Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 680: Kỳ Lân Lão Tổ Chính Là Ngươi

Tử Hà tiên tử?
- Ta x...
Từ Khuyết không khỏi tặc lưỡi, tên gọi này thực sự quá mạnh.
Nhưng kỳ thực cũng không sai, người ta thân là Phong chủ Tử Hà Phong, dung mạo lại xinh đẹp, được gọi là Tử Hà tiên tử cũng bình thường.
- "Không sai, năm đó đúng là có không ít đăng đồ tử vẽ chân dung sư tôn ta, có vài bức truyền lưu thế gian là chuyện bình thường.
Đoạn Cửu Đức gật đầu, đáp lại Liễu Tĩnh Ngưng.
Liễu Tĩnh Ngưng ngơ ngác, đôi mắt đẹp hơi trợn to:
- Lẽ nào lúc trước tiền bối nói tới đều là thật sự? Tử Hà tiên tử vẫn còn sống?
- Phí lời, sư tôn ta năm đó mạnh mẽ biết bao, đời này ta ngoại trừ phục Kỳ Lân lão tổ, còn lại chỉ phục sư tôn ta.
Đoạn Cửu Đức nghiêm nghị nói.
Liễu Tĩnh Ngưng sửng sốt một hồi, mới gật gật đầu, cảm khái nói:
- Xem ra thế gian có rất nhiều lời đồn đều là thật sự, vốn chúng ta đều cho rằng Uy Vũ Tông chỉ một tông phái bịa đặt, bao gồm cả Tử Hà tiên tử, đều là thế nhân bịa ra, không nghĩ tới đều là sự thật.
- Có ý gì? Lẽ nào Uy Vũ Tông còn là giả?
Từ Khuyết nhất thời kinh ngạc, tuy rằng hắn chưa từng nghe nói tới Uy Vũ Tông, nhưng theo lý mà nói, nếu như tông phái này thật sự cường đại, không thể không có danh tiếng gì, lại càng không thể bị lầm tưởng là bịa đặt ra được.
- Không phải như vậy, nguyên nhân chủ yếu là những năm này thực lực ở Tu Tiên Giới giảm quá nhiều, thiên địa quy tắc tựa hồ cũng không hoàn chỉnh, vô số cường giả lần lượt ngã xuống, dẫn đến rất nhiều chí bảo cùng pháp quyết, thậm chí là một ít lịch sử truyền thừa đều biến mất theo thời gian. Vì thế mấy ngàn năm qua, toàn bộ Tu Tiên Giới xuất hiện một vết đứt gãy, thế gian truyền lưu rất nhiề vật có quan hệ với thời đại kia, nhưng đều không thể kiểm tra độ chân thực.
Liễu Tĩnh Ngưng lắc đầu nói.
Vẻ mặt Đoạn Cửu Đức cô đơn, thở dài nói:
- Những thứ này đều là nguyên nhân thứ yếu, trọng điểm là năm đó có cừu địch tới cửa, Huyết Đồ Uy Vũ Tông, Uy Vũ Tông toàn lực chống trả, tử thương vô số, cuối cùng chỉ có thể lựa chọn phong sơn khóa tông mới có một con đường sống, nhưng từ đây cũng bị cấm cố ở bên trong bí cảnh, mãi đến lúc bị thế nhân lãng quên.
- Quả nhiên, tông phái này quá yếu rồi.
Husky lập tức cười nhạo nói.
Đoạn Cửu Đức trừng nó một chút, hừ lạnh nói:
- Tiểu cẩu tử, ngươi đừng quá kiêu ngạo, năm đó Uy Vũ Tông của ta ở Tu Tiên Giới cũng là một trong những bá chủ, so với Khương gia Cung gia bây giờ còn cường đại hơn vô số lần, ở trước mặt Uy Vũ Tông, Khương gia chỉ có thể coi là giun dế.
- Thế mà các ngươi vẫn bị diệt môn.
Husky đáp.
- Má!
Đoạn Cửu Đức á khẩu không trả lời được, chỉ có thể mắng một câu.
Liễu Tĩnh Ngưng cũng trầm mặc, tuy rằng nàng thật sự tò mò năm đó đã xảy ra chuyện gì, nhưng Uy Vũ Tông đã trở thành quá khứ, nàng biết rất ít, muốn hỏi cũng không thể nào hỏi, lại thật không tiện để Đoạn Cửu Đức nói lại một lần.
Ngược lại là Từ Khuyết, đối với thân phận Husky càng thêm hiếu kỳ, mở miệng hỏi:
- Năm đó các ngươi bị diệt môn, vì sao Kỳ Lân lão tổ của các ngươi không ra giúp đỡ?
- Ngất, tiểu tử ngươi ngốc sao, khi chúng ta bị diệt môn, Tông chủ Uy Vũ Tông đã là truyền nhân thứ sáu mươi tám, Kỳ Lân lão tổ đã sớm không còn ở giới này, làm sao có khả năng xuất hiện.
Đoạn Cửu Đức liếc mắt nói.
Từ Khuyết cười cợt:
- Vậy ngươi có nghĩ tới hay không, Kỳ Lân lão tổ của các ngươi có khả năng đã chuyển thế? Cũng không phải là thành tiên rời đi.
- Chuyển thế? Nói đùa, dựa theo bản chép tay ghi chép trong tông môn, năm đó Kỳ Lân lão tổ vô địch cả thế gian, mạnh mẽ biết bao, làm sao lại cần chuyển thế?
Đoạn Cửu Đức ngạo nghễ nói.
Liễu Tĩnh Ngưng lại mở miệng nói:
- Đoạn tiền bối, kỳ thực có bản sách cổ cũng nhắc qua Kỳ Lân lão tổ, nhưng bên trong nói là vị Kỳ Lân lão tổ kia đắc tội vô số người, cuối cùng bị đuổi giết mới mất tích.
- Nói bậy nói bạ, khẳng định là có người ghen tỵ với Kỳ Lân lão tổ mới nói xấu như vậy!
Đoạn Cửu Đức mí mắt giật giật, lúc nói lời này có chút vô lực, giống như cũng biết những tin đồn này, nhưng không muốn thừa nhận.
Trong lòng Từ Khuyết lại càng thêm hồi hộp, nếu là như vậy, ngược lại càng thêm chứng minh năm đó Husky có khả năng thực sự là vị Kỳ Lân lão tổ kia, bởi vì cái miệng muốn ăn đòn của nó, đi đâu cũng có thể đắc tội người.
Ầm!
Lúc này, bên trong cabin đột nhiên chấn động một chút, chiếc máy bay chiến đấu đã theo cây cầu ánh sáng kia, vọt qua thác nước nghịch lưu, bỗng nhiên va vào một màn chắn.
Sau một khắc, cảnh tượng trước mắt rực rỡ hẳn lên.
Vô số ngọn núi cao chót vót xuất hiện, nhưng những kiến trúc trên núi đâu đâu cũng có dấu vết sụp đổ liên miên, dường như đã thành phế tích, nhưng cũng chứng minh nơi này thật sự từng có một tông phái tồn tại.
- Đã đến bí cảnh tầng thứ ba, nơi này chính là vị trí tông môn Uy Vũ Tông năm đó, nhưng đáng tiếc cảnh còn người mất.
Đoạn Cửu Đức phiền muộn thở dài nói.
Husky lại trợn to hai mắt, khó có thể tin:
- Tiên sư nó, sao có thể? Bản thần tôn năm đó đến đây, nơi này không phải như vậy. Kỳ Lân lão tổ của các ngươi thật là một kẻ khốn nạn, song núi đẹp như vậy, lại làm thành dáng vẻ thế này.
Nói đến đây, Husky đột nhiên dừng một chút, sau đó kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng ra.
"Húuuu!"
- Tiên sư nó, Uy Vũ Tông các ngươi là phường giặc cướp táng tận thiên lương, toà bảo khố kia là năm đó bản thần tôn phát hiện. Các ngươi lại đào nó lên!
Husky chỉ vào một vùng phế tích, tức giận hô.
Lần này nó tích cực muốn đến bí cảnh như vậy, cũng là vì nhớ tới năm đó đã tới nơi này, phát hiện một toà bảo khố, vì thế nhớ mãi không quên, bây giờ nhìn thấy bảo khố biến thành phế tích, nhất thời không chịu được.
Khóe miệng Từ Khuyết lại hơi giật một cái, có một suy đoán to gan.
Năm đó rất có khả năng chính là Husky tiến vào bí cảnh, phát hiện bảo khố, liền chiếm lấy nơi này, khai tông lập phái, sau đó lại đắc tội với người, bị đuổi giết mất tích, liên luỵ tới toàn bộ tông phái, hơn nữa lấy tính cách của con hàng này, đã bỏ chạy thì chắc chắn sẽ không trở về, trực tiếp đi chuyển thế.
Nhưng dựa theo lời Husky nói, mỗi lần nó chuyển thế đều sẽ mất đi ký ức.
Có thể nó chỉ nhớ rõ lúc trước đã tới bí cảnh này, nhưng đã quên sau đó từng làm cái gì, nói không chừng bảo khố kia cũng là do nó tự mình đào ra.
- Thối lắm, toà bảo khố kia chính là Kỳ Lân lão tổ của chúng ta phát hiện, hơn nữa còn bị liệt vào cấm địa Uy Vũ Tông, chỉ có lão nhân gia người mới có thể đi vào... Ồ chờ chút, không đúng, ngươi làm sao biết chỗ kia là toà bảo khố?
Đoạn Cửu Đức giải thích một nửa, đột nhiên ý thức được chỗ không đúng, ngạc nhiên nhìn về phía Husky.
Husky tỏ vẻ tức giận:
- Bản thần tôn làm sao lại không biết? Bởi vì chỗ này chính là do bản thần tôn phát hiện, chỉ là không có cách nào mở ra, liền tạm thời rời đi, không nghĩ tới Kỳ Lân lão tổ của các ngươi đê tiện vô sỉ như vậy, đoạt mất cơ duyên của bản thần tôn.
- Thối lắm, miệng ngươi sạch sẽ chút đi, Kỳ Lân lão tổ anh minh thần võ, vô địch cả thế gian!
Đoạn Cửu Đức gầm lên.
Husky quát:
- Kỳ Lân lão tổ của các ngươi chính là đồ ngốc!
- Được rồi, Husky, ngươi đừng nói nữa.
Từ Khuyết không nhìn nổi, cười khổ che cái trán, mở miệng khuyên can.
Husky một mặt không phục, hai chân trước xoa lưng, ngạo kiều nói:
- Ta không, ta chỉ muốn nói, Kỳ Lân lão tổ là đồ ngốc, Kỳ Lân lão tổ thật tiện cách, Kỳ Lân lão tổ vô sỉ hạ lưu, bị người khác đuổi giết là đáng đời.
- Khụ, được thôi, ngươi vui vẻ là được rồi.
Từ Khuyết bất đắc dĩ nhún nhún vai, nói bổ sung:
- Thế nhưng có một câu, ta cảm thấy cần phải nói với ngươi. Có khả năng Kỳ Lân lão tổ kia chính là ngươi đấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận