Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 243: Chó Mất Chủ

Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 140 điểm Trang Bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 150 điểm Trang Bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 180 điểm Trang Bức!
...
Tiếng hệ thống thông báo liên tiếp vang lên trong đầu Từ Khuyết, điểm Trang Bức lần thứ hai tăng lên.
Nhưng lúc này toàn trường đã yên lặng đến mức nghe được cả tiếng kim rơi.
Tất cả cấm vệ, Hỏa Hoàng và Nữ Đế, tất cả đều sững sờ.
Hoàn toàn sững sờ.
Hồn phách Hợp Thể kỳ, các đời Hoàng đế Hỏa Nguyên Quốc, tổ tông mười tám đời của Hỏa Hoàng đều tập hợp đủ rồi.
Mọi người cảm giác đầu của mình lúc này đều trở nên trống rỗng...
Hai bên đánh nhau lúc nãy đã kinh động đến rất nhiều bách tính trong thành, còn có vô số tu sĩ, giờ khắc này đều đi ra quan sát, vừa vặn thấy được cảnh Từ Khuyết thả mười mấy hồn phách ra.
Bọn họ nhìn thấy cũng há hốc mồm.
- Hồn phách các đời Hoàng đế, chuyện này... Sao có thể xảy ra?
- Ngay cả hồn phách khai quốc Hoàng Đế Hỏa Nguyên Quốc chúng ta cũng bị mang đến!
- Chuyện này... Đây là oán hận thế nào? Lại phải mang tổ tông mười tám đời đến, là muốn cho Hỏa Hoàng không được sống yên ổn sao.
- Từ Khuyết này đúng là trò giỏi hơn thầy, hiện tại ta thực sự tin tưởng hắn là đệ tử Đoạn Cửu Đức, hai thầy trò này đúng là tổ hai người "Khuyết Đức".
- Thật đáng sợ.
- Mà các ngươi có nghe thấy không? Những hồn phách này là do Trương Khởi Linh của Tạc Thiên Bang mang ra đấy.
- Nói cách khác, tin đồn Trương Khởi Linh xông vào Hoàng Lăng là thật, hơn nữa y đã thuận lợi đi ra rồi.
- Trời đất, Tạc Thiên Bang này quá trâu rồi? Người nào cũng mạnh như vậy.
- Đầu tiên là một Lý Bạch thi từ ca phú vô địch thiên hạ, một Từ Khuyết sức chiến đấu như yêu nghiệt, bây giờ còn có một Trương Khởi Linh cao thủ trộm mộ.
- Không chỉ như vậy, gần đây ta đi hỏi thăm tin tức về Tạc Thiên Bang, các ngươi đoán ta phát hiện cái gì không?
- Phát hiện cái gì?
- Hơn nửa năm trước, Tạc Thiên Bang có một người tên Tiêu Viêm, lấy cảnh giới Kết Đan kỳ, tàn sát một bang phái có chín cao thủ Nguyên Anh kỳ ở biên cương.
- Mẹ nó!
- Thật hay giả?
- Đương nhiên là thật, hơn nữa lúc trước, trong thí luyện nhập môn của Thiên Hương Cốc có xuất hiện một người tên Hoa Vô Khuyết cũng thuộc Tạc Thiên Bang, hắn cũng có cảnh giới Kết Đan kỳ, nhưng chỉ vẫy tay môt cái, một chiêu miểu sát hơn một trăm tu sĩ cùng cấp, một hơi đốt mấy trăm cây Tinh Mang Thảo, vẽ loạn bên trong thung lũng, sau đó còn bước lên Tháp Linh Vực tầng thứ tám, rồi thần bí biến mất.
"Hítttt!"
Mọi người nghe thế đều hít một ngụm khí lạnh.
Trời ạ, Tạc Thiên Bang này cũng quá khủng bố rồi, tùy tiện đi ra một người, đều đáng sợ như vậy.
Hơn nữa, còn tất cả đều là kẻ giết người không chớp mắt nữa.
...
Đôi mắt đẹp của Nữ Đế vẫn nhìn chằm chằm vào Từ Khuyết, chưa từng rời khỏi.
Lúc này nàng không thể bình tĩnh nữa.
Biểu hiện của Từ Khuyết đã từng bước đánh vỡ nhận thức của nàng.
Lúc đầu nàng cho rằng Tạc Thiên Bang là một bang phái thần bí tập hợp thiên tài, đáng giá lôi kéo.
Nhưng hiện tại, nàng nhìn thấu thân phận của Từ Khuyết, biết thân phận Hoa Vô Khuyết lúc trước, chính là do Từ Khuyết ngụy trang, hiện tại lại nghe được một người tên Trương Khởi Linh nữa!
Nữ Đế như ý thức được điều gì, tâm vốn tĩnh như nước, lúc này đã hoàn toàn chấn động.
- Những người này, nếu như tất cả đều do tên tiểu tử này giả trang, từ đầu tới đuôi đều là do một mình hắn mạo danh mỗi một thành viên của Tạc Thiên Bang, như vậy thật sự... Sẽ hù chết vô số người.
Nữ Đế âm thầm suy nghĩ.
...
Đám cấm vệ trên đường cái đều đang run rẩy, hiện tại bọn họ không hoài nghi gì nữa.
Những hồn phách này, thật sự là tổ tiên Hỏa Hoàng.
Nếu không thì trên thế gian này có ai có thể làm giả hồn phách Hợp Thể kỳ?
Không có, tuyệt đối không có!
Hợp Thể kỳ, không thể làm giả.
Cảnh giới kia, đã tiếp cận với tiên nhân, dù cho chỉ là hồn phách, nhưng ai cũng không thể làm giả được.
Nhưng những đời tiên hoàng này tại sao lại hóa thành hồn phách, ngưng lại trong Hoàng Lăng?
Đã xảy ra chuyện gì với họ?
Hơn nữa Trương Khởi Linh của Tạc Thiên Bang làm thế nào để làm được việc này, dễ dàng xông vào Hoàng Lăng, rồi từ đó bình yên đi ra, còn mang ra hồn phách mười tám đời tổ tông Hỏa Hoàng, quả thực quá nghịch thiên.
Sắc mặt Hỏa Hoàng từ lâu đã biến thành trắng bệch, khuôn mặt cứng đờ.
Hai tay nắm chặt, trên mặt nổi đầy gân xanh trông vô cùng dữ tợn, hàm răng gắt gao cắn chặt, không biết là do nhục nhã hay là phẫn nộ, thân thể ông ta không ngừng run rẩy.
- Cẩu Hoàng Đế.
Lúc này, Từ Khuyết lại đột nhiên gầm lên một tiếng.
Hỏa Hoàng run lên, sợ hết hồn, ánh mắt tỏ vẻ kinh ý nhìn về phía Từ Khuyết.
- Mười tám đời tổ tông của ngươi đều ở đây, ngươi còn không quỳ xuống?
Từ Khuyết lớn tiếng quát lên, đồng thời bất động thanh sắc lôi kéo mười tám Hồn phách, chậm rãi tới gần Hỏa Hoàng.
Không phải là hắn không muốn tốc chiến tốc thắng, việc trang bức đã làm xong, đã đến lúc bắt Hỏa Hoàng tới Hoàng Lăng để tìm long mạch.
Nhưng Hỏa Hoàng thân là cường giả Anh Biến kỳ siêu cấp, tốc độ vô cùng nhanh, hơn nữa vẫn giữ một khoảng cách với Từ Khuyết, phía sau lại là hoàng cung.
Từ Khuyết không hi vọng Hỏa Hoàng trốn vào hoàng cung, tuy rằng tinh hoa long mạch trong dòng dung nham bị hắn hút sạch, nhưng hắn biết Hỏa Hoàng vẫn có thể triển khai Long khí hộ thể.
Khi mình còn chưa đổi được loại Dị Hỏa thứ tư, muốn bắt sống Hỏa Hoàng có Long khí hộ thể, thực sự có chút phiền toái.
Nhưng Từ Khuyết lại không nắm có thể bắt lấy Hỏa Hoàng trước khi ông ta trốn vào hoàng cung,.
Vì thế hắn chỉ có thể nhân cơ hội này, chậm rãi rút ngắn khoảng cách.
...
"Vèo!"
Hỏa Hoàng vẫn là nhận thấy được động tác của Từ Khuyết, sắc mặt lập tức biến đổi.
Dưới ánh mắt vô số người, ông ta bỏ lại đám cấm vệ, không nói tiếng nào, xoay người chạy về hoàng cung.
Tất cả mọi người thấy thế đều ngơ ngác.
Hoàng đế một quốc gia cứ như thế chạy trốn? Giống như chó nhà có tang, vô cùng chật vật trốn vào hoàng cung.
Nữ Đế cũng kinh ngạc, không ngờ tới Hỏa Hoàng lại hèn nhát đến thế.
Từ Khuyết vừa thấy Hỏa Hoàng chạy, lập tức biết hỏng rồi, hét lớn:
- Cẩu Hoàng Đế, đi ra đơn đấu!
Rồi hắn nắm lấy sợi xích kéo hồn phách mười tám đời tổ tông Hỏa Hoàng, giống như thả diều, nhanh chóng đuổi về phía hoàng cung.
"Vù!"
Cùng lúc đó, trong hoàng cung đột nhiên vang lên một tiếng phá không, một mũi tên đủ màu bay thẳng lên trời cao, nổ tung giữa không trung, hóa thành từng luồng hà huy!
Đây là ám hiệu Hỏa Hoàng để sát thủ Thiên Sát và sát thần ra tay.
- Cẩn thận một chút.
Nữ Đế khẽ nhíu đôi mi thanh tú, truyền âm nhắc nhở Từ Khuyết.
Từ Khuyết không để ý tới, kéo theo hồn phách mười tám đời tổ tông Hỏa Hoàng, thật sự thả nổi ở ngoài hoàng cung.
- Cẩu Hoàng Đế! Mau ra đây xem, tổ tông mười tám đời của ngươi đều bay trên trời.
Hồn phách mười tám đời Hoàng đế, cứ như vậy bị Từ Khuyết nắm giữ sợi xích ở một đầu, bay lượn trên không trung.
Một chốc bay thành hình chữ "S"!
Một lát lại bay thành hình chữ "B"!
...
Nhưng Hỏa Hoàng hoàn toàn không lộ diện, tựa như hắn đã quyết định tuyệt đối không xuất cung đánh nhau với Từ Khuyết.
- Tiểu tử, đừng làm loạn, trong cung có Long khí hộ thể, ngươi tốt nhất chớ xông vào. Bằng không sát thần Thiên Sát liên thủ với Hỏa Hoàng, ngươi sẽ không thể thủ thắng. Thủ đoạn ám sát củaThiên Sát vô cùng bất phàm.
Lúc này, Nữ Đế lại tiếp tục truyền âm nhắc nhở.
- Hắc hắc, ta cũng không muốn xông vào, không phải vì không thể thủ thắng, mà là "Mai rùa" của tên cẩu Hoàng Đế này quá cứng, ta cảm thấy phiền phức! Đến đây đi, tiểu cô nương, bé ngoan đứng bên cạnh ta, xem ta chọc hắn khóc như thế nào.
Từ Khuyết cười lạnh một tiếng, vừa không chế Tỏa Hồn Tháp vừa từ trong kho hàng hệ thống lấy ra một cái đàn điện tử, gác ở trước người.
Sau đó, hắn dồn khí đan điền, gào lên.
- Cẩu Hoàng Đế, nếu không ra, thì đừng trách ta dùng đại chiêu rồi!
- Kiên trì của ta có hạn, chỉ đếm từ mười đến một!
- Mười!
- Một!
- Được, ta bội phục dũng khí của ngươi. Ngươi chờ đấy, ngày hôm nay sẽ để ngươi hảo hảo cảm thụ một chút, nỗi sợ hãi khi bị điệu múa quảng trường khống chế!
- Đến đây đi, Tối Huyễn Dân Tộc Phong!
Bạn cần đăng nhập để bình luận