Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 483: Cung Nghênh Bang Chủ Giá Lâm

- Tạc Thiên Bang Tiết Chi Khiêm ở đây!
- Tạc Thiên Bang Nicolas Mộ Dung Cẩu Đản ở đây!
...
Tiếng nói lần lượt vang lên, tất cả đều được biến đổi đặc thù, vô cùng cường thế.
Tiếp đó, kể cả Lôi Huyễn Thân của Từ Khuyết, tổng cộng 11 người đồng thời xuất hiện ở cửa phòng nghị sự.
Ngoại trừ Lôi Huyễn Thân dùng dáng vẻ "Hồ Ca" xuất hiện, còn mười phân thân kia đều mặc áo bào đen thêu đám mây màu đỏ, trên mặt mang mặt nạ, lộ ra một luồng khí tức quỷ dị mà thần bí, khiến người nhìn không tự chủ cảm thấy khiếp sợ.
Càng khiến người ta sợ hãi chính là, này mười một người này đều không che giấu tu vi, toàn bộ lộ ra khí tức cường giả Anh Biến kỳ, tựa chúng thần giáng lâm, bễ nghễ thiên hạ, kinh sợ thế gian.
Thời khắc này, toàn trường hoàn toàn rơi vào yên tĩnh, yên lặng như tờ.
Tất cả mọi người đều bị dọa sợ, thậm chí là đệ tử Thái Dịch Phái chạy tới xem trò vui, cũng ngây người như phỗng, không thể tin được chuyện đang diễn ra.
Hoa Vô Khuyết, Lý Bạch của Tạc Thiên Bang trong lời đồn, hôm nay lại cùng xuất hiện ở đây.
Thậm chí còn có những người có tên vô cùng quái lạ mà họ chưa từng nghe nói, ví dụ như Tiết Chi Khiêm, Ngũ Ngũ Khai..., lại đồng thời đến Thái Dịch Phái.
- Trời ạ!
- Chuyện này... Đây chính là những thiên tài của Tạc Thiên Bang sao? Toàn bộ đều là... cường giả Anh Biến kỳ.
- Thật đáng sợ, nghe đồn Hoa Vô Khuyết và Lý Bạch kia không phải chỉ có tu vi Nguyên Anh kỳ sao?
- Lúc này mới qua mấy tháng, bọn họ lại xuất hiện lần nữa, đều đang đã bước vào cảnh giới Anh Biến kỳ.
Rất nhiều đệ tử Thái Dịch Phái đều chấn động, nhưng trong lòng lại không nhịn được mà hưng phấn, có thể nhìn thấy nhân vật trong truyền thuyết, hơn nữa một lần xuất hiện nhiều người như vậy, đến giúp đỡ Thái Dịch Phái bọn họ, chuyện này khiến bọn họ có cảm giác tự hào và tâm tình kích động.
...
Trong phòng hội nghị, tám tên Trưởng lão của Thiên Võ Tông, kể cả Trương Đan Sơn đều đứng im tại chỗ ở, sắc mặt biến thành trắng xám.
Đặc biệt Trương Đan Sơn, ông ta nằm mơ cũng không nghĩ tới, có nhiều người của Tạc Thiên Bang đến như vậy, hơn nữa toàn bộ đều đạt đến cảnh giới Anh Biến Kỳ
Cho dù nhìn qua chỉ là Anh Biến kỳ tầng ba, nhưng ông ta đã nghe nói về sự mạnh mẽ của những người này, khi thực lực mới chỉ là Nguyên Anh kỳ đã ra tay tiêu diệt được Anh Biến kỳ, bây giờ đã bước vào Anh Biến kỳ, chẳng phải thực lực sẽ càng kinh khủng?
Nghĩ tới đây, Trương Đan Sơn phiền muộn đến mức muốn thổ huyết.
Vốn tưởng rằng ở đây là biên cảnh Hỏa Nguyên Quốc, Tiêu Viêm lại không có ở đây, ông ta hoàn toàn có thể không lo đến Tạc Thiên Bang, thế mà hiện tại người của Tạc Thiên Bang lại cùng ra trận, thực sự khiến ông ta quá sợ hãi.
Mà giờ khắc này Tô Vân Lam cũng rất kinh ngạc, đứng tại chỗ ngơ ngác nhìn những người ngoài cửa kia, mơ hồ cảm thấy có một hơi thở quen thuộc.
Trên thực tế, khi nghe đến ba chữ "Tạc Thiên Bang", trong đầu nàng hoàn toàn trống rỗng, theo bản năng cho rằng Tiêu Viêm đã trở về.
Nhưng khi nghe đến tên tất cả mọi người, lại không nghe được hai chữ "Tiêu Viêm" giờ, trong lòng Tô Vân Lam không khỏi thất vọng.
Hắn vẫn không trở về sao?
Nhưng hắn không trở về, những thiên tài của Tạc Thiên Bang tại sao lại đến đây?
- Ồ, Tiêu Viêm thiếu hiệp đi đâu rồi? Tại sao không trở về?
Lúc này, đám đệ tử Thái Dịch Phái đệ tử ở ngoài cửa bắt đầu rối loạn, vì Từ Khuyết còn chưa xuất hiện.
- Đúng vậy. Hắn nói đi gọi người, tại sao những đại nhân vật này đều đến rồi, còn hắn lại biến mất?
- Chẳng lẽ đi gọi Từ Khuyết thiếu hiệp?
- Đúng nha, Từ Khuyết thiếu hiệp còn chưa tới, có lẽ sẽ lập tức đến.
Đám đệ tử ồn ào nghị luận, đều cho rằng "Tiêu Viêm" đi gọi Từ Khuyết.
- Tiêu Viêm? Hắn... Trở về rồi?
Tô Vân Lam nghe được tiếng bàn luận bên ngoài, hai mắt đột nhiên xuất hiện vẻ vui mừng.
Trương Đan Sơn lại nghe được hai chữ "Từ Khuyết", sắc mặt cũng biến đổi, có chút kiêng kỵ lại tràn ngập sự thù hận.
Năm đó Từ Khuyết phá hủy hơn một nửa Thiên Võ Tông, khiến toàn bộ tông môn mất đi không ít đệ tử và Trưởng lão, ông ta phải bỏ ra tâm huyết rất lớn để gọi vài tên Trưởng lão trở về, nâng cao thực lực tông phái, nhưng số lượng đệ tử trong tông phái đã sớm không bằng năm đó.
Quan trọng hơn chính là bây giờ mọi người vừa nhắc tới Từ Khuyết, đầu tiên đã nghĩ đến là Từ Khuyết đã tiêu diệt Hỏa Hoàng, thứ hai là Từ Khuyết dùng thực lực Kim Đan kỳ đại náo Thiên Võ Tông, còn bình yên vô sự rời đi.
Chính vì thế mà hiện tại Thiên Võ Tông đã thành chuyện cười lớn, rất ít người đồng ý gia nhập một môn phái như vậy.
Nhưng dù Trương Đan Sơn hận Từ Khuyết, thì hôm nay cũng không dám tùy tiện tìm Từ Khuyết tính sổ, dù sao chiến tích của hắn vang vọng khắp Hỏa Nguyên Quốc, không ai dám trêu chọc.
Nhưng hiện tại lại nghe được tin Từ Khuyết có thể sẽ đến, ông ta không khỏi hoảng loạn, sau đó trong lòng lại tràn ngập lửa giận và thù hận.
- Ầy, ngày hôm nay thật náo nhiệt nha.
Lúc này, Lôi Huyễn Thân của Từ Khuyết thành Hoa Vô Khuyết bước ra, lắc tay lấy ra một cái quạt giấy, phong độ nhẹ nhàng cười nói, ánh mắt liếc khắp toàn trường.
Sau một khắc, sắc mặt hắn đột nhiên trầm xuống, lớn tiếng quát lên:
- Tên rác rưởi Trương Đan Sơn kia ở chỗ nào? Cút nhanh ra đây gặp Bang chủ của chúng ta.
Sắc mặt hắn biến hóa nhanh chóng, khiến mọi người ở đây có chút không kịp phản ứng.
Một giây trước còn phong độ nhẹ nhàng, ôn tồn lễ độ, nhưng sau một khắc lại bá đạo hung hăng như vậy, thực sự là quá cường thế.
- Làm càn!
Trương Đan Sơn đứng ngồi không yên, bị người thẳng mặt chỉ tay mắng là rác rưởi làm ông ta vô cùng tức giận, ông ta bước một bước lên phía trước, lớn giọng mắng: - Ngươi là thứ gì, chỉ là một tên Anh Biến kỳ tầng một, lại dám nhục nhã bản tông chủ?
Ngoại trừ mười phân thân mô phỏng khí thế và cảnh giới của Từ Khuyết, Lôi Huyễn Thân chỉ có bảy tầng thực lực so với bản thế, vì thế nhìn qua chỉ có tu vi Anh Biến Kỳ tầng một.
Nhưng thế này cũng không ảnh hưởng đến việc Từ Khuyết khoe khoang, hắn và Husky cũng đang tới đây, thần hồn vẫn đang khống chế đám phân thân, càng chơi càng nghiện.
Chỉ thấy khóe miệng Lôi Huyễn Thân cong lên, ánh mắt lạnh lùng quét về phía Trương Đan Sơn, khinh thường nói:
- Ngươi lại là thứ gì? Năm đó bang chủ Từ Khuyết của chúng ta dùng cảnh giới Kim Đan kỳ đã có thể phá huỷ tông phái của các ngươi, bây giờ các ngươi chỉ là một đám chó nhà có tang, lại dám ở nơi này làm loạn?
Khí tức trên Lôi Huyễn Thân và mười phân thân kia vô cùng hung hăng, vừa xuất hiện đã khiến toàn trường kinh sợ, mà hiện tại Lôi Huyễn Thân nói ra lời này, càng khiến mọi người cảm thấy nghẹt thở.
- Trời ạ, hóa ra Bang chủ Tạc Thiên Bang, chính là Từ Khuyết thiếu hiệp.
Ở đây có rất nhiều đệ tử Thái Dịch Phái kích động hô lên.
Tới bây giờ bọn họ cũng không biết Bang chủ Tạc Thiên Bang là ai, cũng không ngờ người này chính là Từ Khuyết.
Lập tức, rất nhiều trên mặt đệ tử Thái Dịch Phái tràn ngập vẻ sùng kính cùng kích động.
Nhưng Trương Đan Sơn lại thẹn quá hóa giận, rống to:
- Làm càn, năm đó Từ Khuyết như con chó nhà có tang, nếu không có bản Tông chủ tha cho hắn một mạng, hắn có năng lực sống đến hiện tại sao?
"Vèo!"
Lúc này, một hắc mang đột nhiên xuyên qua chân trời, cắt ngang tầng mây, trực tiếp rơi xuống mặt đất ngoài phòng hội nghị.
Mọi người nhanh chóng quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Từ Khuyết mang theo ý cười nhàn nhạt, tay dắt theo một con chó lớnđang nhe răng trợn mắt, tỏ vẻ hung hãn, cất bước đi tới.
- Ôi, Trương Đan Sơn, tên rác rưởi nhà ngươi còn chưa có chết à? Xem ra là năm đó ta đã quá mềm lòng, không giết chết ngươi, thực sự là thất sách.
Từ Khuyết châm chọc, chậm rãi đi tới.
Vô số đệ tử Thái Dịch Phái, kể cả Tô Vân Lam, tất cả đều sững sờ.
Chuyện này... Chuyện gì xảy ra?
Đây không phải Tiêu Viêm thiếu hiệp sao? Tại sao lại gây chuyện với Trương Đan Sơn và Thiên Võ Tông? Người phá hoại Thiên Võ Tông, rõ ràng là Từ Khuyết mà?
Bạch!
Nhưng đúng vào lúc này, mười phân thân cùng Lôi Huyễn Thân, đột nhiên cùng nhau xoay người nhìn về phía Từ Khuyết, sau đó nắm tay đưa lên ngực, vô cùng cung kính hướng Từ Khuyết bái một cái.
Sau đó một âm thanh chỉnh tề vang vọng trời xanh.
- Cung nghênh Bang chủ Tạc Thiên Bang giá lâm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận