Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 770: Ta Làm

Lúc Từ Khuyết từ bên trong động phủ thần bí đi ra, lúc này bên ngoài người đã đông nghìn nghịt, có thêm vô số người đến.
Bởi vì người đi vào, hầu như không mấy ai có thể đi ra, chuyện này khiến cho bọn họ tin tưởng nơi này bất phàm, nhất định có dị bảo.
Mà những người có thể đi ra cơ bản đều chỉ đi một vòng ở phía bên ngoài động phủ, không có chân chính đi vào trong, nhưng có thể sống trở ra vẫn làm cho rất nhiều người phải chú ý.
Có người thán phục số mệnh của bọn họ tốt hoặc là thực lực mạnh, cũng có người kín đáo chuẩn bị ra tay, giết người đoạt bảo.
Lúc Từ Khuyết bước ra từ lối đi của động phủ, lập tức đưa tới vô số ánh mắt nhòm ngó, sau đó rất nhiều người cúi đầu bắt đầu bàn luận.
- Lại có người đi ra rồi kìa.
- Ồ, tên này nhìn có chút lạ mặt, không giống như là người mới vừa đi vào hai ngày nay?
- CMN! Là hắn!
- Sao thế? Ngươi biết hắn ư?
- Làm sao không biết, bảy ngày trước cái tên này từng đứng ra nói chuyện giúp một nữ tử xấu xí, không nghĩ tới hắn lại sống sót trở ra.
- Ồ, cô gái cùng đồng hành với hắn đâu?
- Xem ra là chết ở bên trong rồi.
- Chờ đã, các ngươi vừa mới nói cái gì, hắn đi vào từ bảy ngày trước?
- Hítt! Đây chính là thời gian dài nhất từ trước đến giờ đấy!
- Mấy ngày nay, người còn sống đi ra đa số chỉ đi vào nửa ngày hoặc một ngày liền ra, hắn đi vào bảy ngày, lại còn sống đi ra!
- Chẳng lẽ hắn đã chiếm được tạo hóa?
Lập tức, vô số ánh mắt khiếp sợ hoặc là không có ý tốt gắt gao tập trung vào Từ Khuyết.
Tâm tình của Từ Khuyết lúc này đang khoan khoái, trên mặt mang theo nụ cười xán lạn, quang minh chính đại cửa từ động phủ đi ra.
Nột chuyến này thật sự kiếm bộn rồi.
Đầu tiên là từ dưới bàn cờ hải trận lấy được một cái Tiên Khí thượng cổ Sinh Tử Luân, tiếp đó lại thành công ghẹo được Tử Hà tiên tử mà thần tiên đều với không tới, cuối cùng còn lấy đi truyền thừa dưới Ngũ Hành Sơn, hoàn toàn trở thành người thắng lớn nhất của chuyến này.
Thế nhưng, hắn đi ra như vậy, càng làm cho mọi người ở đây xác định suy đoán trong lòng.
- Cái tên này khẳng định có thu hoạch lớn!
- Người này chỉ là Kim Đan kỳ, lại có tạo hóa như thế, thực sự là khiến người khác ước ao.
- Ha ha, ước ao? Người này sợ là sắp xong đời rồi!
- Vì sao?
- Ngay cả ngươi đều đoán được hắn có thu hoạch, huống chi là những người khác? Bây giờ ở đây có nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, đoán chừng hắn không thể sống hết đêm nay.
- Haizz, đúng là quá trẻ người non dạ. Lộ sự vui mừng ra ngoài mặt, quá không có kinh nghiệm.
- Đúng đấy, nếu như là ta, nhất định sẽ giả bộ bị trọng thương, giả thành cái gì cũng không lấy được, ít nhất cũng sẽ không bị quá nhiều người nhìn chằm chằm vào.
Rất nhiều người đều lắc đầu, đồng tình nhìn Từ Khuyết.
Dù sao một thiếu niên tu sĩ Kim Đan kỳ, một thân một mình ở nơi như thế này, hơn nữa còn khiến người ta hoài nghi trên người hắn có báu vật như vậy, tình huống này giống như đưa dê vào bầy sói.
Nhưng mà Từ Khuyết không để ý tới ánh mắt của mọi người một chút nào, giờ phút này lòng hắn tràn ngập ý nghĩ có nên đi cướp một đống pháp quyết để hệ thống thu về, sau đó điên cuồng tăng cấp cho ba ấn đầu trong Càn Khôn Ấn, cuối cùng học tập Phật Đà Ấn, đi xung quanh vứt Ngũ Hành Sơn ra để trang bức.
Lúc nghĩ tới chỗ này, nụ cười tràn trề trên mặt hắn càng tươi hơn, bước đi nhẹ nhàng, trên gò má chỉ thiếu điều hiện lên bốn chữ "Ta rất vui vẻ".
Dựa theo kế hoạch ban đầu của hắn, một chuyến này trước tiên là cần phải đi tới Tuyết Thành, hỏi thăm Tư Đồ Hải Đường một chút, thuận tiện cũng xem nàng huấn luyện Tuyết Thành quân ra sao.
Sau khi từ trong động phủ bước ra, Từ Khuyết nhìn xung quanh một chút, lập tức xác định phương hướng Tuyết Thành, chuẩn bị rời đi.
Nhưng mà mới đi được vài bước, lập tức đã có người không nhịn được đi theo.
- Vị đạo hữu này, xin dừng bước.
Đột nhiên có người mở miệng, lộ ra ý cười đuổi theo.
Từ Khuyết nghe thấy vậy cũng ngừng lại, nghi ngờ nhìn sang.
Người nói chuyện là một tên thanh niên, bên cạnh còn có mười mấy đồng bạn, nhìn qua không giống như là đoàn đội thành lập tạm thời, giống như đến từ một thế lực bang phái hơn.
- Sao? Có chuyện gì không?
Từ Khuyết trừng mắt nhìn, tựa hồ ý thức được ý đồ của những người này, lập tức cười híp mắt nhìn.
Mọi người ở đây thấy hắn như vậy, lập tức đều lắc đầu, yên lặng thở dài.
- Cái tên này xong rồi!
- Hắn có phải bị ngốc không? Người khác đã vây tới như vậy, hắn lại còn cợt nhả.
- Những người kia đều là người của Thương Lan Bang đó.
- CMN, Thương Lan Bang? Đây chính là cặp thư hùng đạo tặc ở Thủy Nguyên Quốc, bang phái do hai người Thương Phong cùng Mạc Lan thành lập?
- Đáng sợ, cặp thư hùng đạo tặc này không phải là người hiền lành gì, tu vi Thương Phong mười năm trước đã là Anh Biến kỳ, thủ đoạn hung tàn, mà Mạc Lan kia không chỉ xinh đẹp, còn rất phong tao phóng đãng, năm đó dựa vào sắc đẹp dụ dỗ vô số cường giả, nhân lúc người ta không để ý đột nhiên hạ độc thủ.
- Hai người này sau khi liên thủ sáng tạo ta Thương Lan Bang, thu nhận vô số tu sĩ có tiếng xấu lan xa, bây giờ thực lực đã có thể so với rất nhiều đại tông phái.
- Haizz, không ngờ bọn họ cũng tới đây, lấy tác phong làm việc của bọn họ, sợ rằng tiểu tử này sẽ bị bọn họ ăn sạch rồi.
- Đúng đấy, đoán chừng ở đây không có ai dám cướp người cùng bọn họ.
- Dê vào bầy sói, kết cục sẽ rất thảm.
Rất nhiều người thấp giọng bàn luận, nghiễm nhiên cảm thấy Từ Khuyết lần này đã xong đời.
Mà tên thanh niên gọi lại Từ Khuyết kia giờ phút này trên mặt cũng mang theo ý cười nhìn Từ Khuyết.
- Đạo hữu, không biết ngươi ở bên trong động phủ có được tạo hóa gì? Thương Lan Bang ta có thể ra ra giá mua về.
Thanh niên kia có thâm ý hỏi, báo ra tên bang phái, hiển nhiên là muốn làm Từ Khuyết kinh sợ.
Nhưng mà Từ Khuyết căn bản chưa từng nghe nói qua Thương Lan Bang gì đó, cho dù nghe qua cũng chẳng thèm quan tâm.
Hắn rất thản nhiên gật gật đầu, còn lộ vẻ kích động nói:
- Đúng rồi, ta đi tới nơi sâu nhất, thu được truyền thừa, còn lấy được một cái Tiên Khí, quả thực là quá sảng khoái!
- Truyền thừa? Còn có Tiên Khí?
Mọi người vừa nghe thấy vậy, lập tức thay đổi sắc mặt, ngay sau đó, rất nhiều người không hẹn mà cùng hô:
- Thật hay giả?
Truyền thừa cũng thôi đi, nhưng nếu là Tiên Khí, vậy thì chuyện này cực kỳ kinh khủng rồi.
Phải biết, Ngũ Hành Sơn cho tới bây giờ đều chưa từng xuất hiện Tiên Khí, một cái cửu tinh pháp khí cũng đủ để cho vô số tông phái tranh cướp vỡ đầu, vậy nếu như xuất hiện Tiên Khí, e rằng Thương Lan Bang đều nuốt không nổi.
Lập tức, đám người Thương Lan Bang kia cũng đứng ngồi không yên.
Ý cười trên mặt thanh niên kia thu lại, trầm giọng nói ra:
- Đạo hữu, đừng đùa giỡn lung tung, Thủy Nguyên Quốc làm sao có khả năng xuất hiện Tiên Khí?
- Thật sự là có mà! Có muốn ta móc ra cho các ngươi nhìn một chút hay không? Haizz, tính toán một chút, lấy tầm mắt của các ngươi làm có có thể nhìn thấu, ta vẫn nên về nhà trước thôi, ngày hôm nay còn chưa viết nhật ký đây.
Từ Khuyết nói xong, tự mình đẩy thanh niên trước mặt ra, cất bước làm bộ muốn đi.
Trong lúc nhất thời, thanh niên kia có chút sửng sốt, mọi người ở đây cũng kinh ngạc.
Về nhà?
Mẹ nó chứ, vào lúc như thế này ngươi còn tưởng rằng mình có thể về được nhà ư?
Lại còn muốn viết nhật ký, viết cái lông à! Mạng nhỏ của ngươi đều sắp giữa không được rồi kìa.
- Đứng lại!
Đột nhiên, thanh niên kia lớn tiếng hét lên một tiếng, lạnh lùng nói:
- Đạo hữu, ngươi đang xem thường Thương Lan Bang chúng ta hay sao? Ta vừa rồi đã nói, tạo hóa của ngươi, Thương Lan Bang chúng ta ra giá mua lại!
- Ồ?
Từ Khuyết lần nữa dừng lại, quay đầu nhìn sang, con ngươi híp lại.
- Các ngươi muốn mua? Vậy các ngươi nói cho ta nghe một chút, Thương Lan Bang các ngươi có bao nhiêu Linh Thạch?
- Ha ha, Linh Thạch, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu!
Thanh niên lập tức trêu tức nở nụ cười.
Linh Thạch? Đùa gì thế, Thương Lan Bang mua đồ, khi nào cần Linh Thạch?
Nhưng con ngươi của Từ Khuyết lại sáng ngời, mặt lộ ra biểu hiện khoa trương nói:
- Quào, thật hay giả thế? Vậy các ngươi có bao nhiêu pháp quyết?
- Pháp quyết? Đương nhiên là muốn bao nhiêu có bấy nhiêu!
Thanh niên lần nữa nở nụ cười.
Từ Khuyết lúc này cổ họng chấn động, vung tay lên, dõng dạc nói:
- Đi, lập tức mang ta đi tới bang phái của các ngươi, cuộc trao đổi này ta làm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận