Vận từng đánh giá qua rất nhiều võ giả, ở Tiểu Vũ Phong cũng chiêu mộ được không ít thiên tài đến từ các quận trong Đông Vực, nhưng đến giờ nàng vẫn chưa thấy được chút hy vọng nào“Tô đạo sư!” La Chinh nhận được tin, ngay lập tức liền đi tìm Tô Linh Vận, cuối cùng phát hiện nàng đang ngồi trong đình nghỉ chân.

Thấy La Chinh, Tô Linh Vận thu lại vẻ mặt cô đơn, khẽ mỉm cười: “Ngươi đến rồi?”

“Tô đạo sư hình như có tâm sự?” Ánh mắt La Chinh cực kỳ sắc bén, hắn rõ ràng thấy vẻ mặt mất tự nhiên của Tô Linh Vận.

Tô Linh Vận né tránh câu hỏi này, liếc nhìn La Chinh kinh ngạc kêu lên: “Ôi, gần đây ngươi tu luyện cái gì? Ánh mắt sao lại có thể sắc bén như thế?”

Cho dù Tô Linh Vận là cao thủ Tiên Thiên Đại Viên Mãn cũng cảm nhận được La Chinh mơ hồ tỏa ra một luồng khí sắc bén, thậm chí còn gây ra một số vết cắt nhỏ trên chân nguyên hộ thể của nàng. Rõ ràng hắn đã lĩnh ngộ được một loại ý cảnh cực kỳ lợi hại mới có thể mang tới hiệu quả như vậy.

Tựa như những cường giả Chiếu Thần Cảnh bình thường có khí thế vô cùng mãnh liệt, chỉ cần một cái trừng mắt cũng có thể dọa người khác ngất xỉu. Tô Linh Vận biết dường như La Chinh đã lĩnh ngộ được một phương thức tấn công linh hồn nào đó. Dù tấn công linh hồn và ý cảnh có hiệu quả tương tự, nhưng nguyên lý thì hoàn toàn khác nhau. Tấn công linh hồn cần bản thân chủ động sử dụng linh hồn để tiến hành công kích, còn ý cảnh là một loại cảnh giới mà một người liên tục phát ra, có thể tự động khiến người xung quanh cảm thấy bị áp bách.

La Chinh vốn có thể thu bớt lại kiếm ý hộ thể vừa lĩnh ngộ được, nhưng giờ phút này trực giác nói cho hắn biết không cần làm như vậy. Hắn vừa lĩnh ngộ được kiếm ý, không thể thu vào phóng ra tự nhiên, vậy nên cứ để mặc nó này tỏa ra một thời gian ngắn, đợi vững chắc rồi hãy nói.

Nghe được lời Tô Linh Vận nói, La Chinh gật đầu: “Ta lĩnh ngộ được một loại kiếm ý ở đài Thất Tinh Kiếm Quang”

“Kiếm ý?” Tô Linh Vận cả kinh: “Ta nhớ rõ, chẳng phải ngươi vẫn dùng quyền đấy sao?”

Trong ấn tượng của Tô Linh Vận, La Chinh chỉ có vẻn vẹn một thanh phi đao làm binh khí. Phi đao kia mặc dù sắc bén vô cùng, thế nhưng không phải là binh khí thường dùng, chỉ có thể sử dụng để tập kích bất ngờ.

La Chinh khẽ mỉm cười: “Gần đây mới bắt đầu luyện kiếm”

La Chinh vừa nói xong, Tô Linh Vận nhất thời có chút nghẹn lời. Gần đây mới bắt đầu luyện kiếm đã lĩnh ngộ kiếm ý? Điều này cũng…

Trong mắt Tô Linh Vận, La Chinh quả thật đã tạo ra không ít kỳ tích kinh khủng, ví dụ một mình chấp cả đám đệ tử ngoại môn của Thốc Thứu Phong, thực lực Nửa Bước Tiên Thiên đã có thể đấu ngang tay với Vương Yến Diêu là cường giả Chiếu Thần Cảnh. Điều này đủ để nói rõ La Chinh tuyệt đối không phải một thiên tài bình thường.

Nhưng kiếm ý vốn là một loại ý cảnh mông lung hư ảo. Có vài vị kiếm khách vì lĩnh ngộ kiếm ý mà ôm kiếm tu hành mấy chục năm, dù ăn cơm hay đi ngủ, bất cứ lúc nào cũng không rời bảo kiếm. Họ cố gắng theo đuổi cảnh giới cực hạn của kiếm đạo, lĩnh ngộ một ít kiếm ý hư vô. Nhưng ngay cả như vậy, phần lớn mọi người dù có dành cả đời cũng không thể lĩnh ngộ một chút kiếm ý nào, cuối cùng đều là tiếc nuối mà chết không nhắm mắt.

Nhưng La Chinh này chỉ tùy tiện bắt đầu luyện kiếm đã có thể lĩnh ngộ kiếm ý?

Nếu như nói tương lai người nào có khả năng đi qua Thanh Vân Lộ để bước vào Vân Điện nhất, thì trực giác của Tô Linh Vận mách bảo rằng, chỉ cần La Chinh trưởng thành mà không bỏ mạng, hắn chính là người có khả năng nhất.

Nhưng… Muộn mất rồi.

Thời hạn thái tử lên ngôi còn chưa tới một năm, Tam hoàng tử và Thất hoàng tử đã bắt đầu hành động. Trong một năm này, bọn họ sẽ tận dụng bất kỳ cơ hội nào để ra tay, thậm chí có thể ra tay vào đúng thời khắc thái tử lên ngôi.

Dù thực lực của La Chinh có tiến bộ không ngừng, nhưng hiện tại hắn mới là Tiên Thiên Nhị Trọng, vẫn còn chưa đủ…

Tô Linh Vận cảm thấy có chút tiếc hận, nếu cho La Chinh thời gian hai, ba năm, nàng có thể khẳng định, La Chinh có thể trở thành một trong những đệ tử nòng cốt của Thanh Vân Tông!

Tiếc hận thì tiếc hận, Tô Linh Vận lớn lên trong cung cấm, tâm trí thành thục hơn hẳn những người bình thường, dù là chuyện gì đi nữa, khi chưa tới thời khắc cuối cùng nàng tuyệt đối sẽ không buông tay. Cho dù ban đầu nàng tùy tiện lựa chọn tới Thanh Vân Tông cũng có chút bồng bột, nhưng một khi đã quyết định chuyện gì thì nàng nhất định sẽ không từ bỏ.

“Mới bắt đầu luyện kiếm đã có thể lĩnh ngộ kiếm ý, cơ duyên của ngươi cũng quá…” Tô Linh Vận cũng không biết nói cái cho phải. Nàng gọi La Chinh tới vốn là muốn cho La Chinh và một số đệ tử khác tiến hành khảo nghiệm, tiến vào nội môn, bởi vì chỉ có đệ tử nội môn mới có tư cách tham gia đại hội toàn phong.

Tô Linh Vận vốn có ý để La Chinh xuất đầu lộ diện ở đại hội toàn phong ba năm tổ chức một lần này. Nhưng dù sao trong đại hội toàn phong cũng tập hợp tất cả thanh niên tài tuấn của Thanh Vân Tông, Tô Linh Vận không trông cậy La Chinh có thể giành được thứ hạng cao. Hắn còn nhỏ, mới chỉ mười bảy tuổi mà thôi, tương lai cực kỳ xán lạn! Có lẽ hắn có thể lấy được một thứ hạng nhất định ở đại hội toàn phong.

Thiên hạ này có vô số thanh niên tài tuấn có thiên phú, có cơ hội. La Chinh có thể được ông trời ưu ái, nhưng người khác cũng có thể, đây cũng là nguyên nhân vì sao Tô Linh Vận không quá coi trọng La Chinh.

Nghĩ tới đây, Tô Linh Vận mới đi vào vấn đề chính: “Ngươi đã bước vào Tiên Thiên Cảnh, theo lý thuyết có thể tiến vào nội môn. Nhưng có vào được nội môn hay không cần phải thông qua khảo nghiệm. Ngày mai sẽ tiến hành khảo nghiệm, ngoại môn Tiểu Vũ Phong có ba mươi người tham gia”

La Chinh gật đầu. Lần khảo nghiệm này, hắn không có quá nhiều áp lực.

Thấy dáng vẻ của La Chinh như vậy, Tô Linh Vận liền hỏi: “Ngươi biết nguyên nhân ta muốn ngươi bước vào nội môn Tiểu Vũ Phong không?”

“Là về chuyện đại hội toàn phong?” La Chinh hỏi ngược lại.

Tô Linh Vận gật đầu: “Đúng. Lần đại hội toàn phong này, ta chỉ cần ngươi đi trải nghiệm một chút, cảm nhận được thực lực của những đệ tử Thanh Vân Tông kia, không yêu cầu ngươi đoạt hạng. Thế nhưng… có một điều ngươi phải chú ý, số lượng đệ tử tham gia đại hội toàn phong là có hạn. Chỉ tiêu của mỗi phong đều khác nhau, là dựa theo thực lực mà phân chia. Tiểu Vũ Phong chúng ta chỉ có bảy chỉ tiêu”

Đại hội toàn phong chính là sân đấu của nhóm đệ tử nội môn đứng đầu ba mươi ba phong.

Nhưng thực lực của ba mươi ba phong khác biệt một trời một vực. Ví dụ như Thiên Nhất Phong đứng đầu có không ít đệ tử nội môn là cao thủ Tiên Thiên Đại Viên Mãn, thậm chí còn có người đạt tới cảnh giới Chiếu Thần Cảnh! Ngược lại, Tiểu Vũ Phong chỉ có duy nhất một vị đệ tử đạt tới cảnh giới Tiên Thiên Đại Viên Mãn.

Nếu như chỉ tiêu của mỗi phong đều như nhau thì sẽ dẫn tới sự không công bằng nghiêm trọng. Ví dụ như có rất nhiều đệ tử Tiên Thiên Đại Viên Mãn trong Thiên Nhất Phong không đủ tư cách tham gia thi đấu, trong khi đó, Tiểu Vũ Phong chỉ có thể phái ra những cao thủ Tiên Thiên Ngũ Trọng, Tiên Thiên Lục Trọng mà thôi.

Cho nên chỉ tiêu tham dự đại hội toàn phong không phải là cố định.

Thiên Nhất Phong có thực lực mạnh nhất, tổng cộng có bốn mươi ba đệ tử tham gia đại hội toàn phong lần này! Mà Tiểu Vũ Phong xếp hạng cuối chỉ có bảy người.

“Bảy chỉ tiêu này sẽ xét theo thứ hạng thực lực của đệ tử nội môn. Nói cách khác, phải đứng trong bảy hạng đầu mới có thể thay mặt cho Tiểu Vũ Phong xuất chiến. Việc này ta không giúp được ngươi, ngươi phải dùng thực lực của bản thân để tiến vào bảy thứ hạng đầu” Tô Linh Vận chậm rãi nói.

Trong mắt Tô Linh Vận, mặc dù La Chinh chỉ là Tiên Thiên Nhị Trọng, nhưng nếu bàn đến lực chiến đấu thực sự, chắc chắn hắn có thể so đấu với đệ tử nội môn ở cảnh giới Tiên Thiên Thất Trọng.

Đệ tử nội môn xếp hạng nhất trong Tiểu Vũ Phong là cao thủ Tiên Thiên Đại Viên Mãn, còn đứng thứ bảy là cao thủ Tiên Thiên Thất Trọng. Xét theo lực chiến đấu trước đó của La Chinh, nhất định có thể chen chân vào bảy thứ hạng đầu.

Thứ hạng của nhóm đệ tử nội môn đều dựa vào khảo nghiệm. Việc này hoàn toàn công bằng và minh bạch. Nếu Tô Linh Vận cố chấp muốn đẩy La Chinh vào nhóm bảy người mạnh nhất, những đệ tử nội môn khác đương nhiên sẽ không phục. Huống chi Tô Linh Vận cũng cảm thấy làm như vậy là không cần thiết.

“Ta hiểu rồi, ngày mai sẽ tiến hành khảo nghiệm, đúng không?” La Chinh gật đầu.

“Đúng vậy. Sáng sớm mai ta sẽ sắp xếp để các ngươi tiến hành khảo nghiệm. Có thể vào tốp bảy hay không, có thể đại diện cho Tiểu Vũ Phong xuất chiến hay không đều phải dựa vào biểu hiện của ngươi” Tô Linh Vận mỉm cười nói. Thấy vẻ mặt La Chinh đầy ắp tự tin, đáy lòng nàng cũng có thêm chút sức mạnh!

Ngày tiếp theo, Tiểu Vũ Phong tiến hành cuộc khảo nghiệm mỗi năm một lần.

Cuộc khảo nghiệm này cực kỳ quan trọng với nhóm đệ tử ngoại môn Tiểu Vũ Phong, bởi vì thành tích ở khảo nghiệm sẽ trực tiếp quyết định người đó có thể bước vào nội môn hay không!

Thế nhưng chỉ có ba mươi vị đệ tử tốp đầu ngoại môn mới có thể tham gia khảo nghiệm, sau đó dựa theo thành tích khảo nghiệm mà tiến hành xếp hạng, mười người đứng đầu sẽ trở thành đệ tử nội môn.

Ngoài cửa võ đài được thiết lập một ảo trận hạng trung, xung quanh khắc rất nhiều phù văn tối nghĩa khó hiểu. Giờ phút này, những phù văn kia đang tỏa ra từng vầng sáng màu lam nhạt biểu thị trạng thái được kích hoạt.

Tuy nói chỉ có ba mươi đệ tử được tham gia nhưng đông đảo đệ tử ngoại môn đều cực kỳ mong chờ kết quả khảo nghiệm. Vậy nên gần như tất cả đệ tử ngoại môn đều tập trung tới đó.

Tô Linh Vận và mấy vị đạo sư đã đến từ sớm. Dù ảo trận được thiết kế chu đáo, nhưng còn cần một loạt công tác chuẩn bị như sắp đặt tinh thạch, kích hoạt ảo trận.

Ba mươi vị đệ tử đều đã có mặt đông đủ, trong đó bao gồm đám người Hách Thế Các, Chương Vô Huyền.

Thật ra, nếu nghiêm khắc xếp hạng theo tu vi, mười vị đệ tử đầu tiên có ưu thế rất lớn, có thể bước thẳng vào nội môn. Nhưng sự đời thường không đơn giản như thế. Có một vài vị đệ tử mặc dù cảnh giới thấp, nhưng lại tu luyện công pháp có lực chiến đấu mạnh mẽ hung hãn, ngược lại có thể giành được thứ hạng cao ở cuộc khảo nghiệm. Trước đây trên Tiểu Vũ Phong từng có một vị đệ tử ngoại môn xếp hạng hai mươi chín, thành công tiến vào tốp mười trong cuộc khảo hạch, thuận lợi bước vào nội môn.

“La Chinh đã là cao thủ Tiên Thiên, thực lực của hắn vốn không cần khảo nghiệm, trực tiếp tiến vào nội môn là được!”

“Ngươi biết cái gì? Tiến vào nội môn thì dễ thôi, nhưng La Chinh thực lực siêu quần, nghe nói lần này hắn muốn dùng ảo trận này để đặt chân vào bảy thứ hạng đầu trong nội môn, trực tiếp tham gia đại hội toàn phong!”

“Bảy người đứng đầu thì có hơi bất khả thi. Đệ tử nội môn Tiểu Vũ Phong mặc dù không đông đảo, nhưng người đứng thứ bảy đã là cao thủ Tiên Thiên Thất Trọng rồi. La Chinh mặc dù khủng bố, nhưng không thể nào khiêu chiến được cường giả Tiên Thiên Thất Trọng!”

“Hắc hắc, ngươi từng thấy cực hạn của La Chinh chưa? Nếu không phải như thế, ngươi nhìn xem, những đệ tử nội môn kia tới quan sát làm gì? Ngươi nhìn sang bên kia xem, vị đệ tử mặc trường bào đen đứng bên cạnh là Vương Húc Phong, đệ tử đừng thứ bảy trong nội môn Tiểu Vũ Phong. Hắn vốn có tư cách đại diện Tiểu Vũ Phong tham gia đại hội toàn phong! Thế nhưng lần này hắn rất lo lắng, nếu La Chinh biểu hiện quá xuất sắc, rất có thể sẽ thay thế vị trí của hắn!”

Cuộc khảo nghiệm này còn chưa bắt đầu, các loại tin tức đã ào ạt truyền ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận