Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1304: Đến Đây

- Cha của Từ Khuyết!
Nhìn lão nhân đi ra từ trong mây mù, trong nháy mắt sát khí của Y Đan tăng vọt, cắn răng thì thầm.
Lúc mới đến, y cũng đã nghe nói, một ông lão Bán Tiên cảnh ốm bệnh, cha của Từ Khuyết, giết chết Y Trọng.
Bây giờ nhìn qua lão nhân này xác thực là có vẻ bệnh, cảnh giới cũng chỉ ở Bán Tiên cảnh, hoàn toàn phù hợp với miêu tả bên ngoài đối với cha của Từ Khuyết.
- CMN, cuối cùng cũng đã đi ra rồi.
Đoạn Cửu Đức nhìn thấy Từ Khuyết, thở dài ra một hơi.
Nhưng vẻ mặt của Husky lại đưa đám:
- Đậu phộng, nhưng đi ra không đúng lúc.
Từ Khuyết vừa ra tới, không gian thần cách liền không còn, mang ý nghĩa bọn họ sẽ không có chỗ nào để tránh, không có chỗ nào để trốn.
Liễu Tĩnh Ngưng lại rất mừng rỡ, chí ít thật sự đã nhìn thấy Từ Khuyết đi ra, mới triệt để yên tâm, nói rõ là Từ Khuyết không sao.
Bạch Thải Linh cùng với mọi người của Dao Trì cũng ngầm thở ra một hơi.
Đặc biệt là Bạch Thải Linh, vừa rồi lúc Y Đan hạ lệnh muốn tiêu diệt bọn Husky và Đoạn Cửu Đức, nàng còn đang chần chờ, không biết có nên nhúng tay vào hay không.
Tuy rằng nàng biết sau đó có một vị "Tiên Vương" bao bọc, Dao Trì nhất định sẽ không có việc gì, nhưng vạn nhất thì sao?
Vạn nhất vị Từ lão này không phải là Tiên Vương, vậy Dao Trì nên làm gì đây, thật sự sẽ khai chiến với Thần Nông Thị tộc hay sao? Hậu quả kia sẽ không thể tưởng tượng được.
Nhưng bây giờ vị Từ lão này đã đi ra, rốt cục thì nàng cũng có thể yên tâm, chí ít không cần phải làm ra lựa chọn nữa, nếu như Từ lão thực sự là Tiên Vương, vậy đám người của Thần Nông Thị tộc kia không làm gì được hắn.
- Giết hắn cho ta.
Lúc này, Y Đan đột nhiên mở miệng quát lên, đưa tay chỉ về phía Từ Khuyết.
Tất cả đệ tử của Thần Nông Thị tộc đều đưa mắt khóa chặt Từ Khuyết.
Ở trong mắt bọn họ, một ông lão Bán Tiên cảnh ốm bệnh, căn bản không đáng nhắc tới, tuy rằng bọn họ cũng không làm rõ được Y Trọng chết ở trong tay ông lão này như thế nào, nhưng cảnh giới của ông lão này căn bản không phải là giả, hoàn toàn là chân thực, liền Kim Tiên cảnh đỉnh phong cũng không phải, trừ phi là Tiên Vương hoặc là bên trên Tiên Vương, bằng không không thể ẩn giấu tốt như vậy được.
Thế nhưng Tiên Vương hoặc là bên trên Tiên Vương? Làm sao có khả năng còn tồn tại đây?
Vì thế, nội tâm của mọi người chỉ có một ý nghĩ, đó chính là lời đồn đại là giả, Y Trọng rất có khả năng không phải chết ở trong tay ông già này, ở trong đó nhất định có những nhân tố khác, mà bây giờ, nhiều người bọn họ ra tay như vậy, người đông thế mạnh, không có gì phải sợ, liền không tin một ông lão Bán Tiên cảnh ốm bệnh còn có thể giết ngược lại bọn họ.
- A, chờ một chút, đừng đấu võ nhanh như vậy. Để lão phu nói thêm vài câu không được sao?
Từ Khuyết vừa nhìn thấy nhiều người xông lại mình như vậy, lập tức liền tức giận.
Bản bức thánh còn chưa nói dọa trang bức, vừa lên đã đánh liền, nhịp điệu này cũng quá nhanh đi, chưa đủ nước a.
Nhưng mà mọi người cũng đều không để ý tới Từ Khuyết, hơn trăm tên đệ tử Địa Tiên cảnh của Thần Nông Thị tộc, đều nhằm phía Từ Khuyết.
Mấy vị hộ đạo giả Kim Tiên cảnh đỉnh phong lại không có động tác gì, chỉ là nhìn chằm chằm vào Mạc Quân Thần cùng với người của Dao Trì, theo bọn họ xem ra, duy nhất có thể tạo thành uy hiếp, cũng chỉ có bọn Mạc Quân Thần.
- Thật đúng là, người tuổi trẻ bây giờ, đều không biết kính già yêu trẻ thế à? Vậy được, ngươi hạ xuống, lão phu muốn đơn đấu với ngươi.
Từ Khuyết lắc lắc đầu, không nhìn đông đảo đệ tử của Thần Nông Thị tộc đang xông về phía mình, trực tiếp chỉ về phía Y Đan hô.
Y Đan tỏ vẻ lạnh lẽo, lạnh nhạt nói:
- Ngươi muốn đơn đấu với ta? Hừ, ngươi có tư cách này sao?
Bán Tiên cảnh muốn đấu với Thiên Tiên cảnh trung kỳ? Đây quả thật là một trò cười, tất cả mọi người của Thần Nông Thị tộc đều không quan tâm tới lời này của Từ Khuyết.
Vài tên đệ tử Địa Tiên cảnh sơ kỳ của Thần Nông Thị tộc đã đồng thời vọt tới trước mặt Từ Khuyết.
Bọn họ triển khai pháp quyết, dùng mộc hành tiên nguyên am hiểu nhất, diễn hóa ra thanh đằng lớn giống như cánh tay, trực tiếp lao ra từ dưới lòng đất.
Ầm!
Dưới một tiếng vang trầm thấp, trong nháy mắt hai chân của Từ Khuyết bị mấy chục cái thanh đằng ràng buộc, đồng thời tất cả thanh đằng còn đang nhanh chóng quay quanh thân thể của hắn trèo lên trên, sức mạnh khổng lồ giống như phải ép hắn nát tan, đồng thời tất cả đầu thanh đằng đều hóa thành đầu rắn, phun lưỡi ra, há to miệng đầy răng nanh, trực tiếp táp tới Từ Khuyết.
- Từ lão cẩn thận, không nên bị cắn trúng, đây là một loại kỳ độc của Thần Nông Thị tộc, có thể ăn mòn máu thịt, tiêu hao tiên nguyên.
Một nữ đệ tử của Dao Trì thấy thế, lúc này kinh hãi kêu thành tiếng, nhắc nhở Từ Khuyết.
Nhưng mà Từ Khuyết lại tỏ vẻ hờ hững, từ đầu tới cuối vẫn duy trì nụ cười.
Lực lượng của thanh đằng? Kỳ độc?
Không tồn tại, bản bức thánh chính là Thánh Thể!
"Ầm!"
Hắn nhẹ nhàng giương hai tay ra, kéo ra một cái, trong nháy mắt tất cả thanh đằng đều bị kéo đứt, vỡ thành từng đoạn từng đoạn, tiêu tan thành linh khí trên không trung.
- Cái gì?
- Chuyện này. . . làm sao có khả năng?
Vài tên đệ tử Địa Tiên cảnh Thần Nông Thị tộc, trong nháy mắt sắc mặt kịch biến, khó có thể tin.
Tuy rằng bọn họ xem thường Bán Tiên cảnh, nhưng lúc công kích không hề có chút khinh địch nào, toàn lực ứng phó, nhưng mà ông lão Bán Tiên cảnh này tùy ý liền phá hủy pháp quyết của bọn họ, quan trọng là còn chưa sử dụng chút tiên nguyên nào, dựa vào sức mạnh thân thể liền đã làm được.
Những người còn lại ở cách đó không xa, kể cả Y Đan cùng bảy vị hộ đạo giả ở bên trong, sắc mặt cũng ngưng lại, ý thức được có chỗ nào đó không đúng.
Ông lão này, tựa hồ không phải là Bán Tiên cảnh phổ thông.
- Haiz, quên đi, cùng lên đi, quá lâu không giết người, cảm giác đều sắp mất đi huyết tính rồi.
Lúc này, Từ Khuyết ngáp một cái, nhàn nhạt nhìn về tất cả đệ tử Thần Nông Thị tộc ở phía trước.
Đối mặt với hơn trăm người, hắn không có chút áp lực nào, dù sao đám người kia cũng chỉ là Địa Tiên cảnh mà thôi.
- Ngươi muốn chết!
Mấy tên đệ tử công kích Từ Khuyết lúc vừa nãy, trong nháy mắt thẹn quá thành giận, một lần nữa bấm pháp quyết, đánh về phía Từ Khuyết.
Nhưng mà Từ Khuyết lại hời hợt giơ tay lên, bước chân vẻn vẹn hướng về phía trước bước nửa bước, cả người đột nhiên mơ hồ tại chỗ.
Ngay sau đó, còn không chờ mọi người kịp phản ứng, hắn đã xuất hiện ở phía sau vài tên đệ tử Thần Nông Thị tộc này, bàn tay từ trên đầu mấy người đập xuống, cười nhạt nói:
- Tiên nhân phủ đầu ngươi.
Ầm! Ầm! Ầm!
Vài tên đệ tử của Thần Nông Thị tộc, đầu vỡ vụn tại chỗ, hóa thành một đám mưa máu, thân thể rơi xuống mặt đất.
Bạch!
Trong giây lát, toàn trường vắng lặng một cách chết chóc.
Tất cả mọi người đều ngây người, khó có thể tin.
Cho dù là Husky và Đoạn Cửu Đức, kể cả Mạc Quân Thần cùng với Liễu Tĩnh Ngưng ở bên trong, cũng đều lộ vẻ dại ra.
Ở trong ấn tượng của bọn họ, Từ Khuyết chỉ là Nhân Tiên cảnh đỉnh phong, nhưng thực lực đã đủ chiến một trận cùng với Địa Tiên cảnh thậm chí là Thiên Tiên cảnh, nhưng mà lúc nào lại có thể dễ dàng thuấn sát tu sĩ Địa Tiên cảnh như vậy?
CMN chuyện này cũng quá khủng bố đi.
- Tiên sư nó, cái tên này mò được đại tạo hóa rồi!
Husky nhớ tới Từ Khuyết ở bên trong không gian thần cách bế quan mấy chục ngày, lập tức nện ngực giậm chân.
- Người này so với người khác, tức chết người!
Đoạn Cửu Đức cũng lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
Sau khi Từ Khuyết ra ngoài lại thể hiện ra thực lực khủng bố như thế, nói hắn không lấy được tạo hóa, quả thực đánh chết bọn họ cũng không tin.
Bạch Thải Linh cùng rất nhiều đệ tử Dao Trì, ngược lại tính là trấn định nhất, dù sao các nàng đã sớm suy đoán vị Từ lão này là Tiên Vương thậm chí bên trên Tiên Vương, hơn nữa còn ngay ở trước mặt các nàng giết chết Y Trọng, bây giờ thể hiện ra thực lực như vậy, ngược lại cũng không phải chuyện gì kỳ quái.
Nhưng mọi người của Thần Nông Thị tộc liền bị dọa sợ rồi.
Đặc biệt mấy vị hộ đạo giả đứng ở bên cạnh Y Đan kia, mí mắt bỗng nhiên nhảy lên một cái, ý thức được chuyện này có cái gì đó không đúng.
Một ông lão Bán Tiên cảnh, làm sao có khả năng nắm giữ thực lực như vậy?
Đây tuyệt đối không phải là Bán Tiên cảnh.
Nhưng trước mặt Kim Tiên cảnh đỉnh phong bọn họ, ẩn giấu thực lực, cũng chỉ có tồn tại vượt qua cảnh giới Đại La Kim Tiên, đạt đến cấp bậc Tiên Vương cùng với bên trên Tiên Vương.
Như vậy, ông lão này. . . là Tiên Vương?
Nghĩ đến chỗ này, trái tim của vài tên hộ đạo giả không nhịn được phù phù nhảy lên.
Bây giờ bọn họ mới phát hiện ra, tại sao hộ đạo giả của Y Trọng phải đi, cũng rõ ràng tại sao Bạch Thải Linh vừa nãy lại mở miệng khuyên bọn họ, thì ra tất cả đều là bởi vì thực lực chân chính của ông lão này khủng bố như vậy.
- Cha. . . a không đúng, cha của Từ Khuyết. . . ạch, Từ tiền bối, chờ một chút, việc này là hiểu lầm thôi.
Lúc này, một tên hộ đạo giả của Thần Nông Thị tộc luống cuống tay chân đi ra, mở miệng hô.
Y cảm thấy không thể tiếp tục nữa, thừa dịp mâu thuẫn còn chưa gia tăng, mau chóng để chuyện lớn hóa nhỏ chuyện nhỏ hóa không, bằng không sẽ liên lụy đến sống còn của toàn bộ Thần Nông Thị tộc bọn họ.
- Câm miệng! Hiểu lầm gì đó, tại sao lại là hiểu lầm?
Đột nhiên, Y Đan lớn tiếng phẫn nộ quát, mạnh mẽ trừng mắt về phía vị hộ đạo giả kia.
Tên hộ đạo giả kia biến sắc, vội hướng Y Đan nói nhỏ nhắc nhở:
- Không nên kích động, người này vô cùng có khả năng là Tiên Vương.
- Tiên Vương? Ha ha, Tiên Vương? Đầu óc của các ngươi có phải là có vấn đề hay không, thế gian này làm sao có khả năng còn Tiên Vương, là bởi vì các ngươi nhìn không thấu cảnh giới của hắn sao? Ngày hôm nay lão tử liền không tin hắn là Tiên Vương, giết cho ta, đây là mệnh lệnh!
Y Đan giận dữ cười, lớn tiếng quát.
Tất cả mọi người đều đang kiêng kỵ, chỉ có y lại hét lên tương phản, vẫn muốn giết Từ Khuyết như trước.
Mọi người ở thời điểm như thế này cân nhắc chính là tính chất nghiêm trọng của chuyện này, nếu ông lão này thực sự là Tiên Vương, như vậy toàn bộ Thần Nông Thị tộc bọn họ đều sẽ chịu khổ.
Nhưng mà tính cách của Y Đan kích động, thời điểm như thế này căn bản không thèm cân nhắc nhiều như vậy, sẽ không bó tay bó chân, y chỉ tin tưởng vào chính mình, cảm thấy là Tiên Vương không có khả năng còn tồn tại ở thế gian.
Nhưng y hô lên như thế, lại không có cách nào thúc giục mấy vị hộ đạo giả.
Chức trách của hộ đạo giả là bảo vệ thiên tài, nhưng mục đích bảo vệ thiên tài, cũng là vì để cho Thần Nông Thị tộc phát triển mạnh lên, bây giờ Y Đan làm ra mệnh lệnh này, theo bọn họ xem ra, đối với lợi ích thậm chí tồn vong của Thần Nông Thị tộc có ảnh hưởng rất lớn, bọn họ không thể mù quáng nghe theo.
- Y Đan, không nên vọng động, việc này có can hệ trọng đại, chúng ta không làm chủ được, trừ phi trong tộc hạ lệnh, bằng không chúng ta không thể tiếp tục nữa.
Một tên hộ đạo giả có tư lịch rất sâu thấp giọng nói.
- Thối lắm!
Y Đan trực tiếp chỉ vào mũi tên hộ đạo giả kia tức giận mắng lên:
- Lão già nhà ngươi, bó tay bó chân sợ cái gì? Lão tử là thiên tài, thân phận cao hơn so với các ngươi, bây giờ bảo các ngươi giết hắn, các ngươi còn dám cãi lệnh hay sao?
Mấy vị hộ đạo giả nghe thấy vậy, mặt trong nháy mắt tối sầm lại.
Tuy rằng Y Đan nói không sai, thân phận của thiên tài xác thực là cao hơn so với bọn họ, nhưng cho tới bây giờ sẽ không có một thiên tài nào bất kính đối với hộ đạo giả của mình như vậy, bây giờ Y Đan ở trước mặt mọi người chỉ vào mũi của bọn họ mắng một trận như vậy, thực sự là rất quá đáng.
- Thứ lỗi khó tòng mệnh.
Cuối cùng, vị hộ đạo giả kia cắn răng, kiên định đáp.
Bất kể là xuất phát từ tôn nghiêm, hay là xuất phát từ lợi ích của Thần Nông Thị tộc, y cũng không thể xuất thủ.
- Được, rất tốt! Xin lỗi khó tòng mệnh đúng không? Vậy lão tử liền tự mình đi, sau đó trở lại trong tộc, ta nhất định phải lột da các ngươi!
Y Đan đã tức điên, sau khi thả xong lời hung ác, quay đầu nhìn về phía Từ Khuyết, phẫn nộ quát:
- Lão già, ngươi không phải muốn đánh với ta một trận sao? Ngày hôm nay lão tử cho ngươi hài lòng!
Vừa dứt lời, y bỗng nhiên một chân đạp đất, thân hình hóa thành một tia sáng màu đen, như sao băng đen kịt xuyên qua hư không, vọt thẳng về phía Từ Khuyết.
Từ Khuyết đã vui phát điên rồi, cười híp mắt đứng ở tại chỗ, giơ quả đấm lên nói:
- Đến đây đến đây, không nện nổ ngươi, lão phu liền không gọi là Từ Khuyết. . . ạch, cha của Từ Khuyết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận