Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1048: Không Cẩn Thận Ta Sẽ Chết Mất

- Hả? Đây là. . . Tiên Khí?
Mấy tên nam nữ trẻ tuổi thuộc Thanh Đằng Thư Viện, trong nháy mắt mở to hai mắt, nhìn chằm chằm đoạn kiếm gãy trong tay Từ Khuyết, trong mắt toát ra vẻ tham lam cùng kích động.
Tiên Khí, đây chính là Tiên Khí!
Dù bọn họ đã bước vào Bán Tiên cảnh nhiều năm, cũng không có cơ hội nắm giữ một bán phẩm Tiên Khí.
Thậm chí là ở trong Thanh Đằng Thư Viện, cũng không phải tất cả tiên sinh đều có một cái, Tiên Khí này đều dựa vào cơ duyên tạo hóa.
Mà hiện tại, một tiểu tử Độ Kiếp kỳ, lại ở ngay trước mặt bọn họ lấy ra một thanh Tiên Khí, đồng thời từ khí thế đoạn kiếm này, thanh kiếm này ít nhất cũng có cấp bậc trung phẩm!
Trung phẩm Tiên Khí, hơn nữa còn là binh khí, đây là khái niệm gì? Giống như hiện tại bọn họ chỉ có thực lực Bán Tiên cảnh, nhưng có binh khí cấp bậc trung phẩm Tiên Khí, cũng đủ để đấu một trận cùng cường giả Địa Tiên cảnh rồi.
Thời khắc này, mấy tên nam nữ trẻ tuổi Thanh Đằng Thư Viện ở đây đều động tâm, không thể giữ nổi bình tĩnh.
Nam tử tuấn lãng hô hấp dồn dập, ở đây luận thực lực thì y cao nhất, chuôi đoạn kiếm này xuất hiện, trực tiếp khiến y nổi lên dã tâm, thậm chí khiến y cảm thấy đây là sự quan tâm của trời cao đối với mình.
Ở một địa phương nhỏ trong Tu Tiên Giới, không chỉ gặp một được một nữ tử hoàn mỹ khiến người ta nghẹt thở, mà còn xuất hiện Tiên Khí, nhân sinh như thế còn cầu mong gì.
- Ôi ôi ôi, nhìn các ngươi từng người đều đỏ mắt lên toả ra ánh sáng kìa, thực sự là đáng yêu. Như thế nào, có phải là muốn cướp Tiên Khí của ta hay không? Đến đây đến đây!
Lúc này, Từ Khuyết vô sỉ cười nói, chủ động khiêu khích.
Trên thực tế đoạn kiếm gãy này vẫn như trước là cấp bậc bán phẩm, hơn nữa khó có thể chữa trị, dù có chữa trị, nhiều nhất cũng chỉ có thể khôi phục lại thành cấp bậc kạ phẩm thời kì đỉnh phong.
Nó không giống với đôi Phong Hỏa Luân kia, bản thân Phong Hỏa Luân là cấp bậc cực phẩm Tiên Khí, chỉ vì mất đi Khí Linh mới giáng cấp, mà đoạn kiếm gãy này dù hoàn chỉnh cũng chỉ là hạ phẩm, dù Kiếm Linh nhập vào trong đó, cũng là do bản thân sức mạnh của Kiếm Linh phát huy, không quan hệ đến đoạn kiếm này.
Vì thế Từ Khuyết rất rõ ràng, đám người kia chi sở dĩ thất thố như vậy, quá nửa là vì hiểu lầm đoạn kiếm gãy này thành Tiên Khí cấp bậc cao.
Nhưng hắn không biết, nếu đám người nam tử tuấn lãng biết đây là bán phẩm Tiên Khí, cũng vẫn thất thố như thế.
Bọn họ sống lâu như vậy, ngay cả bán phẩm Tiên Khí đều chưa từng chạm qua, sao có thể so với Từ Khuyết.
Từ Khuyết chính là có số mệnh nghịch thiên, ở một nơi như Thiện Ác thôn, gặp được dịp may, mới dễ dàng kiếm được nhiều Tiên Khí như vậy, theo bản năng xem bọn chúng thành những vật bình thường.
- Từ Khuyết, ngươi thật to gan!
Đột nhiên, sắc mặt nam tử tuấn lãng ngưng lại, lớn tiếng quát lên.
- Ồ? Ta làm sao?
Từ Khuyết giả vờ mơ hồ nói.
Nam tử tuấn lãng tỏ vẻ tức giận:
- Đoạn kiếm này chính là bảo vật của Thanh Đằng Thư Viện, mười năm trước bị tặc nhân trộm cắp, không nghĩ tới lại ở trong tay ngươi, còn không mau trả về!
Từ Khuyết vừa nghe, nhất thời vui vẻ.
Hắn nhớ rất rõ ràng, chủ nhân đoạn kiếm này là một tên kiếm tu, hơn nữa Tiên Khí này đi theo tên kiếm tu kia ít nhất hơn trăm năm, làm sao lại thành vật bị trộm của Thanh Đằng Thư Viện?
- Ồ? Còn có chuyện như vậy sao? Ta không biết nha! Đây là vật mà trên đường ta vô ý nhặt được, không nghĩ tới lại là vật bị mất trộm của Thanh Đằng thư viện các ngươi.
Từ Khuyết giả vờ kinh ngạc, lập tức lại đưa tay sờ soạng dưới khố.
- Chờ chút, lúc đó ta nhặt được mấy cái Tiên Khí cơ, các ngươi mau nhìn xem, những thứ này có phải là vật thất lạc của Thanh Đằng Thư Viện các ngươi không?
Nói rồi Từ Khuyết liên tiếp lấy ra đồ vật, đều là bán phẩm Tiên Khí lúc trước lừa được ở Thiện Ác thôn, lấy ra từng kiện một.
Đám nam nữ trẻ tuổi Thanh Đằng Thư Viện trực tiếp há hốc mồm.
Thanh Đồng Đăng!
Sát Huyết Đao!
Vô Ảnh Tác. . .
Toàn bộ đều là Tiên Khí, dù chỉ là bán phẩm, nhưng cũng coi là Tiên Khí.
"Híttt!"
Trong nháy mắt, mấy người hít một ngụm khí lạnh, ánh mắt nhìn về phía Từ Khuyết trở nên quái lạ.
Tên tiểu tử này rốt cuộc là ai?
Người điên hay kẻ ngu?
Rõ ràng chỉ có thực lực Độ Kiếp kỳ, nhưng trên người lại mang nhiều chí bảo như vậy?
Mấu chốt là con hàng này lại còn có gan dám ở ngay trước mặt bọn họ, lấy ra những Tiên Khí này.
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết trang bức thành công, thu được 18000 điểm trang bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết trang bức thành công, thu được 19000 điểm trang bức!
. . .
Liên tiếp vài lời thông báo của hệ thống vang lên trong đầu Từ Khuyết.
Khóe miệng Từ Khuyết hơi giương lên, lúc này mới lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Hiện tại đối với hắn mà nói, muốn giết mấy tên cường giả Bán Tiên cảnh này, quả thực quá dễ dàng, nhưng hắn không bỏ xuống sự nghiệp trang bức vĩ đại được.
Bất luận ở nơi nào, đối mặt với gian nan hiểm trở cỡ nào, trang bức đều không thể đình chỉ.
- Được rồi, kết thúc việc khoe khoang, chúng ta có thể chính thức đấu một trận.
Lúc này, Từ Khuyết đột nhiên vung tay lên, bá một thoáng, trực tiếp thu hồi những bán phẩm Tiên Khí kia vào kho hàng hệ thống.
Lúc này mấy tên nam nữ trẻ tuổi Thanh Đằng Thư Viện mới phục hồi lại tinh thần, hô hấp trở nên cực kỳ gấp gáp, cả người đằng đằng sát khí.
Đám cường giả Thiên Giác Ngưu tộc càng ngây người, tuy rằng bọn họ chưa từng chứng kiến Tiên Khí mạnh mẽ, tuy nhiên rõ ràng vật này là quý giá cỡ nào, Từ Khuyết lại có nhiều như vậy, quả thực quá yêu nghiệt.
Nhưng tài phú không lộ ra ngoài, Từ Khuyết lại lộ liễu như vậy, bọn họ càng chắc chắn Từ Khuyết chết chắc rồi.
Các bang chúng Tạc Thiên Bang càng tỏ vẻ vẻ phức tạp.
Nói như thế nào đây.
Nhìn thấy bang chủ lấy ra nhiều Tiên Khí như vậy, còn khiến những Tiên Nhân kia đều thay đổi sắc mặt, trong lòng bọn họ trừ khiếp sợ ra, còn có một chút kiêu ngạo.
Dù sao chuyện này chứng minh một chuyện là Tạc Thiên Bang có nhãn hiệu.
Nhưng ngay sau đó, chính là tràn đầy lo lắng.
Đạo lý mang ngọc có tội mọi người đều hiểu, ngươi có Tiên Khí không phải là sai, nhưng ngươi không có thực lực bảo vệ Tiên Khí, vậy thì ngươi sai rồi.
Bây giờ nhìn vài tên "Tiên Nhân" kia đều đỏ hai mắt, trong lòng bang chúng Tạc Thiên Bang đã triệt để nguội lạnh.
- Haiz! Nói thật, đây là lần thứ nhất ta đồng thời chính diện đối chiến nhiều cường giả Bán Tiên cảnh như vậy, áp lực rất lớn, vô cùng căng thẳng, tình cảnh khủng bố dị thường, làm không cẩn thận, ta có khả năng vài phút liền chết đi.
Lúc này, Từ Khuyết đột nhiên thở dài, một mặt phiền muộn.
Mọi người ở đây đều ngẩn ra, dồn dập nhìn về phía Từ Khuyết.
Bao gồm cả vài tên nam nữ Bán Tiên cảnh Thanh Đằng Thư Viện cũng hơi nhíu mày.
Cái gì gọi là có khả năng vài phút liền chết mất?
Ngươi rõ ràng chính là đang ở trong tình huống tuyệt vọng, chẳng lẽ còn tưởng rằng có một chút xíu phần thắng nào sao?
- Ta biết, ta chỉ có thực lực Độ Kiếp kỳ, kém các ngươi quá xa. Nhưng từ đầu đến cuối ta đều không hề tuyệt vọng, tại sao? Ta ngoại trừ lớn lên đẹp trai, còn là vì ta có một trái tim mạnh mẽ.
Nói đến đây, Từ Khuyết đột nhiên xoay người nhìn về phía bang chúng Tạc Thiên Bang, mạnh mẽ nói:
- Ngày hôm nay các ngươi đều nhìn kỹ cho ta, người Tạc Thiên Bang ta, không có loại nhát gan, không có sợ hãi, dù ngày hôm nay ta thua, cũng phải đứng chết! Còn nhớ bang quy Tạc Thiên Bang chúng ta không?
Từ Khuyết bỗng nhiên hét lớn:
- Sinh tử coi nhẹ!
Hơn mười bang chúng Tạc Thiên Bang đều chấn động, phảng phất như hiểu rõ cái gì.
Hóa ra bang chủ không ngốc, hắn làm như thế, chỉ là muốn chứng minh hắn không sợ chết, không phải quỷ nhát gan, chứng minh nam nhi Tạc Thiên Bang đều là hán tử thẳng thắn cương nghị.
Dù là tình huống tuyệt vọng, hắn vẫn như trước muốn chết một cách hào hiệp, giống như vẻ tiêu sái năm đó của hắn.
Trong phút chốc, viền mắt các bang chúng Tạc Thiên Bang đều ướt át, há mồm hô lớn:
- Không phục liền đánh!
- Rất tốt! Giết!
Từ Khuyết quát to một tiếng, ngón tay bỗng nhiên quét về phía trước.
"Vèo!"
Hai sợi lưu quang đột nhiên từ ngón tay hắn bắn ra, bắn xuống dưới chân hắn, khiến cả người hắn tách khỏi mặt đất.
Mọi người thoáng sửng sốt một chút, lúc này mới nhìn rõ dưới chân Từ Khuyết xuất hiện hai vòng tròn kim loại, phát ra từng tiếng rít, như hung thú gầm nhẹ.
- Chuyện này. . . trên người tên tiểu tử này, rốt cuộc có bao nhiêu Tiên Khí?
Vài tên nam nữ Thanh Đằng Thư Viện đã hoàn toàn sững sờ.
Mới chỉ chớp mắt, Từ Khuyết lại lấy ra một kiện hạ phẩm Tiên Khí.
- Ha ha, Tiên Khí nhiều hơn nữa thì làm sao? Lấy cảnh giới Độ Kiếp kỳ của ngươi, có thể điều động Tiên Khí này bao lâu?
Lúc này, nam tử tuấn lãng lại nhìn Từ Khuyết rồi cười lạnh.
Sau một khắc, thân hình y loé một cái, hóa thành một làn khói xanh, trực tiếp đánh úp về phía Từ Khuyết.
- Hừ!
Từ Khuyết hừ lạnh một tiếng, cũng không khinh địch, dù hắn có Tiên Khí, hắn cũng biết nhất định phải toàn lực ứng phó.
"Ầm!"
Dưới chân hắn khẽ giẫm Phong Hỏa Luân, Phong Hỏa Luân trong nháy mắt gia tốc, phát ra tiếng gió rít gào, mang theo Từ Khuyết bắn về phía trước, tốc độ kia khiến vài tên cường giả Bán Tiên cảnh đột nhiên không kịp phản ứng, thần hồn đều khó có thể bắt lấy tung tích.
- Thật nhanh!
Một nữ tử Bán Tiên cảnh không nhịn được cả kinh kêu thành tiếng, ngẩng đầu nhìn lên không trung.
Nhưng đầu nàng mới ngẩng lên một nửa, nháy mắt một cái liền bị dọa sợ rồi.
Từ Khuyết vốn nên ở trên không trung, lúc này lại đột nhiên lẻn đến phía sau nam tử tuấn lãng, đồng thời giơ lên đoạn kiếm trong tay, chém bổ xuống đầu nam tử tuấn lãng.
"Loạt xoạt!"
Một tiếng vang giòn, nam tử tuấn lãng một chút phản ứng cũng không có, bị đoạn kiếm chém thành hai nửa, rơi xuống mặt đất.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều trợn mắt ngoác mồm, một mặt kinh sợ.
Chuyện này. . . sao có thể?
Tốc độ này!
Lực sát thương này!
- Không ổn!
Sau một khắc, mấy người mới phản ứng lại, hầu như không hẹn mà gặp, trong nháy mắt mấy người lướt lên tại chỗ, điên cuồng trốn về không trung.
Nếu ngay cả thần hồn của bọn họ đều khó mà bắt giữ tốc độ của Từ Khuyết, người kế tiếp bị chém thành hai nửa, rất có thể chính là bọn họ.
- Yêu! Đừng chạy chứ, đến đánh với ta một trận!
Đúng như dự đoán, trong nháy mắt mấy người mới vừa chạy trốn ra ngoài, giọng nói của Từ Khuyết đã vang lên.
Mọi người ở đây đều ngơ ngác.
Trên không trung mơ hồ có thể nhìn thấy một bóng đen thỉnh thoảng xẹt qua, cũng chỉ còn sót lại tiếng Từ Khuyết kêu gào.
Một gia hỏa Độ Kiếp kỳ, cầm một đoạn kiếm gãy, truy sát vài tên "Tiên Nhân" chạy, tình cảnh này quả thực chuyển hóa quá nhanh, khiến người ta đột nhiên không kịp chuẩn bị.
Hơn mười bang chúng Tạc Thiên Bang cũng ngây người như phỗng, sau đó mặt đen lại.
Vừa nãy Từ Khuyết vừa nói những lời như sinh ly tử biệt, khiến cho bọn họ nhiệt huyết sôi trào, hiện tại vẫn vang vọng bên tai bọn họ.
Chỉ có điều, hiện tại đoàn người vẫn cảm thấy nhiệt huyết, chỉ có điều huyết này sắp từ trong miệng phun ra ngoài mà thôi.
Đây chính là áp lực lớn mà ngươi nói?
Còn vô cùng căng thẳng?
Còn tình cảnh khủng bố dị thường?
Còn có khả năng mấy phút liền chết đi?
Bang chủ, đại gia ngươi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận