Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 996: Ta Muốn Thu Phí

- Bọn họ? Bọn họ là ai?
Từ Khuyết nghe được tiếng lão ẩu, không khỏi mở miệng hỏi dò.
Nhưng sắc mặt lão ẩu lại căng thẳng, đằng đằng sát khí, tựa hồ tràn ngập thù hận đối với đôi nam nữ kia.
Cùng lúc đó, đối thoại trong lối đi vẫn tiếp tục.
- Chúng ta đã bị nhốt ở đây 100 năm, lẽ nào 100 năm qua, ngươi thật sự đều buông xuống tất cả sao?
- Xin lỗi, từ khi ta quyết định ở cùng mẹ ngươi, ta đã thả xuống tất cả rồi.
- Được, rất tốt, bây giờ Luyện Nguyệt Cung đã mở ra, ta lập tức rời đi, trở lại hoàn thành hôn ước cùng Tống gia, từ nay về sau, ngươi và ta nếu gặp lại, thì sẽ là kẻ thù!
- Chờ đã, trước khi đi ta cũng có một vấn đề muốn hỏi ngươi.
- Ngươi hỏi!
- Nhiều năm như vậy, người mà ngươi không bỏ xuống được, rốt cuộc là ta, hay là cha ta? Nếu ngươi gả tới Tống gia, cha ta nên làm gì?
...
Hai người kia nói chuyện đến nước này, mọi người ở ngoài hầu như đã là ngổn ngang trong gió.
Từ Khuyết há to miệng, một mặt ngơ ngác.
Trời ơi, lượng tin tức này quá lớn, quả thực không thể tưởng tượng được!
Còn có thể chơi như vậy?
Nhưng khiến Từ Khuyết kinh ngạc hơn chính là, cảnh giới đôi nam nữ bên trong kia cũng không thấp, từ khí tức có thể đoán ít nhất đã gần tiếp cận cảnh giới của lão ẩu, chí ít cũng phải là Bán Tiên cảnh.
- Hừ, đúng thật là oan gia ngõ hẹp, toàn bộ các ngươi im lặng lui về phía sau, việc này để lão thân tự mình giải quyết!
Lúc này, lão ẩu hừ lạnh một tiếng, thân hình hơi tiến lên, nhảy đến mặt bên thông đạo, giống như chuẩn bị muốn tìm cơ hội phục kích.
Vu trưởng lão không chút chần chờ, lập tức phất tay ra hiệu cho đám đệ tử Ly Diệp Tông lui lại mở về phía sau.
Khương Hồng Nhan cũng mang theo Từ Phỉ Phỉ lui về phía sau, cũng không tính tham dự việc này.
Husky... từ lâu đã trốn về phía sau cùng.
Chỉ có Từ Khuyết là hai mắt đảo tròn, cười tủm tỉm lẻn đến bên cạnh lão ẩu, an ủi:
- Việc đã đến nước này, ngươi nghĩ thoáng một chút đi.
- Nghĩ thoáng một chút? Ngươi muốn lão thân nghĩ thoáng? Nếu đổi thành ngươi, ngươi có thể nghĩ thoáng được sao?
Lão ẩu tỏ vẻ tức giận.
Từ Khuyết cười nhẹ:
- Ta khẳng định sẽ không thể gặp phải tình huống như thế. Nhưng có câu nói rất hay, muốn cuộc sống có chút thú vị, trên đầu cần xanh một chút, nhưng không nghĩ tới ngươi lại gặp trường hợp như thế, lại khiến đầu nữ nhi mình xanh rờn, nói thật, thế này quả thật là không quá thích hợp.
- Trên đầu cần xanh một chút? Khiến đầu nữ nhi ta xanh?
Lão ẩu nghe mà đầu óc mơ hồ, luôn cảm thấy có gì đó không đúng, cau mày nói:
- Vương Đại Chùy, ngươi đang nói cái gì? Ta lấy đâu ra con gái?
- Hả?
Từ Khuyết sững sờ, chỉ chỉ về con đường bên trong hỏi:
- Nữ tử trong kia, không phải là con gái ngươi sao? Còn nam nhân kia không phải tình nhân của ngươi à?
- Vương Đại Chùy!
Lão ẩu nhất gầm lên căm tức, tức giận đến mức muốn dùng một chưởng vỗ chết Từ Khuyết.
- Sao?
Từ Khuyết ngơ ngác.
Lão ẩu cả giận nói:
- Ngươi đang nói bậy nói bạ cái gì, chuyện của đôi cẩu nam nữ kia, không có nửa điểm quan hệ với ta. Ta nói tới đại thù, là chỉ chuyện trăm năm trước bọn họ phục kích ta ở Luyện Nguyệt Cung!
- À! Hóa ra là như vậy! Hiểu lầm hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm!
Từ Khuyết nghe thế mới chợt hiểu, tỏ vẻ lúng túng.
Cũng khó trách hắn lại hiểu lầm, cuộc đối thoại của đôi nam nữ kia, quả thực đủ để đánh vỡ tam quan rất nhiều người.
Vào lúc này, lão ẩu lại lộ ra sát khí, nên rất khó để không hiểu lầm.
Không nghĩ tới náo loạn hơn nửa ngày, lão ẩu phát ra sát khí, là vì đôi nam nữ bên trong kia chính là người trăm năm trước đã mai phục nàng, như thế này cũng thực sự là oan gia ngõ hẹp rồi.
- Ngươi dự định phục kích ở đây?
Từ Khuyết hỏi.
Tuy rằng có thể cảm giác được hai người bên trong kia rất cường đại, nhưng lão ẩu trốn ở một bên phục kích như vậy, sợ rằng cũng sẽ không có hiệu quả thực chất.
- Làm sao? Ngươi cảm thấy có gì không thích hợp sao?
Lão ẩu nghi ngờ nói.
- Đương nhiên là không thích hợp rồi, ngươi phục kích như vậy sẽ vô dụng.
Từ Khuyết trợn mắt nói.
Lão ẩu nghe xong lại có chút bối rối.
Dù sao đến cảnh giới này như bọn họ, chiến thuật phục kích này bình thường đều vô dụng, chỉ có thể thừa dịp đối thủ không chú ý mà ra tay, chiếm trước tiên cơ.
Năm đó cũng bởi vì nàng nhất thời không chú ý, bị người đánh một chưởng từ phía sau, sau đó lại phải đồng thời nghênh chiến mấy đối thủ.
Nếu không phải bị một chưởng kia, lấy thực lực đỉnh cao của nàng hoàn toàn có thể ứng phó với những người kia, nhưng bởi vì một chưởng này khiến nàng bị thương, không thể khôi phục trong thời gian ngắn, cứ tuần hoàn như thế, cuối cùng nàng mới bị trọng thương.
Vì thế lần này, nàng mai phục ở đây, chính là muốn ăn miếng trả miếng, báo thù năm đó, nhưng không nghĩ tới Từ Khuyết lại nói đánh như thế lại vô dụng.
- Phục kích, chính là chú trọng một đòn tất sát, thừa dịp đối thủ không chú ý, một chiêu lấy tính mạng của đối phương.
Lúc này, Từ Khuyết nghiêm chỉnh giảng giải.
Lão ẩu trợn tròn mắt, thừa dịp đối thủ không chú ý đánh một chiêu chí mạng? Ngươi đang làm mơ giữa ban ngày đấy à?
Đây chính là chiến đấu giữa Bán Tiên cảnh cùng Nhân Tiên cảnh, không phải chiến đấu giữa phàm nhân chỉ cần dùng một dao găm là có thể giải quyết.
- Hả? ngươi có đang nghe hay không, lại còn bày vẻ xem thường thế, nói thật cho ngươi biết, năm đó ta cũng là cao thủ trong giới phục kích, kiểu phục kích này của ngươi vốn là trò đùa.
Từ Khuyết lắc lắc đầu, vẻ mặt tràn đầy vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Lão ẩu bất đắc dĩ thở dài nói:
- Vương Đại Chùy, ngươi vẫn lui về sau trốn đi, chiến đấu giữa Bán Tiên cảnh cùng Nhân Tiên cảnh, ngươi không thể lý giải.
- Ngươi nói đi đâu thế, hiện tại ta cùng ngươi nói về chuyện phục kích, không liên quan tới cảnh giới, phục kích không phân cảnh giới có hiểu hay không?
Từ Khuyết trợn mắt nói.
Lão ẩu bị làm phiền đến phát giận, cười lạnh nói:
- Phục kích không phân cảnh giới? Tốt lắm, ngươi phục kích một lần cho lão thân nhìn xem.
- Ta nhổ vào, ngươi nghĩ ta ngốc à, làm việc miễn phí cho ngươi? Nhưng cân nhắc đến tình huống hiện tại có chút đặc thù, phục kích cho ngươi xem cũng không thành vấn đề, nhưng hình thức dạy học một kèm một thế này, ta muốn thu phí.
Từ Khuyết cười nói, cuối cũng đã lộ ra đuôi cáo.
Một chuyến này ngoại trừ hắn muốn chút tro cốt, chính là ôm ý nghĩ lừa bịp mà đến, có thể lừa được cái gì thì lừa cái đó.
Bất luận là hoa lộ vạn năm, hay là bảo vật trên người lão ẩu này, có bao nhiêu thì hắn đều muốn bấy nhiêu, dù sao lão ẩu là tồn tại Nhân Tiên cảnh, nói không chừng có thể thu được vài món Tiên Khí từ trên người nàng đây.
- A, nếu như ngươi thật sự có thể phục kích thành công, như lời ngươi nói một đòn trí mạng, thì lão thân sẽ thật sự trả tiền theo ngươi học tập.
Lão ẩu cười lạnh nói, vẻ mặt khinh bỉ.
Không phải nàng không tin Từ Khuyết, mà là lời Từ Khuyết nói quả thực quá hoang đường, kẻ ngu mới tin.
Một thiếu niên Hợp Thể Kỳ đỉnh phong, lại muốn phục kích hai tên cường giả Bán Tiên cảnh, mấu chốt là còn muốn một đòn trí mạng, làm sao có thể?
Tuy nàng có cảnh giới Nhân Tiên cảnh, dù thương thế đã hoàn toàn khỏi hẳn, nhưng cũng không dám bảo đảm như thế.
Vì thế lời Từ Khuyết nói, theo lão ẩu thì đó hoàn toàn là chuyện cười.
Nhưng con ngươi Từ Khuyết lại toả hào quang, vui vẻ nói:
- Quá tuyệt, ta rất thích hợp tác cùng loại người thẳng thắn như ngươi, đôi nam nữ kia cũng sắp đi ra, chúng ta mau mau bàn chuyện học phí, ngươi là định dùng thịt trả hay là dùng vật trả? Trả theo giai đoạn hay một lần trả hết?
Bạn cần đăng nhập để bình luận