Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1066: Khuyết Ca Trâu Bò!

Thanh Đằng Thư Viện sở dĩ được gọi là Thanh Đằng Thư Viện, chính là bởi vì bên trong thư viện có một cây Thanh Đằng tương đối nổi tiếng, mỗi một sợi thanh đằng đều là dược liệu quý giá, có thể dùng để luyện chế tiên đan.
Dù cho là Thanh Đằng cấp bậc bán phẩm, giá trị ở trên Lâm Tiên Giới cũng không hề nhỏ.
Thanh Đằng Thư Viện đưa ra cái giá này, giống như là đã định một cái giá sàn, khiến hai đại thư viện khác không có cách nào đưa ra giá tiền thấp hơn so với cái giá này!.
Tiên sinh của Cửu Hà Thư Viện nhíu nhíu mày, sau khi chần chờ một lát, rốt cục cắn răng nói:
- Chờ một chút, Cửu Hà Thư Viện ta đồng ý bỏ ra một bình Cửu Hà Thánh Thủy, cộng thêm 20 ngàn Linh Tinh, để đổi lấy nước hoa!
Cửu Hà Thánh Thủy cũng là sản phẩm có tiếng của Cửu Hà Thư Viện, không phân cấp bậc, tương tự là dùng để luyện chế tiên đan, là bảo bối tăng cao chất lượng cấp bậc của tiên đan, dù cho là một bình, giá trị cũng không hề kém bán phẩm Thanh Đằng một chút nào.
- Hai vị thực sự là thật là bạo tay.
Một ông lão của Đông Thắng Thư Viện, sắc mặt khó coi nở nụ cười.
Bên trong tam đại thư viện liền chỉ có Đông Thắng Thư Viện bọn họ là không có sản phẩm gì có danh tiếng, đều dựa cả vào thực lực để chống đỡ, xâm nhập vào tam đại.
Nhưng như thế không có nghĩa là bọn họ sẽ chịu thua, dù cho là không có đặc sản gì, trên người bọn họ cũng có lượng lớn Linh Tinh.
- Từ Khuyết, Đông Thắng Thư Viện ta lấy mười vạn Linh Tinh, thêm vào một viên bán phẩm Ttiên đan, đổi lấy nước hoa của ngươi!
Ông lão của Đông Thắng Thư Viện sức lực mười phần nói.
Mười vạn Linh Tinh thêm vào một viên bán phẩm tiên đan, giá trị cũng không kém gì bán phẩm Thanh Đằng hoặc Cửu Hà Thánh Thủy.
Từ Khuyết thấy bọn họ đều đã ra giá xong, trực tiếp liền chọn đều không cần chọn, lúc này gật đầu nói:
- Được, điều kiện của tam đại thư viện các ngươi đưa ra ta đều rất hài lòng, có thể trao đổi.
Nói xong, tay Từ Khuyết trực tiếp kéo về một cái, kéo hơn trăm vạn con Phệ Thiên Ma Văn về, chuẩn bị tiến hành giao dịch.
Mọi người ở đây trong nháy mắt đều ngạc nhiên, nguyên bản còn tưởng rằng Từ Khuyết chỉ là đùa giỡn, không nghĩ tới con hàng này lại thật sự là muốn tiến hành giao dịch.
- CMN, tiểu tử, đều đã lúc nào rồi, ngươi còn muốn phát tài?
- Loại tài này không thể phát nha, nếu như ngươi giao nước hoa cho bọn họ, Phệ Thiên Ma Văn liền vô dụng đối với bọn họ rồi.
Husky cùng Đoạn Cửu Đức trừng mắt hô.
Tông chủ Cực Nhạc Tông cũng vội rồi, mở miệng khuyên nhủ:
- Từ tiểu hữu, đừng kích động, phải chống cự lại mê hoặc.
- Không sao cả, ta có tấm lòng từ bi, cũng không muốn dùng Phệ Thiên Ma Văn để giết người, chuyện này thực sự là quá không nhân đạo.
Từ Khuyết khoát tay áo một cái, ra vẻ lòng dạ từ bi nói.
Khóe miệng của mọi người lập tức co giật, suýt chút nữa muốn nhổ cho hắn một ngụm nước miếng.
Ngươi còn không thấy ngại nói có lòng từ bi?
- Từ Khuyết, ngươi muốn giao dịch như thế nào?
Lúc này, người của tam đại thư viện nhìn về phía Từ Khuyết hô.
Bọn họ biết rằng nước hoa này là nhất định phải mua lại, dù không có Phệ Thiên Ma Văn, bọn họ cũng cảm thấy vụ giao dịch này không thiệt thòi.
- Không phải là các ngươi có cái truyền tống trận cỡ nhỏ sao, truyền tống đồ vật đi ra, ta cũng truyền tống nước hoa đi vào.
Từ Khuyết cười híp mắt nói, tiện tay đánh ra một đạo pháp ấn, dễ như ăn cháo phá tan tòa khốn trận nhỏ đang nhốt Liễu Tịnh Ngưng cùng mọi người Cực Nhạc Tông bên kia.
Dưới khốn trận của bọn họ, chính là một cái truyền tống trận cỡ nhỏ.
Người của đại thư viện thấy thế, cũng không do dự nữa, trực tiếp gật đầu đồng ý với loại phương thức giao dịch này.
Thế là trận giao dịch mang tính chất vơ vét này được tiến hành thuận lợi.
Ngoài ý muốn chính là, sau khi hai bên lấy được đồ vật, lại đều rất hài lòng, hơn nữa cũng không hề phát sinh chuyện gì mờ ám.
Điều này làm cho mọi người ở đây nhìn thấy có chút ngơ ngác, thầm nói là không khoa học, Từ Khuyết không chơi xấu, đây vẫn còn là Từ Khuyết sao?
- Đoạn lão đầu, ngươi thấy như thế nào? Tiểu tử này không đúng rồi!
Husky ngờ vực xông lên chỗ Đoạn Cửu Đức hỏi.
Đoạn Cửu Đức lắc lắc đầu:
- Lão đầu ta xem cũng không hiểu, chiêu trò bẩn thỉu của tiểu tử này quá nhiều, đoán không ra.
Từ Khuyết thì lại tỏ ra vẻ vui mừng, kiểm tra đồ vật trong tay, nhìn tới Thanh Đằng linh khí nồng nặc, một bình nước sông trong sáng lấp lánh, cùng với hơn mười vạn Linh Tinh.
- Tiểu bại hoại, ngươi lại đang mưu đồ cái gì thế?
Liễu Tịnh Ngưng cất bước đi tới bên cạnh hắn, con ngươi mang theo một ít vẻ giảo hoạt, tựa như cười mà không phải cười nhìn Từ Khuyết.
Lấy sự hiểu biết của nàng đối với Từ Khuyết, chắc chắn là tên này sẽ không đơn giản buông tha đám Tiên Nhân kia như vậy.
- Ta còn có thể mưu tính cái gì được, ta là một thương nhân nghiêm chỉnh. Làm chuyện làm ăn đều có lương tâm, chưa bao giờ bẫy người.
Từ Khuyết lúc này ưỡn thẳng ngực nói.
Hắn càng nói như vậy, Liễu Tịnh Ngưng cùng mọi người càng cảm thấy rằng chuyện này không đơn giản, khẳng định là tên này có hậu chiêu.
"Ầm!"
Lúc này, Từ Khuyết đột nhiên thu hồi những Thanh Đằng cùng Linh Tinh kia, lần thứ hai thúc giục hơn trăm vạn Phệ Thiên Ma Văn kia, trực tiếp nhét vào bên trong trận pháp.
Lúc này mí mắt của mọi người đều giật lên.
Cường giả của tam đại thư viện trong khốn sát trận cũng biến sắc.
- Từ Khuyết, ngươi làm gì thế?
- Chúng ta đều đã giao dịch cùng ngươi rồi, ngươi còn muốn thế nào nữa?
Một tên cường giả tức giận quát lên.
Từ Khuyết tỏ vẻ vô tội trừng mắt nhìn:
- Không có gì, giao dịch thì giao dịch, trận chiến này vẫn phải đánh.
- Hừ!
Người của đại thư viện lập tức hừ lạnh, nhưng cũng không hề hoảng loạn, trực tiếp lấy nước hoa ra, phun lên trên người.
Bọn họ đã sớm kiểm tra những nước hoa này, bên trong cũng không có bất kỳ chất độc nào, tuy rằng không hiểu tại sao Phệ Thiên Ma Văn lại sợ thứ này, nhưng vừa rồi đã mua lại, nên dùng thì vẫn phải dùng.
Ầm!
Đúng như dự đoán, sau khi người của tam đại thư viện đều phun nước hoa lên người, trong nháy mắt hơn trăm vạn Phệ Thiên Ma Văn này giống như gặp quỷ, điên cuồng lùi lại, dùng sức hướng về biên giới trận pháp lùi lại, muốn chạy trốn.
Người của tam đại thư viện lập tức mừng lớn, trực tiếp bật cười.
- Ha ha, Từ Khuyết, ngươi đúng là ngu xuẩn ngớ ngẩn!
- Nguyên bản chúng ta còn rất sợ hãi đám Phệ Thiên Ma Văn này của ngươi, không nghĩ tới ngươi chỉ vì một chút Linh Tinh cùng dược liệu kia, lại dám phá hủy lá bài tẩy của mình đi!
- Đúng là ngốc hết thuốc chữa, đợi lúc chúng ta phá tan trận pháp, ép Túy Tiên Hương ra, ngươi nhất định sẽ phải trả gấp trăm lần!
Đám Tiên Nhân cười cực kỳ vui sướng, con mắt suýt chút nữa đều híp thành vầng trăng khuyết.
Khóe miệng của Từ Khuyết lại hơi nhếch lên, thuận thế thu hơn trăm vạn Phệ Thiên Ma Văn kia lại, nhốt lại vào trong Túi Linh Thú.
- Ha ha, không còn Phệ Thiên Ma Văn, ngươi còn có thể làm gì chúng ta hả?
- Giun dế sở dĩ là giun dế, chính là vì tầm mắt quá nhỏ, ánh mắt thiển cận!
- Đúng thật là buồn cười đến cực điểm! Ha ha ha!
Đám Tiên Nhân tiếp tục cười to, lấy ngôn ngữ để phát tiết tức giận trong lòng.
Mọi người ở đây cũng đều dại ra, Husky cùng Đoạn Cửu Đức cũng có chút choáng váng.
- Tiểu tử, ngươi bị điên rồi à? Bản thần tôn còn tưởng rằng ngươi đem nước hoa giả cho bọn họ, làm sao ngươi lại giao đồ thật ra?
- Xong xong, không còn Phệ Thiên Ma Văn, làm sao chống lại bọn họ được nữa?
Husky và Đoạn Cửu Đức liên tục lắc đầu.
Từ Khuyết vẫn cười không nói, sau khi thu hồi Túi Linh Thú, ánh mắt liền trực tiếp quan sát bốn phía, vừa như đang ngắm phong cảnh, vừa giống như đang đợi cái gì đó.
"Ong ong ong!"
Đột nhiên, không trung xa xa đột nhiên truyền đến một trận tiếng vang ong ong dày đặc, động tĩnh vô cùng lớn, bằng vào âm thanh đã có loại cảm giác khiến người ta tê cả da đầu.
- Ồ, chuyện gì thế này?
- Hình như có thứ gì đó đang bay đến.
- Là cái gì thế?
Mọi người ở đây đều nghe được động tĩnh, đều nhìn ra xung quanh.
Chỉ có Husky và Đoạn Cửu Đức sau khi sửng sốt một chút, giống như nhận ra khởi nguồn của thanh âm này, đột nhiên há to miệng.
- Đậu phộng!
- Đậu phộng x 2!
Một người một chó trực tiếp lộ ra vẻ mặt sùng bái nhìn về phía Từ Khuyết, khoa trương hô:
- Khuyết ca trâu bò!
Ầm!
Ngay sau đó, không trung phía xa hiện một đám bóng đen lớn, toàn thân tỏa ra ánh vàng óng ánh, số lượng thể tích vượt xa Phệ Thiên Ma Văn, mang theo một luồng khí thế bàng bạc làm người nghẹt thở, phô thiên cái địa bao phủ tới.
Trong khoảnh khắc, đám Tiên Nhân trong khốn sát trận cả người cứng đờ, vẻ mặt đột nhiên đọng lại, con ngươi nhanh chóng co lại, sợ hãi vạn phần kêu lên thành tiếng chói tai:
- Thánh Kim Giáp Phong?
Bạn cần đăng nhập để bình luận