Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1527: Người Đến

Lúc này, bên dưới toàn cao ốc xa hoa.
Từng chiếc từng chiếc xe hơi đi tới cửa khách sạn, cửa xe vừa mở ra, một đám nam tử mặc âu phục đen đồng thời bước xuống, biểu hiện lãnh khốc, phảng phất tựa như sát thủ không có cảm tình.
Tiếp theo đó lại đến mười mấy chiếc xe hơi, người trên xe đều là mấy ông lão, trên người mặc trang phục Trung Sơn, tóc trắng xám, nhưng không có một chút mệt mỏi do lớn tuổi, tinh thần trái lại có vẻ rất phấn chấn, tư thế bước đi kiên cường, vừa nhìn đến, khí thế kia còn vững vàng hơn cả đám nam tử mặc âu phục.
- Nhiều cao thủ như vậy?
Cách đó không xa, Hiên Viên Uyển Dung đã thay quần áo khác, cùng Lâm Ngữ Hi trở lại khách sạn, vừa vặn gặp được tình cảnh này, không khỏi hơi kinh ngạc.
Tuy rằng tu vi không còn, nhưng nhãn lực của Hiên Viên Uyển Dung vẫn còn, nhìn qua liền biết đám người kia không phải người bình thường, đều là người luyện võ.
Giờ phút này lại xuất hiện thêm mấy cao thủ, kết hợp với chuyện Hạ Lạc Kình đặt bẫy lúc trước, Hiên Viên Uyển Dung nhất thời rõ ràng, đám người kia tám chín phần mười là hướng về phía Từ Khuyết.
- Cao thủ gì cơ?
Lâm Ngữ Hi ở bênh cạnh, cũng nghe được thanh âm Hiên Viên Uyển Dung nói thầm, không khỏi kinh ngạc, nhìn về phía trước.
Cô không nhìn ra những người kia có chỗ nào bất phàm, chỉ là thấy bên ngoài khách sạn đột nhiên đến nhiều người như vậy, theo bản năng liền nghĩ hẳn là có đại nhân vật gì đó đến.
Những nam tử mặc âu phục kia, người bình thường nhìn sẽ cảm thấy hẳn là vệ sĩ.
Hơn nữa bên trong khách sạn này thường xuyên có một vài minh tinh hoặc là đại nhân vật vào ở, hiện tại xuất hiện tình huống này, cô cũng không nghĩ quá nhiều.
- Không có gì, hay là chúng ta đi dạo một lúc đi?
Hiên Viên Uyển Dung lắc đầu, hỏi.
Thời điểm như thế này, nàng rất lý trí, cho dù đi tới tìm Từ Khuyết, không chỉ không giúp được, còn có thể tạo thêm phiền phức cho hắn, khiến cho hắn phân tâm.
Cho nên nàng mở miệng mời Lâm Ngữ Hi đi dạo cùng nàng, tận lực rời xa nơi này.
- Chuyện này. . . hình như không tốt lắm, Từ Khuyết và Hạ đồng học còn đang chờ chúng ta, hay là để tôi gọi điện nói với cậu ấy một tiếng?
Lâm Ngữ Hi có chút chần chờ, cảm thấy không thể cho bằng hữu leo cây như vậy.
Hiên Viên Uyển Dung trầm ngâm không nói, ánh mắt cũng nhìn kỹ đám nam tử mặc âu phục cùng với mấy ông lão đi vào khách sạn, đột nhiên lắc lắc đầu:
- Thôi, vậy thì lên đi.
Nói xong, nàng liền cất bước đi về phía trước.
Nàng đã thay đổi quyết định, muốn đi tới nhìn một chút.
Dù sao lần này cao thủ đến quá nhiều, trước đây Từ Khuyết ở trường học có thể lấy một địch nhiều, là bởi vì đối thủ không quá mạnh.
Nhưng lần này trong đám người đến, có mấy lão nhân không đơn giản.
Hiên Viên Uyển Dung cảm thấy Từ Khuyết lần này lành ít dữ nhiều, nếu như tên này chết đi, nàng có đi xa cách mấy cũng vô dụng, dù gì cũng chết, chi bằng đến xem một chút.
Huống hồ, nàng cũng cảm thấy chuyện này có liên quan đến mình.
Nếu như không phải nàng xuất hiện, tên Hạ Lạc Kình kia sẽ không nổi lòng chiếm đoạt, cũng sẽ không đặt bẫy đối phó Từ Khuyết.
Từ Khuyết là vì bảo vệ nàng mới rơi vào loại tình cảnh này, lúc này nàng còn cố ý tách ra, không khỏi có chút quá đáng.
Vì thế nghĩ tới nghĩ lui, Hiên Viên Uyển Dung vẫn quyết định đến nhìn một chút, tuy rằng cũng không giúp đỡ được gì, nhưng ít ra có thể chết rõ ràng.
Dù sao từ lúc mới bắt đầu, bị Thái Ất thiên thạch ném vào mộng cảnh, nàng cơ bản đã tuyệt vọng hơn nửa, chuyện cùng Từ Khuyết đồng thời độ tình kiếp, nàng hoàn toàn không có chút tự tin nào.
. . .
Cùng lúc đó, trong nhà hàng ở tầng thượng.
Rất nhiều người đã bị mời đi, Từ Khuyết cũng thẳng thắn ra khỏi phòng bao, trực tiếp ngồi ở trong đại sảnh, vừa chơi điện thoại di động, vừa trêu trọc đám người xem, vừa chỉnh sửa kiểu tóc, để mình lên hình đẹp trai hơn.
Hạ Lạc Kình và người đàn ông trung niên cũng ngồi ở phụ cận, ngọn lửa trả thù trong lòng mãnh liệt thiêu đốt, còn có chút kích động.
Bởi vì một phút trước, điện thoại di động bọn họ đồng thời nhận được tin tức, cứu viện đã đến.
Hạ Lạc Kình vẫn rất trấn định, dù sao tay chân trong gia tộc phái tới có thể làm loại sự tình tàn nhẫn kia.
Nhưng người đàn ông trung niên thì khác, y thông báo tất cả mọi chuyện cho tông môn, thậm chí còn có chút khoa trương, chính là vì muốn để cho sư phụ y ra tay.
Kết quả đúng là đã kinh động đến sư phụ y, thậm chí tông sư lão nhân những môn phái khác cũng đến.
Bây giờ ván cờ này, đúng là bị khuấy động hơi lớn, nếu như đặt ở trong tiểu thuyết võ hiệp, trận chiến này tương đương với lục đại phái vây công đỉnh Quang Minh, hoặc là đại hội võ lâm trọng đại.
- Xem tiểu tử này còn hung hăng được bao lâu, sư phụ ta còn có mấy vị đại tông sư khác ra tay, cho dù hắn lợi hại đến đâu cũng không thể chạy thoát.
Người đàn ông trung niên mạnh mẽ nhìn chằm chằm bóng lưng Từ Khuyết, thấp giọng nói ra.
Hạ Lạc Kình tỏ vẻ lãnh đạm, cũng không quá để ý người đàn ông trung niên, thậm chí còn có chút xem thường.
Công phu cao thì thế nào, nội công thâm hậu hơn thì thế nào, biết đánh ra kim long thì thế nào?
Chung quy vẫn không sánh được một khẩu súng một viên đạn.
Lúc trước Lâm lão bản sản sinh hứng thú với Từ Khuyết, mới cầm súng uy hiếp.
Nhưng đây chỉ là uy hiếp, cũng không phải thật muốn giết Từ Khuyết, cho nên mới cho Từ Khuyết cơ hội hạ độc, bức bách cô ta rời đi.
Nhưng Hạ gia y thì khác, lần này người vừa đến, sẽ không phí lời với Từ Khuyết, trực tiếp nổ súng bắn chết, một chút cơ hội cũng sẽ không cho.
- Yêu, tại sao ta cảm giác sát khí hai người các ngươi đột nhiên mãnh liệt hơn vậy, là bởi vì người của các ngươi đã đến ư?
Lúc này, Từ Khuyết đột nhiên nghiêng đầu lại, cười híp mắt nhìn về phía Hạ Lạc Kình và người đàn ông trung niên.
Hai người nhất thời không hẹn mà cùng giật mí mắt, CMN, sát khí mà ngươi cũng cảm nhận được?
- Đúng vậy, đã ở trong thang máy, như cậu mong muốn.
Hạ Lạc Kình cũng xem thường che giấu, trực tiếp gật đầu đáp.
- Có mang súng không?
Từ Khuyết nhàn nhạt hỏi.
- . . .
Khóe miệng Hạ Lạc Kình nhất thời co giật, con mắt nhìn chiếc điện thoại di động trong tay Từ Khuyết, nhàn nhạt hỏi:
- Cậu đang phát trực tiếp?
- Đúng rồi, không sao đâu, cậu cứ việc nói ra, tôi còn không sợ, cậu sợ cái gì?
Từ Khuyết cười nói.
- Tôi sợ?
Hạ Lạc Kình cười gằn, trầm giọng nói:
- Có mang!
- Ừm, có mang theo là tốt rồi, vậy còn ông? Những đại tông sư kia của ông có đến chưa?
Từ Khuyết quay đầu nhìn về phía người đàn ông trung niên hỏi.
- Đến rồi, cũng đang ở trong thang máy.
Người đàn ông trung niên gật đầu.
- Rất tốt.
Từ Khuyết lúc này đứng lên, đi ra ngoài cửa.
Hạ Lạc Kình cùng người đàn ông trung niên đều sững sờ, có như thế cũng không thể chờ được sao? Lại muốn đi ra cửa nghênh tiếp?
Nhưng mà Từ Khuyết đi ra phòng ăn, lại trực tiếp đi vào gian phòng quản lí.
Lúc này Lâm lão bản ngồi ở bên trong, vẫn quan tâm động tĩnh trong phòng ăn, cũng không nghĩ tới Từ Khuyết đột nhiên tìm đến đây.
"Ầm!"
Còn không chờ người ở bên trong làm ra phản ứng, Từ Khuyết đã đẩy cửa phòng quản lí ra, hỏi:
- Nói cho tôi biết người của Hạ gia và những tông sư kia ở trong thang máy nào.
- Hả?
Lâm lão bản ngẩn ra, có chút kinh ngạc, con hàng kia hỏi vấn đề này làm gì?
- Ồ, không cần phải nói, tôi biết rồi.
Từ Khuyết liếc qua màn hình camera, lập tức phát hiện đám nam tử mặc âu phục cùng với mấy ông lão.
Những người này đi trong ba cái thang máy khác nhau, hơn nữa cũng không có người ngoài ở bên trong.
- Khà khà, nếu như vậy, vậy ta có thể chơi một chút rồi.
Xon ngươi Từ Khuyết nhất thời sáng ngời, xoay người rời đi.
Hạ Lạc Kình cùng người đàn ông trung niên theo tới, còn không hiểu rõ tình hình, lại nhìn thấy Từ Khuyết tràn đầy phấn khởi đi đến chỗ thang máy.
Lâm lão bản tựa hồ cũng cảm giác có chút không đúng, khẩn trương ra khỏi phòng quản lý.
Từ Khuyết để điện thoại di động ở dưới đất, vẫn đang phát trực tiếp, hắn bước đến chỗ thang máy, trực tiếp dùng man lực kéo cửa thang máy ra, cả người nhẹ nhàng nhảy một cái, liền nhảy vào trong không gian thang máy.
- Ta kháo, tên này điên rồi à? Hắn muốn tự sát?
Lâm lão bản lập tức sợ hết hồn, còn thốt ra lời thô tục.
Hiện tại thang máy đang đi lên phía trên, cái tên này nhảy vào, hoặc là bị ngã thành thịt vụn, hoặc là là bị thang máy ép thành thịt vụn, dù sao đều là một con đường chết.
Nhưng sau một giây, mấy người đều há hốc mồm.
Từ Khuyết giống như Spider Man, hai chân dùng bốn cạnh thang máy làm điểm tựa, vung tay lên, từ dưới khố móc ra một thanh Đại Khảm Đao đen nhánh, vèo một cái chém vào dây thang máy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận