Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 589: Đây Chính Là Tuyệt Chiêu Của Ngươi?

Lúc này, Từ Khuyết và Liễu Tĩnh Ngưng cùng với Husky, vẫn đang chậm rãi ung dung đi trên đường nhỏ ở vùng ngoại ô cổ thành, giống như đang tản bộ ban đêm.
Trong tay Từ Khuyết còn cầm quyển sách nhỏ, đang nhanh chóng ghi chép cái gì đó.
Liễu Tĩnh Ngưng hiếu kỳ:
- Tiểu Khuyết Khuyết, ngươi đang viết cái gì?
- Mầm bệnh.
Từ Khuyết cười híp mắt đáp.
Liễu Tĩnh Ngưng kinh ngạc, nghi ngờ nói:
- Có ý gì?
- Nghe nói qua ngựa gỗ thành Troy chưa?
Từ Khuyết tiếp tục viết, rồi hỏi.
Liễu Tĩnh Ngưng trực tiếp lắc đầu nói:
- Chưa từng nghe tới!
- Chưa từng nghe là được rồi, ta sẽ không nói cho ngươi.
Từ Khuyết gật đầu, nở nụ cười vô sỉ.
-...
Vẻ mặt Liễu Tĩnh Ngưng trong nháy mắt cứng lại, con ngươi trừng lớn, suýt chút nữa đã muốn dùng một chưởng vỗ chết Từ Khuyết.
Quá vô sỉ rồi!
Quá khiến người tức giận rồi!
Chưa từng thấy người nào vô sỉ như thế!
...
Cùng lúc đó, người ba đại gia tộc cũng đang gắt gao đi theo phía sau, sát cơ càng ngày càng nồng đậm/
- Hắn biết rõ chúng ta muốn ra tay, lại vẫn bình tĩnh như vậy, chẳng lẽ còn có chiêu thức gì chưa sử dụng?
Lão giả Cung gia cau mày, nhìn đám Từ Khuyết vẫn ung dung nhàn nhã, trong lòng bắt đầu ngờ vực.
Lão giả Khương gia chỉ cười lạnh:
- Làm sao, chẳng lẽ ngươi còn sợ một tiểu bối Anh Biến kỳ? Hắn thì có thể gây lên sóng lớn gì?
- Ha ha, ngươi căng thẳng cái gì, ta cũng chỉ thuận miệng nói một chút thôi mà, làm sao có thể sợ?
Lão giả Cung gia cũng cười lạnh đáp.
Đạt đến trình độ hiện nay của bọn họ, tuyệt đối không thể bị một tiểu bối Anh Biến kỳ doạ dẫm.
Dù cho vừa nãy trong cược đá đại hội không cẩn thận bị hắn trêu đùa, bọn họ vẫn có thể nhẫn nhịn chịu đựng, bởi vì bọn họ hiểu rõ, mặc kệ Từ Khuyết chơi thế nào, đến cuối cùng vẫn là những người thực lực mạnh mẽ bọn họ cười đến cuối cùng.
Đứng trước mặt thực lực tuyệt đối, mặc kệ ngươi dở trò gì, cuối cùng cũng chỉ là một thằng hề.
- Trong thành có lẽ bắt đầu náo nhiệt rồi.
Lúc này, cường giả Bạch gia quay đầu nhìn về cổ thành cách xa mười mấy dặm ở phía sau, khẽ cau mày nói.
Lão giả Khương gia sầm mặt lại:
- Hừ, khẳng định là đám lão quỷ Phong Vô Đạo thả tin tức ra.
- Không sao, chúng ta đã phát dùng Truyền Âm Phù, chẳng mấy chốc sẽ có người trong tộc lại đây hộ bảo, trừ phi đám Phong Vô Đạo bọn họ muốn khai chiến, bằng không bọn họ cũng không dám xằng bậy, việc cấp bách bây giờ vẫn là trước hết phải bắt lấy tiểu tử kia.
Lão giả Cung gia lạnh lùng nói.
Lập tức, ba người nhìn nhau một chút, khẽ phất tay một cái, hạ nhân phía sau lập tức xông lên.
Vèo! Vèo! Vèo!
Trên bầu trời đêm đen kịt, trong nháy mắt xẹt qua mười mấy đạo lưu quang.
Hạ nhân trong ba đại gia tộc đều không đơn giản, ngoại trừ một số kẻ có cảnh giới thấp kém đã ở lại tòa nhà, những người cùng đi đều là Anh Biến kỳ.
Tốc độ của bọn họ vô cùng kinh người, lướt qua bầu trời, trực tiếp đuổi tới đám người Từ Khuyết, hạ xuống trước mặt, chặn đường đi.
Từ Khuyết đã sớm biết sẽ như vậy, không kinh ngạc chút nào, cười híp mắt nói:
- Ô, thật sự là đến đánh cướp, có thể mạo muội hỏi một câu, xin hỏi là cướp tiền hay cướp sắc?
-...
Hơn mười tên hạ nhân mặt không cảm xúc, không hề đáp lại.
Mà lão giả của ba đại gia tộc lúc này mới mang theo vài tên thiên tài tuổi trẻ, chậm rãi đi tới từ phía sau.
Lão giả Khương gia cười nhạt nói:
- Tiểu hữu, đêm đen gió lớn, hai người các ngươi đi đường không an toàn, vẫn nên cùng lão hủ kết bạn đi đi.
Từ Khuyết xoay người, lắc đầu nói:
- Ài, đánh cướp thôi mà, cần gì tìm loại mấy cái cớ cũ nát đó? Dối trá!
- Tiểu hữu hiểu lầm, chúng ta không đánh cướp, chỉ là bảo vệ tiểu hữu, nên chỉ thu chút phí dụng mà thôi.
Cung gia lão giả cũng mở miệng, trên mặt tràn đầy ý cười, con ngươi lại chứa đầy sát ý.
Từ Khuyết nhất thời vui vẻ, những người này đúng là nhân tài nha, đánh cướp còn có thể tìm được lý do tươi mát thoát tục như vậy, biến thành thu phí bảo hộ, chiêu này đúng là không tệ lắm.
- Thu bao nhiêu? Năm triệu cực phẩm Linh Thạch sao?
Hắn cười tủm tỉm hỏi, không hề sợ hãi, vô cùng hờ hững.
Đôi mi thanh tú của Liễu Tĩnh Ngưng lại nhíu chặt, sắc mặt rất khó coi, từ trước đến giờ nàng không có cảm tình gì với ba đại gia tộc, chỉ là không nghĩ tới những đại nhân vật của mấy gia tộc này còn có một mặt dối trá như vậy.
- Nếu ngươi đã biết, thì trước tiên giao ra đây đi! Sau đó... lão hủ sẽ tự mình tiễn ngươi lên đường.
Hai mắt lão giả Khương gia híp lại, khóe miệng cong lên nói xong lời cuối cùng, sau đó cười lạnh một tiếng.
- Đừng như vậy mà, có chuyện gì từ từ nói, các ngươi không phải muốn biết phương pháp sử dụng của vật này sao, ta nói cho các ngươi biết còn không được sao? Nhưng ta chỉ có thể nói cho một người.
Từ Khuyết cười nói.
Ý cười trên mặt Khương gia lão giả càng nồng, lắc đầu nói:
- Ngươi không cần dở thủ đoạn này, muốn nói thì thẳng mặt mà nói. Đương nhiên, cho dù ngươi không nói, chúng ta cũng có biện pháp để ngươi mở miệng.
Chỉ có thể nói cho một người?
Bọn họ đương nhiên biết tuyệt đối đây là giả, nếu không Từ Khuyết rất có khả năng không nói gì nhưng làm bộ nói rồi, làm thế để gây xích mích ly gián ba gia tộc.
Vào thời điểm như thế này, cường giả ba đại gia tộc không có người nào đồng ýhe Từ Khuyết nói, bởi vì đây là tự dẫn hỏa lên người.
- Ồ, các ngươi lại trở nên thông minh rồi, thế này có chút vượt quá dự liệu của ta.
Từ Khuyết cũng kinh ngạc.
Liễu Tĩnh Ngưng nghe thế cũng không nói gì, quay đầu nhìn về phía Từ Khuyết nói:
- Ngươi đừng nói cho ta, đây chính là tuyệt chiêu của ngươi?
Từ Khuyết nhún nhún vai, bất đắc dĩ nói:
- Đúng vậy, nhưng có vẻ thất bại rồi.
Nói xong, hắn thở dài, ngửa đầu nhìn trời:
- Trí giả ngàn nỗi lo, tất sẽ có một chuyện không làm được.
Husky đang chơi đùa máy cát sét, vừa nghe thấy Từ Khuyết nói thất bại, suýt chút nữa đã bỏ chạy, nhưng nhớ tới Từ Khuyết có phù lục chạy trốn nhanh hơn mới miễn cưỡng ngăn lại phản ứng thân thể của mình, thúc giục:
- Tiểu tử, nhanh, bản thần tôn có chút việc gấp, mau lên đường.
-...
Liễu Tĩnh Ngưng cũng xạm mặt lại, suýt chút nữa bị tức ngất.
Vốn tưởng rằng Từ Khuyết thật sự có kế hoạch lớn, không nghĩ tới lại là loại mưu kế rách nát này, kiểu ra bài này sớm đã bị chơi chán, ai còn mắc lừa nữa.
- Nếu đã thất bại, vậy chúng ta cũng nên đi thôi?
Liễu Tĩnh Ngưng môi hơi động, truyền âm cho Từ Khuyết.
Từ Khuyết khoát tay áo một cái, nhưng không trả lời.
Lão giả ba đại gia tộc cười nhạt, bắt đầu bày mưu nghĩ kế, dĩ nhiên đã coi Từ Khuyết là cua trong rọ.
- Tiểu hữu, lão hủ khuyên ngươi hãy ngoan ngoãn phối hợp thì hơn, giao ra Linh Thạch, sau đó cùng chúng ta đi một chuyến, miễn phải ăn chút khổ sở.
lão giả Khương gia mở miệng nói, không muốn lãng phí thời gian.
in lỗi, ta thực sự không thể đi với các ngươi. Hơn nữa cuộc buôn bán khi nãy là ngươi tình ta nguyện, ta cũng đã cho các ngươi sách hướng dẫn, sau này mọi người không ai thiếu nợ ai cả.
Từ Khuyết thu hồi ý cười, một mặt "Chân thành" nói.
Hả?
Liễu Tĩnh Ngưng và Husky đều ngẩn ra.
Tên tiểu tử này tại sao lại dễ nói chuyện như thế?
Không thể nào, với tính cách của hắn không thể lui bước như vậy.
Nhưng mà, dưới cái nhìn của ba đại gia tộc, Từ Khuyết nói như vậy mới là bình thường.
Dù sao trên thế gian này, vẫn chưa có người nào dám đắc tội ba đại gia tộc, bằng không đừng nói Đông Hoang, dù cho chạy đến Bắc Hải hoặc Nam Châu, đều chạy không thoát truy sát của ba đại gia tộc.
Hiện tại Từ Khuyết nhượng bộ như vậy, bọn họ cảm thấy rất bình thường.
- Vừa nãy cho các ngươi sách hướng dẫn là giả, hiện tại ta cho các ngươi phương pháp sử dụng thực sự, một người một quyển.
Từ Khuyết nói, chủ động móc ra ba quyển sách nhỏ, trực tiếp quăng về phía ba người.
Ba vị lão giả đồng thời tiếp được sách nhỏ, liếc mắt nhìn nhau sau, ngầm hiểu ý nở nụ cười, mở sách nhỏ ra ngay.
Bọn họ sợ Từ Khuyết cho bọn họ những quyển sách không giống nhau, vì để tránh những nghi kỵ không cần thiết, bọn họ phải mở ra so sánh với nhau.
Kết quả ghi chép trong ba bản sách nhỏ giống nhau như đúc.
- Ồ, thần vật này có thể thu vào trong cơ thể, tiến hành thai nghén? Quả thực không hổ là pháp bảo!
Khương gia lão giả đột nhiên kinh ngạc nói.
Trang giấy thứ nhất của sách nhỏ có ghi chép một loại thủ ấn phức tạp, cũng có ghi lại khẩu quyết, có thể thu "Máy chụp x quang" vào trong cơ thể tiến hành thai nghén.
- Pháp quyết khá là kỳ quái, trước tiên thử một lần trước đã.
Bạch gia lão giả nhìn sách nhỏ, cau mày nói.
Lão giả Khương gia gật gật đầu, trực tiếp lấy ra "Máy chụp x quang", dựa theo phương pháp bên trong sách hướng dẫn, để lên trên đỉnh đầu, sau đó hai tay đánh ra một đạo thủ ấn kỳ quái, trong miệng đọc thầm khẩu quyết:
- Ổ tư đại sa bỉ, nợ súc một lần, ổ trinh đức tư đại sa bỉ, sa đến bố diệu bố diệu, ríu rít anh, thùy ni huynh khu! Thu!
Vèo!
Trong nháy mắt, dưới sự phối hợp của Từ Khuyết "Máy chụp x quang" đột nhiên từ biến mất trên đầu lão giả Khương gia, bị hệ thống của Từ Khuyết thu hồi lại.
Thấy thế lão giả Cung gia và Bạch gia vô cùng mỡ nói:
- Là sự thật!
Lão giả Khương gia lại vô cùng ngạc nhiên, sờ sờ đỉnh đầu không có gì, nhíu mày nói:
- Kỳ quái, rõ ràng không có cảm giác gì, tại sao lại có tác dụng. Thế nhưng trong cơ thể hình như không cảm giác được cái gì...
- Đừng nói, tờ thứ hai có viết phương pháp lấy ra, ngươi nhanh lấy thần vật ra, cho chúng ta thử xem.
Cung gia cùng Bạch gia lão giả đều hưng phấn nói.
Dễ dàng khống chế thần vật như thế, đối với bọn họ mà nói, tuyệt đối là chuyện vui.
Đương nhiên, bọn họ cũng biết, vật này tuyệt đối không quá khó khống chế, dù sao chỉ một tên tiểu bối Anh Biến kỳ đều có thể sử dụng, không có lý do gì mà bọn họ không dùng được.
Mà lão giả Khương gia lại tỏ vẻ quái lạ, luôn cảm thấy không đúng, nhưng cũng hết cách rồi, chỉ có thể dựa theo phương pháp ghi trên tờ thứ hai trong sách nhỏ, lần thứ hai bấm thủ ấn, cũng hét lớn khẩu quyết:
- Đi ra đi, ốc đức tiểu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận