Bách Luyện Thành Thần

Chương 2272: Nhân cơ hội hấp thu

La Chinh thấy luồng năng lượng khổng lồ kia bao bọc xung quanh mình, nhanh trí nghĩ cáchBên trong những luồng năng lượng này có chứa đạo uẩn, đều là cấp viên mãn!

Dù La Chinh định thăm viếng tất cả các đạo bia thì đó cũng là chuyện sau này…

Mỗi môn thần thông cấp viên mãn đều có thể phát huy tác dụng cực lớn, uy lực của nó không thể coi thường được. Đương nhiên La Chinh không thể bỏ qua cơ hội như vậy được!

“Vù…”

La Chinh đứng sừng sững ở giữa, viền của hai đồng tử trong mắt hắn hiện lên hai vòng màu vàng kim.

Trong nháy mắt, trên xích Vô Lượng trong đầu hắn dấy lên hơn hai mươi chấm sáng…

“Thần đạo Ngũ Hành, viên mãn…”

“Thần đạo Linh Phong, viên mãn…”

“Thần đạo Hậu Thổ, viên mãn…”

“Thần đạo Sát, viên mãn…”

Những đạo uẩn viên mãn này hình thành từng dấu ấn, chúng nhanh chóng tập hợp ở trên thần cách trong thế giới bên trong thân thể của La Chinh thông qua xích Vô Lượng.

“Không đủ thời gian…”

Tuy tốc độ hấp thu thần đạo của La Chinh rất nhanh, nhưng trước khi những luồng năng lượng này tập hợp lại với nhau, hắn chỉ hấp thu được chừng một nửa thần đạo mà thôi…

“Thần Duyên Ngũ Linh Thể!”

La Chinh vừa học vừa dùng luôn, thi triển thần thông cấp viên mãn của thần đạo Ngũ Hành.

Lúc trước, khi còn đi khám phá núi Nguyên Từ Thần ở hạ giới, La Chinh đã từng trộn sức mạnh ngũ hành với nhau, vì thế vô cùng kiên cố.

Mà Thần Duyên Ngũ Linh Thể lại trộn năm loại thần đạo là Linh Phong, Hậu Thổ, Ly Thủy, Sồ Hỏa, Thanh Mộc lại với nhau. Nó cũng không giống với loại hỗn hợp của thiên nhiên rộng lớn ở núi Nguyên Từ Thần, mà là thần thông được sinh ra từ việc lĩnh ngộ thần đạo Ngũ Hành tới cực hạn.

Bên ngoài thân thể của La Chinh nhanh chóng hiện ra năm màu sắc lẫn lộn, tăng thêm sự kiên cố cho thân thể hiện tại đã cực kỳ mạnh mẽ của La Chinh. Sự kiên cố của thân thể hắn đã vượt quá sức tưởng tượng rồi.

“Roẹt roẹt!”

Lúc này, hắn đang cố gắng chịu sự chà xát của những luồng năng lượng này, hút đạo uẩn ở trong đó vào…

Nhìn quả cầu năng lượng khổng lồ kia đang không ngừng co lại, trên mặt một vài chân thần đại viên mãn lộ ra vẻ tươi cười. Thậm chí còn có người còn thầm cười nhạo Mục Huyết Dung, mặc dù người phụ nữ này lợi hại nhưng cũng chỉ là một ả đàn bà mà thôi.

La Chinh cũng chỉ có chút năng lực đó thôi, tội gì phải đợi Đông Phương Thái Thanh đến đây?

Mọi người đồng loạt ra tay, tên nhãi này sẽ chết đến không thể chết lại được nữa…

“Chẳng qua chỉ là một chân thần đại viên mãn mà thôi, cần gì nhiều người ra tay như vậy, quá coi trọng tên nhãi này rồi!”

“Không phải bên trên lệnh phải bắt người này sao? Bây giờ hài cốt của hắn cũng chẳng còn!”

“…”

Trên mặt những chân thần đại viên mãn này tràn đầy vẻ ung dung, nhưng trên mặt của Mục Huyết Dung, Phương Hận Thiếu, Đường Vãn và Đông Phương Thái Thanh lại chẳng có chút vui vẻ nào.

Trong tay La Chinh nắm giữ ngọc tỉ của một phương, muốn giết chết hắn tuyệt đối không phải chuyện dễ như vậy.

Đông Phương Thái Thanh nhìn chằm chằm quả cầu năng lượng kia, trên mặt ông ta tràn đầy vẻ thận trọng.

Màn hào quang lóa mắt mà những luồng năng lượng kia tỏa ra đang nhanh chóng suy giảm, chỉ còn lại một đám sương mù dày đặc…

“Quả nhiên hắn không chết” Thần thức của Đông Phương Thái Thanh cảm nhận được sự tồn tại của La Chinh trong đám sương mù: “Ngươi sử dụng ngọc tỉ, có thể xóa thời gian một lần. Trong mấy lấn hô hấp, ngươi có thể tồn tại bất tử bất diệt, dù thánh nhân cũng chẳng có cách nào bắt được ngươi. Nhưng mà… hết mấy hô hấp đó thì sao? Ngươi có thể thoát được không?”

Vừa rồi Đông Phương Thái Thanh không hề ra tay cùng với những người khác, bây giờ mới là thời điểm ông ta ra tay…

“Cương Kim Diệt Kiếp Thủ!”

“Vù vù vù…”

Trong tầm mắt của mọi người, cánh tay sắt kia nhanh chóng bắn ra, thoắt cái đã biến lớn tương đương một ngọn núi, chộp về hướng đám sương mù kia.

Những chân thần đại viên mãn khác thấy hành động của Đông Phương Thái Thanh đều tỏ ra khó hiểu.

La Chinh bị quả cầu năng lượng có đường kính khoảng trăm nghìn mét này nhốt bên trong, đúng là chắp cánh cũng khó thoát. Chỉ dựa vào luồng năng lượng tinh khiết tuôn chảy trong đó thôi, e là La Chinh đã bị nó xoắn tới cặn cũng chẳng còn, chắc chắn phải chết…

Bây giờ Đông Phương Thái Thanh ra tay còn có ý nghĩa gì nữa?

Lúc cánh tay sắt khổng lồ kia của Đông Phương Thái Thanh chộp vào bên trong đám sương mù, bỗng nhiên trong sương mù xuất hiện một nắm đấm cực lớn.

“Loảng xoảng!”

Nắm đấm cực lớn kia đấm mạnh vào bàn tay của Đông Phương Thái Thanh, tạo ra một tiếng vang đinh tai nhức óc, chẳng khác nào hai ngọn núi lớn va chạm với nhau vậy…

Cương Kim Diệt Kiếp Thủ của Đông Phương Thái Thanh là thần thông cấp viên mãn được lĩnh ngộ từ thần đạo Kim.

Cương thần đạo Kim vốn đã cực kỳ cứng rắn và mạnh mẽ, Đông Phương Thái Thanh lại luyện tay phải của ông ta rất nhiều năm rồi, tiêu tốn vô số tài nguyên của Đông Phương gia…

Bên trong Cương Kim Diệt Kiếp Thủ này chứa một sức mạnh đáng sợ, dù á thánh cũng phải thận trọng khi đối đầu với nó.

Ban đầu, ông ta nghĩ La Chinh có thể tránh thoát công kích của những chân thần đại viên mãn kia là nhờ ngọc tỉ, nhưng hắn không thể nào tránh được chiêu này của ông ta!

Chiêu này đủ để bóp nát La Chinh…

Đông Phương Thái Thanh không thể nào ngờ được rằng La Chinh lại có năng lực cứng đối cứng với ông ta.

Rốt cục nắm đấm lớn kia là như thế nào?

Đông Phương Thái Thanh vẫn đang đắm chìm trong sự kinh ngạc, một luồng sức mạnh khổng lồ truyền ngược từ bên trong cánh tay sắt trở lại.

Ông ta vốn không thể nào kháng cực được luồng sức mạnh cường đại này, toàn thân gần như không tự chủ được bay ngược đi, hoặc có thể nói ông ta bị La Chinh đập bay.

Cánh tay sắt của ông ta như một ngọn núi lớn, nhưng thân thể lại chỉ cao sáu thước, lộ ra vẻ nhỏ bé không đáng kể. Nhìn qua giống như cánh tay sắt to lớn kia đưa Đông Phương Thái Thanh bay đi mất.

Nhưng bây giờ chẳng ai để ý tới Đông Phương Thái Thanh nữa. Tất cả các chân thần đại viên mãn đều nhìn chằm chằm vào đám sương mù đang từ từ tan ra.

Trong đám sương mù này, một bóng dáng khổng lồ đang từ từ hiện ra.

La Chinh đã kích phát sức mạnh hoang thần trong thân thể mình, hóa thành một người khổng lồ cao khoảng hơn bốn mươi nghìn mét, đứng sừng sững nhìn xuống đám người.

So với La Chinh, những chân thần đại viên mãn này chẳng khác nào những con kiến hôi nhỏ bé…

“Đây… đây là cái gì…”

“Sao thân thể của hắn lại có thể trở nên to lớn như vậy được?”

“Uy lực sức mạnh lớn quá! Sao hắn lại có thể làm được?”

“Nếu nói về uy lực sức mạnh, hắn còn mạnh hơn cả thánh nhân…”

Cả đám chân thần đại viên mãn ở đây đều trợn tròn mắt.

Sức mạnh uy lực mà những chân thần đại viên mãn này cảm nhận được từ trong cơ thể của La Chinh thực ra chính là uy thế của sức mạnh hoang thần. Có điều bọn họ chưa từng thấy sức mạnh hoang thần, vì thế mới ngộ nhận rằng đó là uy lực mà sức mạnh tinh khiết tản ra. Phải biết rằng dù thánh nhân khởi động thần đài Cửu Tinh cũng khó có thể tạo ra khí thế như thế này…

Hoa Thiên Mệnh ở phía xa thấy cảnh ấy cũng phải nhướng mày. Lúc này, hắn ta cũng vô cùng giật mình.

Cho dù hắn ta có sức tưởng tượng phong phú thế nào đi nữa cũng không nghĩ tới cảnh La Chinh có thể hóa thành một người khổng lồ như thế…

Hắn ta chưa bao giờ nghe nói tới chuyện trong Thần vực có thần thông có thể giúp người ta biến thành người khổng lồ lớn hơn cả ngọn núi. Hơn nữa, sau khi La Chinh biến thành khổng lồ, rõ ràng sức mạnh của hắn còn tăng vọt. Hoa Thiên Mệnh cảm thấy bản lĩnh như vậy khó mà tưởng tượng được!

“Không biết ngươi tu được năng lực như thế ở đâu?” Hoa Thiên Mệnh thầm nói trong lòng.

“Nếu còn kẻ nào ngăn cản ta, giết chết không cần luận tội!” La Chinh lạnh lùng nói.

Sau khi La Chinh biến thành người khổng lồ, dù hắn chỉ khẽ cất giọng, âm thanh kia cũng như từng tiếng sấm nổ ầm ầm, cực kỳ vang dội, làm ù hết tai của những chân thần đại viên mãn kia.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận