Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1245: Cướp

Thiên Châu sắp thay đổi?
Nếu như không thể dựa vào chiếc thuyền lớn Thiên Châu này. . . chờ một chút, Thiên Châu chỉ là một chiếc thuyền lớn?
Từ Khuyết từ câu nói của Trương Tuế, nghe được lượng tin tức rất lớn, tìm được từ ngữ then chốt, con ngươi đột nhiên nhắm lại, nhưng rất nhanh đã mở ra.
Chiếc thuyền lớn Thiên Châu này, ý nghĩa có thể cũng không phải trên mặt chữ, có lẽ chỉ là một loại ví dụ, giống với nếu như ngươi biết người kia chẳng mấy chốc sẽ thăng chức, như vậy sẽ nhanh chóng đi lấy lòng đối phương trước hoặc là gia nhập trận doanh của đối phương, cũng có thể nói là dựa vào chiếc thuyền lớn là đối phương kia.
Rất nhanh sau đó, không đợi Từ Khuyết và Mạc Quân Thần lên tiếng hỏi, Trương Tuế đã mở miệng nói:
- Đại khái là 600 năm trước, ta nhận được một tin tức, vị lão nhân trên Thiên Châu kia xem Tinh Tượng ban đêm, phát hiện có hi vọng tiến thêm một bước, liền hợp tác với mấy đại năng vị khác, cùng đạp không mà đi, nhưng chỉ 100 năm sau, bọn họ đã trở về, cảnh giới không hề đột phá, ngược lại tu vi còn thụt lui, thậm chí có người nói bọn họ bị trọng thương.
- Bọn họ tìm được đường đi lên phía trên Thiên Châu?
Mạc Quân Thần nhíu nhíu mày, nhưng hai tay giấu dưới áo bào lại không nhịn được khẽ run lên, rõ ràng là tâm tình rất kích động.
Từ Khuyết vẫn duy trì trầm mặc, từ ý tứ trong lời nói của Trương Tuế, đại khái có thể phân tích ra, hẳn là mấy vị đại năng mạnh mẽ nhất ở Thiên Châu phát hiện ra một địa phương còn mạnh hơn Thiên Châu, sau đó liền đi tới, kết quả một trăm năm sau lại chạy về, còn có vẻ như bị thương.
- Vâng!
Lúc này, Trương Tuế gật đầu, tiếp tục nói:
- Những tin tức này là tông chủ đời thứ tư truyền về, y cũng tham dự.
- Cái gì? Tông chủ đời thứ tư lại liên lạc với chúng ta ở đây, nhưng y. . .
Mạc Quân Thần đột nhiên không ngừng được mà lớn tiếng kêu lên, hiển nhiên là rất khiếp sợ về tin tức này.
Trên mặt Trương Tuế xuất hiện một nụ cười khổ:
- Ta cũng rất tò mò, tông chủ đời thứ tư tu luyện vô tình đạo, y thậm chí còn phải cắt đứt tất cả những thứ có quan hệ lúc trước ở Địa Châu, để giải quyết xong nhân quả, nhưng y lại không tiếc khiến đạo của mình xuất hiện tỳ vết, lại lần nữa liên hệ với chúng ta, vì muốn truyền tin tức này đến cho chúng ta.
- Lấy tính cách của Tông chủ đời thứ tư, chuyện này tựa hồ. . . không có khả năng lắm.
Mạc Quân Thần nhíu mày.
Người tu luyện vô tình đạo, bình thường là người ích kỷ, không tiếc chặt đứt tất cả quan hệ cùng mình, nếu như là người thân cận nhất, thậm chí còn cần giết chết đối phương để hoàn thành đạo của mình, vừa tàn khốc lại tàn nhẫn, làm sao có khả năng vì một Khí Tông mưu cầu tạo hóa, mà để đạo của mình xuất hiện tỳ vết đây?
- Không, ngoại công, ngài sai rồi, y làm như thế vẫn là vì bản thân y.
Trong mắt Trương Tuế hiện lên ý lạnh, trầm giọng nói:
- Y không nói cho ta biết bên ngoài Thiên Châu gặp được cái gì, cũng không nói cho ta bất kỳ chuyện gì có quan hệ tới bên ngoài Thiên Châu, chỉ nói với ta, Thiên Châu sẽ thay đổi, sắp thăng hoa, nếu như chúng ta có thể khống chế Địa Châu, cũng mang Địa Châu đến Thiên Châu, chúng ta sẽ trở thành những người được lợi khi Thiên Châu thăng hoa.
Ha ha, nhưng sau này, y lại nói cho ta, y sở dĩ nói với ta những lời này, là vì sau khi chúng ta nhận được lợi ích, y cần giết chết một số người trong chúng ta, hoàn thành đạo của y, lấy chuyện này để y bước lên lĩnh vực càng cao hơn, nhưng y đáp ứng sẽ không giết đời sau của ta, đời sau của ta tuyệt đối sẽ mạnh hơn gấp trăm lần ngàn lần so với chờ ở Địa Châu.
- Đây là một cuộc giao dịch.
Lúc này, Từ Khuyết cười híp mắt nói một câu.
Trương Tuế gật gật đầu:
- Đúng, đây là một cuộc giao dịch, hoặc là chúng ta vĩnh viễn bị vứt bỏ, hoặc là ta cùng đám tông chủ, cùng mang Địa Châu trở về Thiên Châu, sau đó mấy người chúng ta trở thành tế phẩm để y tu luyện đạo của y, trợ giup y tiến thêm một bước, đồng thời cũng làm cho con cháu đời sau của chúng ta đi được càng xa hơn.
- Chuyện này cần thiết sao?
Từ Khuyết lắc đầu, tuy rằng có vẻ như ở Địa Châu cao nhất cũng chỉ có thể tu luyện tới Kim Tiên cảnh đỉnh phong, nhưng đối với rất nhiều người mà nói, Kim Tiên cảnh đỉnh phong đã là một mục tiêu chỉ có thể nhìn thấy nhưng không chạm tới được, dù Trương Tuế lúc còn sống có thể đạt đến cảnh giới kia, cũng không thể bảo đảm đời sau của mình có thể đạt đến cảnh giới kia, hiện tại cần gì phải vì đời sau mà tự mình đi chịu chết đây.
- Cần thiết!
Trương Tuế trịnh trọng đáp:
- Bởi vì ở Thiên Châu, Kim Tiên cảnh đỉnh phong dễ dàng tu luyện hơn ở Địa Châu rất nhiều, hơn nữa còn mạnh hơn không ít, nhưng đây cũng không phải là nguyên nhân chủ yếu mà ta và tông chủ làm ra quyết định, nguyên nhân thực sự để chúng ta nổi lên suy nghĩ này là Thiên Châu cũng bị vứt bỏ.
Từ Khuyết tựa hồ nghe ra được chỗ mấu chốt, hỏi:
- Làm sao lại bị vứt bỏ?
- Địa Châu và Huyền Hoàng Châu, cùng sẽ trở thành Thất Lạc Chi Địa, thậm chí còn không bằng Thất Lạc Chi Địa, thiên địa quy tắc sẽ từ từ tan rã, mà tất cả tu sĩ bên trên hai châu, toàn bộ đều không thể rời đi.
Trương Tuế nói đến đây, nắm đấm không nhịn được mà nắm chặt lại, giống như rất không cam lòng đối với kết cục như vậy, thậm chí lộ ra một loại giãy dụa.
Vậy cũng khó trách, tu luyện tới Kim Tiên cảnh, hơn nữa còn sắp bước vào hàng ngũ người mạnh nhất trên đại lục Địa Châu rộng lớn như vậy, kết quả lại phát hiện mình vẫn không thể khống chế vận mệnh, đây là một chuyện đáng thương biết bao.
- Thiên địa bất nhân, coi vạn vật như rơm rạ!
Mạc Quân Thần lắc đầu thở dài.
- Chờ một chút, nếu là như vậy, vì sao các ngươi không báo chuyện này cho những người khác, lại phí hết tâm tư xâm nhập vào các thế lực lớn, khống chế bọn họ?
Từ Khuyết cau mày hỏi, Khí Tông làm như thế, hoàn toàn là một biện pháp rối rắm.
- Đó là bởi vì. . . bên trong còn dính đến một cơ duyên lớn.
Trương Tuế bất đắc dĩ nở nụ cười.
Ánh mắt của y có chút âm u nhìn về phía Từ Khuyết nói:
- Một khi chúng ta có thể khống chế phần lớn thế lực ở Địa Châu, mang Địa Châu trở về Thiên Châu, chúng ta sẽ nhận được khí vận rất lớn, khí vận kia chia đều ra, dù cuối cùng chúng ta bị tông chủ đời thứ tư tiêu diệt, nhưng số mệnh kia cũng sẽ thuộc về con cháu đời sau của chúng ta.
- Mơ hồ như thế?
Từ Khuyết có chút ngờ vực, dựa vào cái gì mà khống chế được nhiều thế lực, khí vận sẽ nhận được càng nhiều, chẳng lẽ thực sự là từ nơi sâu xa tự có Thiên Ý?
- Đây không phải chuyện rất bình thường sao?
Trương Tuế ngược lại hơi nghi hoặc một chút nhìn Từ Khuyết, giống như cảm thấy Từ Khuyết không nên hoài nghi điểm này.
Ngay cả Mạc Quân Thần cũng hơi kinh ngạc nhìn Từ Khuyết một chút, dù sao thứ như khí vận luôn luôn xây dựng trên nhân quả luân hồi, muốn đoạt khí vận của người khác, chỉ có thể xuyên thấu qua nhân quả.
Nhưng những thứ này đối với Từ Khuyết mà nói thì khác, hắn là loại người lúc trước hoàn toàn dựa vào giết người kiếm kinh nghiệm, điên cuồng thăng cấp, thời gian tu luyện cộng lại cũng không tới mấy chục năm thì làm sao có khả năng hiểu đây.
Đem so sánh với đám người Trương Tuế cùng Mạc Quân Thần đã sống mấy ngàn năm hoặc hơn vạn năm, hiểu biết của Từ Khuyết đối với tu tiên, xác thực chỉ có thể tính là một lính mới, thậm chí ngay cả lính mới cũng không đủ cách, trước sau vẫn là một tay mơ.
- Ha ha, đừng nhìn ta như vậy, ta cảm thấy chuyện này không bình thường, là bởi vì ta chưa từng gặp khó khăn khi tiếp xúc với thứ gọi là khí vận, bởi vì khí vận này, đối với ta mà nói, đạt được rất đơn giản.
Từ Khuyết sờ sờ mũi, có chút lúng túng nở nụ cười.
Các ngươi khổ sở truy tìm khí vận, bản bức thánh chỉ cần mở Khí Vận Quang Hoàn trong hệ thống là được, điều này có thể so sánh sao?
- Đến đây! Tiểu tử, chúng ta tới rồi, lúc nào thì khởi hành đi Thiên Châu?
Lúc này, Husky cưỡi trên người Đoạn Cửu Đức, từ trong cửa chính Khí Tông vọt ra.
Đoạn Cửu Đức vừa chạy về phía trước, vừa rung người, liều mạng muốn kéo Husky xuống, nhìn qua rất buồn cười.
Từ Khuyết cũng không thèm để ý hai người bọn họ, trực tiếp nhìn về phía Trương Tuế hỏi:
- Tông chỉ đời thứ tư của các ngươi có nói cho ngươi biết là còn còn lại bao nhiêu thời gian hay không?
- Sáu trăm năm trước khi y nói với ta chuyện này, y nói với ta, Thiên Châu chỉ còn thời gian một ngàn năm, vì thế hiện tại. . . chúng ta còn bốn trăm năm.
Trương Tuế đáp.
Từ Khuyết nghe thế thì gật đầu nở nụ cười:
- Rất tốt, hiện tại ngươi đi goi tông chủ các ngươi ra, tuyên bố Khí Tông trở thành chi nhánh của Tạc Thiên Bang, tiếp theo sau đó đi hoàn thành đại nghiệp khống chế Địa Châu, ta không có thời gian bồi các ngươi chơi ở nơi này, ta muốn đi Thiên Châu làm chút chuyện, chờ các ngươi trở về.
- Chuyện này. . .
Khóe miệng Trương Tuế co giật, ánh mắt trực tiếp nhìn về phía Mạc Quân Thần.
Từ Khuyết nói lời này đã rất rõ ràng, một khi Khí Tông trở thành thành viên của Tạc Thiên Bang, các thế lực lớn ở Địa Châu mà bọn họ chưởng khống, tương lai trở về Thiên Châu, được phần lớn khí vận sẽ biến thành Tạc Thiên Bang, mà không phải bọn họ Khí Tông.
Từ Khuyết nói câu này, hoàn toàn là đơn giản mà thô bạo, đồng thời quang minh chính đại nói: Đánh cướp, lão tử muốn cướp khí vận của các ngươi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận