Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1499: Trở Về

- Ta kháo, chuyện này có quan hệ gì với tiểu tỷ tỷ, tiểu tử, ngươi lại trọng sắc khinh bạn?
Husky tỏ vẻ không phục, trừng mắt hô to với Từ Khuyết.
- Chuyện này không có quan hệ gì với trọng sắc khinh bạn, nhưng quan hệ đến tiểu tỷ tỷ thì hơi lớn đấy.
Từ Khuyết khoát tay áo một cái, khí định thần nhàn nói.
Hắn đúng là cũng chỉ muốn tìm người tới Thiên Cung Thư Viện một chuyến, nhìn xem có thể tìm hiểu ra tin tức của những đại năng kia hay không.
Thế nhưng khi nhắc tới Dao Trì, Từ Khuyết đột nhiên xuất hiện một ý nghĩ, trên đại lục Thiên Châu tẻ nhạt này, đã đến lúc. . . thành lập một nữ đoàn.
- Tiểu Khuyết Khuyết, ngươi nói cái gì? Ngươi có quan hệ lớn với vị tiểu tỷ tỷ nào?
Lúc này, tiếng cười lạnh của Liễu Tịnh Ngưng truyền đến.
Từ Khuyết đột nhiên ngẩn ra, quay đầu nhìn lại, Liễu Tịnh Ngưng tựa như cười mà không phải cười nhìn mình, Khương Hồng Nhan và Tử Hà tiên tử cũng đang nhìn chằm chằm mình.
Đậu xanh!
Ý chí cầu sinh của Từ Khuyết trong nháy mắt tăng cao:
- Ầy, các ngươi đừng hiểu lầm, ta không phải có ý đó.
- Vậy ngươi có ý gì?
Tử Hà tiên tử nhàn nhạt hỏi.
- Chẳng trách ngươi không có chuyện gì luôn thích chạy tới Dao Trì, hóa ra là nhớ các nàng.
Liễu Tịnh Ngưng cũng mở miệng nói.
- Chuyện này tuyệt đối không có.
Lúc này Khuyết sắc mặt Từ ngưng lại, đứng đắn nói:
- Người khác không biết ta, các ngươi còn có thể không biết sao? Từ Khuyết ta là ai, trừ các ngươi ra, ta căn bản không có hứng thú đối với những nữ nhân khác.
- Hả?
Husky và Đoạn Cửu Đức ồ một tiếng, đồng thời che ngực, cảnh giác lui về sau một bước.
Từ Khuyết không thèm để ý đến hai tên gia hỏa này, tiếp tục hô:
- Từ khi đi tới Thiên Châu, ta luôn không tiếp cận những nữ nhân khác, thậm chí là khi ăn cánh gà, sau khi ta biết cánh gà này là gà mái, ta liền không ăn nữa.
- Xì!
Liễu Tịnh Ngưng không nhịn được bật cười, tức giận trợn mắt, lắc đầu nói:
- Được rồi, không đùa ngươi nữa, mau mau nói chính sự, ngươi muốn tìm người Dao Trì làm gì? Chuyện này có liên quan gì đến những cường giả Thiên Cung Viện kia?
- Ha, không có quan hệ gì, chỉ là nảy sinh ý nghĩ bất chợt, ta có thể từ bên trong thu lợi, Dao Trì cũng sẽ được lợi, hai bên cùng có lợi.
Từ Khuyết cười nhẹ, nội tâm đã bắt đầu chờ mong lên, giống như nhìn thấy rất nhiều điểm trang bức đang đợi hắn.
- Thu lợi? Móa, tiểu tử, hiện tại chúng ta đang đau đầu về những lão già ở Thiên Cung Viện kìa, ngươi còn muốn thu lợi?
Đoạn Cửu Đức lập tức nổi giận.
Khóe miệng Từ Khuyết giương lên:
- Chỉ cần ta thu lợi, đến thời điểm đó cần đau đầu sẽ là đám lão già Thiên Cung Viện kia.
Trên thực tế, hiện tại hắn cũng không phải đã cùng đường mạt lộ.
Trừ việc hắn có giữ lại một lá bài tẩy, hắn còn có một tấm vương bài là cơ hội hệ thống miễn phí Đánh Người.
Thậm chí lùi 1 vạn bước mà nói, chỉ cần vận dụng cơ chế trả thù của hệ thống, ra sức liều mạng chiến đấu một trận, cũng có thể tiêu diệt đám cường giả kia, chỉ là nguy hiểm quá lớn mà thôi.
Vì thế không tới lúc vạn bất đắc dĩ, Từ Khuyết cũng không muốn vận dụng này hai tấm vương bài này, dù sao Tiên Vân Châu còn có Tiên Đế tồn, sau này hắn không muốn mạo phạm.
Như vậy, chỉ còn một đường có thể đi, tiếp tục lừa điểm trang bức thăng cấp hệ thống, thăng cấp cảnh giới của bản thân, mạnh mẽ nghiền ép đối thủ.
Mà đám tiểu tiên nữ ở Dao Trì kia, thuận tiện để Từ Khuyết lóe lên linh quang, nghĩ ra được phương pháp kiếm lấy điểm trang bức mới.
Cùng ngày, đoàn người trực tiếp chuyển động thân thể.
Mấy người vẫn duy trì hoá trang Ngụy Trang Khôi Lỗi, che giấu khí tức, lên Truyền Tống Trận rời khỏi Tử Vi Tiên Vực, đi về Thiên Tướng Tiên Vực, đến Thiên Tướng Thành.
Dao Trì tuy đóng kín sơn môn, nhưng Thiên Tướng Thành vẫn nửa mở như trước, chỉ là đến gần phạm vi mấy trăm dặm Dao Trì Thánh Địa, đều bị hộ sơn trận bao phủ, tu sĩ bình thường căn bản không có cách nào tới gần.
Sau khi đoàn người Từ Khuyết đến Thiên Tướng Thành, cũng không lãng phí thời gian, trực tiếp chạy về phía Dao Trì Thánh Địa.
Hộ sơn trận khẳng định là không cần phá, chỉ cần một tấm thiếp bái phỏng, ký tên "Từ Khuyết Tạc Thiên Bang" là đủ rồi.
- Tiểu tử, thiếp bái phỏng này là để người có lễ nghi dùng, không giống phong cách của ngươi, có đáng tin không? Nói không chừng nhân gia nhìn thấy tên ngươi sẽ không vui đấy.
Husky có biểu thị rất hoài nghi.
- Ha ha, ngươi hãy chờ xem, không đến năm lần hô hấp, họ nhất định ra nghênh tiếp chúng ta.
Từ Khuyết lắc đầu, thuận tiện vung tay lên, thu lại Ngụy Trang Khôi Lỗi, đổi về dáng vẻ lúc trước, nhưng khí tức vẫn che giấu như cũ.
Hắn rất vững tin, chỉ cần người Dao Trì không phải người ngu, chỉ cần các nàng không biết mình đã đắc tội với các đại năng Thiên Cung Viện, thì nhất định sẽ tới đón tiếp mình tiến vào.
- Đậu, bản thần tôn không tin, năm, bốn. . .
Husky có vẻ rất tự tin, cảm thấy người Dao Trì không thể gặp loại ôn thần Từ Khuyết này.
Nhưng vừa đếm ngược đến bốn, đang chuẩn bị hô "Ba".
"Ầm!"
Hộ sơn trận trong nháy mắt chấn động, vang lên một tiếng vang trầm thấp.
- Móa nó!
Husky nhất thời sững sờ tại chỗ.
Ánh mắt của người đi đường, cũng đồng thời quét về phía trận pháp.
Mấy bóng người vội vã chạy tới, do Bạch Thải Linh dẫn đầu đệ tử Dao Trì.
Các nàng không chút do dự mở hộ sơn đại trận ra.
Thời gian đã qua nhiều năm, cho dù Từ Khuyết đã từng lấy thân phận cha Từ Khuyết tiếp xúc qua cùng Bạch Thải Linh, nhưng đối với Bạch Thải Linh mà nói, gặp mặt cùng Từ Khuyết, đã cách xa nhau rất lâu.
Nhưng nàng vẫn là chỉ liếc mắt liền nhận ra Từ Khuyết, dù sao. . . người ưu tú lại đẹp trai, bình thường sẽ khắc sâu ấn tượng với người ta, đặc biệt trên người Từ Khuyết có một loại khí chất vô lại, đúng là không phải những người khác có thể mô phỏng theo được.
- Giời ạ, thật sự đi ra.
Husky có chút mất mặt, nói thầm hai câu.
- Từ đạo hữu, Khương Thánh Nữ, đã lâu không gặp.
Cùng lúc đó, Bạch Thải Linh mang theo mấy nữ đệ tử Dao Trì cũng chạy tới, chào hỏi mấy người Từ Khuyết.
Trong tay nàng còn nắm một nhánh trận kỳ, mở ra một cái cửa vào ở trên hộ sơn trận.
Còn lại mấy vị nữ đệ tử Dao Trì cũng nhanh chóng thi lễ với đoàn người Từ Khuyết, nhưng ánh mắt vẫn hiếu kỳ đánh giá Từ Khuyết.
Những ngày gần đây bên ngoài lưu truyền truyền kỳ về một nam tử, chính là người trước mắt này sao?
Lúc trước Từ lão phục sinh Bàn Đào Viên cho Dao Trì, chính là phụ thân của người trẻ tuổi này sao?
Mấy vị nữ đệ tử lộ vẻ hiếu kỳ, giống như tràn ngập hứng thú cùng xa lạ đối với Từ Khuyết.
- Bạch cô nương, gần đây khỏe không?
Từ Khuyết cũng cười híp cả mắt, đáp lại Bạch Thải Linh.
Còn những nữ đệ tử Dao Trì này, hắn xem như rất quen thuộc, nhưng cũng không biểu lộ ra, dứt khoát làm bộ không quen biết, cười tủm tỉm để Bạch Thải Linh mang bọn họ đi vào Dao Trì Thánh Địa.
- Từ đạo hữu những ngày gần đây danh tiếng mười phần, có thể nể nang mặt mũi đến Dao Trì ta một chuyến, khiến Dao Trì Thánh Địa ta cảm thấy rất vinh hạnh.
Bạch Thải Linh cười nói.
- Bạch cô nương khách khí, nghe nói cha ta có giao tình không tệ với Dao Trì, ta nói thế nào cũng nên đến bái phỏng một phen, không biết Dao Trì Thánh Mẫu có ở Thánh Địa hay không?
Từ Khuyết nở một nụ cười, khách khí hỏi, có vẻ nho nhã lễ độ.
Bạch Thải Linh hơi dừng lại một chút, cười khổ nói:
- Từ đạo hữu đến không đúng lúc rồi, Thánh Mẫu chúng ta mấy ngày trước đã rời Thiên Tướng Tiên Vực, đi tới Tử Vi Tiên Vực.
- Ồ? Đi Tử Vi Tiên Vực?
Từ Khuyết có chút kinh ngạc, mình mới vừa ở Tử Vi Tiên Vực đại náo một lần, lúc này Dao Trì Thánh Mẫu đi đến đó làm cái gì?
- Chuyện này. . .
Bạch Thải Linh chần chờ một chút, rồi vẫn nói ra:
- Kỳ thực cũng không phải bí mật gì, Từ đạo hữu có chỗ không biết, cường giả Thiên Cung Viện năm đó biến mất, bây giờ có một phần đã trở về, bọn họ tổ chức đại hội, yêu cầu tất cả tổ tiên của các thế lực đi tới, chuyến này Thánh Mẫu cũng cùng mấy vị tổ tiên Dao Trì ta đi qua.
CMN!
Từ Khuyết lúc này trừng lớn mắt, vẻ mặt mấy người Đoạn Cửu Đức cũng hơi biến hóa.
- Bọn họ tổ chức đại hội làm gì?
Từ Khuyết trực tiếp hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận