Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1474: Đánh Y

- Chiếu theo tốc độ này, chỉ cần hơn nửa canh giờ, liền có thể thăng cấp thành công?
Tốc độ trái tim Từ Khuyết đập càng nhanh hơn.
Hắn rất chờ mong, sau khi hệ thống thăng cấp tiến vào phiên bản 11.0, sẽ là một loại biến hóa ra sao.
Tổng thể mà nói, phiên bản 10.0 lúc trước, đều chỉ có thể coi là hệ thống ở đời thứ nhất, nhưng sau khi tiến vào phiên bản 11.0, hệ thống sẽ đi vào hình thức đời thứ hai.
Cụ thể nó sẽ có biến hóa như thế nào, Từ Khuyết căn bản cũng không rõ ràng, nhưng lại hết sức chờ mong.
Nhớ lại lúc đầu, lúc còn chưa bước vào Bán Tiên cảnh, hệ thống mang đến cho hắn chỗ tốt quá lớn , khiến cho hắn một đường hát vang.
Nhưng sau này tốc độ lên cấp cảnh giới của hắn tăng nhanh, tác dụng của phiên bản hệ thống dần không theo kịp, thêm vào Từ Khuyết một lần theo đuổi bản thân mạnh mẽ, từ từ bỏ hệ thống xuống, mới phát hiện lúc đối mặt với cường giả có cảnh giới cao, bắt đầu không còn chút sức lực nào nữa.
Trên thực tế, lựa chọn của hắn cũng không sai, nếu như không phải là vừa vặn đụng tới thời điểm những Tiên Vương lão tổ này xuất thế, chỉ dựa vào thực lực bản thân hắn, đã đủ để vấn đỉnh cả tòa Thiên Châu rồi.
Nhưng bây giờ lại không xong, vô số Tiên Vương lão tổ xuất thế, thêm vào ở ngoài Thiên Châu còn có một Tiên Vân Châu nữa, cường giả san sát, càng có nhân vật mạnh mẽ cấp độ Tiên Tôn cảnh cùng Tiên Đế, khiến cho Từ Khuyết thực sự cảm thấy hữu tâm vô lực.
Vì thế, hắn không thể không một lần nữa bắt đầu dùng hệ thống, để hệ thống thăng cấp tới phiên bản 11.0, tiến vào giai đoạn thứ hai.
Mà trước mắt, đối mặt với uy hiếp của ba vị Tiên Vương, Từ Khuyết chỉ có hai lựa chọn.
Hoặc là để Tử Hà tiên tử gọi Đạo Thân về để dung hợp, một bước bước vào Tiên Tôn cảnh, để nàng ra tay giải quyết nguy cơ này.
Hoặc là đem vận mệnh làm tiền đặt cược một làn, đánh cược phiên bản 11.0 của hệ thống có thể mang đến đột kích ngược mạnh mẽ.
Theo lý mà nói, biện pháp trước mới là ổn thỏa nhất.
Nhưng Từ Khuyết không muốn làm như vậy, bởi vì sự tồn tại của hệ thống, khiến cho hắn cảm thấy còn không đến mức cùng đường mạt lộ phải làm đến một bước này.
Đoạn Cửu Đức đã nói rõ, Tử Hà tiên tử bây giờ cũng không phải là thực lực chân chính, kể cả năm đó toàn phái Uy Vũ Tông di chuyển, Tử Hà tiên tử cũng là vì Đạo Thân, mới ở lại.
Nàng ở bên trong di chỉ Uy Vũ Tông, một thân một mình vượt qua năm tháng dài đằng đẵng, chịu đựng cô độc vô số năm luân hồi, trước sau không muốn dung hợp Đạo Thân.
Rất rõ ràng, con đường của nàng không giống với những người khác, nàng đang để Đạo Thân lớn mạnh, cũng đang khiến bản thân mạnh mẽ, lúc Đạo Thân cùng bản thân đều tu luyện đến viên mãn, hai người quy nhất, liền có thể nước chảy thành sông, một bước một bước, thành tựu cảnh giới Tiên Đế.
Một khi nàng hoàn thành dung hợp trước, vậy tất cả sẽ là kiếm củi ba năm thiêu một giờ, lấy thực lực trước mắt của Tử Hà tiên tử, sau khi dung hợp Đạo Thân, nhiều nhất cũng chỉ có thể trở thành Tiên Tôn, cách cảnh giới Tiên Đế còn rất xa xôi.
Vì đối phó với ba vị Tiên Vương, có cần thiết phải hy sinh lớn như thế không?
Không đáng giá!
Từ Khuyết tình nguyện mạo hiểm đánh cược một lần, cũng không muốn tất cả tâm huyết vô số năm qua của Tử Hà tiên tử bị uổng phí, dù cho Tử Hà tiên tử rất kiên định cho thấy nàng không để ý, Từ Khuyết không muốn.
- Tuyền Nhi, ngươi nghĩ biện pháp phá tan phong ấn, trận chiến này, ta phải tự mình đến.
Từ Khuyết nhìn về phía Tử Hà tiên tử, thần sắc bình tĩnh nói.
- Tại sao?
Tử Hà tiên tử hơi nhíu mày, có chút không hiểu.
Dưới cái nhìn của nàng, nàng nguyện ý làm ra loại hi sinh này, Tiên Đế cảnh giới, ở trong mắt của nàng còn kém rất rất xa Chí Tôn Bảo, còn kém rất rất xa Từ Khuyết.
Nhưng mà nàng không hiểu, tại sao Từ Khuyết lại không muốn tiếp thu trả giá này của nàng.
- Ha, nếu như ta cho ngươi biết tại sao, ngươi sẽ ngoan sao? Sẽ nghe lời ư?
Trên mặt Từ Khuyết hiện lên nụ cười bỉ ổi mang tính tiêu chí biểu trưng kia.
- Sẽ!
Tử Hà tiên tử hờ hững gật đầu.
- Tốt lắm, ngoan, nghe lời, đừng hỏi nhiều như vậy, làm theo lời ta nói đi.
Từ Khuyết vỗ vỗ đầu của nàng, cười tủm tỉm nói, đi về phía trước.
Tử Hà tiên tử lập tức ngẩn ra, há mồm muốn nói cái gì.
Nhưng lúc này, Từ Khuyết lại truyền âm vang lên bên tai nàng:
- Tin tưởng ta, Tuyền Nhi, đối phó ba tên Tiên Vương này, không đáng để ngươi làm ra hi sinh lớn như vậy, bằng không cho dù thắng, ta cũng cảm thấy đau lòng. Từ Khuyết ta, từ trước đến giờ không làm chuyện lỗ vốn, dù cho có vứt đi tính mạng, ta cũng phải cược một lần.
Tử Hà tiên tử nghe vậy, không khỏi thu lời sắp nói ra trở về.
Nhìn Từ Khuyết hướng về phía trước bước đi, nàng khẽ gật đầu, lựa chọn nghe lời.
Từ nơi sâu xa, nội tâm Từ Khuyết có một luồng tự tin.
Loại tự tin này, đến từ tín nhiệm đối với hệ thống.
Hắn luôn cảm thấy hệ thống ở giai đoạn thứ hai, sẽ khác nhau, sẽ mang đến cho hắn sức mạnh càng thêm phi phàm, hắn tin tưởng cái trực giác này.
- Hệ thống à hệ thống, đừng làm cho ta thất vọng đấy, tuy rằng lần này ta đánh cược không có chương pháp gì, không hề nắm chắc, nhưng. . . từ lúc mới bắt đầu, tất cả những thứ này chính là ngươi mang cho ta, bây giờ ta liền đem tất cả những thứ này, đều đặt ở trên người ngươi.
Từ Khuyết nhìn giao diện hệ thống trước mắt, nhìn tiến độ thăng cấp chầm chậm này, trong lòng cảm thán.
Nhưng rất nhanh, khóe miệng của hắn cũng hơi nhếch lên một vệt ý cười:
- Nhưng mà, khà khà, cho dù đánh cược sai, nhưng cũng không đến mức thua trắng, dù sao lão tử còn có một cái đại sát khí chưa lấy ra đây. Các ngươi tốt nhất chớ chọc ta cuống lên, kể cả hệ thống nhà ngươi.
Nghĩ tới đây, Từ Khuyết bỗng nhiên ngẩng đầu lên, trong ánh mắt bắn toé ra một tia tàn nhẫn, khóe miệng nhếch lên một nụ cười gằn.
Hắn giơ tay lên, đối mặt với ba vị Tiên Vương của Thánh Tông cùng Thiên Cung Thư Viện, ngoắc ngoắc đầu ngón út:
- Đến, bản bức thánh ngày hôm nay liền cùng ba người các ngươi vui đùa một chút, xem xem ai có thể sống đến cuối cùng.
"Rào!"
Trong nháy mắt toàn trường ồ lên một trận.
Tất cả mọi người đều trợn to hai mắt, vô cùng ngạc nhiên.
Từ Khuyết quá tùy tiện, đối mặt với ba vị Tiên Vương, còn dám khiêu khích như thế, đồng thời còn không cho vị nữ tử Tiên Vương duy nhất kia ra tay?
Đây là muốn làm gì?
Lấy cảnh giới thực lực của Đại La Tán Tiên, đơn đấu với ba vị lão tổ Tiên Vương cảnh?
- Sẽ không phải là hắn còn có thể gọi thiên kiếp tới nữa chứ?
- Không thể nào, lão tổ của Thánh Tông không phải đã nói rồi sao, hắn ở Thiên Sát Thành đã kết thúc Độ Kiếp, không có lý do gì nhanh như vậy lại có thể tiếp tục Độ Kiếp.
- Ta cũng cảm thấy không thể.
- Vậy tại sao hắn lại tự tin như thế? Dám hướng về ba vị Tiên Vương lão tổ tuyên chiến?
Rất nhiều người đều nhíu mày, tỏ vẻ không rõ.
Dù cho là bọn Khương Hồng Nhan, Liễu Tĩnh Ngưng cùng Mạc Quân Thần, giờ phút này sắc mặt cũng nghiêm nghị.
Từ Khuyết tuy rằng không hề nói gì, nhưng hành động của hắn đã cho thấy tất cả.
Cái tên này, muốn một mình giải quyết chuyện này, không hi vọng bọn họ nhúng tay vào, mà nếu bọn họ nhúng tay vào, cũng không có bất kỳ tác dụng gì.
- Hình như Khuyết ca quyết tâm rồi.
Husky thầm nói.
- Ha, yên tâm đi, tiểu tử này không chừa chút hậu chiêu sẽ không dám làm như vậy, vừa nãy lão đầu ta tính một quẻ một lần nữa, kết quả của quái tượng có chút quỷ dị, tất cả tiền đồng đều đứng lên, mẹ nó!
Đoạn Cửu Đức gãi đầu nói.
- Đậu phộng, đây là tính không ra à?
Husky trợn mắt lên.
- Ngươi biết cái gì, tính không ra sẽ không như vậy, ngược lại đây là tượng trưng, chuyện phát sinh kế tiếp, là ở giữa hung và cát, chúng ta tốt nhất là đừng tùy tiện nhúng tay vào, cần xem đúng thời cơ.
Đoạn Cửu Đức đáp.
Ầm!
Cùng lúc đó, Lý Huyền Kỳ đạp bước một cái, từ trên không trung hạ xuống, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Từ Khuyết.
- Từ Khuyết, cha ngươi năm đó ở Thiên Cung Thư Viện ta đi lừa gạt, lại sát hại vô số thầy trò của viện ta, món nợ này, ngươi phải làm thay hắn trả.
Lý Huyền Kỳ trầm giọng nói.
- Hừ, ta trả ngươi cái rắm!
Từ Khuyết cười gằn.
- Muốn chết!
Lúc này Lý Huyền Kỳ hừ lạnh một tiếng, trực tiếp thuấn thân lao tới chỗ Từ Khuyết.
Không có phí lời thêm, y lựa chọn trực tiếp ra tay, muốn tiêu diệt Từ Khuyết.
Hai vị Tiên Vương của Thánh Tông, ngược lại trên mặt mang theo ý cười âm u, ở một bên thờ ơ lạnh nhạt.
Mặc dù bọn họ cũng đã nghe nói tới sự tích của Từ Khuyết ở Thiên Sát Thành, vẫn hoàn toàn tự tin như cũ, không cho là Từ Khuyết không có thiên kiếp, còn có thể có kỳ tích gì xuất hiện.
Trên thực tế, cũng đúng là như thế.
Lúc Lý Huyền Kỳ xuất hiện ở trước mặt Từ Khuyết, Từ Khuyết thậm chí không có cách nào kịp làm ra phản ứng gì.
Luận thực lực, hắn xác thực còn không sánh được với Tiên Vương.
Bất kể là tốc độ hay là sức mạnh, đều cách biệt nhau quá xa.
Giữa Đại La Kim Tiên và Tiên Vương, có chênh lệch không thể vượt qua, huống chi Từ Khuyết mới chỉ là Đại La Tán Tiên.
"Ầm!"
Cùng với một tiếng vang thật lớn, Lý Huyền Kỳ vẫn chưa hoàn toàn ra tay, chỉ dựa vào một cỗ nộ khí mang theo áp lực ngập trời, tựa như một ngọn núi lớn, đập ầm ầm lên trên người Từ Khuyết.
Cả người Từ Khuyết bị chấn động đến mức liên tiếp lui về phía sau, sắc mặt có chút tái nhợt.
- Quả là thế! Nếu không phải là thiên kiếp trợ giúp ngươi, ngươi đã chết ở Thiên Sát Thành từ lâu!
Lý Huyền Kỳ thấy cảnh này, nở nụ cười lạnh.
Hai vị Tiên Vương của Thánh Tông, cũng giống như là sớm có dự liệu, ý cười trêu tức trên mặt càng nồng nặc hơn.
- Ngươi xác định sao?
Con ngươi của Từ Khuyết lại híp lại, nở nụ cười, giơ tay lên.
Ở dưới ánh mặt trời chiếu tới, năm ngón tay của hắn giống như có vài sợi tơ bé nhỏ, óng ánh trong sáng, nối liền mấy cái nhẫn trữ vật.
Vị trí của những nhẫn trữ vật kia bố trí vô cùng xảo diệu, tất cả đều rơi vào bên cạnh Lý Huyền Kỳ, hình thành một cái Khốn Sát Trận giản dị loại nhỏ.
- Không ổn!
Lý Huyền Kỳ tựa hồ ý thức được cái gì, lúc này mặt biến sắc, đang muốn rút đi.
Nhưng mà vài sợi tơ bé nhỏ trong tay Từ Khuyết này, đột nhiên hừng hực sáng lên, phóng ra ánh sáng.
"Ầm ầm!"
Bên trong tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, trong nháy mắt tất cả nhẫn trữ vật bên cạnh Lý Huyền Kỳ nổ tung.
Từng đoá từng đoá Hỏa Liên chói mắt, từ trong nhẫn trữ vật dâng trào ra.
Tam sắc Hỏa Liên, lục sắc Hỏa Liên, cuối cùng là cửu sắc Hỏa Liên, một đóa liên tiếp một đóa đều bị nổ tung.
Biển lửa đầy trời, ánh sáng óng ánh, nhiệt độ nóng bỏng, trong khoảnh khắc nuốt chửng Lý Huyền Kỳ vào bên trong.
- Husky, Đoạn Cửu Đức, đánh y, đánh chết y!
Gần như cùng lúc đó, Từ Khuyết hét lớn một tiếng, tay cầm Tử Kim Bức Vương Côn, trực tiếp xông lên trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận